Chương 3: Ánh Mắt Theo Dõi
Chương 3: Ánh Mắt Theo Dõi
Buổi sáng hôm đó, Nguyễn Thiên Linh rời khỏi nhà sớm hơn bình thường. Cô không muốn đi học trễ, nhưng quan trọng hơn, cô không muốn vô tình gặp những người liên quan đến tập đoàn X. Hôm nay là ngày khai trương, và cô biết chắc giới truyền thông sẽ không bỏ qua sự kiện này.
Ngồi trên chuyến xe buýt đông đúc, Linh lặng lẽ nhìn ra cửa sổ. Thành phố S hôm nay nhộn nhịp hơn hẳn. Tin tức về tập đoàn X xuất hiện dày đặc trên các trang báo điện tử. Mặc dù cô không liên quan trực tiếp, nhưng mỗi lần nghe đến cái tên Nguyễn Thiên Long, cô đều không khỏi để ý.
Trong lúc đó, một tin nhắn từ số lạ hiện lên trên điện thoại cô:
[Số không lưu]: Tiểu thư, có một phóng viên đang theo dõi người.
Linh nhíu mày, đọc lại tin nhắn vài lần.
Tiểu thư.
Chỉ có người của cha cô mới gọi cô như vậy.
Cô không nhắn lại, nhưng ánh mắt đã cảnh giác hơn hẳn.
---
Buổi lễ khai trương tập đoàn X
Bên trong hội trường sang trọng, Nguyễn Thiên Long đang đứng giữa đám đông doanh nhân, bắt tay với những nhân vật quan trọng. Ông vẫn giữ phong thái bình thản, nhưng thật ra trong đầu ông lúc này đang suy tính một chuyện khác.
Ở một góc khuất của buổi tiệc, Trịnh Văn Khang, một kẻ đầy mưu mô, đang quan sát ông bằng ánh mắt khó đoán.
"Nguyễn Thiên Long từng có gia đình không?" – Khang lẩm bẩm, đặt ly rượu xuống bàn.
Bên cạnh hắn, Hoàng Minh, một phóng viên chuyên săn tin tức giật gân, bật cười:
"Tôi cũng đang thắc mắc điều đó. Một người như ông ta, nếu thật sự không có gia đình, thì ít nhất cũng phải có vài tin đồn tình ái chứ. Nhưng kỳ lạ là chẳng có gì cả."
Khang im lặng, nhưng ngón tay gõ nhẹ lên thành ghế, thể hiện rõ sự suy tính.
Ở một góc khác, một người đàn ông mặc vest đen kín đáo rời khỏi buổi tiệc, nhanh chóng bấm số gọi đi.
"Báo với Chủ tịch, có kẻ đang muốn điều tra về tiểu thư."
---
Trường Đại học S
Tiết học sáng trôi qua trong yên bình, nhưng Nguyễn Thiên Linh cảm thấy có gì đó không ổn.
Cô có thể cảm nhận được ánh mắt ai đó đang theo dõi mình.
Khi tiết học kết thúc, cô vờ như vô tình liếc qua bục giảng. Hoàng Minh, vị trợ giảng mới, vẫn đang thu dọn tài liệu. Nhưng điều khiến cô chú ý là hắn đang nhìn cô quá kỹ.
Cô không tỏ ra bối rối, chỉ lặng lẽ thu dọn sách vở rồi rời khỏi lớp. Nhưng khi vừa bước ra hành lang, giọng nói của hắn vang lên sau lưng:
"Em là sinh viên năm nhất à?"
Linh chậm rãi quay lại, nở một nụ cười bình thản.
"Vâng, thầy có chuyện gì sao ạ?"
Minh bước đến gần hơn, ánh mắt hắn sắc bén hơn nhiều so với một trợ giảng bình thường.
"Không có gì. Chỉ là... tôi cảm thấy gương mặt em hơi quen."
Linh không thay đổi sắc mặt.
"Có lẽ thầy đã nhầm với ai đó thôi. Em cũng chỉ là một sinh viên bình thường."
Minh mỉm cười, nhưng không trả lời.
Cô biết hắn không tin.
---
Văn phòng tập đoàn X
Ngồi trong phòng làm việc rộng lớn, Nguyễn Thiên Long nhấc điện thoại lên. Giọng thuộc hạ trung thành vang lên bên kia:
"Chủ tịch, Hoàng Minh đã tiếp cận tiểu thư."
Ánh mắt Thiên Long tối lại.
"Tìm hiểu tất cả về hắn cho tôi. Và... đừng để hắn lại gần con bé."
---
Ký túc xá Đại học S
Buổi tối, Nguyễn Thiên Linh ngồi bên cửa sổ, ngón tay vô thức lướt qua màn hình điện thoại.
Cô đã nhận được tin từ người của cha mình. Nếu họ đã cảnh báo, nghĩa là kẻ đó thực sự đáng ngờ.
Cô không muốn nghĩ nhiều, nhưng trực giác của cô chưa bao giờ sai.
Dưới ánh đèn đường mờ ảo, một chiếc xe hơi đen đỗ cách ký túc xá không xa. Hoàng Minh ngồi trong xe, mắt dán chặt vào tòa nhà trước mặt.
"Nguyễn Thiên Linh... rốt cuộc em là ai?"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro