Chapter 177

Khi hai người về đến nhà, anh đã hơi say.

Buổi họp lớp hôm nay khác với công việc làm ăn trước đây, cậu gần như không có bạn bè. Anh định cầu hôn, vẫn nên là gần đây muốn tìm phù rể thích hợp để đưa nhẫn, Jeff Satur không thích hợp, đều đã kết hôn rồi, những người bên cạnh gần đây chưa lập gia đình cũng không có bao nhiêu.

Vẫn là nên ở trong số bạn học chọn ra một người chưa kết hôn.

Loại chuyện này thuộc phạm trù lãng mạn, cậu sắp sinh đứa thứ hai cho anh, không thể không có danh phận chính thức, chuyện này không được.

Venice đã ngủ từ lâu, vốn dĩ nói là đi xem pháo hoa, bây giờ đừng nói là đi xem pháo hoa ngược lại anh hơi say nằm trên giường, tự chăm sóc cười khúc khích, khiến anh có chút bất lực.

Đây là lần đầu tiên cậu nhìn thấy dáng vẻ có chút say của anh.

Trước đây, dù là tiệc xã giao hay tiệc rượu, khi về nhà anh luôn đi tắm với sự kiềm chế và tỉnh táo, vì sợ cậu không thích mùi rượu trên cơ thể.

Khoảnh khắc anh ngã xuống giường, anh kịp thời nắm lấy tay cậu, đưa qua ôm lấy cậu, hai tay vuốt ve lưng cậu:

"Biu Biu..."

"Anh say rồi, anh có muốn tắm rồi mới ngủ không, em đi nấu canh giải rượu cho anh, được không?. Nếu không, sáng mai anh thức dậy, anh sẽ bị đau đầu."

Cậu hạ mắt xuống, đôi môi đang mỉm cười.

"Em đi lấy quần áo cho anh, thay quần áo ra trước..."

"Được."

Anh hơi ngẩng đầu lên, hôn nhẹ lên trán cậu. Một nụ cười không thể che giấu lan rộng trên khuôn mặt anh:

"Nhanh lên, anh muốn ôm em."

"Được~"

Anh hài lòng nhắm mắt lại, rút tay buông cậu ra để cho cậu đứng dậy.

Ở nhà không còn ai nữa, chú Dak trở về phòng khi đưa hai người trở về, bình thường chú sẽ không ra ngoài trừ khi dọn dẹp nhà cửa.

Cậu đi đến phòng em bé nhìn con trai, chậm rãi vào bếp nấu canh.

Trên thực tế, từ khi kết hôn cậu vẫn có thể nấu ăn, sau này khi cậu mang thai, nhà bếp về cơ bản đã trở thành nơi cấm của cậu, cậu không thể đặt chân vào.

Thỉnh thoảng nếu muốn làm bánh ngọt, chú Dak sẽ ở bên cạnh, chú không hiểu cậu không phải trẻ con, tại sao phải làm như vậy.

Dao trong bếp đều cất đi, bởi vì cậu hơi kén chọn, dạ dày không tốt, nhiều nguyên liệu được đóng hộp, trái cây cũng phải tươi.

Không giống khi anh ở nhà một mình, anh luôn nấu bất cứ món ăn nào anh muốn và anh không chú ý nhiều đến nó. Nằm trên giường nửa ngày không đợi được người trở về, anh có chút không kiên nhẫn, chậm rãi ngồi dậy, lắc lắc đầu đứng dậy đi tắm, quần áo vừa mới được gấp lại đưa vào phòng tắm.

Sau đó, anh đi xuống lầu và thấy cậu  quay lưng về phía anh, khuấy trong nồi, hình như cậu vẫn đang cố gắng tìm thứ gì đó ở phía trên tủ, hơi cao nên cậu khó ngẩng đầu.

"Làm gì vậy?. Sao lại mất nhiều thời gian như vậy?"

Bàn tay anh từ sau lưng thò tay vào, ôm chầm lấy:

"Muộn rồi, anh không uống."

"Em muốn tìm mật ong, rõ ràng em đã mua rồi đặt ở đây trước, em nhớ nó ở đây, tại sao không thấy nữa..."

Cậu nghiêm túc nhìn tủ, rồi ngẩng đầu nhìn lên:

"À, sao chú Dak lại đặt lên phía trên rồi."

Tủ trong nhà bếp được lắp ở dưới và phía trên bếp gas, tủ phía trên có hai tầng, cậu vẫn luôn đặt ở chỗ có thể chạm tới. Mật ong mới mua đã được mở ra và được đặt chỗ khác một cách khó hiểu.

Ngày thường, cậu sẽ uống nước mật ong, vì ăn quá nhiều đường không tốt cho cơ thể nên sẽ thay thế bằng mật ong.

Sau hai lần không chạm tới, anh ở phía sau xoa xoa cổ, cậu không khỏi muốn né tránh:

"Em không lấy được."

"Cần giúp đỡ?"

"Ừm"

Anh đến gần dán lên mặt cậu, cảm giác ấm áp sưởi ấm trái tim:

"Nếu em hôn anh, anh....."

"Anh cố ý làm?"

Cậu giận dỗi nhìn anh:

"Quá đáng."

"Em yêu....."

Sau khi anh tắm, cơ thể anh mang theo một mùi ẩm ướt và mùi sữa tắm, hơi khó chịu khi mái tóc ướt chạm vào.

Anh vẫn còn say, mặc dù đi tắm đã khiến anh tỉnh táo rất nhiều nhưng trong ánh mắt có chút mơ hồ.

"Chụt" được in trên mặt anh:

"Anh luôn thích chơi trò vô lại như thế này, bảo bảo sẽ học hư đó, anh không thể làm như thế trước mặt bảo bảo đâu."

"Bà xã của anh, gả vào cửa nhà anh, đừng nói là nó, cho dù đứa trong bụng này ra ngoài, anh cũng muốn hôn em, anh còn cần nhìn sắc mặt của hai đứa nó?"

Cậu bất lực thở dài, cong khóe miệng:

"Hóa ra anh nhỏ mọn như vậy."

"Không phải anh nhỏ mọn, mà là đặc biệt đối với em, không ai có thể, con trai anh cũng phải ở phía sau, em là của anh."

Đầu ngón tay anh chọc vào ngực cậu, môi anh hôn lên tai cậu.

Cậu không khỏi đau đầu, lần đầu tiên cậu thấy anh say rượu, hóa ra anh lại như thế này, có chút dính dính, thậm chí có chút phiền phức.

Cố tình đặt mật ong ở vị trí cao như vậy, chắc chắn muốn cậu hôn mới chịu giúp.

Ngày thường chú Dak không có quá nhiều suy nghĩ, luôn luôn để lại chỗ cũ sau khi sử dụng. Anh sợ cậu phát hiện, bởi vì cậu luôn thích lấy mật ong, đó là lý do tại sao anh lại cố tình đặt nó lên cao và để cậu đợi anh đến giúp lấy nó.

Hôm nay anh đặc biệt hạnh phúc, ánh mắt anh tràn đầy niềm vui. Mặc dù anh không biết hạnh phúc vì điều gì, nhưng anh đã nhìn thấy một khía cạnh khác. Trong lòng cũng có chút thỏa mãn.

Anh nhớ khi hai người vừa mới kết hôn, đừng nói là nhẹ nhàng, hai người thậm chí còn có vài lời không tốt, nhưng khi đến với nhau như một gia đình hạnh phúc, anh và cậu luôn cảm thấy đây như một giấc mơ.

Sau khi uống xong canh, anh nắm tay cậu cùng nhau đi lên lầu.

Hai người đang nằm trên giường, không hiểu sao anh lại ôm cậu hơi chặt, dường như anh hơi bám người,  hóa ra anh say là bộ dáng như thế này.

Thật kỳ lạ, thật buồn cười.

Dáng người anh cao lớn, ôm cậu ngửi ngửi nhiều lần, đã không nhịn được ham muốn, muốn cắn một miếng bởi vì anh say rượu, nếu cắn một miếng, chắc chắn sẽ không phân nặng nhẹ.

Anh không muốn làm tổn thương cậu, cậu là bảo bối anh ôm trong lòng bàn tay, cậu không thể để anh va vào, trong bụng cậu còn có bảo bảo. Đó là bảo bảo nhỏ bé của hai người, không thể bị thương.

"Biu Biu, muốn..."

"Được rồi, anh có thể cắn một cái, dù sao cũng không có gì."

"Không."

Anh lẩm bẩm:

" Không thể tùy tiện cắn được. Nếu anh cắn em, anh có thể hơi mất kiểm soát và làm gì đó khác,  sự tự chủ của anh luôn kém khi ở trước mặt em ."

Dựa vào vai cậu, hàm răng liên tục cạ cạ để lại một vết nông trên bờ vai mịn màng của cậu, anh cố gắng ngửi lấy mùi thơm ngọt ngào. Những cánh buồm đã gợn sóng trong tim từ lâu.

Đây là điều mà Alpha có thể từ chối sao, bởi vì không ai có thể từ chối một bạn nhỏ thơm mùi sữa như vậy.

"Lúc anh say, thật dễ thương."

"Em nói xem anh dễ thương như thế nào?"

Anh nhắm mắt lại, mặc dù không có ý buông tay ra nhưng đã rất buồn ngủ rồi.

"Dù sao cũng rất khác, không giống như trước."

Anh khịt khịt mũi, khi chạm vào chóp mũi lần thứ ba, anh trực tiếp mở mắt ra nhìn cậu, đột nhiên nghiêng người hôn lên tai cậu:

"Đi ngủ sớm đi, mấy ngày nữa đi công tác cùng anh."

" Biu Biu, em là của anh."

"Em biết."

"Vậy là tốt rồi."

Cậu khó hiểu:

"Như vậy có tốt không?"

Anh gật đầu:

"Rất tốt, đặc biệt rất tốt."

Không hiểu sao, người đàn ông này đã gần 30 tuổi nhưng vẫn hạnh phúc như một đứa trẻ. Bởi vì bây giờ anh đã có gia đình, anh thực sự có thể đưa vợ đi chơi và khiến người khác ghen tị.

Anh đã nói sau này sẽ tổ chức hôn lễ bên bờ biển, nhưng vì lần mang thai trước mà bị trì hoãn, bây giờ lại thêm đứa thứ hai, nhưng anh không thể chờ đợi thêm được nữa.

Anh nghĩ đến tất cả, anh muốn cho cậu một lời cầu hôn chân chính. Tốt nhất là để tất cả mọi người đều ghen tị với cậu.

Từ khi anh bắt đầu một mình, anh đã mất đi niềm vui và sự ấm áp. Bây giờ anh đã kết hôn, cậu cho anh một cuộc sống hạnh phúc và anh rất hài lòng.

Cậu là người nhút nhát, không bao giờ chủ động đòi hỏi điều gì với anh, nhưng anh muốn cho cậu và phải cho cậu thứ tốt nhất trên thế giới này.

Mỗi lần người khác nhìn thấy Omega mềm mại của anh, bọn họ đều phát ra âm thanh cảm thán, điều này khiến anh vô cùng hài lòng.

Chỉ là cầu hôn và kết hôn cần phải thực hiện càng sớm càng tốt, nếu bụng to thì anh sợ những lời đồn đại bên ngoài không tốt về cậu, hai người chưa kết hôn đã có con,..... loại lời đồn này không tốt với cậu.

Trong đêm tối, rèm cửa phòng không được kéo ra, bên ngoài có một vầng trăng sáng chiếu vào, ánh sáng dịu dàng, hai người nắm chặt tay không buông tay.

Cậu có chút mềm nhũn khi được hôn, hiển nhiên là anh đã ngủ rồi, nhưng sau khi nằm xuống một lúc, anh trở nên bồn chồn. Không nhịn được, sau khi cậu mang thai, mùi vị pheromone trên cơ thể sẽ thay đổi một chút, mặc dù không quá quyến rũ, nhưng nó có mùi giống như bánh sữa mới nướng.

Rất thơm cũng rất ngon.

"Đừng hôn....hôn nữa....."

"............"

"..........Anh đừng có chơi lưu manh."

END CHAP 177.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #biblebuild