Chapter 89: JeffBarcode
Về đến nhà cái gì cũng không được làm, nói là ra ngoài vận động chính là cậu đến một hoàn cảnh lạ lẫm ăn hai cái bánh kem bơ.
Ngực trướng trướng cảm giác có chút khó chịu, không chạm vào thì không có vấn đề gì, chỉ là vừa rồi chị Hana ấn ấn cho cậu, nhìn tình huống tắc ti sữa, ngực có chút khó chịu.
Màu sắc trong nhà toàn bộ đều là màu ấm áp, màu tường là màu vàng nhạt, bác sĩ nói màu sắc có thể ảnh hưởng đến tâm trạng. Cho nên anh cố ý trang trí đáng yêu một chút, hoàn toàn là dựa theo sở thích của cậu.
Ghế sofa mềm mại ở phòng khách không bị lún khi ngồi xuống đứng lên vẫn sẽ thành dáng vẻ ban đầu, tương đối tốt.
Cậu cầm tăm bông khử trùng, còn có một băng cá nhân hoạt hình, chờ anh lau vết thương trên tay.
"Anh Jeff, băng cá nhân."
Đợi một hồi lâu, anh làm đồ ăn xong, tương đối đơn giản chỉ có cháo bí đỏ còn thả chút đường, một ly sữa bò, buổi tối trước khi ngủ sẽ thoải mái một chút.
Anh bưng đồ ra, cậu nhanh tay muốn xử lý vết thương của anh thật tốt, vốn dĩ cũng không có gì lớn, anh cảm thấy có chút chuyện bé xé ra to.
Ngồi ở bên cạnh cậu nói.
"Quan tâm tôi, vậy có chuyện gì cũng đều nói với tôi, có được không?"
Hôn lên mặt cậu một cái.
"Bảo bảo, em lo lắng cái gì?. Là vì có một vách ngăn lớn giữa chúng ta sao?. Tôi có thể chờ, nhưng nếu em có chuyện, quan trọng trước tiên là phải nói với tôi, có biết không."
Cậu có chút ngốc nhìn anh, không lắc đầu cũng không gật đầu, dáng vẻ nhàn nhạt kéo tay anh nghiêm túc dán băng keo cá nhân.
Lại một mảnh yên tĩnh.
Kỳ thật đây là điều mà anh sợ nhất , không muốn vừa mới hòa hoãn quan hệ một chút vì vội vàng mà sụp đổ. Chính anh cũng đau lòng.
Băng cá nhân có chút đáng yêu, hoa văn hoạt hình mặt trên có ngôi sao nhỏ màu vàng, ngôi sao nhỏ có gương mặt tươi cười, thoạt nhìn rất thú vị, dáng vẻ dễ thương cùng loại người như anh rất khác nhau.
Cậu nghiêm túc đem băng cá nhân dán tốt.
"Không được để dính nước nha."
"Ừm...Được."
Anh nghĩ vẫn là nên từ từ tới đi.
Anh đã từng làm quá nhiều chuyện khiến anh hối hận cả đời, chỉ cần cậu có thể sống bên người anh thì so với cái gì cũng đều tốt hơn rất nhiều.
Loại chuyện yêu đương này nói ngoài miệng thì là ai cũng phải trải qua tra tấn.
Cậu chu chu miệng, giương mắt nhìn đồ ăn trên bàn, đều là muốn mình ăn. Cậu không thích ăn, cũng không muốn ăn, ăn uống không được, ép ăn chỉ biết nôn ra.
Sữa bò vẫn còn ấm, anh đưa cho cậu.
"Em không thích uống cái này, không dễ uống......"
"Hửm"
"Hôm nay bảo bảo không đói bụng, có thể không ăn không?"
Nắm tay anh đặt lên bụng mình, nhìn anh hỏi.
"Vừa rồi em đã ăn hai cái bánh kem....Không muốn ăn......"
Vốn dĩ muốn cự tuyệt, Omega thình lình có chút giống như làm nũng làm anh tức khắc khó có thể chống đỡ.
"Được, hôm nay sẽ không ăn."
Đúng thật là..... ngẫm lại thì Omega nhà mình đã bao lâu rồi không làm nũng với anh.
Từ sau khi bị bệnh, anh cùng cậu nghiêm túc nói chuyện quá ít, phần lớn thời gian đều là thành thật nghe lời, ngẫu nhiên sẽ nói với anh vài câu.
"Bảo bảo......"
Đưa tay đem cậu ôm vào trong ngực, thanh âm có chút trầm, đè nén cảm xúc.
"Em khi nào mới có thể tốt lên a..."
"............"
Cậu thuận thế có chút rầu rĩ nói.
"Chân.....đau......"
Hôm nay vận động quá bình thường, vốn sưng vù một chút, tuy sưng lên nhưng sờ vào vẫn là gầy, người gầy như vậy phải đỡ bụng to đi Puttha gia, còn xém chút bị lôi đi, lại đi bệnh viện, đối với Omega mang thai thời kỳ cuối có khả năng có chút làm khó người khác.
Vội vàng xoa bóp cho cậu.
Cậu cũng không biết làm sao, anh thay đổi cậu không phải không thấy chỉ là cậu không dám, thân thể của cậu lại thành thật, sẽ ỷ lại pheromone của anh, đáy lòng vẫn muốn duy trì khoảng cách an toàn.
Cuối cùng cũng không có ép cậu ăn cái gì, sữa bò thêm đường anh uống một hơi cạn sạch, còn mang theo mùi sữa hôn bờ môi của cậu, thế nhưng làm Omega đột nhiên có chút thèm.
Nếu không phải Hana nói, thật đúng là không phát hiện ra chuyện Omega bị tắc ti sữa.
Vốn muốn dỗ cậu ngủ, chỉ là vừa rồi anh ở phòng bếp nhìn nửa ngày, giống như không giải quyết tắc ti sữa sẽ rất đau, chỗ này cái này đối với anh mà nói cũng không xa lạ, anh lại không phải chưa từng hôn.
Nhưng mà cũng lâu lắm rồi, lần thân mật trước đó cũng không biết là chuyện lúc nào, thay quần áo gì đó cậu đều là tự thay, cho dù muốn anh giúp, cũng chỉ là kéo khóa áo mà thôi.
Ban đêm ôm cậu, cậu nằm ở trong lòng ngực anh, chóp mũi tới gần bờ môi của anh, một cổ nhàn nhạt hương sữa giống như thật sự làm anh an tâm không ít.
"Ưm......"
Bảo bối trong lòng ngực nhíu nhíu mày.
"Không muốn......"
Không thoải mái giật giật, cậu thật sự là quá mệt, buồn ngủ, ngủ nghiên còn bị tắc ti sữa, cũng chỉ là hơi hơi trướng mà thôi.
Anh giật giật hầu kết, yên tĩnh trong lòng nuốt nước miếng, âm thanh có thể nghe được rõ ràng.
Đưa tay mò vào trong áo ngủ cậu, sờ nhẹ.
Ngực của đàn ông vốn dĩ bằng phẳng, thông thường khi cậu mặc quần áo cũng nhìn không ra, chính là sờ là có thể dễ dàng sờ ra có chỗ không giống.
Thế nhưng thật sự có chút hơi phồng lên, hơn nữa chọc chọc có chút mềm , rồi lại có chút cứng, cực kỳ giống một quả bóng bay rót đầy nước bên trong, mềm mại lại đầy đặn.
"Không cần sờ......"
Cậu quá mệt, chính là có thể cảm giác được rõ ràng có người chạm vào ngực cậu.
Anh chính là đợi một hồi lâu mới dám sờ đến, liền sợ cậu sẽ sợ hãi anh làm cái gì đó.
Anh chỉ là muốn giúp cậu ấn một chút, nếu thật sự nghiêm trọng, khả năng phải trang bị một cái máy hút sữa.
Nơi này cũng mẫn cảm, chạm vào một cái, trên người cậu mặc áo ngủ tơ lụa có thể nhìn thấy rõ ràng tay anh. Anh xem ngày càng nóng.
"Anh Jeff.....ưm.....anh làm gì vậy?"
Mơ mơ màng màng tỉnh lại, cậu không có hoàn toàn ngủ đâu, cảm giác được ngực có chút đau, khi tỉnh lại vừa lúc thấy đầu ngón tay anh đang cởi từng cút áo ngủ của cậu.
Cậu đỡ bụng nằm nghiêng, có chút đáng yêu, thừa dịp ánh trăng nhìn làn da trắng hồng, còn hơi hơi phồng lên ở chỗ nào đó, giống như có một cổ hương sữa nhàn nhạt.
Vừa rồi uống sữa bò giống như không đủ thơm, dư vị còn lưu lại ở trong khoang miệng, ở nhũ hoa châm ngòi.
Âm thanh anh rất trầm.
"Không có làm cái gì hết, tôi nhìn em."
"A...... Đau...hu..."
Lòng bàn tay dày rộng dùng lực nhẹ nhàng nắm chặt, cậu liền tỉnh táo lại, anh không khống chế lực đạo, cảm giác giống như kim đâm ở ngực cậu.
Vội vàng muốn đem áo ngủ gài lại.
"Không cần xem... Bụng to, khó coi.....không đẹp......"
"Bảo bảo nhà tôi sao lại khó coi, không đẹp?.Tôi không xem bụng, tôi xem cái này, bác sĩ nói nếu không chuẩn bị tốt sẽ có vấn đề."
"Vấn đề?.Hu...anh Jeff anh đừng nhéo có được không, đau quá...... Không cần nhéo......"
Cậu lo lắng giữ chặt tay anh, cự tuyệt anh, anh không biết phương pháp gì, không giống khi chị Hana làm sẽ tránh đi nơi đặc biệt đau, chỉ là ấn ấn mặt bên mà thôi, anh trực tiếp xoa nhẹ.
"Tôi...... Tôi làm đau em?. Thực xin lỗi"
Nhanh tay cầm lấy điện thoại xem các phương pháp đúng. Vừa rồi chạm vào thân thể cậu có biến hóa, anh thiếu chút nữa nhịn không được muốn cậu......
Người trong lòng ngực có chút tủi thân cắn cắn môi dưới, im lặng kéo góc chăn che lại nữa người trên bị cởi áo ngủ ra, giương mắt nhìn anh.
Giống như có chút đỏ mặt?. Không biết có phải hay không bị ảo giác.
Không phải ảo giác mà thật sự là đỏ mặt, anh giống như là một đứa trẻ làm sai, muốn trộm hôn người mình yêu nhưng không được ngược lại nói là mặt cậu quá ngọt ngào.
Anh cầm điện thoại dáng vẻ giả bộ giống như đang xem cách mát xa.
"Đúng vậy, Hana nói với tôi khi kiểm tra xong, cô ấy không phải nói rồi sao?. Để anh làm cho em, nhưng cô ấy nói khi làm sẽ có chút đau, cho nên tôi.....canh khi em ngủ rồi làm...... Khụ, đúng , chính là như vậy."
"Thật sao...... Ưm... Đau quá a......"
Buông tay liền không đau, âm thanh còn có chút nũng nịu, là âm thanh muốn ngủ lại không thể.
Thật đáng yêu, nhịn không được hôn hai cái.
"Ưm......"
Người mềm nhũn, đầu lưỡi nhỏ cũng không muốn động, dáng vẻ đều tùy anh bắt nạt, ngược lại làm cho lòng anh ngứa, liền muốn sờ cậu.
"Bảo bảo, nghe bác sĩ nói, tôi làm giúp em, chuẩn bị cho tốt được không?"
"Ừm...... Nhẹ một chút, em mệt......"
Cậu thích ngủ rất nghiêm trọng, hơn nữa cậu chính là quá dễ bị lừa, tùy tiện nói dối là bác sĩ nói với anh, cậu không cần suy nghĩ liền ngoan ngoãn nghe theo.
Chậm rãi gật đầu, cũng không biết làm sao mới đúng, đến khi một bên ngực bị ướt át bị thứ ấm áp bao lấy, cậu mới lại mơ mơ màng màng tỉnh lại.
"Ưm..anh Jeff...không cần...anh...anh muốn làm gì"
"Không có hút máy hút sữa, Hana nói, em bị tắc ti sữa quá nghiêm trọng, hôm nay không xử lý tốt ngày mai bảo bảo có khả năng sẽ nguy hiểm, ngoan ngoãn nằm yên, không được lộn xộn, có được không?"
Dễ như trở bàn tay đè cậu lại.
Cậu nào có nghe nói bị tắc ti sữa thì bảo bảo sẽ gặp nguy hiểm, bây giờ rõ ràng là ánh mắt anh nhìn cậu mới là nguy hiểm nhất, một bên ngực bị anh hôn có một chút nước sáng lấp lánh.
Hận không thể một ngụm đem cậu ăn luôn, nếu có thể ngoan ngoãn nghe lời, lại ở dưới thân anh khóc thì tốt rồi.
"Bảo bảo, phải nghe lời bác sĩ nói"
Anh kéo tay cậu hướng hạ thân thăm dò.
"Nhớ em, tôi không làm em, tôi là đang giúp em."
END CHAP 89.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro