Chương 5

Những ngày qua, tuy rằng cô cùng sư phụ phối hợp điều dược hương, nhưng sự tình cận kẻ bên trong sư phụ người không cùng cô nói qua chút nào. Chỉ yêu cầu trợ giúp điều dược giúp Bội Quỳnh khi cần thiết. Nay được người thông báo cái thông tin , thứ nhất cô là bất ngờ lai lịch của nữ hài, thứ hai là chuyện tái sinh và trao đổi mà sư phụ đã nói. Tuy hiện tại năng lực của cô không kém xa sư phụ mình bao nhiêu, nhưng so về hiểu biết và tin thông ,cô thật sự còn quá non nớt.

Vượng Trúc trầm mặt hồi lâu không có động tỉnh gì. Ngược lại sư phụ lại căn dặn nàng ít lời.

" Ta không biết ngươi cùng nàng trước đây đã gặp qua nhau hay chưa. Nhưng ta chắc chắn một điều, sợi dây liên kết ở nàng có phần của ngươi. Còn có , hơi thở linh hồn của các ngươi cũng có phần tương tự nhau. " _Mộc Dao nhìn Vương Trúc. Biết điều mình nói y sẽ không tin. Liền vun tay vào không trung điểm một chút.

Tay vun hiện lên rõ ràng nguồn sáng sợi dây ma lực. Dây giống như sợi chỉ, cột ở cổ tay các nàng.

" Này là.. "_Vượng Trúc.

" Là dây ma lực tương liên." _Mộc Dao nói , tay vốn chưa thu hồi, lại kéo thêm một ấn chú hiện ra.

Là sợ chỉ giống như Vượng Trúc nhưng không phải kết nối với cô, dường như dây có chiều dài vô định, kết nối đi khác hướng.

" Ta không biết việc này có ý gì. Nhưng có việc ta phải nói cho ngươi biết. Vượng Trúc, sư phụ thương ngươi nhưng lần này không thể ra tay giúp ngươi tránh khỏi. Việc này đã nằm ngoài khả năng của ta. Nàng giống như định mệnh đã được sắp đặc dành cho các ngươi. Ngươi cũng nhìn rõ, phần dây ma lực này không chỉ liên kết một mình ngươi, nàng còn có những người khác. Dây ma lực tương liên chỉ xuất hiện khi các ngươi là đạo lữ của nhau. Nàng giống như đã từ rất lâu đã kết duyên cùng các ngươi. " _ Mộc Dao thu hồi ma pháp nhìn Vượng Trúc không thể tin nhìn bà.

" Nếu ngươi thật sự không muốn cùng một chỗ với nàng. Đợi khi nàng hương dược kết thúc, hãy đi về phía Bắc hai nghìn dặm tại đó Khuyết Môn Tông nhất định sẽ có cách giúp được các ngươi. " _Mộc Dao.

" ..vâng..đồ nhi đã rõ."_Vượng Trúc.

Vượng Trúc không biết phải làm sao. Nếu so về tuổi tác, xác thực đứa nhỏ này và nàng cách nhau quá xa. Lại nói trước giờ cô chỉ một lòng tu luyện không có nghĩ đến chuyện đạo lữ huống chi là kết duyên. Sư phụ hiểu tính cô không ép buộc chuyện đó, cũng chăm chú tôi luyện thực lực hơn là chú ý chung thân .

Tu chân giới đọ tuổi tác quả thực không thể nhìn ra người đã già. Tu vi càng cao ,khả năng lão hoá càng chậm ,tuổi thọ cũng dài ra trường.

Vượng Trúc tu vi có chút ưu tú, thời gian tu luyện ngắn, nàng vậy mà đã là Nguyên Anh sơ kỳ. Huynh đệ tỷ muội trong tông mất thời gian lâu nhất cũng chỉ mới Kim Đan trung kì, không như nàng thiên bẩm dị phú kết đan tu luyện thuận lợi đột phá Nguyên Anh sơ kỳ chỉ mất 20 năm.

Mộc Dao sau khi giải bày mọi chuyện cùng Vượng Trúc, bà như thường lệ không nán lại quá lâu. Về y phục gì đó đều giao cho đồ đệ mình làm.

Vượng Trúc thay xong y phục Bội Quỳnh, rất lâu từ đầu giường nhìn người nọ. Sau mím môi rời khỏi gian phòng.

.

.

.

Từ ngày hôm đó đến khi Bội Quỳnh thực hiện xong hương dược đã trôi qua vài ngày ,Vượng Trúc một mặt đều không lộ diện trước mắt mọi người. Cô như giam mình tại lò luyện đan, không tiếp nhận người ngoài quấy nhiễu. Kể cả là Mộc Dao tông chủ Mộc Tuyền Tông cũng không tiếp cận được nàng đừng nói đến kẻ khác.

Mộc Dao cho rằng đồ nhi là bị đã kích không tiếp nhận được sự việc nên mới có hành động này. Ôm theo tâm tư mệt mỏi bà không lại quấy nhiễu Vượng Trúc ,ngược lại chuyển hướng Bội Quỳnh nha đầu mà đi.

Bội Quỳnh hương dược rất tốt. Cơ thể hấp thụ gần như tuyệt đối. Còn có khí vị trên người ngày càng đậm hơn năng lượng toả ra. Mọi sự đều đã ổn, cơ thể nàng thay đổi đến hiện tại đã không còn khác đi, quả như bà suy nghĩ con bé không còn giống 'Bội Quỳnh' của ngày trước mà càng giống...Bội Khanh tỷ tỷ nàng. Nhưng khác biệt nhất chính là đôi mắt này đi.

Mộc Dao nhìn dung nhan nữ tử trước mắt mình. Cảm thán _ Đúng là lớn lên nàng nhìn còn xinh đẹp hơn cả tỷ của mình. Đáng tiếc chẳng biết đồ đệ nhà bà sẽ nghĩ sao đây. Vốn con bé trước giờ đều không tiếp xúc ai quá thân thiết, giờ đây lại được cái đạo lữ không biết từ đâu rớt xuống trúng nàng lại còn cố định chặt chẻ haizz..

" Mộc tông chủ, nhĩ hảo. " _Bội Quỳnh mỉm cười từ xa đi đến gần bà.

" Ngươi đã khoẻ rồi cũng nên cút đi.! " _ Mộc Dao không có hảo cảm chào lại nàng, dẫu sao bà cũng còn thù chuyện đồ nhi, giận cá chém thớt một chút tiểu nha đầu cấp vui vẻ.

Lệnh đuổi người nhưng không có ý tứ trục người. Bội Quỳnh mãi đã thành quen lão bà bà. Cười lấy lòng  người tỏ ra đáng thương.

" Mộc tông chủ đừng đuổi ta, ta không có người rước đâu? " _ Bội Quỳnh giả manh, ôm cánh tay Mộc Dao lắc a lắc làm nũng.

" Gớm giếc! tránh xa ta ra, ngươi lại ôm,ta liền đem ngươi ném mộc dũng! " _Mộc Dao ánh mắt doạ người nhưng không dùng lực đẩy nữ tử rời khỏi.

Hai người giằn co nữa buổi mới thôi náo động đi đến dược đường chỗ cần đi.

Tại dược đường,tuy rằng rất lớn nhưng đệ tử ra vào không phải quá đông. Phần lớn đệ tử nội môn đều được phân chia công việc ra ngoài tìm dược, số ít đệ tử còn lại trong tông sẽ ở kim đan lò luyện đan dược. Đệ tử ngoại môn phụ trách các chuyện lặt vặt của tông, nhưng mỗi người đều không cậy mạnh hiếp người. Mọi người đều hoà đồng như một gia đình lớn cùng chung sống rất chan hoà.

Nàng tuy là người ngoài,nhưng đãi ngộ thật sự không tệ. Các sư huynh sư tỷ trong tông thật sự rất tốt, mỗi ngày đều sẽ có ít nhất vài người đến cùng nàng náo nhiệt, dần dà trên dưới Mộc Tuyền Tông nàng đều quen biết, như một phần ở đây.

" Ta kêu ngươi đừng kéo cánh tay của ta! Ngươi là bị điếc hay sao hả!" _Mộc Dao nghiến răng nói.

" Không buông nhất quyết không buông, nếu buông ra người sẽ hất văng con đi! " _Bội Quỳnh kiên trì bám lấy cánh tay Mộc Dao.

Mộc Dao sắp phát điên,muốn một tay chụp chết nha đầu lì lợm Bội Quỳnh, vừa đi vừa thủ tư thế sẳn sàng thì..

" Sư phụ. " _ Vượng Trúc từ bên trong dược đường mở cửa đi ra. Cô chào Mộc Dao, thoáng nhìn qua người bên cạnh, như đang nghĩ gì cô liền tránh sang một bên đi ra ngoài.

" Chờ đã! " _ Mộc Dao sau bao ngày cũng thấy được Vượng Trúc, muốn nói chuyện cùng nàng, nhưng y không cho bà cơ hội, vận kinh công bay đi mất.

Bội Quỳnh cũng nhìn theo hướng Vượng Trúc rời đi. Im lặng từ từ buông cánh tay Mộc Dao.

" Mộc Tông chủ, vãn bối trước về phòng. Trong người cảm thấy không khoẻ." _ Bội Quỳnh nói cũng không đợi Mộc Dao tiếp lời chạy vội về phòng.

Để lại Mộc Dao ở chính điện dược đường.

...

<[ Thỉnh kí chủ thực hiện nhiệm vụ !  ]>
Nu

<[ Kí chủ à ta thật sự không chờ được nữa, ngươi thời hạn không còn quá nữa tháng! Nếu nhiệm vụ không hoàn thành ! Điểm sẽ bị khấu trừ! Nhưng điểm của ngươi! Còn không có nổi 1 điểm! Nếu trừ đi sẽ nhận số âm! Hình phạt sẽ nhân hai! ]> NU

Hết cách rồi, nàng không có cơ hội gặp được nữ chủ. Thiết Môn Quan tuy đối mọi người đường đi chỉ tốn 5 ngày là có thể. Nhưng nàng làm sao bì được người tu chân, còn có nàng không đến nổi kim đan kỳ, không có kiếm tiên cưỡi, về bằng cách nào được đây.

" Ta cũng muốn về..nhưng ta không có năng lực ngươi cũng hiểu mà. Việc này bất khả thi với ta. " _ Bội Quỳnh thở dài, nhìn robot mặt cười  vô tri.

Nàng cũng đâu phải không muốn làm nhiệm vụ đâu!. Đáng tiếc nàng không có khả năng thực hiện việc này mà thôi.

Rõ ràng tiếp cận nhiệm vụ nhìn trong thật dễ, nhưng lại khó thực hiện rất nhiều.

" Ta đưa ngươi về. " _ Vượng Trúc.

Không biết Vượng Trúc đã ở đây từ lúc nào. Ngay khi nàng bảo muốn về thì người này lại cho nàng đáp án mà nàng muốn.

" Thật sự? " _Bội Quỳnh từ giường ngồi dậy đi đến gần Vượng Trúc.

Nói là đi nhưng nhìn bộ dáng giống chạy nhanh qua đến.

" Ừm. Ta mang ngươi quay về. "  _ Vượng Trúc ánh mắt không đặc ở nữ tử quá lâu, như có điểm không quen người nọ nhìn mình bằng ánh mắt kia, nàng không tiếp tục ở lại phòng nhanh chóng rời khỏi.

" Ngày mai khởi hành, cổng nam Mộc Tuyền Tông, ta đi trước thông báo sư phụ. "  _Vượng Trúc để lại vài câu, vận khí bay đi mất, chỉ để lại dư ảnh không quá rõ ràng.

Bội Quỳnh ôm tâm tình kích động, nhanh thu một chút đồ đạc, xong đi ngủ sớm, chuẩn bị chuyến đi trở về của mình.

Nhiệm vụ nếu thuận lợi kia chẳng phải con đường tu chân giả của nàng càng ngày càng gần sao!! Phải mau chóng thực hiện nhiệm vụ thôi.!!

______________________________________

*Bội Quỳnh ảnh minh hoạ.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro