Chapter 64
"Sao lại lộn xộn như vậy. Không được động....."
Anh cảnh cáo cậu, không được lộn xộn, nuốt nước miếng, anh biết rõ cậu hiện tại làm như vậy khiến anh sắp xảy là chút chuyện, chính là nghẹn đến mức sắp vượt qua giới hạn mà đè cậu dưới thân.
Cùng bảo bối nhà mình cãi nhau mấy ngày, cứ nghĩ khi về sẽ dạy dỗ cậu thật tốt, cho cậu biết cùng mình tức giận cỡ nào, hiện tại không cần đã biết như nào đã trực tiếp cho anh ăn chay niệm phật vài tháng, nghĩ đến cảnh phải vượt qua mấy tháng này, anh cảm thấy có chút phiền muộn.
Bên người anh đã từng có rất người lấy lòng nhưng anh chưa bao giờ động tâm, bởi vì không có ai thu hút được anh.
Đứng trên đỉnh kim tự tháp thì sẽ không cúi đầu, anh cho rằng người có thể thu hút được anh thì phải đứng cùng độ cao với anh, là loại thương nhân không khác gì anh chứ không phải như thế này một Omega mềm mại nhéo ra nước.
"Anh chọc em, khó chịu nha......"
Cậu không thoải mái trêu chọc một chút, ấn ấn nhưng không xuống, ngược lại còn càng cộm người hơn.
Anh thở dài một hơi,
"Em là cố ý phải không?. Biu Biu nhà ta thật hư a?"
Làn da cách hai lớp vải truyền nhiệt độ cho nhau, hô hấp nhẹ nhàng cọ cọ trên người, mang theo chút độ nóng, làm đáy lòng có cảm giác say say.
Cậu chậm rãi nói.
" Em không có làm cái gì a~~ chỉ muốn anh ôm em một cái."
"Ôm."
Anh nói.
"Em muốn tôi dỗ em như thế nào?. Em thành thật nằm xuống khỏi người tôi có được không?"
Tiểu bảo bối lắc đầu cự tuyệt.
"Mỗi lần hôn em đều không phải hôn một cái, anh gạt người, mới không hôn anh."
Cho cậu một chút thiên vị, cậu sẽ dùng trái tim đang không có cảm giác an toàn kia đi làm nũng, hy vọng thể nhận được càng nhiều sự yêu thích.
"Giở trò vô lại."
"Mới không phải."
Mặt cậu đỏ lên.
"Anh"
"Có chuyện gì?"
Anh sờ loạn đầu tóc của cậu.
"Em có bảo bảo, anh có thể thích em nhiều một chút không?. Có được không?. Em không muốn cùng anh cãi nhau, em sẽ buồn, ngực sẽ đau, rất không thoải mái......"
Vốn dĩ không muốn nhắc đến chuyện này, sợ cậu nghĩ tới sẽ buồn, cậu mới mang thai không thể làm cậu phiền lòng.
Anh an ủi cậu.
"Là tôi sai rồi, tôi đã biết hậu quả rồi, sau này sẽ không như thế nữa."
Những lời này giống như ánh nắng ấm áp của mặt trời chiếu vào căn phòng nhỏ cậu từng ở một mình, cậu không cần bản thân trở nên sáng mà là cần người chiếu sáng cho cậu, che chở cậu.
Ngón tay vẽ vòng vòng trên ngực anh, lo lắng nói.
"Em không có người nhà, không có sở trường gì đặc biệt, cũng biết bản thân không xinh đẹp, nhát gan thậm chí yếu đuối, trước nay mọi người đều nói em quá yếu đuối, khi còn nhỏ ba mẹ chỉ là coi em như đồ vật không thể lấy ra cho mọi người xem, em đều biết..."
Anh im lặng nghe, cậu đột nhiên kể chuyện trước đây, anh vốn dĩ không có hứng thú biết mà cũng không muốn biết.
Bởi vì anh biết, chuyện quá khứ sẽ làm cậu đau lòng, sẽ chỉ làm anh hận, hận chính mình không gặp cậu sớm hơn, không thể quay lại quá khứ để thay đổi khiến anh cực kì đau lòng cậu.
"Em không đẹp như em trai, ba cũng không muốn mang em đi ra ngoài xã giao, em thật ngốc cái gì cũng không biết, em so sánh với anh giống như là ngôi sao trên bầu trời và cục đá dưới đất, em không xứng......"
"Biu Biu, không được nói như thế."
Anh vỗ nhẹ lưng cậu dỗ dành, cậu tiếp tục dùng giọng mũi nói.
"Em cảm thấy em thật may mắn, anh dạy em hôn môi, dạy em cách yêu người khác, còn cho em được lần nữa đi học, tuy anh thật là khoẻ luôn làm đau em......nhưng em cảm thấy đây cũng là một phần giảng dạy của anh , em sẽ học tập thật tốt......"
"........."
Anh cảm thấy cạn ngôn không biết nói cái gì mới tốt, đứa nhỏ nhà mình quá ngây thơ, thế mà đem chuyện trên giường coi thành một phần dạy học mà học tập.
Vậy thì không được, anh sẽ ghen.
"Cái chuyện học tập này là hướng tới tài năng của mỗi người, chứ không phải là tự cho mình là thanh cao, là phải được người khác và xã hội giúp đỡ. Biu Biu, chuyện hôn môi với những cái khác, chỉ có thể làm cùng tôi, biết không?"
"Em biết.....nha, trừ anh......"
"Trừ tôi thì sao?"
Anh biết rõ còn cố hỏi.
Vốn dĩ chuẩn bị chảy nước mắt nháy mắt lại bị nghẹn trở về, cậu vỗ vỗ chỗ phía dưới anh còn đang cố gắng nhẫn nhịn.
"Trừng phạt anh, trước kia em không nghe lời anh sẽ đánh mông em, hiện tại học được rồi nha !"
"Chậc, không học giỏi phải không?. Có tin tôi làm em không hả?."
Tách đôi mông đào mọng nước ra, cách hai tầng vải dệt, nửa người dưới chọc vào chỗ mẫn cảm của cậu, uy hiếp cậu.
"Lại đánh?"
"Em sai rồi......"
Nháy mắt đã không còn khí thế kiêu ngạo.
Đùa vui cười cười, hai người kém nhau vài tuổi, lớn lên trong hoàn cảnh khác nhau, nhưng anh lại cảm thấy cậu rất hợp ý anh thậm chí anh nguyện ý buông bỏ lòng cảnh giác đối với bất cứ kẻ nào để cậu đi vào.
Lẳng lặng ôm anh, cậu nhẹ nhàng nói.
"Anh, sau này chúng ta đừng cãi nhau nữa có được không?"
"Được, sẽ không bao giờ cãi nhau."
"Ngoéo tay."
Anh vươn tay ra, cùng ngón tay nhỏ của cậu ở bên nhau, làm một chuyện đơn giản của trẻ con, có thể đổi lấy bất an trong lòng bảo bối, nhưng đối với anh mà nói điều này còn quan trọng, trân quý hơn bất cứ hợp đồng nào mà anh ký.
"Có phải còn khó chịu không?"
Anh kéo cậu từ trên người mình xuống, ngửi ngửi mùi sữa. Bàn tay to bình thản sờ sờ ngực bằng phẳng của cậu.
"Nơi này sau này sẽ có sữa cho bảo bảo uống, Biu Biu đều là hương này, hương vị nơi này so với kia có gì khác nhau không?"
"Không biết...... Em buồn ngủ, anh đừng có làm phiền em nha~~~"
"Bây giờ em rất quý, cho dù không có bảo bảo em cũng bảo bối mà tôi yêu nhất, xoay lại tôi cắn em một cái để em không khó chịu nữa."
Pheromone an ủi là cách nhanh nhất làm Omega thoải mái.
Cậu ngoan ngoãn xoay người, để lộ cần cổ tuyết trắng, anh cúi đầu đặt chóp mũi mình lên gáy cậu ngửi ngửi, chỉ cảm thấy nửa người dưới càng thêm khó chịu, vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm.
"Thả lỏng."
"Ưm......"
Thân thể cậu run rẫy.
Hàm răng dần dần thâm nhập tuyến thể cậu, cậu rên một tiếng, bắt lấy cánh tay anh
"Ưm.....anh nhẹ chút....cắn nhẹ chút ~"
Một cổ ngọt ngào chảy vào, pheromone tuyết tùng thông qua tuyến thể dần dần rót vào bên trong, cậu rầm rì mắt đã có một tầng hơi nước.
Cảm giác một lần nữa được lấp đầy bởi pheromone tràn ngập tình yêu, cậu nức nở hai tiếng, tuyến thể được lấp đầy quả nhiên cả người đều tốt lên rất nhiều.
Mang thai vất vả, trên tay cậu còn truyền dịch, chờ hạ sốt, liền đưa cậu về biệt thự, mấy ngày nay chỉ sợ là không thể để cậu đi học.
Anh cũng phát hiện, cậu cảm thấy mình sai, đều ôm sai lầm về mình, cậu thích đi học nhưng cậu không muốn làm anh mất hứng.
Trên đường trở về cậu đều ngủ say, xe đi cũng rất chậm để không bị sốc, không thoải mái cậu liền nhíu mày.
Người cậu thật gầy, anh vuốt bụng cậu giống như đang sờ thủy tinh dễ vỡ vậy mấy ngày nay cậu thật quá vất vả, cậu quá hiểu chuyện cũng đủ làm anh hối hận.
Cậu ngoan ngoãn nắm tay anh, không muốn buông ra, không muốn anh rời đi, bởi vì quá thích, anh sao có thể bỏ được.
Về đến nhà cậu còn mơ mơ màng màng ngủ, lúc ôm về phòng ngủ, cậu nắm lấy tay hỏi anh.
"Anh đi đâu a......"
"Tô đi thay quần áo xong sẽ ở bên em có được không?"
Hôn lên trán cậu một cái
"Chờ tôi có được không, ngoan."
"Ừm ~ em chờ anh ~"
Miệng nhỏ nói chờ người nhưng trên thực tế cậu đã cuộn lại một cục ngủ rồi, tiêm vài mũi kim, trên tay có mấy lỗ kim, còn bị cắn tuyến thể, cho nên thoải mái rất nhiều.
Nhiều ngày như thế cậu cuối cùng cũng có một giấc ngủ yên ổn, chỉ khi anh bên cạnh cậu mới yên lòng.
"Thiếu gia, bên trường học của thiếu phu nhân có cần xin nghỉ một thời gian không?"
"Trước không cần, ngày mai hỏi ý em ấy một chút, không cho em ấy đi em ấy sẽ rất buồn. Em ấy không nói tôi cũng biết, chỉ là để em ấy đi học, tôi cũng không yên tâm......"
Ở trong thư phòng, vốn nghiện thuốc lá cũng bị pheromone hương sữa của cậu làm bình tĩnh lại.
Xoa xoa huyệt thái dương, quản gia pha cho anh một ly cafe.
"Thiếu gia ngủ một chút đi, nghỉ ngơi sớm."
"Chú Dak, em ấy...... Có phải rất ngoan?"
Quản gia tươi cười,
"Đương nhiên, tôi nhìn ra được thiếu gia đau lòng, có điều khi có con đây là chuyện tốt, như thế nào còn không vui ?"
"Em ấy quá nhỏ."
Vừa nhớ tới cái này liền nhịn không được đau lòng,
"Hơn nữa nghe nói Omega của Jeff bị trầm cảm trước khi sinh, tôi sợ em ấy......"
"Kia không giống nhau a, chuyện Satur thiếu gia cùng Omega của cậu ấy so với thiếu gia không giống nhau, thay vì lo lắng không bằng người yêu thương cậu ấy nhiều một chút. Mấy ngày không có thiếu gia ở đây, thiếu phu nhân thật sự rất đau lòng, nhất định là không dám nói với thiếu gia."
"Uất ức cái gì cũng giấu, em sao có thể nguyện ý ra những uất ức của mình với tôi."
"Ai u, như thế nhiều năm a coi như cũng có người khiến thiếu gia phân tâm khỏi công việc, lão gia phu nhân cũng có thể yên tâm."
Tùy tiện tắm nước lạnh tâm tình sẽ tốt hơn, đem công việc ở nước ngoài đơn giản xử lý, trực tiếp trở lại thư phòng đem toàn bộ thuốc vứt đi.
Thật ra anh đã sớm muốn bỏ hút thuốc, khi làm việc lâu lâu sẽ hút 2 điếu, có điều hiện tại xem ra là không cần thiết, Biu Biu không thích, bảo bảo trong bụng cậu khẳng định cũng không thích.
Trở về phòng, nhìn khuôn mặt nhỏ của Biu Biu, trong lòng liền cảm thấy đau, cậu mới thành niên bao lâu, bụng đã bị anh làm lớn, ai...... Đau lòng.
END CHAP 64.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro