Chương 10. Tới nữa
Sáng hôm sau, Tống Duệ vừa ra khỏi nhà vệ sinh đã thấy Lâm Hi ngồi xếp chân trên giường, khoác áo ngủ, tay cầm laptop. Cô nàng còn đeo cặp kính gọng tròn trông tri thức đến lạ, ánh mắt nghiêm túc mà vô cùng… dụ người.
"Em làm gì vậy?"
"Đọc hợp đồng quay show thực tế" Lâm Hi ngước mắt "Tuần sau em với chị phải quay tập đầu."
Tống Duệ nhướn mày. "Tôi tưởng mình là khách mời thôi?"
"Không, chị sẽ là bạn gái chính thức của em trên truyền hình."
Giọng Lâm Hi hơi kéo dài ở hai chữ "chính thức".
Tống Duệ suýt phun cả ngụm nước súc miệng ra.
"Chị không có ký cái đó"
"Em ký thay rồi."
Tống Duệ: "…"
Quả nhiên, một tuần sau, ekip chương trình [Hẹn Hò Không Giới Hạn] chính thức bắt đầu ghi hình. Trong đoàn không ai không biết chuyện Lâm Hi là bạn gái của Tống Duệ.
Đạo diễn vừa thấy hai người xuất hiện thì mắt sáng như đèn pha:
“Trời ơi! Tổ hợp visual thần thánh!”
“Lạnh lùng tổng tài x mềm mại minh tinh, ai chịu nổi!”
Tống Duệ đứng bên cạnh, nét mặt vẫn lạnh như khối băng, nhưng tay thì khẽ nắm lấy tay Lâm Hi từ phía sau.
Không ai thấy.
Nhưng Lâm Hi thì cảm nhận được rõ ràng.
Nàng siết nhẹ tay cô lại, ánh mắt chứa đầy ý cười.
Chương trình ghi hình cả ngày trong biệt thự, chủ đề là “sống thử như vợ chồng”.
Đạo diễn bày trò: “Hôm nay nhiệm vụ là cùng nhau nấu ăn! Ai làm ngon hơn thì được quyền yêu cầu đối phương làm một điều!”
Tống Duệ nhướng mày: “Một điều?”
“Bất kỳ điều gì,” đạo diễn cười nham hiểm.
Tống Duệ lập tức xoay sang Lâm Hi, cúi sát tai thì thầm:
“Nếu chị thắng, tối nay em không được chạy.”
Lâm Hi đỏ mặt, tay siết chặt con dao gọt táo.
“Tối nay... chị muốn làm gì?”
Tống Duệ cười, nhỏ giọng: “Đọc thơ cho em nghe.”
“…”
Kết quả, bữa tối Tống Duệ làm cháy cả trứng chiên, còn Lâm Hi thì nấu canh rong biển ngon đến mức ekip cũng xin thêm.
Tống Duệ nhận thua.
Lâm Hi không vội ra yêu cầu ngay. Cô đứng trước mặt Tống Duệ, nghiêng đầu:
“Giờ em có thể yêu cầu bất cứ điều gì, đúng không?”
Tống Duệ thản nhiên: “Ừ.”
Lâm Hi nhón chân lên, khẽ chạm môi Tống Duệ.
Một nụ hôn nhẹ.
Giữa ban ngày, trước ống kính, và giữa tiếng hét phấn khích của cả ekip.
Tống Duệ khựng lại.
Mặt cô ửng lên, nhưng cố làm mặt lạnh.
“Chị không phản ứng gì à?” – Lâm Hi trêu chọc.
Tống Duệ quay sang đạo diễn: “Tôi muốn cắt cảnh đó.”
Đạo diễn suýt khóc: “Không được! Đây là highlight!”
Tống Duệ liếc Lâm Hi – cô nàng đang cười như được mùa.
Tối đó, hai người cùng trở về phòng, tay vẫn nắm tay.
Lâm Hi ngồi gác chân lên đùi Tống Duệ, đung đưa nhẹ:
"Chị có biết không, em đang rất nguy hiểm đấy."
"Vì sao?"
"Vì em rất thích chị."
Tống Duệ cười khẽ, nắm lấy cổ chân Lâm Hi kéo sát lại.
"Em đang nguy hiểm..."
"Nhưng chị còn nguy hiểm hơn."
"Vì sao?"
"Vì chị yêu em."
Nhưng khi Lâm Hi ngủ rồi, Tống Duệ vẫn không thể yên tâm.
Cô bật giao diện hệ thống, xem lại thông số nhiệm vụ.
【Tỷ lệ an toàn của nữ chính: 63%】
【Tạ Hành đã bắt đầu tiếp cận hậu trường quay show.】
【Dự kiến 36 giờ tới: xảy ra sự cố.】
Tống Duệ nhìn dòng thông báo đó, cảm giác ớn lạnh chạy dọc sống lưng.
“Chị không thể để em rơi vào tay hắn lần nữa.”
Sáng hôm sau, khi hai người chuẩn bị quay tiếp, một nhân viên đoàn phim bước vào với vẻ mặt khó xử.
“Xin lỗi, có người muốn vào phim trường.”
Tống Duệ ngẩng đầu.
Người đàn ông đứng phía sau cánh cửa là một khuôn mặt mà cô ghét cay ghét đắng.
Tạ Hành.
----------------
Chương này đủ 50 view và 10 bình luận tui viết tiếp nhaaa 😁
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro