Chương 22
Chương 22 : Trị Thương Cho Tiểu Long Nữ . Gặp Lại Lý Mạc Sầu
Dựa theo Dương Quá chỉ dẫn Tề Mạc Hi nhanh đem đang bị thương Tiểu Nữ để lên giường hàn ngọc , nàng để Dương Quá ở lại bên ngoài dù sao nam nhân cũng không có nên vào đây . Tề Mạc Hi nhìn giường hàn ngọc có chút ngạc nhiên không ngờ rằng ở chổ này lại có cái giường băng tốt như vậy . Nàng lúc trước ở Tam Sư Phụ biết được công dụng của giường hàn ngọc có thể giúp người ta tăng lên công lực , chỉ là giường hàn ngọc rất lạnh nếu không biết khống chế chân khí tốt sợ rằng sẽ bị đông lạnh .
Tề Mạc Hi dù sao cũng sống ở Thiên Sơn mười mấy năm cho nên loại này không là gì với nàng , ngược lại còn khiến nàng hứng thú . Nhưng là giờ nàng bận cứu người không có đủ thời gian ngoạn cái giường băng này . Tề Mạc Hi đem Tiểu Long Nữ ngồi xếp bằng trên giường đá , nhìn nửa tỉnh nửa mê Tiểu Long Nữ có chút ngượng ngùng nói " Long cô nương , ta ................. Ờ ta cần cởi ra ngoại bào , không phải cố ý làm nhục ngươi đâu đây là cứu mạng ngươi . Ngươi tỉnh dậy cũng đừng đối với ta sinh khí , dù sao hai ta cũng là nữ tử như nhau thứ ngươi có ta cũng có hì hì ! "
Tiểu Long Nữ không biết có nghe hay không chỉ là nàng không trả lời Tề Mạc Hi cho nên Tề Mạc Hi còn tưởng nàng đã đồng ý nên đem ngoại bào rút ra . Lúc ban nãy Tề Mạc Hi là nghĩ cứu người nên không đánh giá lấy Tiểu Long Nữ giờ nhìn kỹ mới thấy vị cô nương này dung mạo tựa thiên tiên , băng thanh ngọc khiết , tao nhã thoát tục có thể nói là tiên nữ hạ phàm . Đánh giá thì cũng chỉ đánh giá Tề Mạc Hi rất nhanh thu hồi nhãn thần , song chưởng để lên vai của Tiểu Long Nữ vận Bắc Minh Thần Công trị thương cho nàng .
Trị thương nhưng là không thể gấp gúc được , Tề Mạc Hi dùng Bắc Minh Thần Công điều hoà hết chân khí đang hỗn loạn trong cơ thể của Tiểu Long Nữ cũng là mất hết một canh giờ . Ngồi trên giường hàn ngọc mà mồ hôi trên trán của Tề Mạc Hi vẫn tuôn ra nhỏ giọt xuống , Dương Quá đứng bên ngoài lòng nóng như lửa đốt hắn lo cho cô cô thương thế nhưng là không dám xông vào sợ làm phân tâm Tề tỷ tỷ cũng chỉ là đứng bên ngoài đi qua đi lại , âm thầm cầu nguyện không có việc gì xảy ra .
Tiểu Long Nữ chân khí trong người cũng dường như ổn định tuy vẫn còn thương nhưng là đã không còn nguy hiểm tính mạng . Nàng có chút thanh tỉnh nhìn xung quanh lại cảm thấy trên người mát mát nhìn lại mới thấy y phục nàng sớm không còn , nàng đỏ mặt nhanh tay lấy ngoại bào trước mặt che lấy cơ thể , phía sau lưng có một đôi song chưởng không ngừng cấp nàng đều hoà chân khí . Tiểu Long Nữ biết phía sau nàng là một cô nương mà không phải Dương Quá bởi vì người sau có một mùi hương rất dễ chịu mà ở nam nhân tuyệt đối không có , nàng cũng không cảm thấy người sau có ác ý mà là hảo tâm giúp nàng trị thương .
Tề Mạc Hi cảm nhận chân khí trong cơ thể Tiểu Long Nữ ổn định liền thu hồi nội lực cùng song chưởng lại , mất đi chổ dựa Tiểu Long Nữ cơ thể có chút vô lực liền ngã về sau . May mắn Tề Mạc Hi nhanh tay lẹ mắt bắt được làm cho nàng ngã vào lòng bản thân . Hai người bốn mắt nhìn nhau Tề Mạc Hi cấp Tiểu Long Nữ cười thân thiện " Long cô nương ngươi là không sao rồi chứ ! "
" Không sao ! Đa tạ ngươi ! " Tiểu Long Nữ âm thanh trong trẻo có chút lãnh đạm , cũng không thể trách nàng lãnh đạm cũng bởi vì nàng luôn sống trong Cổ Mộ cho nên không biết biểu lộ cảm xúc như thế nào .
" Không có gì ! Cô nương không sao là tốt ! Đây là y phục của cô nương khi nãy ta kịp lấy theo ! " Tề Mạc Hi gãi đầu cười không quên trả lại y phục cho Tiểu Long Nữ , không ngờ rằng cô nương này cũng là yêu thích bạch y . Thật chất Tề Mạc Hi cùng Tiểu Long Nữ mặc bạch y cũng không ai thua kém ai , Tiểu Long Nữ mặc bạch y lạnh lùng thoát tục thì Tề Mạc Hi ngược lại ôn nhu , thanh nhã có chút quyến rũ cả hai đều tựa như Cửu Thiên Huyền Nữ hạ phàm lịch kiếp .
" Ân ! " Tiểu Long Nữ gật đầu nàng đêm y phục mặc vào chỉnh tề nhìn qua Tề Mạc Hi mới thấy trên trán người kia lấm tấm mồ hôi liền nghiêng người nâng thủ lau đi . Tề Mạc Hi ngẩn người nhìn Tiểu Long Nữ hành động nhưng là không có đẩy ra dù sao từ khi đến Linh Khứu Cung nàng cũng là tiếp xúc qua nhiều người nên dần quen thuộc với mấy hành động cử chỉ như vậy
" Long cô nương quen giới thiệu với ngươi ta gọi Tề Mạc Hi ngươi có thể gọi ta là Tiểu Hi , ta là Quá Nhi bằng hữu lần này đến thăm hắn không ngờ là gặp phải mấy tên đạo sĩ kia . " Tề Mạc Hi cấp Tiểu Long Nữ giới thiệu bản thân cũng không quên nói rõ mục đích đến tránh phát sinh hiểu lầm .
" Thì ra ngươi là Quá Nhi bằng hữu nhưng là sao ta chưa từng nghe hắn nhắc đến ! " Tiểu Long Nữ lãnh đạm mang theo chút ngạc nhiên nhìn Tề Mạc Hi .
" Ta cùng hắn không gặp tính ra cũng là năm năm rồi khi đó hắn được của hắn Quách bá bá đưa lên Toàn Chân giáo bái sư . Ta giờ mới có dịp đến đây thăm hắn đâu ! " Tề Mạc Hi sờ mũi cười đáp
" Ta là hắn sư phụ nhưng ta không phải người của Toàn Chân Giáo ! " Tiểu Long Nữ trả lời
" Ân ! Ta cũng đoán được ngươi không phải người của Toàn Chân Giáo . "
" Ngươi sao đoán được ? "
" Toàn Chân Giáo đều mặc đạo sĩ bào ngươi thì không có ! Vã lại ở nơi này không giống với Toàn Chân Giáo lắm ! "
" Chúng ta là Cổ Mộ Phái người ! "
Cả hai người trò chuyện rất ăn ý hoàn toàn bỏ quên đang đứng bên ngoài lo lắng gần chết Dương Quá . Dương Quá đứng bên ngoài đã gần hai canh giờ mà chưa thấy Tề tỷ tỷ cùng cô cô bước ra , đợi hắn muốn xông vào thì cửa cuối cùng cũng mở . Tề Mạc Hi ung dung bước ra nhìn một chút Dương Quá " Quá Nhi cô cô ngươi không sao rồi ! Ta cũng là nên ly khai ! "
" A ! Cô cô không sao rồi thiệt là may . Nhưng là Tề tỷ tỷ chúng ta mới vừa gặp sao ngươi lại muốn ly khai ? " Dương Quá vừa mừng lại vừa luyến tiếc Tề Mạc Hi ly khai , mấy năm qua hắn là rất nhớ nàng , hắn luyện tốt võ công còn nghĩ muốn bảo vệ nàng đâu , hắn là rất thích Tề tỷ tỷ .
" Ta lần nay đến thăm ngươi ! Thấy ngươi nên người lại còn võ công rất cao ta cũng an tâm ngươi đừng phụ lòng Quách bá bá của ngươi đó . Ta nên đi thôi lần sau còn gặp lại . " Tề Mạc Hi cười lắc đầu , nàng lo lắng Dương Quá cho nên mới đến thăm gặp rồi cũng nên ly khai , nàng bước ra khỏi Cổ Mộ phái bỏ đằng sau ánh mắt luyến tiếc của Dương Quá , một đường bay thẳng rời khỏi Chung Nam Sơn .
Sau khi Tề Mạc. Hi rời khỏi không bao lâu Lý Mạc Sầu dẫn theo Hồng Lăng Ba đến đòi Tiểu. Long Nữ giao ra Ngọc Nữ Tâm Kinh , tuy rằng Tiểu Long Nữ được Tề Mạc Hi trị thương nhưng là vẫn chưa hồi phục hoàn toàn khó lòng mà đánh thắng Lý Mạc Sầu . Dựa vào một chút mưu kế , Tiểu Long Nữ sai Dương Quá thả đoạn long thạch xuống , cửa Cổ Mộ vĩnh viễn đóng lại , Dương Quá , Tiểu Long Nữ , Lý Mạc Sầu , Hồng Lăng Ba bốn người đều bị nhốt bên trong .
Nhờ cơ duyên , bên trong cổ quan tài Dương Quá và Tiểu Long Nữ tìm được đường ra khỏi Cổ Mộ cũng như học được Cửu Âm Chân Kinh do Vương Trùng Dương khắc trên tảng đá . Tiểu Long Nữ và Dương Quá biết bơi nhưng là Lý Mạc Sầu và Hồng Lăng Ba thì không bọn họ nắm lấy Dương Quá chân nhờ vậy mà thoát được . Lý Mạc Sầu không lấy được Ngọc Nữ Tâm Kinh lại không nỡ đả thương sư muội nàng liền mang theo Hồng Lăng Ba ly khai .
Dương Quá cùng Tiểu Long Nữ dựng một ngôi nhà gỗ gần Cổ Mộ sinh sống , hằng ngày luyện Ngọc Nữ kiếm pháp , trải qua một năm sinh hoạt bên ngoài Cổ Mộ . Bên này Tề Mạc Hi chính là rảnh rỗi một năm trà trộm vào đại quân Mông Cổ làm vài việc vặt như đốt lương thực , bỏ thuốc sổ vào thức ăn của quân Mông Cổ thần không biết quỷ không hay , khiến cho toàn quân Mông Cổ sĩ khí sụp giảm , âm thầm mà lập đại công lớn .
Tin tức này truyền đến Quách Tĩnh và Hoàng Dung tai khiến cho bọn họ vừa sinh lòng ngạc nhiên cũng như tán thưởng không biết là ai mà có thể nghĩa hiệp làm việc nguy hiểm như vậy . Nhưng dù là ai mà có lòng nghĩa hiệp không ngại nguy hiểm như vậy trong mắt Quách Tĩnh đều là anh hùng . Nếu Hoàng Dung biết được đó là Tề Mạc Hi còn không sợ Tề Mạc Hi sẽ bị nàng trách cứ vài câu cho xem . Hoàng Dung mấy năm nay đều là không kiềm được sự yêu thương nhớ nhung với Tề Mạc Hi . Càng cố quên đi thì lại càng nhớ thêm , nhớ đến khiến nàng phát điên , hiện tại dù nàng đã mang thai nhưng là cũng không thể nào khắc chế được cảm giác muốn đem người kia ôm trong lòng , muốn sủng ái , muốn yêu thương . Nàng luôn sai Cái Bang âm thầm mà đều tra tin tức của Tề Mạc Hi nhưng là giống hệt năm đó chưa từng thu được xíu tin tức nào , cứ như Tề Mạc Hi bốc hơi biến mất đi vậy .
Tề Mạc Hi lúc nay đang đi dạo trong một trấn nhỏ , nàng một năm qua khiến cho quân Mông Cổ điêu đứng , còn sai không ít người đi kiếm nàng nhưng sao mà bọn họ bắt được nàng chứ , lúc buồn chán có bọn người xấu ngoạn cũng đỡ buồn . Nhắc đến người xấu thì đột nhiên Tề Mạc Hi phát hiện ra một đạo cô tay cầm phất trần theo sau có một tiểu cô nương nhìn rất quen thuộc nha ~~~~~~~~
Tề Mạc Hi tiến lên chặn lại Lý Mạc Sầu đưa mắt đánh giá " Vị tỷ tỷ này ta nhớ là gặp ngươi ở đâu rồi nha ! "
Lý Mạc Sầu nhìn rõ người cả gan chặn đường nàng là một thiếu nữ nhị thập tuổi ( 20 ) dung mạo khó lòng miêu tả được lại nghe nàng ta nói như vậy liền liếc mắt một cái " Bần đạo chưa bao giờ gặp qua cô nương ! Mời ngươi tránh đường nếu không đừng trách ta ! "
" Ta thật sự đã gặp qua ngươi ! Ngươi là ........................... A ! Ta nhớ ra rồi ngươi chính là Giang Nam Lục Gia Trang cái người khi dễ Phù Nhi kêu là cái gì Xích Luyện Tiên Tử Lý Mạc Sầu ! " Tề Mạc Hi vuốt cằm ngồi xõm xuống đất nghĩ nghĩ cuối cùng liền nhớ ra là ai liền đứng dậy vỗ tay nói .
" Hừ ! Cô nương nếu ngươi đã biết còn không mau tránh ra ! " Lý Mạc Sầu hừ lạnh nàng hôm nay tâm tình tốt chính là không muốn động thủ giết người liền lạnh giọng cảnh cáo :
" Vậy thì không được trước đây ngươi khi dễ Phù Nhi cho nên ta muốn thay nàng đòi công đạo đâu ! " Tề Mạc Hi bĩu môi sờ mũi không có ý muốn tránh đường .
" Không biết sống chết ! " Tề Mạc Hi chính là đã chọc đến Lý Mạc Sầu , nàng đánh tới Tề Mạc Hi nhưng là đều bị Tề Mạc Hi né được , nàng bắn ra Băng Phách Ngân Châm nhưng là Tề Manc Hi sớm phát hiện liền dùng một viên đá dưới chân đánh bay .
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro