Chương 1: Xin chào...anh rể.

"Build à, hôm nay tan học trên trường xong về nhà nha. Nay chị con dắt người yêu về đấy."

"-Mẹ yêu quý của con ơi, từ trường về nhà mình xa lắm ớ. Lẽ nào mẹ bắt con trai cưng của mẹ lặn lội về nhà xong lại bắt xe đi lên hở?"

"Mẹ biết là trường đại học con xa, nhưng ráng về đi. Nhỏ Kari nhà mình mãi mới có mống đàn ông để ý. Con thấy được mẹ liền gả, ở nhà lâu quá rồi."

"-Ai nha, con mách chị đó."

"Không có đánh trống lảng."

"-Hơi, mẹ yêu ơi..."

"Ui, cục cưng của mẹ ngoan lắm, nghe lời mẹ."

"-Nhưng mà..."

"Về đi, mẹ cho tiền."

"-Dạ, con đang ra khỏi kí túc xá, có lẽ chiều con về tới nhà đó."

"Ai nha, chỉ vậy là nhanh thôi. Nhớ an toàn đó, gần về tới báo mẹ, mẹ kêu ông già ra đón con."

"-Dạ..."

Build nghe mẹ nói khi về liền có tiền thì hai mắt sáng rực lên. Chính vì vậy mà em nhanh nhanh chóng chóng vội vàng vơ đại những thứ cần thiết vào cặp rồi ra khỏi kí túc xá. Đúng mà, ai khi nghe nhắc tới tiền mà không mê cơ chứ. Em vui vẻ ca hát ra khổ kí túc xá mà không để ý rằng có một cặp mắt đang điên cuồng mà dõi theo em.

Ra khỏi cổng trường, em liền bắt một chiếc taxi rồi lên đường về nhà. Thả mình trên ghế xe, em mệt mỏi mà ngủ thiếp đi. Không biết đã qua bao lâu, em tỉnh dậy dưới lời gọi em của chú taxi. Nhận ra đã đến nơi, em liền cười ngại ngùng rồi trả tiền xe. Ra khỏi xe, em còn nói cảm ơn với chú, cười thật ngọt ngào rồi mới quay bước rời đi.

"Mấy giờ rồi ta?"

Nhìn trời đã chập chững vào tối, em lọ mọ lấy ra chiếc điện thoại của mình. Nhìn màn hình hiển thị đã là 6 giờ 44 phút, em xem xong bèn tắt điện thoại đi. Đi bộ thêm tầm 20 phút đã khiến em mệt bở hơi tai, tới giờ em mới nhớ ra mà gọi cho ba của mình.

Biết vậy gọi ba từ nãy cho lành, đi mệt quá huhu.

"-Alo, ba ơi. Ba ra đón con với."

"-Vâng vâng, con quên mất mò."

"-Dạ? Anh rể đón con ạ?"

"-Vâng, con biết ời."

"-Con cúp nha."

Đứng bên lề đường ngồi xổm xuống cúi đầu nghịch ngọn cỏ bên chân được tầm 10 phút nữa thì trước mặt em bỗng tối sầm lại. Thì ra coa người đang đứng trước mặt che đi ánh sáng từ điện đường chiếu xuống. Ngẩng mặt lên em thấy bóng dáng to lớn của một người đàn ông. Người ấy cũng đang chăm chú nhìn em, thấy không khí hơi kì quặc em liền mở lời trước.

"Anh là người yêu của chị Kari Nithawat Puttha đúng hong ạ?"

"-Ừ, là anh đây."

"A, dạ..em là em trai chị ấy, Build Jakapan Puttha." Nói xong em vội đứng dậy, dự định là muốn bắt tay chào hỏi anh. Dù sao cũng nên lịch sự một chút. Nhưng mà không như em suy nghĩ, vội vàng đứng dậy khiến em cảm giác chân muốn nhũn ra. Hình như bị tê chân rồi. Huhu, phải tiếp đất bằng mông nhỏ rồi...

"A..."

"-Phải cẩn thận chút chứ?" Nam nhân cùng tông giọng trầm thấp nhanh chóng đỡ lấy eo em. Kéo sát em vào người mình, gã cúi đầu mà thì thầm ngay cạnh tai em.

Hình như...có gì đó không đúng lắm...nhỉ?

"A, học trưởng?"

"-Ừ, là anh."

Được Bible dìu dí, Build liền không khỏi tò mò muốn hỏi. Nhưng nhìn thấy sườn mặt nam tính của Bible thì em liền cảm thấy đỏ mặt mà quay đi. Cho tới tận khi về đến nhà rồi mà hai tai của em vẫn còn ửng hồng trông thật xinh đẹp làm sao.

Vừa vào tới cửa, mẹ em đã tới ôm lấy em. Sau đó em liền quay cuồng trong đống câu hỏi của cha của mẹ, đầu em muốn ong ong lên luôn rồi. Vội vàng thoát khỏi nanh vuốt của cha mẹ, em chạy lên phòng. Thả mình xuống giường nằm nghỉ chút, em liền suy nghĩ về chị hai cùng học trưởng.

Họ quen lúc nào mà mình không biết nhỉ?

Đang chăm chú suy nghĩ, tiếng gõ cửa đã cắt đứt mạch tập trung của em. Bên ngoài vang lên giọng nói của chị hai.

"Build về rồi đó hả? Mau ra ăn cơm đi em."

"Dạ chị hai. Em xíu ra liền nè."

Nghe em trai mình nói vậy, Kari cũng không nán lại mà xuống bếp phụ mẹ bê thức ăn ra. Được một lúc Build cũng đã đi xuống. Mẹ liền trách yêu em.

"Nhỏ Biu thật là, để cả nhà đợi mình vậy đó hả?"

"-Con hong có mò. Mẹ yêu đừng mắng Biu Biu mà."

Hai mẹ con đùa giỡn một xíu rồi thì cha cùng Bible cũng đã bước vào. Thấy vậy mẹ liền kêu mau mau ăn kẻo nguội. Một gia đình năm người ngồi quây quần như vậy thật là ấm cúng làm sao. Cha cùng Bible thì bàn về chuyện kinh tế, chính trị ở đẩu đâu ngoài thế giới. Còn mẹ và chị hai thì lại chăm chút cho Build, gắp đầy ú ụ cái bát nhỏ của em kêu em mau ăn chóng lớn. Là em chưa lớn hỏ?

Bữa cơm diễn ra một cách vui vẻ không chút ngượng ngạo. Cho đến khi dọn dẹp, cha nhìn Build một hồi rồi thôi. Cả nhà cùng ra phòng khách ngồi xem ti vi giải khuây. Đến lúc này Bible mới chân chính giới thiệu lại một lần nữa.

"-Dạ, cho phép cháu giới thiệu lại nhé ạ."

"-Cháu là Bible Wichapas Sumettikul. Cháu năm nay 23 tuổi, hiện đang học tại trường Đại học Bangkok."

"-Cha mẹ cháu đã nghỉ hưu ở nhà dưỡng tuổi già, lâu lâu sẽ dắt nhau ra ngoài đi chơi."

"-Cháu có một sản nghiệp nhỏ đứng tên cháu, là do cháu cùng anh lớn trong nhà đồng sáng lập. Chỉ là dạo này anh ấy đã bỏ đi cùng tình yêu đời mình nên có thể coi là cháu là ông chủ duy nhất của công ty."

"-Cô chú có muốn hỏi gì không ạ?"

"Cháu học tại trường Đại học Bangkok sao? Build nhà cô cũng học ở đó, hai đứa chưa gặp nhau lần nào sao?"

"-Dạ, có lẽ khác chuyên ngành ấy cô. Cháu có thấy bạn Build nhà mình vài lần."

"Thảo nào cháu am hiểu kinh tế thị trường như vậy, thì ra là giấu nghề. Ngại quá, lúc nãy chú quả thật múa rìu qua mắt thợ rồi."

"-Dạ, không có đâu chú. Cháu hôm nay nói chuyện với chú nên được mở mang nhiều thứ lắm đấy ạ."

"Bible à, tối nay anh ở lại đi. Trời này đi về nguy hiểm, em không an tâm."

"-Ừm, không biết cô chú phiền không ạ? Cháu có thể ngủ ngoài sofa."

"Aida, không phiền. Cháu ngủ chung phòng với Build đi. Hai anh em cùng trường, dễ nói chuyện hơn."

"Ơ mẹ???"

"-Vâng, cháu cảm ơn cô."

Cuộc trò chuyện diễn ra một cách suôn sẻ. Đến hơn 10h, cả nhà cũng lật đật tắt điện ngoài phòng khách, ai về phòng nấy. Bible không vội vào phòng, gã đi tìm Kari.

"-Cảm ơn chị vì đã phối hợp cùng tôi."

"Không có gì, hạnh phúc của em mình, tôi giúp được gì liền giúp."

"-Bao giờ chị mới chịu anh tôi? Anh ấy vã lắm rồi đấy."

"Hừ, bảo anh ta chuyển 90% cổ phần đây thì tôi nghĩ lại."

"-Anh ấy có khi còn hiến thân thể tặng chị luôn đấy."

"Eo, không cần."

"-Chị ngủ sớm đi, tôi về phòng cùng Build đây."

"Ừ, mau lăn."

Cuộc trò chuyện giữa cặp đôi diễn ra một cách chóng vánh. Ai về phòng nấy, nào còn chút gì tình cảm thắm thiết lúc ở phòng khách kia nữa. Bible đi về căn phòng của Build. Trước khi bước vào gã còn lịch sự gõ cửa, chờ đến khi em ra mở cửa, gã mới hỏi.

"-Liệu tôi có làm phiền khi đêm nay tá túc tại phòng em không?"

"-Nếu em phiền, vậy cho tôi mượn tạm cái gối, tôi ra sofa ngủ. Tôi tôn trọng quyết định của em."

"A, hong có. Em không có phiền đâu. Học truo...Anh rể vào đi."

Nói rồi, Build nghiêng người như muốn nhường đường cho Bible đi vào. Bible thấy bé thỏ của mình ngoan ngoãn như vậy liền cảm thấy vui vẻ nhân đôi. Vào rồi mới thấy căn phòng này giống y chủ nhân vậy, đều mang tới xúc cảm mềm mại, ngọt ngào tan chảy lòng người.

Build tò mò liền hỏi Bible. Nãy ở dưới nhà em bận quét sạch đống hoa quả thơm ngon nên chưa kịp hỏi.

"Anh rể và chị em quen nhau như nào vậy ạ?"

"-Hửm...cũng tình cờ lắm."

"Chị em tỏ tình trước ạ?"

"-Ừm..."

"Trúng phóc!" Bé con liền lấy tay vỗ bép một cái vào đùi mình. Trên gương mặt mang thech vẻ đắc thắng. Chắc là cược gì đó rồi này.

"Au, hơi mạnh tay rồi."

"-Bỏ ra anh xem nào."

"-Ửng đỏ lên rồi này. Hậu đậu quá."

"Ui, sao anh cốc trán em. Đau..."

"-Thuốc mỡ em để đâu đó. Mang đây anh bôi cho."

"Em để ở ngăn kéo trong hộc tủ..."

"A...mát quá..cảm ơn anh rể nhiều nha."

"-Mau ngủ đi công tử, anh đi tắm."

"Dạ, anh rể ngủ ngon ạ."

Ngủ ngon kiểu đéo gì hả em?

Em ngọt nước vãi, thật muốn đè em ra mà tét mông.

Build nói xong liền ngoan ngoãn nằm xuống ngủ. Còn Bible thì đi vào nhà tắm xử lý cơn khủng hoảng của mình. Đến khi bước ra thì Bible đã thấy Build ngủ say sưa tới mức đạp cả chăn ra. Ánh mắt mà Bible nhìn Build đã không còn là một ánh mắt dịu dàng nữa. Thay vào đó là ánh mắt có phần tối đi, đem theo những dục vọng nguyên thuỷ điên cuồng mà nhìn chằm chằm vào em.

Ngoan ngoãn làm vợ của chồng nhé?

Em chạy không thoát khỏi tay chồng đâu, vợ ơi.

Gã ngồi cạnh giường mà thì thầm với em. Tiện thể cúi xuống đặt lên môi em một nụ hôn nhẹ như chuồn chuồn lướt qua. Sau đó Bible tham lam mà cúi xuống cần cổ em hít hà, khiến cho khoang mũi tràn ngập hương vị ngọt ngào của người đang ngủ kia.

Ngủ ngon.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro