Chap 14:

    Quay trở lại hiện tại lúc này Sở Huyết Nguyệt đang ngồi trong mục dục, cô nhớ lại nụ cười thoáng chóc lúc đó. Tuy chỉ là một nụ cười thoáng qua nhưng lại làm cho cô nhớ mãi không thôi. Cô cười nhẹ rồi đứng dậy đi ra mặc y phục vào. Thấy trời cũng đã tối nên cô cũng bắt đầu đi ngủ. 

    Sáng hôm sau, vẫn như thường lệ cô đều dậy sớm để tập quyền, mọi người trong phủ đã quen với việc này nên không ai dám làm phiền cô. Chỉ mới tập chừng 1 canh giờ thì đã thấy mẫu thân cô tới:

- Nguyệt nhi, con vào đây với ta một lát. Ta có chuyện muốn nói với con.

- Vâng

    Cô ngoan ngoãn đi vào trong đình với mẫu thân mình, vừa mới ngồi xuống thì bà nói:

- Con còn nhớ lúc trước ta và phụ vương con muốn cho con đi học không?

- Dạ, Nguyệt nhi vẫn nhớ.

- Ta và phụ vương con muốn con đi học vào hôm nay luôn. Con nghĩ sao? Nếu được thì sau khi ăn sáng xong ta sẽ đứa con tới Trường Minh học viện còn nếu con không muốn thì chúng ta sẽ dời lại.

- Con muốn đi. Dù sao ở trong phủ hoài Nguyệt nhi cũng thấy chán.

- Con đúng thật là... Được rồi vậy mau vào thay y phục khác đi rồi ra ăn sáng. (Bà khẽ cười)

- Vâng, Nguyệt nhi đi liền.

    Cô vui mừng liền chạy đi tắm liền. Vương phi thấy con mình như vậy cũng vui theo. Cái bà muốn ở đây là muốn cho Sở Huyết Nguyệt có thể kết bạn. Lúc trước khi bà đi tiệc ở trong cung với các vị phu nhân khác, có nhiều đứa trẻ muốn lại gần chỗ của Sở Huyết Nguyệt và muốn kết bạn với cô. Nhưng cô lại cho đám nhóc đó một cái nhìn sắc lạnh. Có một số đứa sợ cô nên đã khóc òa lên, còn cô thì chỉ bình thản ngồi đó uống trà như không có chuyện gì xảy ra. Lúc đó vương phi lắc đầu trong bất lực. Bà biết con bà thực ra cũng muốn kết bạn nhưng nó lại quá giống phụ vương của nó đều khiến cho mọi người phải sợ hãi con bé. Lần này bà muốn cho con bé có thể nói chuyện với mọi người nhiều hơn chứ không còn cô đơn một mình nữa. Nhưng Tô Nguyệt Ánh đâu có ngờ rằng khi vào Trường Minh học viện thì đứa con gái yêu quý của mình sau này sẽ lấy vợ ở trong đó đâu chứ.

    Sau khi ăn sáng xong, cả hai đi tới Trường Minh học viện để làm thủ tục nhập học. Ở trên xe ngựa, Tô Nguyệt Ánh luôn nhắc nhở cho cô nghe nào là không được đánh người, phải biết nghe lời lão sư và nhiều thứ khác. Cô cảm thấy mẫu thân của mình hơi lo xa một chút, cô đi học chứ có phải là đi phá trường của người ta đâu chứ. Cho nên cô liền nói với mẫu thân:

- Được rồi mẫu thân, Nguyệt nhi đã nhớ rồi. Con chỉ đi học thôi mà chứ đâu phải là đi phá...à nhầm đi đánh trận đâu. Người không cần lo quá đâu. Người cứ yên tâm.

- Mẫu thân biết là vậy nhưng mà mẫu thân cũng lo cho con mà.

- Dạ, vậy Nguyệt nhi sẽ nghe lời người.

    Vừa mới bước xuống xe, nhìn thấy cái cổng thôi đã thấy tao nhã đến mức nào. Nhìn những người đứng trước cổng, hình như là những người có chức cao ở trong đây. Một ông lão trong đó tuy rằng tóc đã bạc hết nhưng lại nhìn rất là khỏe khoắn, không giống như những ông lão mà cô từng thấy. Nhìn ông trong rất uy nghiêm, ánh mắt sắc bén đang nhìn cô như đang thử thách cô. Chỉ nhìn mới một chút rồi ông mời cô và mẫu thân cô vào trong. Khi tới chỗ của ông thì cô thấy bất ngờ, gian nhà tuy nhìn đơn sơ mộc mạc nhưng lại cho người khác có cảm giác thoải mái. Khi tất cả mọi người đều đã ngồi xuống ghế ông mới tự giới thiệu mình:

- Ta tên là Mộ Dung Minh Triết, là hiệu trưởng ở đây. Không biết vương phi với quận chúa tới đây là có chuyện gì?

    Nghe ông nói mình là hiệu trưởng ở đây thì Tô Nguyệt Ánh mừng rỡ nói

- Thì ra là Mộ Dung hiệu trưởng. Thực ra tiểu bối tới để cho con gái của tiểu bối tới học.

- À thì ra là vậy. Nhưng mà muốn vào đây học phải có một điều kiện.

- Xin ngài cứ nói.

- Quận chúa phải làm một bài sát thạch mới có thể vào được.,

    Nghe tới đây Tô Nguyệt Ánh quay qua nhìn cô như đang muốn hỏi: "Con có thể làm được không?". Nhận thấy tín hiệu của mẫu thân, cô không hề rụt rè mà dõng dạt nói:

- Mời ngài ra đề.

- Hahaha, rất tốt. Ngươi yên tâm ta chỉ ra đề toán học mà thôi.

    Nói rồi ông liền lấy một tờ giấy to cỡ chừng giấy a3 ở thời hiện đại. Cô chỉ mới nhìn cái hình trong đề thì cô liền đứng hình. Không phải là nó khó mà là đây là kiến thức của lớp 7 thời trước của cô mà. Cho một tam giác đã cho hai cạnh, tính cạnh còn lại. Chỉ cần dùng định lí Pytago là được thôi mà. Cô không suy nghĩ gì nhiều liền viết ra.

    Mọi người ai cũng kinh ngạc với tốc độ viết của cô. Chỉ với năm phút là cô đã xong. Ai cũng há hốc mồm lật đật lại xem. Kết quả chính xác thậm chí các giải còn nhanh gọn hơn cả bọn họ lại còn dễ hiểu nữa. Tất cả các lão sư trong đây đều có cái nhìn khác về cô. Lúc này mẫu thân cô hỏi các lão sư ở đây:

- Vậy các vị cho ta hỏi, bài toán này các vị trong bao lâu mới giải được?

    Một lão sư trong đó ngập ngừng nói:

- Chúng ta phải mấy 3 ngày mới giải được.

    Tô Nguyệt Ánh cũng rất ngạc nhiên bài toán con gái bà chỉ cần 5 phút là xong vậy mà đối với các lão sư ở đây lại mất tận 3 ngày. Không ngờ con bà lại thiên tài như vậy. Mộ Dung hiệu trưởng tính ra quyết định của mình thì có một lão sư khác có thái độ bất mãn với cô nói:

- Cái này không tính. Có thể con bé đã biết trước đề rồi. Chúng ta sẽ ra đề khác.

    Người nói câu này tên là Khương Quyết, chính là cậu của Khương Lộ Vi. Sau bữa tiệc ngày hôm đó cô ta mách lẽo với cậu của mình, còn bịa thêm chuyện khiến cho Khương Quyết muốn dạy cho cô một bài học. Vậy nên hắn đã lợi dụng lúc này để làm khó cô khiến cho cô mất mặt với mọi người ở đây. Nói xong ông ta liền lấy một tờ giấy lớn hơn, chắc cỡ khoảng tờ giấy a1 đưa cho cô làm. Các lão sư khác cảm thấy chuyện này đi quá xa rồi. Bài toán này nửa năm nay chưa ai giải được. Kể cả hiệu trưởng cũng phải mất ngủ mấy ngày liền nhưng vẫn không tìm ra đáp án. Cô cũng hiểu được ý đồ của tên họ Khương đó nên cô liền hỏi hiệu trưởng:

- Ngài hiệu trưởng, tiểu bối muốn hỏi những bài toán này ở đâu mà các vị có vậy?

    Thấy cô hỏi vậy, Mộ Dung Minh Triết cũng liền nói cho cô biết:

- Những bài toán này là ở trong một cuốn sách cổ trong nhà của ta. Ta cảm thấy thú vị nên lấy ra xem rồi giải. Nhưng giữa chừng tới bài toán này ta và những người ở đây mất nửa năm cũng chưa giải được.

- Vậy trước đây ngài đã cho ai  xem chưa?

- Tất nhiên là chưa. Đây là tuyệt mật. Với lại cuốn sách lại luôn ở bên người của ta nên không có chuyện có người nào khác muốn xem trước cả.

- Tạ ơn hiệu trưởng đã nói. Nếu ngài hiệu trưởng nói vậy tiểu bối cũng đã yên tâm mà giải rồi.

    Tuy chỉ là một câu cảm ơn đơn thuần nhưng hàm ý trong đó chính là ám chỉ Khương  Quyết đó. Cô đi tới bàn lật ra lại hơi đen mặt xíu. Mọi người xung quanh tưởng cô làm không được thì lo lắng, chỉ riêng tên họ Khương đó lại cười khẩy vì hắn cứ nghĩ cô sẽ không thể nào làm được bài toán này cả. Nhưng thật ra cô đen mặt là vì đây là toán 12 mà. Sở Huyết Nguyệt không ngờ toán học vào thời này vẫn còn yếu đến như vậy. Bài toán này cho một hình trụ tròn xoay đã cho bán kính và chiều cao, xong tính diện tích xung quanh, toàn phần và thể tích của khối trụ tròn xoay.

    Bài toán này đối với cô đơn giản, chỉ cần áp dụng công thức là ra thôi. Có lẽ tầm 1 khắc là cô xong. Cô vừa đặt bút xuống thì ai cũng tưởng cô chỉ làm đại thôi. Nhưng chính hiệu trưởng đích thân tới xem thì ông phát hiện đây chính là một cách giải hoàn chỉnh. Ông quay qua liền hỏi:

- Làm sao nhóc có thể giải ra được. Trong khi chúng ta mất tận nửa năm mà vẫn không giải ra được.

- Thì ngài cứ áp dụng công thức tiểu bối viết trong đó là ra thôi.

    Trong khi các lão sư khác xem cách giải của cô thì Khương Quyết đổ mồi hôi lạnh. Hắn không ngờ cô lại giải nhanh như vậy. Còn về phần mẫu thân cô, bà cũng không quá ngạc nhiên gì nhiều bởi bà biết nữ nhi của bà chính là một thiên tài ngàn năm có một mà. Sau khi hiệu trưởng và các lão sư khác bàn bạc và quyết định muốn cho cô làm lão sư ở Trường Minh học viện đã khiến cho cô và mẫu thân cô bị sặc nước trà. Điều này hơi nằm ngoài dự kiến của bà. Còn cô  thì lên tiếng từ chối:

- Đa tạ ngài và các vị lão sư khác đã coi trọng. Nhưng tiểu bối không muốn làm lão sư. Thực ra tiểu bối còn rất nhiều thứ cần phải học hỏi nên xin các vị rút lại lời vừa rồi.

    Nghe tới đây thì mọi người cảm thấy tiếc nuối nhưng mọi người đều tôn trọng ý kiến của cô. 

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro