1.5

Chuyện là vào tháng trước, lúc tao đi làm về, vừa vào tới nhà là thấy một đống đồ lỉnh kỉnh các kiểu. Mẹ tao thì ngồi trên ghế ủ rũ lắm. Tao mới hỏi xem có chuyện gì. Mẹ tao đuổi tao ra khỏi nhà các mày ạ. Mẹ tao dọn phòng, thấy cái thư tao nhét trong hộc tủ từ thế kỷ nào đấy. Giời ơi, cái thư tao tỏ tình với thằng crush từ tận năm lớp chín-đừng bảo tao yêu sớm-mà mãi có dám đưa đâu. Bỏ đó rồi quên luôn. Tao cũng tính công khai rồi, méo ngờ đời đen như tiền đồ của chị Dậu. Tao tính một thì trời tính một rưỡi, tuổi gì mà so với ổng. Nghĩ lại lúc xách đồ ra khỏi nhà, tao ngầu vãi nồi các mày ạ. Rồi nghĩ lại một lần nữa, tao thấy mình ngu vãi nồi các mày ạ. Tao chỉ đem mấy cái đồ mẹ tao gói sẵn, còn lại thì bỏ tất. Lúc đó tao cứ gọi là mỏi chân lắm, thì ra tao vất mẹ cái xe ở nhà có đem theo đâu.

Đời lắm lúc lên voi xuống chó méo ai ngờ. Từ một đứa công ăn việc làm ổn định, gia đình êm ấm tao bỗng chốc trở thành kẻ ăn nhờ ở đậu. Người ta hay nói chỉ trong một giây đồng hồ, mọi chuyện sẽ xoay vần theo cách mà không ai ngờ tới. Mới giây trước còn sống sờ sờ, qua giây sau đã vấp ngã đập đầu chết mất. Mới giây trước bụng mang dạ chửa, qua giây sau đã hai nách hai đứa sinh đôi. Mới giây trước leo top trending, qua giây sau đã có reaction. Còn với tao, mới giây trước mua cháo lòng về cho mẹ, qua giây sau đã đứng cù bơ cù bất tự hỏi tại sao. Cuộc đời có phải đã đánh một cú chí mạng rồi không, bởi vì tao thật sự không nghĩ ra được gì để tự vệ cho chính mình. Mới giây trước còn đi lang thang, qua giây sau đã bị đưa lên phường.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro