44.

Nói cũng lạ lắm, cũng không biết Ma Y thế nào lại tìm được mình, mà mình thế nào lại tới được nhà nàng ta, hoàn toàn ... không biết gì?

"Hiếu Mẫn, ngươi có muốn uống chút gì không? Mẹ kiếp Phác Tố Nghiên, sáp gia (1) này khó uống bỏ mẹ, hắn say mê cái quỷ gì nhỉ." Ma Y chào hỏi khách nhân nhưng vẫn không nhịn được thầm mắng mấy câu. Sáp gia gì chứ, cắm (2) mạng của mình luôn rồi đây, đắng đến mức ấy mà nói ngon cái gì? Thối chết mẹ hắn đi.

(1) Sáp gia: Hình như những chap trước đã giải thích về vấn đề này, nhưng mình sẽ nói lại nhỡ khi các bạn quên. Sáp gia là một từ mà Phác Tố Nghiên đã phát âm sai, khiến nó không đúng nghĩa, từ đúng mà Phác Tố Nghiên muốn nói là "lá trà".

(2) Chữ sáp trong sáp gia có nghĩa là cắm, nhúng hoặc trồng (sáp ương).

"Cũng được." Phác Hiếu Mẫn cười nói, thật ra cái người Ma Y này cũng rất tốt, thật không hiểu Phác Trí Nghiên thế nào lại ghét nàng ta như thế. Hả, Phác Trí Nghiên? Sao lại còn nhắc đến người đó?

"Vậy uống nước cam nhé? Ta thấy bên ngoài loài người cũng uống cái này, đúng rồi, ngươi sao lại đến chỗ ta?" Ma Y lấy ra một vật đựng nước cam, thành thật mà nói tự mình cũng không có dũng khí mở ra uống. Huống chi mình có máu uống rồi, máu chính là cực phẩm của cực phẩm. Nói rồi lại nói, giờ mới nghĩ đến vấn đề mình muốn hỏi, Phác Hiếu Mẫn sao lại đến đây?

"Không có gì, muốn đến đây nhìn chút phổ ... mà thôi." Phác Hiếu Mẫn nhìn một chút phổ ở tứ phía, hoàn toàn tránh đi ánh mắt của Ma Y.

"Hả? Xem phổ mà lựa lúc này tới?" Ma Y ngoái đầu nhìn gió tuyết thổi vô cùng mạnh mẽ, trời ạ lại là chuyện gì đây, cây ven đường cũng sắp muốn ngã rồi.

"Rất muốn nhìn..." Phác Hiếu Mẫn không tìm được một lời nói dối thích hợp, không thể làm gì khác hơn là nói cái lý do gần như hợp tình hợp lý này. Xem phổ... bất quá lựa lúc này tới thật đúng là có chút...

"Vậy cũng tốt, ngươi từ từ xem." Ma Y cười mấy tiếng, đem đồ uống giao đến tay Phác Hiếu Mẫn, thật cố chấp, cố chấp muốn xem phổ.

"Cảm ơn." Phác Hiếu Mẫn gật đầu một cái, ở chỗ này ít nhân có thể lánh được gió tuyết, tiết trời như vậy nàng mặc thế này đi ra ngoài, không phải bị đông cứng chết à?

"..." Ma Y nhìn Phác Hiếu Mẫn thực sự trầm mặc trong biển phổ, cũng không quấy rầy nàng, đi về phòng trước, để Phác Hiếu Mẫn một mình ở bên ngoài.

Cho đến khi Ma Y vào phòng đóng cửa, Phác Hiếu Mẫn mới hoàn toàn thanh tĩnh lại. Không khí quá mức âm trầm, nàng không có biện pháp hoàn toàn thích ứng, bao gồm cả tên quỷ hút máu đó, Ma Y.

Nói thế nào đi nữa, quan hệ của Ma Y cùng Y Mã cũng là quan hệ chủ tớ. Huống chi, mình tựa hồ như đã cùng Y Mã kết thù. Không có Phác Trí Nghiên một ngày, mình giống như sẽ sớm chết một ngày.

Phác Hiếu Mẫn nhìn bốn phía, rõ ràng đã cùng Phác Trí Nghiên đi qua nơi này, cảm giác nguy hiểm của bóng tối từ chung quanh thoát ra, không có thân thể của ngươi, cảm thấy thật trống rỗng.


----

Không có người đọc thì không nói làm gì, có người đọc mà lượng vote cứ lẻ tẻ là hông được nha :<<< Vote đi mấy mẹ, vote để em sống nữa mấy mẹ 

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro