THĂM RỪNG - Phạm Việt Long
THĂM RỪNG
Sau khi ăn sáng, chú Lung bảo các cháu chuẩn bị lên rừng chơi. Chú khoác một cái giỏ to tướng, phía sau đầy đủ các đồ dùng. Chú còn cầm theo cả một chiếc nỏ có cái cánh bằng tre màu nâu óng, dài dài, cong cong cùng với một ống tên. Khi sắp bước xuống thang nhà sàn, chú bảo:
- Các cháu bỏ dép lại nhé, hôm nay phải đi chân đất đấy, vì phải trèo đèo, lội suối!
Bi Bi bảo:
- Eo ôi, sợ lắm, nhỡ con giun nó chui vào chân thì làm thế nào?
Mặt Đen động viên:
- Không sợ chị ạ, chân mình trông thế chứ rắn lắm, chẳng con gì bắt nạt được đâu! Ở quê, cứ ra đồng là em đi chân đất, chẳng làm sao cả.
Ba người nối nhau bước vào rừng, trên lưng ai cũng có một cái giỏ to đùng. Chú Lung đi đầu tiên, Bi Bi đi giữa và Mặt Đen đi sau cùng. Được một hồi, Bi Bi kêu lên:
- Nóng quá chú ơi! Cháu toát cả mồ hôi rồi đây này!
- Thế thì cháu cởi áo len ra, để vào trong giỏ ấy.
Bi Bi làm theo lời chú. Lát sau, Bi Bi lại kêu:
- Cháu khát nước quá chú ạ!
- Khát thì lấy ống nước trong giỏ ra uống, nhưng uống ít thôi nhé!
Đi một hồi lâu, nghe tiếng "Ù... ù... ù...". Bi Bi vừa định hỏi chú là tiếng gì, thì chú đã ra hiệu: "Dừng lại, im để chú nghe!". Chú nghiêng đầu qua, nghiêng đầu lại nghe ngóng một hồi rồi bảo: "Gần đây có tổ ong mật!". Chú vạch cây cối tiến vào khoảng rừng có những cây to tướng. Chỉ vào một cây cao có những cành đâm ngang lực lưỡng, chú bảo: "Trên kia có tổ ong, các cháu có thấy không?". Hai đứa trầm trồ: "Ôi, tổ ong to quá!". Bi Bi băn khoăn: "Nhưng cây cao thế, làm sao lấy được tổ ong xuống?". Chú Lung cười mỉm rổi tiến tới cái cây, leo lên. Chú leo giỏi thật, chẳng mấy chốc đã đến gần tổ ong. Chú dừng lại, lấy bật lửa ra châm lửa vào cái bùi nhùi to tướng đeo bên hông và hươ hươ về phía tổ ong. Chú bảo: "Các cháu ngồi im, không được động đậy nhé!". Vốn hay hỏi để hiểu ngọn ngành các chuyện, Bi Bi vừa định hỏi chú tại sao lại phải ngồi im thì chú xua tay ra hiệu im lặng.
Khói tỏa ra mỗi lúc một to, trùm cả tổ ong. Lũ ong rời tổ, tản dần ra rồi bay ào ra cửa rừng. Mấy con lao thẳng tới chỗ Bi Bi và Mặt Đen ngồi. Bi Bi nhổm lên định chạy, bị Mặt Đen kéo ghìm lại. Mặt Đen bảo: "Ngồi im, nếu chạy thì lũ ong sẽ bâu vào đốt đấy chị ạ!". Bi Bi run run nhưng ngồi im thin thít như cục đá. Bọn ong bay ào qua hết đợt này đến đợt khác. Chú Lung lấy ra một sợi dây thừng buộc vào cuống tổ ong rồi cắt, làm cho tổ ong rơi xuống từ từ theo sợi dây mà chú cầm trên tay.
Chú lấy cái chậu nhựa trong gùi ra, đổ mật từ tổ ong vào, được lưng chậu. Chú lại bẻ tổ ra, có những con trăng trắng, tròn tròn, đưa cho Bi Bi:
- Ăn đi cháu!
- Ối, sợ lắm, cháu không ăn đâu!
- Đây là con ong non, gọi là nhộng ong, ngon và bổ lắm, cháu ăn đi.
Mặt Đen cầm hai ba con nhộng ong cho vào miệng, nhai ngon lành.
- Ăn đi chị!
Vừa nói, Mặt Đen vừa bốc mấy con nhộng đưa cho Bi Bi. Bi Bi mạnh dạn cầm nhộng cho vào miệng, nhai, thấy bùi bùi, béo ngậy.
Chú Lung đổ mật ong vào những ống nứa rồi nút lá chuối lại, xếp từng ống vào một cái hốc cây ngay bên đường mòn. Chú bảo:
- Lát nữa, quay về hãy lấy cho đỡ nặng.
- Nhỡ ai lấy thì sao hở chú?
- Không, ở trên này không ai lấy của người khác đâu. Người trên này thật thà, không ăn cắp bao giờ.
Đi qua một con suối, Bi Bi reo lên:
- Cá, cá nhiều quá!
- Bây giờ ta bắt cá nhé!
Chú lấy ra tấm lưới nhỏ và giăng ở một khúc suối. Chú bảo hai cháu lấy đá ném xuống nước. Thế là hai đứa thi nhau ném đá kêu ùng ục dưới nước. Lũ cá hoảng sợ bơi loạn xạ, dính đầy lưới. Chú Lung kéo lưới lên, gỡ cá cho vào một cái giỏ rồi để vào một hốc cây ngay bên đường mòn. Lần này thì Bi Bi không thắc mắc nữa, vì biết rằng lúc quay về hẵng lấy, không bị mất đâu.
Chú Lung bảo hai cháu đi lên nương đào sắn. Đang đi thì nghe tiếng "Hộc... hộc... hộc...". Nhìn ra thấy một con lợn rừng to tướng có hai cái răng nanh nhọn hoắt chìa ra mép. Chú thì thào: "Leo lên tảng đá kia nhé!". Ba chú cháu bò khe khẽ, leo lên tảng đá lớn bằng hai cái giường, cao bằng cái bàn. Chú lấy cái nỏ ra, lắp một mũi tên. Con lợn rừng mải ủi sắn, không hay biết gì. Chú giương nỏ, bắn một phát. Con lợn rừng hộc lên một tiếng, lao vút về phía ba chú cháu. Bi Bi thét lên một tiếng kinh hoàng. Nhưng con lợn lao phải đá, ngã vật ra, không làm gì được ba chú cháu. Trúng mũi tên của chú Lung vào cổ, lại lao đầu vào đá cho nên con lợn chết thẳng cẳng.
Lúc này, ba chú cháu đã đói lắm rồi. Chú bảo:
- Ta nhanh chóng đào rồi nướng sắn ăn nhé.
Chú Lung lấy cuốc cuốc xung quanh một hốc sắn rồi túm lấy gốc nhổ nhổ. Gốc sắn chỉ lay chuyển một tí. Hai cháu vội xúm vào nhổ cùng chú. "Hai ba nào...". "Huỵch!". Gốc sắn bật tung làm cho ba chú cháu bổ chửng ra phía sau. Cả ba cười vang rừng.
Chú cùng các cháu kiếm củi khô chất thành một đống đốt lên đùng đùng. Ngọn lửa nóng rực làm cho má các cháu ửng đỏ. Chú Lung cắt các củ sắn khỏi gốc sắn rồi quẳng vào đống than hồng. Lát sau, chú lấy que cời ra mấy củ sắn nứt nẻ, vỏ cháy đen. Chú lột vỏ làm lộ ra lớp cùi sắn trắng nõn. Bi Bi và Mặt Đen cũng làm theo chú. Cả ba ăn sắn nướng ngon lành.
Ăn xong, Bi Bi nhìn Mặt Đen và cười khúc khích. Mặt Đen cũng nhìn Bi Bi và cười như vậy. Rồi cả hai lại nhìn chú Lung, cười như nắc nẻ. Chú cười hiền hậu:
- Cười chú bị nhọ mặt chứ gì? Các cháu ra suối soi mặt mình xem?
Hai chị em chạy ra suối. Nước suối trong vắt, lặng im, phẳng như gương. Soi mặt xuống, hai chị em cùng cười vang - hóa ra mặt đứa nào đứa nấy dính nhọ than từ vỏ sắn cháy, đen nhẻm. Hai chị em vục nước suối lên rửa sạch sẽ mặt mũi. Nước suối mát lạnh khiến hai chị em càng thêm hứng khởi.
Chuẩn bị ra về, Bi Bi bảo:
- Chú ơi, con lợn to thế này, làm sao khiêng được ạ?
- Cứ để đây, về nhà gọi bà con lên khiêng!
Ba chú cháu về nhà, đem theo bao nhiêu là thứ sản vật của rừng. Tối ấy, cả làng vui rộn lên trong không khí ấm cúng. Mọi người cùng làm thịt lợn rừng rồi chia nhau mỗi nhà một phần đều nhau theo phong tục của người đồng rừng.
FOREST VISIT
After breakfast, Uncle Lung told the children to prepare to go to the forest to play. He carried a large basket, behind it was full of utensils. He also carried a crossbow with a long, long, curved bamboo wing, along with an arrow. When he was about to step down the stairs to the stilt house, he said:
- Leave your sandals behind, you have to go barefoot today, because you have to climb passes and wade streams!
Bi Bi says:
- Wow, I'm so scared, what if the worm gets into my leg?
Black Face encourages:
- Don't be afraid, my legs look like that, but they are very solid, nothing can bully them! In the countryside, when I go to the field, I go barefoot, it doesn't matter.
The three of them walked into the forest one after another, each with a big basket on their backs. Uncle Lung went first, Bi Bi went in the middle and Black Face went last. After a while, Bi Bi exclaimed:
- It's so hot, uncle! I'm sweating here!
- Then take off your sweater and put it in the basket.
Bi Bi followed the instructions. After a while, Bi Bi called again:
- I'm so thirsty, uncle!
- If you're thirsty, take out the water pipe in the basket to drink, but drink a little!
After walking for a long time, I heard the sound of "Ù... ugh... ugh...". Bi Bi was just about to ask him what the sound was, but he signaled: "Stop, shut up so I can hear you!". He tilted his head over, tilted his head back and listened for a while and then said, "There's a honey bee hive near here!". He traced the trees and entered the forest with large trees. Pointing to a tall tree with strong horizontal branches, he said: "There is a beehive up there, can you see it?". The two children marveled: "Oh, the beehive is so big!". Bi Bi wondered: "But the tree is so tall, how can I get the beehive down?". Uncle Lung smiled and walked over to the tree and climbed up. He was a good climber, and soon he was near the hive. He stopped, took out his lighter, lit the big tinder that was strapped to his waist, and headed for the hive. Uncle said: "You guys sit still, don't move!". Originally asked to understand the top of the story, Bi Bi was just about to ask him why he had to sit still when he waved his hand to silence.
The smoke was getting bigger and bigger, covering the entire hive. The bees left the hive, gradually dispersed and then flew out to the forest gate. The children rushed to where Bi Bi and Blackface sat. Bi Bi jumped up to run, but was pinned down by Black Face. Blackface said: "Sit still, if you run, the bees will come and sting you!". Bi Bi trembled, but sat as still as a stone. The bees flew through one wave after another. Uncle Lung took out a rope, tied it to the stem of the beehive and cut it, making the hive fall slowly along the rope he held in his hand.
He took out the plastic pot in the basket, poured honey from the beehive, and got the back of the pot. He broke the nest again, there were white, round and round moons, and gave it to Bi Bi:
- Eat, kid!
- Oh, I'm afraid, I won't eat!
- This is a young bee, called bee pupa, delicious and very nutritious, eat it.
Blackface took two or three bee pupa and put it in his mouth, chewing it deliciously.
- Eat, sister!
While saying that, Black Face picked up the capsules and gave them to Bi Bi. Bi Bi boldly took the pupa to put it in her mouth, chewed, and found it greasy.
Uncle Lung poured honey into bamboo tubes and then tied banana leaves, placing each tube in a tree hole right next to the path. Uncle said:
- Come back later, let's get it so it's less heavy.
- What if someone takes it, uncle?
- No, no one up here takes other people's money. This person is honest, never steals.
Passing a stream, Bi Bi shouted:
- Fish, fish too much!
- Let's catch fish now!
He took out a small net and spread it over a stream. I told you two to throw rocks into the water. So the two of them threw stones at each other and gurgled under the water. Frightened fish swam wildly, covered in nets. Uncle Lung pulled up the net, removed the fish, put it in a basket and put it in a tree hole right next to the path. This time, Bi Bi did not wonder anymore, because she knew that when she returned, she would take it, not lose it.
Uncle Lung told them to go to the fields to dig cassava. While walking, I heard the sound of "Pink... He saw a large wild boar with two sharp fangs sticking out from the edge. He whispered: "Climb that rock!". The three of them crawled quietly, climbing on a rock as big as two beds and as high as a table. He took out his crossbow and inserted an arrow. The wild boar was busy ironing cassava, not knowing anything. He raised his crossbow and fired one shot. The wild boar let out a squeal and rushed towards the three of us. Bi Bi let out a scream of terror. But the pig had to kick and fell, unable to do anything to the three of them. Hit the arrow of Uncle Lung in the neck, and then plunged his head into the rock, so the pig died straight.
By this time, my father and I were very hungry. Uncle said:
- Let's quickly dig and bake cassava to eat.
Uncle Lung took a hoe around a cassava cavity and then grabbed the root and pulled it out. The cassava root just moved a little. The two children rushed to spit with uncle. "Two three...". "Huh!". The cassava root burst, causing the three of them to slam behind. All three laughed loudly.
I and my children gathered dry firewood and piled it up in a huge pile. The fire was so hot that the children's cheeks were red. Uncle Lung cut the cassava roots from the cassava roots and threw them into the embers. After a while, he took out a few cracked cassava roots with blackened skin. He peeled the skin to reveal the white cassava pulp. Bi Bi and Black Face also followed him. All three ate delicious grilled cassava.
After eating, Bi Bi looked at Black Face and giggled. Black Face also looked at Bi Bi and smiled like that. Then both of them looked at Uncle Lung again, laughing like crazy. Gentle smile:
- Did you get a smile on your face? Do you go to the stream to look at your face?
The two sisters ran to the stream. The spring water is clear, silent, and flat like a mirror. Looking down, the two sisters laughed together - it turned out that their faces were all covered with coal from burnt, black cassava peels. The two sisters poured spring water on their faces to wash their faces. The cool spring water made the two sisters even more excited.
Preparing to leave, Bi Bi said:
- Uncle, the pig is this big, how can you carry it?
- Leave it here, go home and call your relatives to carry it!
The three of us went home, bringing with us a lot of forest products. That evening, the whole village cheered in a cozy atmosphere. Everyone makes wild boar meat and then divides an equal portion from each house according to the custom of the forest people.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro