Chapter 82

Thèm ăn một chút cũng không đủ thỏa mãn, trong lòng có chút trống rỗng.

Mắt thấy mấy gói khoai tây bị tịch thu, lại không có cách gì để giữ lại, trong lòng không khỏi đau muốn chết, yếu ớt mang thai tiểu bảo bối.

"tức giận?"

Anh xoa xoa đầu cậu, đem người từ trong ổ chăn kéo ra, ôm cậu chậm rãi ngồi dậy, cúi đầu hôn môi của cậu.

Cậu thật sự là quá gầy, ôm vào nhẹ têng, một chút cân nặng cũng không cảm giác được.

Cậu bị anh hôn đến choáng váng, thở hổn hển, lại nằm ở trong lòng ngực anh.

"Chỉ ăn một chút thôi có được không?. Bảo bảo muốn ăn, không được ăn em thật khó chịu......"

Nghiến răng trả thù cắn vai anh, không lên tiếng mà rầm rì, nghe càng giống như đang làm nũng.

Ôm cậu, vỗ nhẹ phía sau lưng.

"Còn muốn nôn?."

Cậu lắc đầu.

"Không muốn, chỉ muốn ăn khoai tây chiên."

Thật là quá kỳ lạ, người mang thai khẩu vị thật đa dạng, anh không khỏi có chút chống đỡ không nổi.

Mời chuyên gia dinh dưỡng gì đó giống như cho có dù sao làm cậu cũng không động đến hoặc là ăn hai miếng liền nôn ra, thật là làm anh đau đầu.

Không thể cho cậu ăn đồ ăn vặt, không dinh dưỡng không nói mà đối với thân thể cũng không tốt, ở phương diện này anh cũng không hiểu lắm, liền tính đi hỏi người bên cạnh thì cũng chỉ có một mình Omega nhà Jeff đang mang thai, nhưng nghe nói hai người hiện tại đang ở nước ngoài du lịch, hình như tuần sau mới về.

Nhưng mà cậu làm nũng, anh thật sự không có biện pháp cự tuyệt, nhìn ánh mắt cậu nhìn anh, anh không thể không đầu hàng trước bảo bối mềm mại này.

Trước mặt người khác đều là dáng vẻ lạnh băng, có thể khiến nước đông thành đá - Sumettikul Tổng, ở trong nhà đối với chú mèo con do mình nuôi lại không thể làm gì.

"Vậy em ăn đi, hôm nay nhiều nhất chỉ được ăn một gói, em ăn vụng nhiều hay ít?"

Anh bất đắc dĩ đem cằm gác trên vai cậu.

"Anh đoán đi."

"Em muốn ăn khoai tây chiên, anh...không thể xằng bậy, sẽ dạy hư tiểu bảo bảo."

Cậu nhéo lỗ tai anh, cười khanh khách ra tiếng, đưa tay lấy khoai tây chiên ở  phía sau anh.

"Gấp như vậy?"

"Cái gì nha, anh...đừng nháo nha......"

Cậu muốn né tránh, chỉ là áo ngủ trên eo bị một đôi tay sờ vào trong làm cho ngứa.

"Anh nháo hay là em nháo?. Thèm ăn nên ăn chút đồ ăn tốt mới đúng."

Nghĩ tới nghĩ lui nói không chừng biện pháp này có thể thực hiện.

Không đợi ngón tay chạm vào gói khoai tây chiên, cậu đã bị anh xoay lại trực tiếp đè ở dưới thân, sức lực cường tráng của Alpha, cậu động cũng  động không nổi.

"Đi vào một chút, không làm đau em có được không?"

Anh thấp giọng dỗ cậu.

"Đã ba tháng......"

Anh thật sự là muốn ngày đêm, muốn để cậu dưỡng thân thể tốt một chút, cũng hy vọng có thể dễ làm một chút bằng không luôn rầu rĩ thích khóc, anh đau lòng sẽ làm không được đến cuối cùng.

Bụng cậu còn nhỏ chưa lớn lên. Nhưng cậu cảm giác được ông xã nhà mình chỗ nào đó phồng lên, đang chọt vào bắp đùi cậu ồn ào náo động nói mình rất bất mãn.

"Có thể ăn hai gói có được không......"

Anh không hài lòng nhướng mày, ánh mắt híp nhìn cậu đều là ý cười, nhéo gương mặt thịt mum múp.

"Còn mặc cả?. Biu Biu, xem ra là anh  quá chiều em rồi có phải hay không?"

"Em không có nha......"

Cậu đau, rầu rĩ hừ một tiếng, chỉ là trên mặt tươi cười, mỉm cười ngọt ngào như một đóa hoa thái dương xinh đẹp, này không phải chờ ngắt sao.

Chơi xấu người khác là phải trả giá, bị đẩy ngã vào trong ổ chăn ấm áp, hương sữa làm lòng anh được lấp đầy

"Ưm......"

Vành tai mẫn cảm, bị hôn liền len lén rụt người lại.

"Đừng hôn nơi này nha......"

"Bảo bối, sẽ không làm đau em, thả lỏng......"

Vẫn là ban ngày nhưng phải cho cậu biết cái giá phải trả khi ăn vặt mà không chịu ăn uống đồ tốt cho sức khoẻ, có chút đau đớn.

Thời gian dài này dưỡng thân thể cậu tốt lên, ăn chút gì đó cũng xem như tạ trời tạ đất thế nhưng lại còn kén ăn, anh không có kiên nhẫn lớn như vậy nếu đã kén ăn, vậy để cậu một ăn chút  thứ khẳng định cậu sẽ không chọn.

Một hai lần sao có thể đủ, dỗ cậu nói sẽ không làm đau cậu, trực tiếp liền đến giờ cơm tối, cậu mệt đến không còn chút sức lực nào.

Hiện tại liền đem khoai tây vị chua cay đặt ở bên miệng cậu, cậu không có sức lực ăn, trong miệng của cậu đều được hương vị của anh rót đầy, có chút sền sệt chất lỏng treo ở miệng, có phải nước mắt khi bị anh bắt nạt khóc?

Chậc chậc chậc, Sumettikul tổng hôm nay không làm người, vợ nhỏ mang thai cũng không chịu buông tha, làm cho cậu không dậy nổi không nói, còn căn bản không có biện pháp phản kháng.

Miệng có chút sưng đỏ, không biết là bị hôn hay là ăn cái gì làm cho nước mắt lưng tròng.

"Bắt nạt.....bắt nạt em. Sẽ dạy hư tiểu bảo bảo...huhu......"

Ghé vào trên giường, thành thật bôi thuốc

Anh mặc quần áo vào, trên vai còn có  dấu răng, phía sau lưng còn bị mèo con mình nuôi cào, xuống tay không nặng, nhưng nhìn rất rõ ràng.

"Sẽ dạy hư sao?. Bảo bảo mới bao lớn, tay chân cũng chưa mọc ra, sẽ không bị dạy hư, so với bảo bảo thì anh chỉ sợ càng muốn dạy hư em."

Cười khẽ một tiếng, trên cổ vừa rồi không nhịn được cắn hai cái để lại dấu hôn.

Thở dốc một hồi lâu mới đều, thể lực cậu luôn luôn không tốt, làm sao có thể so với ông xã nhà cậu, một lần có thể làm gần mấy chục phút, cậu khóc hai cái liền thở không nổi, khó chịu không được.

"Chỉ là bởi vì nhỏ nha......"

Sờ sờ bụng nhỏ, phảng phất nói về sau cũng không thể cùng anh học hư.

Ai biết có thể dạy hư hay không, dù sao cậu không có sức lực đi tìm tòi nghiên cứu, làm bộ không vui rầm rì hai tiếng, cậu nhiều nhất cũng chỉ là oán giận ông xã nhà mình không phải người, làm sao có thể thật sự tức giận.

Chẳng qua eo có chút đau, bị anh ôm đi rửa sạch một chút, cậu liền có chút muốn ngủ.

Đồ ăn vặt cuối cùng cũng không được ăn như ý nguyện, vừa qua khỏi ba tháng liền lăn lộn một lần, tuyến thể cậu bị cắn hiện dấu răng chỉnh tề, còn có chút đỏ, bên trong rót đầy pheromone của anh, toàn thân cũng không có nhiều hương sữa, đều là hương vị của Alpha nhà mình vì hương vị của cậu đã bị anh ăn luôn.

Sự thật là bản thân cậu cũng bị ăn luôn.

"Anh không cần đi nha......"

Giữ chặt anh, không muốn anh rời đi.

Vừa mới bị đánh dấu Omega cơ bản không muốn rời xa Alpha, pheromone  vẫn rất cao.

Bạn nhỏ hương sữa làm nũng, một người đàn ông bình thường cơ bản đều không chịu nổi, cậu thật sự là......quá đáng yêu!

Gương mặt đỏ ửng, còn có ánh mắt lóe lên ánh nước giống như nước mát mẻ trong mùa hè, động tâm gợn lên từng tầng.

"Anh đi lấy cháo, em nên ăn một chút."

Nói xong liền chuẩn bị đứng dậy.

"Không cần......"

"Không cần ăn, trừ phi em hôn anh hai cái."

"Được nha, anh cũng không được đổi ý ~"

Cậu vươn tay ôm cổ anh, không có sức lực chân mềm như bông cuốn lấy eo anh, hôn lên mặt rất nhiều , sau đó thử hỏi.

"Em có thể ăn khoai tây không, em thật sự thèm......"

"Mèo nhỏ tham ăn."

Mèo nhỏ trong lòng tủi thân, rõ ràng là bảo bảo trong tham ăn, làm hại cậu vừa mới bị trừng phạt, hiện tại dỗ anh muốn ăn thử chút khoai tây đều phải xin phép.

Có thể thấy được Sumettikul tổng của chúng ta ở nhà địa vị phi thường rõ ràng.

Không thể chọc cậu nữa, lăn lộn xuống giường chân đều run, lại không cho ăn tốt, vật nhỏ thật sự sẽ muốn náo loạn, hơn nữa vẫn là muốn dỗ cái này không tốt, đến cậu không có cách nào, chỉ có thể đồng ý.

Đem khoai tây chiên đặt ở đầu giường, xuống lầu nhìn người làm cơm dinh dưỡng. Chú Dak cũng ở bên cạnh giúp đỡ, người hầu ở biệt thự không nhiều lắm vì thời gian trước phần lớn hai người đều ở nội thành, nhà cũ không dùng nhiều người như vậy, bình thường sẽ có người đến làm cỏ trong hoa viên, cũng chỉ còn lại hai người quét dọn vệ sinh, phần lớn đồ đạc đều do chú Dak quản lý nên anh cũng yên tâm.

"Thiếu gia, Puttha gia bên kia......"

Chú Dak cảm thấy hiện tại không phải lúc để nói cái này.

" Có cần xin nghỉ ở trường cho thiếu nhân không, hay là vẫn để thiếu phu nhân đi học vào tháng sau?. Tình huống hiện tại, chỉ sợ không thích hợp."

"Ừ, không thể đi."

Anh đã đồng ý với cậu nếu không cho cậu đi, trong lòng nhất định sẽ đau lòng.

Bạn nhỏ Biu Biu vốn dĩ là một Omega với tâm tư mẫn cảm, từ nhỏ đến lớn sống trong hoàn cảnh cũng không tốt, không thể cho cậu cảm giác an toàn nhất định sẽ khiến cậu dần dần sợ hãi và rời xa.

Bây giờ cậu đối với anh làm nũng, sẽ ngẫu nhiên sử dụng tích cách nhỏ của Omega, đáng yêu anh không muốn phá hư, đồng ý rồi cần phải làm.

Anh đang ở sầu chính là chuyện này.

"Bằng không để em ấy mỗi tuần đi một ngày, thời gian còn lại tôi sẽ dạy?"

Suy nghĩ một chút, khả năng cũng không cao, anh dạy cậu đọc sách, chỉ sợ dạy, sẽ dạy đến trên giường, trong khoảng thời gian ngắn có chút đau đầu.

"Đón đưa vẫn là tôi đi, lần trước cho  em ấy đồng hồ định vị tôi cảm thấy không đủ, lại làm một cái vòng cổ hoặc là nhẫn mang ở trên người sẽ càng an toàn hơn một chút."

"Tôi hỏi qua thầy giáo, kỳ thật không đi, cũng sẽ không sao."

"Tôi đáp ứng để em ấy trở về, dù sao vài tuần nữa bụng em ấy sẽ lớn lên tới, muốn đi tôi cũng sẽ không cho em ấy đi, chuyện bên Puttha gia, không cần nói với em ấy, tôi sẽ tự giải quyết."

Chú Dak gật gật đầu.

END CHAP 82.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #biblebuild