Chapter 169

"Em thật sự không muốn ăn gì hết chỉ muốn ăn kem."

Ngày thường cậu ăn uống còn được,  chính là thời gian mang thai miệng sẽ nhạt một chút, khi mang thai con trai thật đúng là đặc biệt thích ăn nho chua.

Hiện tại tuy vừa mới mang thai không bao lâu nhưng cũng đã bắt đầu thay đổi khẩu vị.

Luôn luôn thích ăn ngọt, hiện tại thích ăn đồ ngọt lạnh như kem, sữa chua chiên....., mấy ngày hôm trước anh còn nghĩ sữa chua chiên đây là cái món gì vậy, có thể ăn sao.

Sau ở trong nhà lại phát hiện máy làm sữa chua mới biết được nó gần giống với sữa chua đông lạnh, mỗi lần ăn xong bụng cậu sẽ đau nhưng là nhịn không được.

Anh liền tịch thu, trực tiếp chôn ở phía sau nhà.

Tuy rằng cậu bởi vì chuyện này đau lòng đã lâu nhưng Sumettikul tổng nói dối không chớp mắt, chờ cậu sinh bảo bảo sinh ra liền có thể đào máy sữa chua lên.

Tiểu Omega liền vui vẻ căn bản không còn tức giận.

Nếu không nói bạn nhỏ thật dễ bị lừa, anh cảm thấy nếu bỏ cậu ở trên đường cho một cây kẹo que đều có thể dễ dàng bắt cóc, anh vẫn nên là giấu cậu đi.

Hai người đang thảo luận có nên ăn kem hay không thì điện thoại của cậu vang lên.

Cậu còn đang bối rối đứng ở tại chỗ chờ ai đó, anh nói điều hòa ở trung tâm thương mại có chút lạnh, phải về trong xe lấy áo khoác cho cậu.

Ngày thường cậu không dùng điện thoại, hiện tại phần lớn thời gian đều là chơi trò chơi hoặc là xem video nấu ăn, dãy số còn không phải ở trong thành phố, nghĩ nghĩ vẫn là nên nghe máy.

"Alo ~ xin chào ~ là ai vậy ?."

Cậu tự nhiên hỏi.

"Xin chào, tôi là Cố Thanh Chu, muốn nhờ cậu giúp một chút, có được không?".

Trong điện thoại đột ngột truyền đến âm thanh của một người nam nhân làm cậu có chút nghi hoặc. Cậu cũng không quen biết người này:

"Anh có phải gọi sai rồi không?. Tôi cũng không quen biết anh."

"Không có gọi sai, hiện tại tôi đang ở bệnh viện, con tôi đối với pheromone của tôi bài xích, là trời sinh Omega hương sữa, chính là hiện tại bệnh viện căn bản không có, tôi muốn  phiền cậu có thể hay không cho con tôi một ít pheromone?. Cứu con của tôi."

Âm thanh của nam nhân có chút hèn mọn, nghe ra rất tuổi trẻ.

Cậu nhíu nhíu mày, lại lặp lại nhìn nhìn số điện thoại:

"Ừm... Chính là tôi cùng anh ấy dạo siêu thị......"

Này còn không phải là người vừa rồi  anh nói sao?

Mặt khác nam nhân ở bên đầu kia của điện thoại trình bày lý do, hơn nữa lời nói hèn mọn xin giúp đỡ.

Cậu là người dễ nói chuyện, không đợi cậu nói xong điện thoại đã bị cướp đi.

"Xin lỗi Cố tổng, vừa rồi tôi đã minh xác cự tuyệt qua."

Anh cầm điện thoại nói:

"Tôi sẽ không để Biu Biu nhà tôi lấy pheromone."

Lại một lần tắt điện thoại.

Người gọi điện thoại tới là Cố Thanh Chu, sinh hạ Omega, hơn nữa cùng hương với Biu Biu, bởi vì người anh ta yêu là Beta, hiện tại chỉ có thể đi tìm pheromone của người khác quyên tặng dùng để cứu người.

"Anh, anh ấy hình như rất lo lắng......"

" Omega hương sữa rất nhiều, hiện tại em mới vừa mang thai bảo bảo, anh  không thể cho em đi, cho dù không có bảo bảo, anh cũng không nỡ."

Anh hôn trán cậu nói.

Điều kiện của Cố tổng rất mê người, làm anh cũng không có cách nào có loại suy nghĩ này, đối với cậu cho dù là chuyện gì anh luôn dùng tốc độ nhanh nhất kết luận.

Đây là tiểu bảo bối anh nâng trong lòng bàn tay, ai chạm vào cũng không được, lúc trước bọn bắt cóc làm anh quỳ xuống, anh cũng có thể không nói một lời mà quỳ xuống, đầu gối của đàn ông có hoàng kim, vì tiểu bảo bối anh cái gì cũng đều có thể làm.

Anh không cho người khác thương tổn cậu, cho dù chỉ đơn giản là hiến pheromone cũng không được.

Thân thể cậu cũng không tính là đặc biệt tốt, tuổi còn nhỏ, còn đang mang thai, đương nhiên không có khả năng đồng ý, anh vẫn là nói không được.

"Chính là tiểu bảo bảo không được cứu có thể sẽ gặp nguy hiểm nha?"

Vốn dĩ anh đang nắm tay cậu lên lầu.

Anh từ trước đến nay ý chí sắt đá, chuyện không có quan hệ với anh thì anh sẽ không bao giờ quản, hơn nữa này muốn liên lụy đến Biu Biu, anh tự nhiên là không nỡ.

Cho nên con nhà người ta như thế nào, đều không có quan hệ với anh, anh cũng không có nghĩa vụ đi cứu người, cậu vừa nói anh lại ngừng một chút.

Chính mình hiện tại cũng làm cha , đổi vị trí tự hỏi một chút, cũng có chút mềm lòng.

Cậu nói:

"Anh, tiểu bảo bảo không có tin tức tố, có thể xảy ra chuyện?"

"Biu Biu, em đang mang thai."

Anh biết cậu muốn làm gì, cũng chính là vì anh mềm lòng cho nên mới không cho cậu đi.

"Nếu bảo bảo của chúng ta bị bệnh, anh nhất định cũng rất lo lắng, chỉ lấy một chút pheromone hẳn là không sao, có phải ở bệnh viện của chị Hana không?. Chúng ta đi xem đi ~"

"............"

Anh nửa ngày không nói, cũng không biết phải nói cái gì, nội tâm khẳng định là không vui. Nhìn Omega nắm tay anh, âm thanh mềm mại nói:

"Anh, đi thôi, chúng ta đi xem có được không?"

".....Vậy hôm nay em không được ăn kem."

"A?. Em đi quyên tin tức tố, này không phải chuyện tốt sao?. Vì sao kem cũng không cho em ăn?"

Trong nháy mắt phảng phất chọc tới chỗ đau của cậu, do dự hai giây cậu vẫn là gật gật đầu:

"Qua mấy ngày có thể ăn sao?"

"Thật sự muốn đi?. Anh không muốn em quyên, bảo bối."

Anh không khỏi bị tấm lòng của bảo bối làm mềm mại, dù sao loại chuyện này thế nhưng có thể chủ động đưa ra.

"Nếu Venice như vậy anh có thể cũng đi cầu người như thế không?. Vừa rồi người kia nói hiện tại ở thành phố S hình như không thể tìm được người có loại hương vị này, tiểu bảo bảo rất đáng yêu nha, người kia khẳng định đau lòng muốn chết."

Anh nhìn cậu bướng bỉnh chỉ có thể thở dài một hơi nói:

"Em cũng làm anh đau lòng."

Nói tới nửa ngày, hai người đã đến bãi đỗ xe, cái gì cũng đều không có mua, vẫn là nên đi bệnh viện. Ngày thường bệnh viện phi thường thoải mái

Bởi vì phần lớn khoa sản đều là nghênh đón sinh mệnh mới, có rất nhiều gương mặt tươi cười đã đến, hiện tại lại có chút trầm trọng, các y tá bước chân vội vàng, đuổi tới phòng phẫu thuật.

Lúc hai người đến, y tá Lion nhìn anh thế nhưng tới có chút kinh ngạc:

"Sumettikul tổng?. Các người thật sự tới?"

"Hana đâu, tôi hỏi chút chuyện."

Anh nhíu mày, nhìn y tá đang bận rộn hỏi:

"Nghiêm trọng thế sao?"

"Cũng không phải, người sinh là Beta, xuất huyết lượng lớn còn suy kiệt, không biết có thể qua khỏi hôm nay không, bảo bảo mới sinh ra bởi vì tin tức tố thiếu hụt trực tiếp thành Omega cho nên mới lo lắng, nếu hôm nay các người không tới, chỉ sợ thật sự  bó tay không biện pháp."

Y tá Lion nhẹ nhàng thở ra, nhanh chóng tiếp đón những người khác đi làm kiểm tra:

"Bác sĩ Hana đang làm phẫu thuật, cô ấy nói chỉ cần lấy một chút, sẽ không  gây tổn thương gì cho thân thể của Biu Biu, trở về chú ý là được."

"......Tôi đi theo."

" Được, Sumettikul tổng cũng có thể đi."

Giọng nói rơi xuống, cô liền xoay người quay đầu lại dẫn người chuẩn bị đi kiểm tra, cuối cùng cũng lộ ra nụ cười:

"Biu Biu sau khi mang thai như thế nào rồi?. Có chỗ nào không thoải mái không?"

"Một chút đi, chỉ là miệng luôn cảm thấy nhạt, muốn ăn kem."

Cậu cười hì hì có thể làm người khác thả lỏng không ít. Chỉ là đơn giản rút ra một ít tin tức tố mà thôi, cũng không có quá nhiều chuyện nhưng cậu vẫn là không quá thích, lần này không có rầm rì.

Đặt ở trong mắt anh khẳng định là đau lòng muốn chết. Lúc ra cửa, Cố Thanh Chu vốn là một minh tinh, cậu thấy hắn sửng sốt một chút, lặng lẽ ở  bên tai anh nói chính mình ở trên TV thấy qua anh đẹp trai này, chẳng qua hiện tại cùng trên TV không quá giống nhau.

Cố Thanh Chu vốn là người trong giới giải trí, bởi vì tình một đêm nên lui vòng, nhưng bọn họ đều biết này chỉ là hắn lấy cớ rời khỏi mà thôi.

Người đàn ông này xác thật rất tinh xảo, so với nhiều Omega còn xinh đẹp hơn, lại có dáng người của Alpha, vừa thấy liền không dễ chọc, mặt rất dụ hoặc, đẹp trai.

"Anh, mấy ngày hôm trước em cùng bảo bảo xem phim truyền hình, nhìn người này rất đẹp nha."

Chậc......anh liền nói không nên lời. Anh nhíu mày xem cậu, rõ ràng có chút không hài lòng

"Ai đẹp?"

"Anh đẹp."

Cậu cười hì hì, cả người chôn ở trong lòng ngực anh không nói chuyện nữa.
Cậu biết chính mình nếu nói nữa, về nhà có thể lại bị trừng phạt.

Đã từng bận rộn vài lần, anh không ở trong giới giải trí, ngày thường xã giao  không tính là quá nhiều.

Lần này thấy hắn, xác thật ấn tượng không quá giống nhau, Cố gia cùng anh không giống nhau, là cái loại quý công tử từ nhỏ ung dung tự tại, nhớ rõ......có chút phong lưu...

Hiện tại người đàn ông ở trước mặt này, mặc áo sơ mi màu đen, rõ ràng đã  mấy ngày không có ngủ tốt, hốc mắt đỏ bừng, trên cằm có một ít râu nhìn rất gợi cảm, cùng với ở trên màn ảnh  không giống nhau.

Hôm nay người đàn ông này cũng làm cha, nhưng người hắn yêu còn cần cứu giúp, bọn họ tới cứu bảo bảo, Cố Thanh Chu thực sự rất cảm ơn.

"Cảm ơn, thật sự cảm ơn."

Hắn liên tục gật đầu, trên người có một ít mùi thuốc lá nói.

Anh theo bản năng ôm cậu càng chặt một ít.

Khi phiền muộn đàn ông sẽ hút thuốc uống rượu để phát tiết một chút cảm xúc, rõ ràng tình huống của hắn không tốt lắm, dù sao bạn đời sống chết chưa biết.

"Tôi thật ra rất kinh ngạc khi Cố tổng  mở miệng với tôi, vừa rồi nghe y tá nói sơ qua tình huống rồi, hy vọng tất cả đều bình an."

"Em nhìn thấy bảo bảo, nhất định là xinh đẹp giống ngài ~"

"Cảm ơn."

Cố Thanh Chu nghe thấy cậu mở miệng nói những lời này, ánh mắt đột nhiên chua xót:

"Người tôi yêu cũng nói như vậy, nói hy vọng bảo bảo giống tôi nhưng tôi còn chưa có đi nhìn qua, còn có càng quan trọng hơn tôi phải chờ."

"Yên tâm."

Anh nhìn dáng vẻ này, đặt mình vào hoàn cảnh của người khác nghĩ tới lúc trước cậu bị bắt cóc lúc sinh non, chính mình ở bệnh viện, cũng rất là bất lực, anh cũng chỉ có thể an ủi:

"Đã dùng pheromone, y tá Lion nói không thành vấn đề, bảo bảo nhất định rất đáng yêu."

"Ừm"

Cố Thanh Chu chỉ là lại đây cảm ơn, ánh mắt vẫn là lo lắng, theo sau không có nhiều lời, dấu chấm hỏi về sau liền một lần nữa đi lên lầu chờ đợi phẫu thuật.

"Anh, lúc em sinh bảo bảo, anh cũng sẽ như vậy sao?"

END CHAP 169.

Tuần tới sẽ ra chap như bình thường. Xin lỗi mọi người nhiều do bữa giờ mình hơi bận nên không dịch được.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #biblebuild