Chap 40

- HOÀNG THƯỢNG GIÁ ĐÁO~~~~

    Vừa dứt lời thì Sở Hằng cũng đã tới, uy nghiêm mà ngồi vào ngai vàng của mình. Tất cả đều đồng loạt quỳ xuống hành lễ:

- CHÚNG THẦN KHẤU KIẾN HOÀNG THƯỢNG. HOÀNG THƯỢNG VẠN TUẾ VẠN TUẾ VẠN VẠN TUẾ~~~

- Chúng ái khanh bình thân.

- TẠ ƠN HOÀNG THƯỢNG~~

- Hôm nay có ai muốn tâu gì thì cứ nói, không có thì bãi triều.

    Lúc này  phụ vương cô Sở Thiên Hàn liền tiến tới làm theo lễ quân thần mà nói với ca ca mình:

- Khởi bẩm Hoàng thượng, thần nhận được tin báo rằng sứ giả Đột Quyết sẽ tới Sở Quốc của chúng ta muốn làm hiệp định hòa bình. Muốn hai nước kết giao với nhau. 

    Nghe được tin này mọi người ai cũng bàn tán to nhỏ với nhau. Sở Hằng nghe thế cũng bắt đầu hơi trầm ngâm. Tô quốc công thấy thế liền đứng ra nói:

- Hoàng thượng, lão thần nghĩ cứ để cho chúng tới xem có phải muốn kết giao nước thật không? Nếu chúng mà có giở trò gì thì chúng ta có thể tóm gọn chúng. 

    Nghe ý kiến của Tô quốc công như thế thì ai ai cũng nói với Sở Hằng nên làm như vậy. Sở Hằng thấy cũng có lý nên liền nói:

- Nếu Đột Quyết hai nước kết giao thì cứ làm vậy đi. Bên Lễ bộ tiến hành tổ chức tiệc để tiếp đón sứ đoàn đi. Nếu không còn nữa thì bãi triều.

- CUNG TIẾN HOÀNG THƯỢNG, HOÀNG THƯỢNG VẠN TUẾ VẠN TUẾ VẠN VẠN TUẾ~~~

    Trên xe ngựa, Sở Huyết Nguyệt cùng phụ vương cô Sở Thiên Hàn đang ngồi trầm ngâm suy nghĩ. Bỗng nhiên ông cất tiếng hỏi cô:

- Nguyệt nhi, con nghĩ chuyện Đột Quyết cử sứ giả tới Sở Quốc chúng ta là có ý gì?

- Con nghĩ một là chúng muốn biết tình hình nước ta như thế nào để có thể chuẩn bị cho cuộc phản công. Hai là chúng thực sự muốn hai nước kết giao với nhau. Con chỉ mong là nó sẽ ở vế sau.

- Ừm. Ta cũng mong là nó ở vế sau.

    Sở Huyết Nguyệt tuy rằng nghĩ như thế nhưng cô lại có một cảm giác bất an, giống như sắp có gì đó chia cắt thứ quan trọng của cô vậy.

    Vài ngày sau đó, sứ thần của nước Đột Quyết cũng đã tới. Dù không ưa gì họ nhưng phải tiếp phải họ cho chu toàn, nhưng Sở quốc vốn trọng lễ nghĩa nên vẫn phải tiếp đón họ. Người dân thấy sứ giả Đột Quyết liền tránh xa, nhưng ánh mắt của họ không phải là sợ hãi mà là sự căm thù. Bởi chính Đột Quyết đã giết người thân của họ. Nhưng họ chỉ là dân thường làm sao mà dám chống lại được. Họ chỉ còn cách nhìn bọn chúng đi tới hoàng cung. Các sứ giả Đột Quyết sau khi vào Hoàng cung đã được cho vào Càn Chính Điện để gặp Sở Hằng. Khi các sứ giả đi vào thì ai cũng ngạc nhiên khi thấy có một nữ nhân dẫn đầu đoàn sứ giả này. Sở Huyết Nguyệt trong thấy cô gái đó thì cảm thấy có cảm giác quen thuộc nhưng lại không thể nào nhớ ra. Cô nhìn lại thì thấy cô gái đó nhìn mình , nhưng cái ánh mắt đó là sao chứ? Sở Huyết Nguyệt liền trở lại trạng thái nghiêm chỉnh của mình. Sở Hằng ở trên hoàng vị nhìn xuống nói:

- Chào mừng các vị đã đến Sở quốc của ta. Không biết các vị sứ giả đây xưng hô thế nào đây?

    Sở Hằng vừa hỏi xong thì có một vị ở trong đoàn sứ giả ra giới thiệu:

- Kính chào Hoàng đế Sở quốc, tại hạ là Nghị Dũng Ba Đồ Lỗ Y Đức Lạc, còn vị này là Thác Đáp Nhĩ A Lan - nhị công chúa của đất nước tại hạ.

    Mọi người đều sững sốt không ngờ cô gái này là nhị công chúa Đột Quyết. Chỉ có cô là cảm thấy không ổn rồi. Mọi chuyện bắt đầu từ 5 năm trước, khi cô 13 tuổi vô tình đi lạc vào địa phận Đột Quyết, cô liền nảy ra một ý là cải trang thành người dân ở đây để thu thập tin tức. Và cô vô tình gặp được Nhị công chúa A Lan đang bị những thuộc hạ của tên Đại vương tử Cát Đạt đánh đập. Vì lúc đó chưa biết tính cách của cô công chúa này nên Sở Huyết Nguyệt đã ra tay cứu. Nhưng không ngờ chỉ cứu cô ta một lần mà cô ta cứ làm phiền cô suốt. Cho tới 2 năm sau khi cô thu thập đủ tin tức cô liền rời đi mà không nói một lời nào. Sau khi cô đi thì cô cũng không quan tâm tới Nhị công chúa này nữa nên cô đã quên mất. Nay gặp lại, cô biết những ngày tháng tới sẽ không được bình yên. Sở Hằng cùng Sở Thiên Hàn thấy vị Nhị công chúa này cứ nhìn cô suốt. 

- Khụ khụ. Không biết các vị tới ngoài muốn cầu hòa ra còn có mục đích gì tới Sở quốc ta?

    Sở Hằng không vòng vo mà hỏi thẳng, điều này cũng khiến cho sứ đoàn bất ngờ khi ông không nói vòng vo mà đi thẳng vào vẫn đề. Thác Đáp Nhĩ A Lan khẽ nhết mép mà nói:

- Đúng là Hoàng đế bệ hạ của Sở quốc, rất ngay thẳng. Đúng như ngài nói, ngoài việc cầu hòa ra Đột Quyết chúng tôi còn muốn hòa thân với Sở quốc ngài.

    Nghe tới đây, tất cả mọi người trong điện đều ngạc nhiên. Hòa thân? Đây là một chuyện trọng đại nhưng vị Nhị công chúa này lại nói như không phải là chuyện lớn. Sở Hằng hơi nhíu mày lại, im lặng nhìn Thác Đáp Nhĩ A Lan. Thấy cô gái này không nói đùa nên ông cũng hỏi lại:

- Hòa thân? Nếu muốn hòa thân thì Nhị công chúa muốn hòa thân với ai?

- Ngài muốn ta nói thì phải đồng ý thì ta mới chịu nói. Còn không thì xin lỗi việc cầu hòa này bọn ta phải rút lại rồi.

    Sở Hằng hơi bối rối. Chiến tranh vừa mới kết thúc, con dân ở phía bắc vừa mới vui mừng vì chiến tranh bấy lâu nay vừa kết thúc. Nếu giờ mà phát động chiến tranh nữa thì sẽ bị mất lòng dân. Cuối cùng ông cũng đã quyết định:

- Được. Ngươi cứ nói. Ngươi muốn hòa thân với ai?

    Thác Đáp Nhĩ A Lan thấy kế hoạch của mình đã thành công thì liền tươi cười nói:

- Ta muốn hòa thân với Trấn Bắc Đại tướng quân - Sở Huyết Nguyệt.

    Không ngờ người mà cô ta muốn hòa thân lại là cô. Tất cả đều bất ngờ, chưa kịp định hình lại thì Sở Huyết Nguyệt liền lên tiếng:

- Hoàng thượng, thần không đồng ý. Thần đã có hôn ước với Nam Cung tiểu thư rồi. Giờ lại đi hòa thân với người khác e rằng không thỏa đáng. Mong Hoàng thượng xem xét lại.

    Thấy cô từ chối lời đề nghị này, Thác Đáp Nhĩ  A Lan tiến lại chỗ cô đứng nói:

- Nếu Tướng quân không đồng ý thì bọn ta chỉ còn cách là phải phát động chiến tranh thôi. A, ta quên mất hiện giờ ở khu vực phía bắc vẫn còn đang tiêu điều, nếu phát động chiến tranh thì không biết người dân nơi đó chịu được hay không đây.

- Cô... Cô dám....

- Tướng quân, ngài nói xem giờ phải làm sao đây? Hửm?

    Cô thật muốn một chưởng đánh chết cô ta. Sở Hằng thấy cháu gái mình sắp nổi sát ý liền nói:

- Đủ rồi. Chuyện hòa thân trẫm đồng ý. Nhưng Trấn Bắc Đại tướng quân vốn trước đã có hôn ước với Nam Cung tiểu thư. Nên nếu ngươi có tới đây hòa thân thì cũng chỉ làm thiếp mà thôi. Ngươi có đồng ý không?

- Hahaha. Nếu vậy thì xin đa tạ Hoàng thượng. Dù không được làm chính thê nhưng nếu được kết hôn với Trấn Bắc Đại tướng quân thì ta xin chấp nhận tất cả.

    Người khác nghe thì cứ tưởng Nhị công chúa này rất tình thâm với cô, nhưng khi cô nghe thì nó giống như là một kế hoạch đã chuẩn bị từ trước. Sở Hằng biết cháu gái mình rất tức giận nhưng vì con dân Sở quốc, ông đành phải nhẫn tâm để cho cô chịu uất ức rồi.

- Truyền lệnh của trẫm: Trẫm nhận thấy Nhị công chúa Thác Đáp Nhĩ A Lan tài sắc vẹn toàn, tuy rằng là nước bại trận nhưng đã dũng cảm hi sinh thân mình để hai nước có thể kết giao với nhau. Liền ban hôn cho Trấn Bắc Đại tướng quân - Sở Huyết Nguyệt làm Nhị phu nhân. Ba tháng sau, Trấn Bắc Đại tướng quân thành hôn với cả hai. Bãi triều. 

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro