BÔI BẨN - Phạm Việt Long
Mặt Đen quen ở nhà nông thôn, hay bôi lung tung. Hôm ấy, hai chị em về Hà Giang, được ô Thu đãi một bữa bánh rán.
Lúc này, Mặt Đen đang mặc một bộ quần áo mới, do mẹ Bi Bi mua tặng.
Cả ba cô cháu ăn bánh ngon lành. Riêng Mặt Đen, vừa bốc bánh ăn vừa chùi tay vào áo. Cái áo chịu đựng một lúc rồi bắt đầu kêu:
- Trời ơi, tại sao anh lại bôi bẩn vào em thế này!
Không thấy Mặt Đen nói gì, áo thổi phù phù vào cánh tay của Mặt Đen, trách:
- Anh bôi bẩn vào em chứ gì!
Cánh tay chối:
- Đâu nào, tôi vẫn ở yên đấy chứ, có làm gì đâu.
Cái áo tức quá lại thổi phù phù vào bàn tay Mặt Đen:
- Thế thì đúng là anh bôi bẩn vào em rồi. Mùi bánh làm em nhức đầu quá!
Bàn tay giãy nảy lên:
- Đâu có, tôi có làm gì đâu?
Đúng lúc ấy thì bàn tay quệt một cái rõ mạnh vào áo làm cho áo dính một vệt bánh màu vàng vàng lại nhơm nhớp mỡ. Áo nghiêm khắc:
- Em bắt quả tang anh bôi bẩn em đây này. Em không chơi với anh nữa!
Bàn tay cãi:
- Anh có làm gì đâu. Tại anh Mặt Đen điều khiển anh mới thế chứ!
Áo không tin lời bàn tay, lặng lẽ tụt dần khỏi người Mặt Đen rồi bay vèo lên mắc áo. Thế là thân thể đen nhẻm của Mặt Đen phơi ra giữa ánh sáng. Nhưng, không để ý gì, Mặt Đen bốc một chiếc bánh nữa và ăn ngon lành. Xong, tiện tay, cậu ta lại bôi một phát vào đúng da mình. Da Mặt Đen kêu lên hoảng hốt:
- Anh Mặt Đen ơi, áo chạy trốn rồi. Bây giờ mà anh cứ bôi bừa như thế thì em cũng chạy trốn theo đấy!
Thấy Mặt Đen chẳng nói chẳng rằng, da cựa quậy rồi dọa:
- Em không như anh áo tự nhiên tụt khỏi người anh được đâu. Em mà chạy trốn tức là anh bị lột da đấy!
Lúc này Mặt Đen mới để ý nhìn vào da mình thì thấy bị bôi một vết bẩn to tướng đúng giữa rốn. Cái áo ở trên mắc gọi:
- Da ơi, lên đây với tôi nào. Đừng ở với anh Mặt Đen nữa, lại bị bôi bẩn đấy!
Da cố vùng vẫy để trút khỏi người Mặt Đen khiến Mặt Đen đau râm ran khắp mình mẩy, lại ran rát nữa. Cái rốn cũng kêu:
- Tôi bị bẩn nhất. Tôi cũng chạy trốn đây.
Thế là cái rốn cứ phồng lên phồng xuống định chạy khỏi bụng Mặt Đen. Mặt Đen van vỉ:
- Thôi, anh biết lỗi rồi. Rốn ơi đừng phồng nữa. Da ơi đừng lột nữa!
Một lúc sau, tự nhiên Mặt Đen vừa kêu vừa lấy tay đập lung tung trên mình
- Ái, đau quá! Ái, đau quá!
Hóa ra bọn muỗi ngoài bờ ao nhân cơ hội Mặt Đen cởi trần liền xông vào hút máu. Mặt Đen nổi mẩn hết cả người, cố kêu cứu:
- Bà ơi, cứu cháu với! Chị ơi, cứu em với!
Kêu chưa xong thì Mặt Đen đã bị đàn muỗi bay đến đốt lấy đốt để vào tay, vào chân. Thế là các bộ phận cơ thể của Mặt Đen đều kêu la:
- Đau quá, em trốn đây.
ÔnChú Lung vội lấy cái vợt muỗi do Bi Bi đem về quơ liên tục. Tiếng muỗi dính vợt nổ tanh tách. Còn Bi Bi thì mở túi đem ra tuýp thuốc chống ngứa bôi cho Mặt Đen. Da của Mặt Đen kêu:
- Ới giời ơi, tôi xót quá! Thôi, tôi chạy trốn thật đây, tôi không ở với anh Mặt Đen nữa!
Toàn bộ bộ da từ cổ tới tay chân đều rùng rùng chuyển động định lột khỏi mình Mặt Đen. Mặt Đen hoảng quá kêu cứu to hơn.
Lúc này, chú Lung mới bảo:
- Chú làm sao được bây giờ. Cháu cứ tùy tiện bôi bẩn lên áo, lên da đến nỗi cả hai đều sợ, bây giờ làm sao được.
Bi Bi an ủi:
- Để chị dỗ áo xuống với em xem sao!
Bi Bi lại gần mắc áo, dỗ dành:
- Áo ơi, trở lại với Mặt Đen nào!
Áo vùng vằng:
- Ứ ừ! Lại bị bôi bẩn nữa à!
Quay sang Mặt Đen, Bi Bi hỏi:
- Thế Mặt Đen còn bôi bẩn lên áo nữa không?
Mặt Đen trả lời rõ nhanh:
- Không ạ, từ nay em không bôi bẩn lên áo, lên người nữa ạ!
Bi Bi nói với áo:
- Chị tin là Mặt Đen nói thật. Em xuống với Mặt Đen đi!
Chiếc áo bắt đầu cựa quậy. Bỗng nhiên Mặt Đen kêu lên:
- Từ từ đã!
Và rồi cậu ta chạy vù ra vại nước phía đầu sàn múc nước rửa tay, lau mình sạch sẽ...
BLUR
Black Face is used to live in rural houses and often smears haphazardly. That day, the two sisters returned to Ha Giang and were treated to a meal of donuts by Mr. Collect.
Black Face is used to living in rural houses and often smears haphazardly. That day, the two sisters returned to Ha Giang and were treated to a meal of donuts by Mr. Thu.
At this time, Black Face was wearing a new set of clothes, bought by Bi Bi's mother.
All three children ate delicious cakes. As for Black Face, he picked up the cake and ate it while wiping his hands on his shirt. The shirt endured for a while then began to cry:
- Oh my god, why are you smearing me like this!
Not seeing Black Face say anything, his shirt blew on Black Face's arm, blaming:
- You smeared me!
Denial arm:
- No matter what, I'm still there, I'm not doing anything.
The shirt was so angry that it blew into Black Face's hand:
- Then it's true that you smeared me. The smell of cake gives me a headache!
The hand jumped up:
- No, I didn't do anything?
At that moment, the hand swiped hard on the shirt, causing the shirt to be stained with a yellow-yellow cake stain and greasy. Strict Austria:
- I caught you red-handed defaming me. I won't play with you anymore!
Arguing hand:
- You didn't do anything. It's because Mr. Black Face controls him like that!
The shirt didn't believe the hand's words, it quietly slid off Black Face's body and flew onto the hanger. So Black Face's black body was exposed to the light. But, without paying any attention, Black Face picked up another cake and ate it deliciously. Once done, he conveniently applied it to his own skin. Blackface cried out in alarm:
- Mr. Black Face, he ran away. Now if you keep messing around like that, I'll run away too!
Seeing Black Face saying nothing, the skin moved and threatened:
- You're not like me, my shirt just falls off my body. If you run away, I will be stripped of my skin!
Only then did Black Face pay attention to his skin and saw a huge stain right in the middle of his navel. The shirt on the hanger is called:
- Da, come up here with me. Don't stay with Black Face anymore, you'll get dirty again!
The skin tried to struggle to get off Black Face's body, causing Black Face's pain to tingle all over his body, and even more. The navel also cries:
- I'm the dirtiest. I'm running away too.
So the navel kept rising and falling, trying to escape from Black Face's belly. Black Face pleaded:
- Okay, I know I made a mistake. Oh, navel, don't bulge anymore. Dear skin, don't peel anymore!
A moment later, Black Face suddenly cried out while flapping his hands around himself
- Oh, it hurts so much! Oh, it hurts so much!
It turned out that the mosquitoes on the edge of the pond took the opportunity for Black Face to strip naked and rush in to suck blood. Black Face had a rash all over his body, trying to call for help:
- Grandma, help me! Sister, help me!
Before he could finish calling, Black Face was bitten by a flock of mosquitoes that stung his arms and legs. So Black Face's body parts cried out:
- It hurts so much, I'm hiding here.
Chu Lung quickly took the mosquito racket brought by Bi Bi and waved it continuously. The sound of mosquitoes stuck to rackets exploding. As for Bi Bi, she opened her bag and brought out a tube of anti-itch medicine to apply to Black Face. Black Face's skin cried:
- Oh my god, I'm so sorry! Well, I'm really running away, I'm not with Mr. Black Face anymore!
The entire skin from neck to limbs trembled and moved to peel off Black Face's body. Black Face was so panicked that he called for help even louder.
At this time, Uncle Lung said:
- What can you do now? I just arbitrarily smeared dirt on my shirt and skin to the point that we were both scared, what can I do now?
Bi Bi consoled:
- Let me coax your shirt down with you and see!
Bi Bi approached the coat hanger and coaxed:
- Austria, let's go back to Black Face!
Shirt in turmoil:
- Ugh! Dirty again!
Turning to Black Face, Bi Bi asked:
- So does Black Face still smear dirt on his shirt?
Black Face answered clearly and quickly:
- No, from now on I won't put dirt on my shirt or body anymore!
Bi Bi said to the shirt:
- I believe Black Face is telling the truth. Go down with Black Face!
The shirt began to stir. Suddenly Black Face cried out:
- Slow down!
And then he rushed to the water tank at the top of the floor to scoop up water to wash his hands and wipe himself clean...
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro