Chương 8
Lôi Trạch Tín vốn dĩ ở minh nhân tửu quán uống rượu, đang muốn rời đi, phát hiện Văn Bân ủ rũ cụp đuôi đi đến. Muốn gọi hắn lại, có thể thấy được hắn mất hồn mất vía bộ dáng, liền không muốn quấy rầy hắn. Sau lại thấy hắn say liền muốn đem hắn mang về Vân Thượng, lúc này Mục Tiểu Mạn liền vào được
Hắn nhìn một hồi lâu, thẳng đến Mục Tiểu Mạn muốn mang Văn Bân rời đi, mới ra tiếng ngăn trở.
Mục Tiểu Mạn nghe thanh âm ngẩng đầu lên, chỉ thấy Lôi Trạch Tín đứng ở cửa ngăn đón muốn ly khai hai người.
“Lôi công tử?”
“Cô muốn đem sư đệ ta mang đi đâu? Đệ ấy là nam tử, mang về Mây Tía Cư thật bất tiện đi”
“Lôi công tử, ta tất nhiên là muốn mang Văn công tử về Mây Tía Cư,huynh ấy hiện tại say thành cái dạng này, chẳng lẽ về Vân Thượng học đường sẽ không bị phạt sao?”
Dứt lời Mục Tiểu Mạn liền muốn tiếp tục đỡ Tuyết Văn Hi về Mây Tía Cư, ai ngờ Lôi Trạch Tín lại một lần nữa ngăn lại
“Mục Tiểu Mạn, ta nói, sư đệ cùng cô trở về không tiện,cô là nữ tử,đệ ấy là nam tử, ở chung một phòng nếu bị đồn ra đi sẽ có drama xem. Vì sư đệ ta trong sạch, ta cần thiết dẫn đệ ấy trở về.”
“Nàng mới không phải……”
Vừa định buột miệng thốt ra thân phận Tuyết Văn Hi, Mục Tiểu Mạn vội vàng dừng lại. Nàng tưởng trừ bỏ chính mình hẳn là cũng là không ai biết được thân phận thật sự của Tuyết Văn Hi
Huống hồ Tuyết Văn Hi cũng là nữ tử, cùng mấy đại nam nhân ngủ chung, Mục Tiểu Mạn thật cũng không yên tâm.Vạn nhất nàng uống say đem quần áo của mình xả ra, bại lộ thân phận làm sao bây giờ. Nếu là người biết đến quá nhiều, đối nàng ở Vân Thượng sinh hoạt cũng bất lợi.
“Làm sao vậy? Không còn lời để nói à”
Thấy Mục Tiểu Mạn không nói chuyện nữa,Lôi Trạch Tín cho rằng Mục Tiểu Mạn không có lý do gì để giữ Văn Bân lại. Liền nghĩ tới đi kéo sư đệ lại đây.
“Lôi công tử, ta nói,Văn công tử hôm nay là nhất định phải cùng ta trở về Mây Tía Cư.”
“Cô nữ nhân này sao lại thế này? Ta……”
Tuyết Văn Hi mơ mơ màng màng chi gian liền nghe thấy hai người ngươi một câu ta một câu nói cái không để yên. Vốn dĩ liền đau đầu nàng cảm giác đầu đều phải tạc.
“Ai nha, hai người các người ồn muốn chết, có để người ngủ không”
Tuyết Văn Hi nói xong liền dựa vào trên người Mục Tiểu Mạn nặng nề ngủ, hai người thấy nàng nói như vậy cũng không hề khắc khẩu.
Mục Tiểu Mạn sờ sờ đầu nhỏ Tuyết Văn Hi tính toán mang nàng trở về.
“Mục Tiểu Mạn,ta không thể mang đệ ấy đi, nếu không hỏi sư đệ một chút đệ ấy nguyện ý với ai đi, ta……”
“Hừ, Lôi công tử,huynh ầy ngủ rồi, như thế nào trả lời huynh a. Huống hồ huynh ấy dựa vào người ta,đương nhiên là lựa chọn ta.”
Mục Tiểu Mạn có chút đắc ý nhìn Lôi Trạch Tín.
Hoảng hốt trung,Tuyết Văn Hi nhìn đến một người nam nhân cao lớn đứng ở bên người Mục Tiểu Mạn, bản năng thẳng thắn sống lưng, chỉ có Lôi Trạch Tín.
Thấy Tuyết Văn Hi chỉ vào chính mình, Lôi Trạch Tín kiêu ngạo nhìn vừa mới có chút đắc ý Mục Tiểu Mạn nói nói:
“Mục Tiểu Nạn,người sư đệ chọn chính là ta”
Vì thế lập tức đi lên trước, đem Tuyết Văn Hi nằm lên lưng mình liền đi ra ngoài
Mục Tiểu Mạn muốn đuổi theo, nhưng vừa mới nãy Tuyết Văn Hi xác thật lựa chọn chính là Lôi công tử, chính mình còn có thể nói cái gì, chỉ có thể nhìn bọn họ hai người càng lúc càng xa.
Ghé vào Tuyết Văn Hi trên lưng Lôi Trạch Tín, cảm giác chính mình ở trên xe ngựa giống nhau, xóc nảy thực. Vốn là say rượu khó chịu, như vậy một điên liền càng không thoải mái.
Nàng trực tiếp từ trên lưng Lôi Trạch Tín nhảy xuống, một cái không đứng vững liền ngồi ở trên mặt đất, chỉ vào hắn nói :
“Sư huynh,huynh có phải hay không muốn điên chết ta, thật chán ghét. Còn có huynh muốn mang ta đi đâu a?”
“Về Vân Thượng.”
“Ta không... Không quay về”
Dứt lời,Tuyết Văn Hi ngồi dậy, lảo đảo lắc lư hướng tới tương phản phương hướng đi đến.
Lôi Trạch Tìn vội vàng lôi kéo hắn.
“Đệ muốn đi đâu? Chạy nhanh lên, trở về trễ bị người Hàn Thắng Trí phát hiện, đệ liền lại có trái cây tốt ăn.”
Vừa nghe đến tên Hàn Thắng Trí,Tuyết Văn Hi liền sinh khí, tuy rằng say cái gì đều không nhớ rõ, nhưng duy nhất nhớ rõ vừa rồi Hàn Thắng Trí ôm Mục Tiểu Mạn
“Huynh cùng ta cái kia Hàn gì gì đó, hắn dựa vào cái gì quấn lấy Tiểu Mạn, dựa vào cái gì? Chỉ bằng hắn cùng Tiểu Mạn đã từng từng có cảm tình sao, ta khinh. Muốn cùng Tiểu Mạn lôi kéo làm quen, cũng không hỏi xem ta có đáp ứng hay không. A ~ sư huynh, huynh đi về trước đi, ta muốn đi tìm Tiểu Mạn Mạn,sẽ về say, nàng đang sinh khí, ta còn phải dỗ nàng. Ta đi trước, cáo từ!”
Dứt lời ném tay Lôi Trạch Tín ra, nghiêng ngả lảo đảo chạy về phía Mây Tía Cư. Để Lôi Trạch Tín ở trong gió một mình hỗn độn
Chờ đến Lôi Trạch Tín phản ứng lại, Tuyết Văn Hi đã sớm chạy không còn thấy bóng dáng
Mây Tía Cư
Mục Tiểu Mạn từ minh nhân tửu quán trở về, ngồi ở trước bàn, nghĩ sự cố tối nay phát sinh, có chút buồn cười.
bộ dáng Văn công tử ghen nàng còn nhớ rõ, bất quá uống nhiều quá có thể so lúc thanh tỉnh đáng yêu hơn nhiều, giống tiểu bằng hữu.
Bất quá nàng cũng có chút mất mát, mất mát với Tuyết Văn Hi đêm nay không có chọn mình, cũng giận mình đêm nay không trực tiếp đem nàng mang về Mây Tía Cư.
“Cũng không biết nàng có hay không bình an trở lại Vân Thượng học đường”
Mục Tiểu Mạn nhìn ánh trăng, nghĩ thời gian đã muộn cũng nên đi ngủ, đang chuẩn bị thay quần áo nghỉ ngơi, lúc này nghe thấy ngoài cửa sổ có chút tiếng vang.
Nàng đi hướng ngoại đường, chỉ thấy một bóng hình theo cửa sổ tiến vào.
Mục Tiểu Mạn thật cẩn thận đi qua, nhờ ánh trăng mới thấy rõ người tới.
“Văn công tử! Sao huynh lại tới đây.”
Thấy Tuyết Văn Hi,Mục Tiểu Mạn lại kinh ngạc lại vui vẻ. Bất quá vì cái gì nàng trở về, còn có chính là vì cái gì muốn leo cửa sổ vào
Tuyết Văn Hi leo cửa sổ, nghe thấy có người nói chuyện, ngẩng đầu, nhìn kỹ người trước mắt. Thấy rõ là Mục Tiểu Mạn, hai lời chưa nói liền ôm lấy nàng.
“Tiểu Mạn Mạn, ta rất nhớ nàng a,vừa mới nãy có phải hay không nàng không cần ta, như thế nào đem ta ném cho sư huynh”
Dứt lời Tuyết Văn Hi dùng đầu lông xù xù cọ cổ Mục Tiểu Mạn
Ngửi được trên người Tuyết Văn Hi nhàn nhạt mặc hương còn có mùi rượu ,Mục Tiểu Mạn cảm thấy một trận khô nóng.
Nàng đẩy Tuyết Văn Hi ra, đỏ mặt mang theo miệng lưỡi bất mãn nói :
“Vừa mới nãy không phải huynh muốn cùng Lôi công tử trở về sao?”
“Ta nào có, ta cho rằng lại có nam nhân quấy rầy nàng. Muốn đi giúp nàng đánh hắn mà thôi”
Mục Tiểu Mạn nghe Tuyết Văn Hi nói cười cười.
“Ta sao lại dễ dàng như vậy bị người khác quấy rầy a. Nói huynh vì cái gì lại từ cửa sổ leo vào”
“Như thế nào không thể,nàng đẹp như vậy, ta phải coi chừng, không thể để cho người khác đoạt đi. Còn có ta không thể từ cửa tiến vào, sẽ bị người khác phát hiện, như vậy liền không thể trộm xem nàng có phải hay không có ta cõng người khác”
Đối với Tuyết Văn Hi giải thích,Mục Tiểu Mạn thật là mừng thầm rất nhiều lại có điểm bất đắc dĩ, nàng thở dài nói :
“Hảo hảo, là ta sai,không nên đem huynh ném cho Lôi công tử. Nhưng là ta cũng không có cõng huynh tìm người khác a.Huynh này đầu nhỏ từng ngày suy nghĩ cái gì, ta mang huynh đi nghỉ ngơi”
“Hảo”
Dứt lời,Mục Tiểu Mạn liền đỡ Tuyết Văn Hi vào Mẫu Đơn Các, đem nàng đỡ đến trên giường mình
Tuyết Văn Hi nằm ở trên giường liền nặng nề ngủ. Mục Tiểu Mạn thấy vậy,lấy nước, dùng khăn lông nhẹ nhàng chà lau mặt Tuyết Văn Hi cùng tay. Thấy nàng không ngừng mà lôi kéo áo ngoài mình, liền đem nàng nâng dậy chậm rãi cởi bỏ áo ngoài của nàng, lúc này từ trong lòng ngực rớt ra một cái hộp tinh xảo.
Mục Tiểu Mạn vừa muốn lấy lại, Tuyết Văn Hi liền gắt gao cầm ở trên tay, như thế nào cũng lấy không được
Mục Tiểu Mạn ngẩng đầu, phát hiện Tuyết Văn Hi mở to đôi mắt nhìn mình. Nghĩ mình đánh thức nàng, vừa định muốn đỡ nàng nằm xuống.
Tuyết Văn Hi làm một phen đem Mục Tiểu Mạn đè nàng ở trên giường (=)))))))))
Mục Tiểu Mạn bị hành động của Tuyết Văn Hi dọa rồi, Tuyết Văn Hi vừa mới nãy còn ngoan ngoãn giống tiểu bạch thỏ, hiện tại vì say rượu đôi mắt ửng đỏ mang theo một chút tơ máu nhìn mình, như vậy cực kỳ giống một con ác lang như mấy ngày không có ăn cơm, một giây có thể đem mình nuốt trọn
Tuyết Văn Hi tới gần Mục Tiểu Mạn, vuốt ve mái đen nhánh của nàng, đưa cái mũi đi qua cẩn thận ngửi ngửi, lại tới gần vành tai Mục Tiểu Mạn
Bởi vì say rượu âm thanh của Tuyết Văn Hi đều có chút khàn khàn, nàng khẽ cắn vành tai Mục Tiểu Mạn nói :
“Tiểu Mạn.Cho ta”
Nói xong Tuyết Văn Hi liền ngẩng đầu, tới gần Mục Tiểu Mạn
một chút
Mục Tiểu Mạn nghĩ thử đẩy nàng ra, nhưng dùng lực như thế nào cũng bất động, hoặc là bản năng trong ý thức mình là không muốn đẩy nàng ra, mắt thấy Tuyết Văn Hi mặt ở trước mắt mình càng ngày càng gần, chỉ có thể thuận theo nhắm mắt lại.
Nàng cảm giác được hơi thở Tuyết Văn Hi càng ngày càng gần đang từ từ đánh vào hai mắt của mình, cái mũi thậm chí mau đến môi, nàng khẩn trương nhắm mắt, dục vọng trong lòng cũng bắt đầu chậm rãi bị gợi lên.
Chính là Mục Tiểu Mạn đợi đã lâu, cũng không có bất luận cái gì. Nàng mở to mắt, phát hiện Tuyết Văn Hi không biết khi nào đã ngã về một bên, hoàn toàn hôn mê
Cái này làm cho Mục Tiểu Mạn cảm thấy rất là bất đắc dĩ, rõ ràng là mình sắp bị thịt, kết quả người chuẩn bị thịt mình lại ngủ trước. Còn đem dục hỏa mình châm ngòi lên, kết quả đầu sỏ gây tội giống như người không có việc gì đang ngủ ngon lành.
Mục Tiểu Mạn ngồi dậy nhìn Tuyết Văn Hi .Lúc ngủ Tuyết Văn Hi đặc biệt ngoan ngoãn, phảng phất bộ dáng vừa mới xuất hiện chưa từng giống nhau.
Bất đắc dĩ,Mục Tiểu Mạn chỉ phải áp dục hỏa trong lòng xuống,trừng mắt nhìn Tuyết Văn Hi. Hơn nữa hôm nay mình đã trải qua nhiều chuyện như vậy, cũng có chút mệt nhọc, chỉ chốc lát liền đã ngủ.
Hôm sau
Bởi vì hôm qua say rượu,Tuyết Văn Hi cũng không có ở ngày thường thời gian khởi, nhưng cũng so Mục Tiểu Mạn tỉnh sớm. Nàng mở to mắt đánh giá một chút bốn phía, này không phải phổ nhị xá.
Tuyết Văn Hi quay đầu mới phát hiện, Mục Tiểu Mạn ngủ ở bên người mình. Nàng vội vàng cúi đầu xem, phát hiện chính mình áo ngoài đã cởi ra, chỉ còn áo trong
Nàng phóng nhẹ động tác, vội vàng đứng dậy mặc áo ngoài,vô tình đánh thức Mục Tiểu Mạn.
“Huynh tỉnh rồi, vội vội vàng vàng làm gì a?”
“A…… Cái kia, ta…… mặc lại y phục, haha.”
Mục Tiểu Mạn nhìn Tuyết Văn Hi hiện tại khẩn trương xấu hổ biểu tình, ở đối lập nàng hôm qua dục hỏa thượng thân bộ dáng, vẻ mặt ủy khuất nhìn Tuyết Văn Hi.
“Vậy công tử là không tính toán chịu trách nhiệm với Tiểu Mạn sao?”
Tuyết Văn Hi nghe Mục Tiểu Mạn nói. Chẳng lẽ chính mình tối hôm qua làm cái gì sao? Nhưng vì cái gì nàng chỉ nhớ rõ chính mình ở tửu quán uống rượu, mặt sau đã xảy ra cái gì đều không nhớ rõ, nàng thậm chí không biết chính mình vì cái gì lại ở Mây Tía Cư.
“Ta tối hôm qua làm cái gì? Ta nhớ rõ ta ở minh nhân tửu quán uống rượu, sau đó liền cái gì đều không nhớ rõ. Này…… Uống rượu thật là sẽ hỏng việc a.”
“Nghe công tử ý tứ, là không tính toán đối Tiểu Mạn phụ trách.”
“Không có,Mục cô nương, nếu tiểu sinh thật sự đối với cô làm cái gì, ta chắc chắn chịu trách nhiệm”
“Thật không?”
“Thật”
Nhìn Tuyết Văn Hi dùng tư thế nghiêm túc biểu tình trả lời chính mình, nàng cảm thấy vẫn là không cần lại tiếp tục đâu, bằng không nàng khả năng thật sự sẽ thật sự, rốt cuộc các nàng tối hôm qua xác thật không có làm cái gì.
“Hảo,Văn công tử,Tiểu Mạn chính là vui đùa. Đêm qua chỉ là gặp huynh uống say, mới đem huynh mang về Mây Tía Cư nghỉ ngơi mà thôi.Huynh và ta đều là nữ tử, cũng liền không có tất yếu ngủ ở phòng cho khách.”
Dứt lời Mục Tiểu Mạn đứng dậy, đi hướng Tuyết Văn Hi, đem môi tiến đến nàng lỗ tai, nhẹ nhàng nói đến :
“Bất quá, công tử bộ dáng huynh uống say thật đúng là đáng yêu”
Nhiệt khí bổ nhào vào lỗ tai Tuyết Văn Hi,nàng mặt đỏ đến lỗ tai.
Mục Tiểu Mạn thấy Tuyết Văn Hi mặt đỏ như thế, quả thực cùng tối hôm qua cái kia “Thú tính quá độ” Tuyết Văn Hi không giống một người đâu.
Nhìn bộ dáng Tuyết Văn Hi, chính mình cũng không thể vẫn luôn trêu chọc, vạn nhất tái giống như tối hôm qua như vậy, này ban ngày ban mặt nhưng không hảo xong việc. Liền lại ngồi trở lại mép giường.
Ngồi ở trên giường Mục Tiểu Mạn tùy tay sờ đến cái hộp tối hôm qua Tuyết Văn Hi gắt gao nắm lấy. Nàng cầm lấy tới, mở ra nhìn nhìn.
“Đây là cái gì? Vòng tay thật xinh đẹp a.”
Tuyết Văn Hi đột nhiên ngẩng đầu, thấy Mục Tiểu Mạn cầm một cái hộp tinh mỹ. Nàng vội vàng sờ sờ chính mình áo ngoài, quả nhiên không thấy hộp
“Cái kia……”
“Là một đôi,sinh nhật ta muốn tặng ễ vật này sao? Này mặt trên khắc cái gì?”
Tuyết Văn Hi còn không có tưởng hảo như thế nào đưa cho nàng cái này lễ vật. Huống hồ, nàng còn không có quên sự kiện tối hôm qua Hàn Thắng Trí ôm Mục Tiểu Mạn,nếu không phải chuyện này nàng cũng sẽ không đi uống rượu, cũng sẽ không gặp phải những việc này.
Nàng tiến lên đoạt lấy hộp trong tay Mục Tiểu Mạn, có chút tức giận nói:
“Cái này không phải tặng cho cô là…… Đưa cho người khác. Cái kia, ta còn có việc, đi trước a”
Mục Tiểu Mạn thấy Tuyết Văn Hi như thế vòng tay bảo bối,còn dùng miệng lưỡi tức giận cùng chính mình nói chuyện, có chút khổ sở, rõ ràng tối hôm qua như vậy…… Sáng nay như thế nào liền cùng thay đổi cá nhân giống nhau.
Aiya,Mục Tiểu Mạn nếu muốn đoán được Văn công tử tâm tư, thật đúng là khó hiểu a.
Chợ Phố Nam
Từ Mây Tía Cư chạy chậm một đường, chạy hồi lâu,Tuyết Văn Hi mới dừng lại.
Nghĩ vừa mới Mây Tía Cư chặt chẽ tiếp xúc, nàng lỗ tai lại không biết cố gắng đỏ. Chính mình đêm qua rốt cuộc làm cái gì, vì cái gì cái gì đều không nhớ rõ a.
Bất quá cái lễ vật kia, vừa mới chính mình như thế nào liền miệng tiện, rõ ràng là muốn tặng cho Mục Tiểu Mạn, làm gì nói không phải, về sau như thế nào giải thích.
Bất quá nếu còn không có đưa, vậy lại đi Thành Mộc Đường tìm Bạch Sam nghiên cứu nghiên cứu, nhìn xem có thể hay không lại thêm chút đồ vật.
Tư bãi, hướng tới Thành Mộc Đường đi đến.
Thành Mộc Nội Đường
“Sam ca, ta lại tới làm phiền.”
Bạch Sam quay đầu lại, thấy Tuyết Văn Hi liền đứng ở phía sau hắn, vẻ mặt cười khanh khách nhìn chính mình.
“Làm sao vậy, có phải hay không lại tính toán làm ta cho làm muội chút đồ vật kỳ kỳ quái quái.”
“Không đúng không đúng, ngày đó huynh không phải cho ta cái vòng tay sao? Ta…… muốn lại thêm chút đồ vật”
“Hửm? Có phải hay không kia cô nương ghét bỏ muội chê vòng tay thượng hoa văn xấu.”
Tuyết Văn Hi không nghĩ tới Bạch Sam nói vấn đề này, nàng vẫn luôn cho rằng cái này đồ án khá xinh đẹp.
“Hoa văn xấu? Như thế nào xấu, khó coi sao?”
“Hi muội muội a, đầu năm nay, ai còn khắc long phượng trình tường a!”
Tuyết Văn Hi nhìn vòng tay thượng đồ án, tựa hồ hiện tại xác thật không có người dùng long phượng.
“Kia Sam ca,huynh nói đổi thành cái gì hoa văn tương đối tốt?”
Bạch Sam tự hỏi một chút, nhìn Tuyết Văn Hi.
“Ta lại không phải cô nương,muội vẫn là tìm cô nương hỏi một chút đi.”
“Cô nương…… Có, ta biết tìm ai, đúng rồi, cái hộp này cho ta đánh cái ám khí, có thể phóng cái tiểu đồ vật liền tốt”
Dứt lời, vội vã chạy ra Thành Mộc Đường.
Bạch Sam bất đắc dĩ cười cười, xoay người, đối với phía sau người nọ nói đến.
“Người đi rồi, xuất hiện đi. Sự tình làm thế nào?”
“Hồi thiếu chủ nói, chúng ta đã tra được một ít manh mối, chẳng qua người nọ khả năng thay đổi tên, chúng ta đã tỏa định mấy cái khả năng người, không lâu lúc sau nhất định có thể xác nhận.”
“Hảo,tiếp tục điều tra cho ta, hy vọng tin tức tốt từ các ngươi.Lui ra đi.”
Ám vệ lui ra sau,Bạch Sam từ trong lòng móc ra một cái túi tiền đã thập phần cổ xưa.
“Vân nhi, chờ ta, ta rất mau là có thể nhìn thấy nàng.”
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro