Chương 31
Chương 31 : Hoàng Dung suy nghĩ
Một đêm thác loạn trôi qua, những việc xảy ra trong phòng không một ai hay biết , tuy đêm qua từ trong căn phòng này vẫn truyền ra một ít tiếng thở dốc , thân ngâm khiến cho người ta phải đỏ mặt tía tai . Hoàng dung ngủ dậy tinh thần phấn chấn nhưng được ăn mười chén canh gà ác tiềm thuốc bắc , không biết là nàng lấy đâu ra cái thể lực hành hạ Tề Mạc Hi đến gần sáng người ngất đi mới chịu buông tha . Nàng thực sự là quên luôn việc bản thân đang mang thai , giống như là uống phải thuốc lắc , cứ nghe thấy tiếng rên rỉ nho nhỏ của ái nhân liền như trúng tà liên tục muốn người ta .
Còn riêng Tề Mạc Hi nàng trong tư tưởng nhận định Hoàng Dung là sắc lang bị bỏ đói lâu ngày giờ xổng chuồng , mặc cho đêm qua nàng cầu xin muốn gãy lưỡi mà người này vẫn ở trên người của nàng làm trò sằng bậy . Nhưng nàng không những không bài xích còn ......... còn hùa theo người kia . Xấu hổ gần chết , nàng chỉ muốn nhanh đào một cái hố chui xuống không ngoi lên nữa .
Hoàng Dung sửa soạn lại xiêm y chỉnh tề , mặt hưng phấn nhưng mùa xuân đang tràn về , nàng còn luyến tiếc sao đêm trôi nhanh như vậy . Nếu không phải sợ Quách Tĩnh phái người đi tìm thì nàng còn muốn cùng Hi nhi ân ân ái ái , tình chàng ý thiếp thêm vài lần . Nàng cũng chú ý đến người trên giường từ lúc nào đã tỉnh chỉ là chôn mặt vào gối không dám nhìn nàng , thầm cười trong bụng " Nàng giả vờ ngủ cũng không thoát được ta đồ ngốc ạ ! "
" Tiểu bảo bối nàng còn giả vờ sao ? Hi nhi của ta Hi nhi ! " Hoàng Dung ngồi trên giường hàm trụ vành tai của Tề Mạc Hi , vừa liếm lại vừa mút , cảm nhận thân thể người nọ run lên , mảnh dài lông mi giật giật nhưng hai mắt vẫn nhắm nghiền . Hoàng Dung khẽ cười , còn ngoan cố không chịu chui mặt ra ? Ta phải làm cho nàng chui ra ngoài mới thôi .
Hoàng Dung cười gian xảo , bàn tay không thành thật lẻn vào bên trong chăn ấm , chỉ một giây sau đó Tề Mạc Hi mở trừng con mắt , quay sang một bạt tay tinh túy đánh vào mặt của tên sắc lang đang mưu đồ tính hành hạ nàng nữa kia . Hoàng Dung ôm mặt ủy khuất đang tính lên tiếng bất mãn liền bắt gặp ánh mắt giết người của Tề Mạc Hi . Nếu ánh mắt nàng thật sự giết được người thì nàng đã đem Hoàng Dung phanh thây vạn mảnh . Tay ôm chăn che lắp cảnh xuân từ trên giường ngồi dậy , tóc đen của nàng rối bù , xả loại trên lưng , cánh tay trắng nỏn có nhiều dấu xanh đỏ ấn ký , tức giận trừng trừng mắt nhìn Hoàng Dung nói " Đêm qua chẳng lẽ còn chưa đủ ! "
" Đương nhiên chưa đủ ! " Hoàng Dung mặt dày trả lời , nàng mặc kệ Tề Mạc Hi đang tức giận vì ngượng ngùng vẫn đưa tay ôm lấy con thỏ nhỏ vào ngực vuốt ve mái tóc người trong lòng , nịnh nọt " Nàng đẹp như vậy , ta dù có muốn bao nhiêu lần cũng cảm thấy chưa đủ . Nếu có thể ta muốn đem nàng thâm nhập vào xương tủy ! " mười ngón tay đan xen vào nhau , không khí trong phòng dần được thắp nóng lên .
" Dẻo miệng ! Ta không thèm nghe ngươi nói ! " Tề Mạc Hi ngượng chín cả mặt đánh vào vai của Hoàng Dung như sợ lực tay quá mạnh sẽ làm tổn thương Dung nhi tỷ tỷ của nàng nên chỉ đành chui vào trong lòng bất mãn mà nói .
Hoàng Dung một khắc chạm vào mềm mại da thịt liền trong đại não xuất hiện cảnh xuân đêm qua , khiến nàng một phen hồi tưởng hương vị của Hi nhi . Tối qua chính nàng cũng không nhớ đã dùng bao nhiêu tư thế các loại , giờ nghĩ lại cũng có chút nóng trong người , âm thanh nói chuyện cũng trở nên khàn khàn " Hi nhi ~ "
Tề Mạc Hi rùng mình nàng ngửi thấy mùi nguy hiểm ở đây , hạ thân của nàng còn đau ê ẩm nếu chả phải đêm qua ngất đi kịp thời thì giờ nàng đã nằm liệt trên giường . Vừa tính phản khán chạy thoát thân , miệng đã bị Hoàng Dung phong trụ , nhanh tay lẹ mắt mà bỏ ngón tay vào người nàng . Tề Mạc Hi giật nảy lên một cái , cái này tư thế quá sắc đi , đáng chế Hoàng Dung đại sắc lang . Chả là giờ phút này Tề Mạc Hi đang nằm trong lòng của Hoàng Dung cho nên Dung nhi tỷ tỷ của chúng ta rất dễ dàng xâm nhập vào tổ chức bí mật giữa thâm sơn cùng cốc , ngón tay gia tăng tần suất làm cho Tề Mạc Hi lý trí ngay lập tức tan rã .
Chỉ có thể ' Ưm a ' chứ không làm được gì . Đại sắc lang sau khi ăn uống no say liền bỏ lại thỏ con nằm thở dốc trên giường , còn đại sắc lang đi ra bên ngoài kiếm thức ăn mang về . Nếu mà Hoàng Dung còn ở lại phòng nói không chừng hai má của nàng sẽ bị Tề Mạc Hi tát sưng tấy lên . Lão bà đại nhân của nàng thật hung dữ trong mấy việc phòng the này nhưng nàng lại thích Hi nhi như vậy . Nàng cũng hơi đắn đo không biết phải sắp xếp Quách tĩnh như thế nào , tuy hắn đối với nàng rất rốt , nhưng thứ nàng cần bấy lâu nay hắn không cho nàng được .
Nàng mong một gia đình hạnh phúc , có phu quân có hài tử bên cạnh , sống một cuộc sống tiêu dao tự tại , sáng ra làm ruộng tối về quay quần bên mâm cơm . Nhưng Quách tĩnh hắn lòng mang thiên hạ , nỗi lo thiên hạ muôn dân còn lớn hơn hiền thê này . Nàng vốn nghĩ sinh Quách phù ra sẽ khiến hắn toàn tâm toàn ý đặt đôi mắt lên người nàng . Nhưng không hắn sống tại Đảo đào hoa cùng nàng nhưng thâm tâm hắn lại ở Tương dương . Hắn muốn thủ thành nàng cũng cùng hắn , nhưng rồi nàng nhận ra nàng trước kia thích hắn chỉ bởi hắn ngu ngốc , khở dại làm nàng có cảm giác kỳ lạ . Thành thân với hắn , có con với hắn nàng chưa hối hận bao giờ . Nhưng giờ khắc này , nàng có Hi nhi , Hi nhi cho nàng một cảm giác mà tại Quách Tịn trên thân chưa bao giờ có , nàng nếu buông tay Hi nhi chính là nàng cả đời này hối hận .
Hoàng Dung nàng tự nhận bản thân không đáng mặt làm thê tử , không đáng mặt làm mẫu thân nhưng nàng không hối hận đã chọn con đường này . Nàng yêu Tề Mạc Hi , nàng thà phụ thiên hạ cũng không phụ nàng Hi nhi . Thân làm Đào hoa đảo Đông tà Hoàng Dược Sư nữ nhi nếu không tà sao có thể làm con gái của cha nàng . Lễ giáo liêm sỉ là gì ? Có mang cho nàng một cuộc sống như nàng mong muốn . Nếu như không thể ở Trung nguyên sinh sống nàng sẽ mang Hi nhi về Đảo đào hoa hoặc cả hai người mai danh ẩn tích sống cuộc sống mà cả hai mong ước .
Đứa bé trong bụng nàng là do lúc ở Đào hoa đảo , nàng nghĩ buông tay Hi nhi , quên đi nàng ấy mà sai lầm cùng Quách Tĩnh tạo nên . Thực hiện phu thê nghĩa vụ nhưng nàng không cảm giác còn có hối hận . Đêm qua nàng hỏi Tề Mạc Hi có muốn hay không để nà g lưu lại hài tử , nàng nghĩ Hi nhi sẽ bắt nàng bỏ đứa bé nhưng ngoài ý muốn Hi nhi khi ấy đã nói một câu làm nàng cảm động đến rơi lệ " Dung nhi tỷ tỷ hài tử vô tội , nó là máu mủ mà tỷ và Tĩnh đại ca tạo nên , tuy muội không phải cao thượng nhưng mà muội hiểu được câu ' hổ dữ không ăn thịt con ' muội là cô nhi được sư phụ nhặt về nuôi dưỡng , muội cũng không muốn hài tử sinh ra đã bị vứt bỏ giống như muội . Mặc kệ thế nào tỷ cũng phải sinh hài tử , nếu Tĩnh đại ca biết mối quan hệ của chúng ta , muốn phải bắt hài tử thì tỷ cứ để huynh ấy nuôi , đây là chúng ta nợ huynh ấy . Còn nếu huynh ấy không muốn thì hai ta sẽ mai danh ẩn tích nuôi lớn hài tử . Con của tỷ cũng là con của muội , nhưng nó không được phép mang họ của muội và tỷ mà phải mang họ Quách ! Đây là điều mà muội mong muốn ! "
Nàng đời này nợ Quách Tĩnh quá nhiều , nếu như Hi nhi nói Tĩnh ca ca muốn bắt hài tử nuôi dưỡng nàng sẽ để huynh ấy nuôi . Còn nếu không đứa bé sẽ là con của nàng và Hi nhi nhưng mang họ Quách , coi như là cám ơn Quách Tĩnh đã cho hai người các nàng một đứa con . Tên của hài tử hai nàng cũng đã nghĩ rồi . Là nữ thì sẽ gọi Quách Tương , là nam sẽ gọi Quách phá lỗ . Nàng cũng hiểu lý do sao Hi nhi lại đặt tên như vậy , nàng ấy từng suy nghĩ đều đặt nàng lên hàng đầu , như vậy sao không làm cho nàng yêu chết !
Nhưng bây giờ chưa phải là lúc thích hợp để công khai cho mọi người biết quan hệ của hai nàng , Hi nhi nói giờ đang trong chiến loại , binh sĩ Mông Cổ vây chặt thành Tương Dương , nếu để Quách Tĩnh trong lúc này phát hiện quan hệ của hai nàng. , có thể tạo thành cú sốc tâm lý , Tương Dương thành cần một Quách Tĩnh trung can nghĩa đảm , để mọi chuyện lắng xuống hạ sinh hài tử sau , chính nàng sẽ đem chuyện này nói với Quách Tĩnh . Còn về Quách Phù nành chỉ đành xin lỗi nữ nhi , Quách Phù theo nàng cũng tốt mà theo Quách Tĩnh cũng tốt , chỉ cần con bé muốn liền hảo ! Nó đã lớn tự có suy nghĩ chín chắn cho bản thân ! Coi như kẻ làm mẫu thân này không làm tròn trách nhiệm . Nhưng nàng vẫn làm tròn trách nhiệm của một tình nhân . Sai giới tính đúng ở tình yêu !
Hoàng Dung tiến vào phòng khách liền thấy Quách Tĩnh đang ngồi trò chuyện với Dương Quá , vừa thấy nàng vào hai người liền dừng lại . Quách Tĩnh đối với nàng ngữ khí mang theo chút chất vấn " Dung nhi đêm qua muội ở đâu ? Suốt bữa tiệc không thấy muội cùng tiểu Hi trở về ! Ta có sai người đi tìm nhưng cũng không thấy ! "
" Muội và Hi nhi đi nói chuyện xưa , nói đến quên cả giờ , lúc về gặp chút trở ngại nhưng đã giải quyết xong ! " Hoàng Dung tuy khó chịu với ngữ khí của Quách Tĩnh nhưng vẫn khéo léo che lấp sự bất mãn , tươi cười tỏ ra không có gì !
" Quách bá mẫu vậy Tề tỷ tỷ ở đâu ta muốn đi kiếm tỷ ấy ! " Dương Quá nôn nóng trong lòng , hắn vẫn còn đang đợi câu trả lời hôm qua của Tề tỷ tỷ , hắn muốn biết Tề tỷ tỷ có thích hắn không ?
Tề tỷ tỷ gọi đắc thân mật ! Thê tử của ta cũng không phải thê tử của ngươi làm gì nôn nóng như vậy ! Hoàng Dung đem Dương Quá liệt vào danh sách tình địch nguy hiểm , của nàng Hi nhi rất ngốc , lại còn phong hoa tuyệt đại như vậy mỹ mạo xinh đẹp động lòng người nàng phải canh giữ cho kỹ kẻo có kẻ dám đào tường khoét lổ nhà nàng . Liền lạnh nhạt rất không muốn trả lời Dương Quá " Nàng đang ngủ , đêm qua rất mệt không muốn gặp ............. "
Đang nói đến đây thì ngoài cửa vọng vào âm thanh trong trẻo ôn nhu còn muốn ngọt đến tận xương tuỷ " Ngươi kiếm ta có chuyện gì sao Quá nhi ! "
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro