109
Tao nhặt hết đồ bỏ lại vào thùng rồi về phòng thu dọn đồ cho ngày mai. Tính là nói với nó chuyện đi Phan Thiết nhưng không ngờ hai đứa lại cãi nhau. Buổi tối nó gõ cửa phòng tao rủ đi ăn. Ra tới nơi thì có An kia nữa. Hai đứa ngồi một bên, tao ngồi đối diện. Nó bảo nó với An kia quay lại với nhau rồi. Như thể có ai đó đâm vào tim vậy các mày ạ. Cảm giác kinh khủng không tả nổi. Tao hít một hơi thật sâu nhưng chỉ trả lời cho nó được một tiếng "ừ". Thế rồi bọn tao cứ ăn trong im lặng cho tới lúc về. Tao ngồi sau lưng nó bảo là sáng mai tao phải đi Côn Đảo họp, một tuần mới về. Nó ở nhà thì cửa nẻo cẩn thận, ăn uống thì ra ngoài hàng chứ đừng ăn mì nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro