24.
Ga giường nhăn nhúm, gối nằm, chăn và mọi thứ trên giường đều nằm loạn xạ, có vài thứ còn rơi xuống sàn nhà.
Sự bừa bộn này hoàn toàn không giống với Jiyong, cái người sẽ luôn dọn dẹp mọi thứ một cách tươm tất.
Seunghyun cúi người, nhặt lấy cái điện thoại bị rơi dưới chân tủ của Jiyong.
Anh thử ấn mật khẩu và dễ dàng mở ra được, bởi vì Jiyong luôn cho anh biết mọi thứ về cậu mà. Trên màn hình vẫn còn hiển thị cuộc trò chuyện với bạn học của Yongbae.
"Có lẽ anh ấy đang hỏi thăm để tìm Yongbae hyung."
Daesung liếc màn hình điện thoại rồi nói.
Ngoại trừ chiếc giường lộn xộn thì chẳng còn một điều gì đó khác lạ ở đây nữa.
"Chắc không có gì đâu nhỉ, có lẽ do anh ấy vội đi tìm Yongbae hyung nên không kịp dọn giường."
Daesung và Seunghyun nhìn nhau một lúc, sau khi cùng chắc rằng không có điểm gì bất thường thì cả hai xoay người rời đi.
Cửa phòng được đẩy ra cùng lúc lúc đó.
Jiyong bước vào, cậu nhìn Daesung và Seunghyun bằng ánh mắt khó chịu nhưng vài giây sau đó đã trưng ra nụ cười trên môi, sắc mặt cậu thay đổi nhanh đến mức Seunghyun và Daesung không kịp phát giác.
"Hai người làm gì ở đây vậy?"
"Thằng khùng này giấu đồ của anh nên anh vào tìm thôi. Không có gì đâu."
Seunghyun cười hòa giải cho cái bầu không khí căng thẳng này. Thật ra Jiyong vẫn không có gì bất thường cả, anh vẫn sẽ luôn hỏi như thế khi thấy ai đó tự ý vào phòng mình.
Họ hình như đã quá đa nghi rồi.
Vết bầm cũng đã được vài ngày, tan đi cũng không có chuyện gì lạ.
"Tối nay em qua phòng anh nhé?"
Lúc đi đến gần Jiyong, Seunghyun khẽ nói vào tai anh. Anh chỉ ra vẻ thế thôi chứ ai cũng biết Jiyong và Seunghyun thường ngủ cùng nhau thời gian gần đây rồi.
Chính xác là từ cái hôm tin đồn kí túc xá có ma lan rộng.
Quỷ luôn chứ ma mẹ gì nữa.
"Để xem sao!"
Jiyong nhíu chân mày, ngại ngùng nhìn sang hướng khác. Bộ dạng này càng khiến Seunghyun và Daesung càng chắc chắn rằng Jiyong vẫn bình thường.
....
"Chắc là thuốc lúc sáng em bôi cho Jiyong hyung là loại thuốc tốt nên vết bầm nhanh tan thôi. Đừng đa nghi quá, có khi sẽ khiến anh ấy buồn đấy."
Daesung vừa đi vừa nói khẽ với Seunghyun, anh không nói gì chỉ lặng lẽ gật đầu, vẫy tay với Daesung rồi rời đi.
....
Seunghyun ném khăn tắm qua một bên, mệt mỏi thở dài. Có thể là do thời gian này anh đã quá căng thẳng nên trở nên đa nghi hơn.
Jiyong vẫn bình thường.
Cửa phòng Seunghyun mở ra lần nữa, vì đang làm việc nên anh cũng không quan tâm lắm, thầm nghĩ có lẽ là thằng nhóc Daesung tắm xong nên qua đây quậy phá anh như thường ngày. Bởi vì bình thường Jiyongie cũng không hay về phòng anh sớm lắm, tầm mười một giờ hoặc sớm cũng mười giờ ba mươi phút cậu mới đi ngủ.
Seunghyun vẫn tập trung vào công việc trên máy tính, cho đến khi một vòng tay vòng qua cổ và ôm lấy anh.
"thằng cu Daesung mày làm cái đéo gì vậy? Thấy ghê quá bỏ xuống đi m-"
Seunghyun nhướng mày, miệng nói mấy câu từ chua ngoa khẽ nghiêng đầu nhìn xem khuôn mặt đang đặt trên vai mình.
"Jiyongie?"
Hết 24.
______
dcm bây ơii hnay jiyongie đi musicshow cháy quáaaaa, t xem mà t nhảy cẫng luôn âhsss. nhớ lần gần nhất mà jiyong đi musicshow là diễn zutter cùng anh T đó mấyyy máaa. đợt này ẻm còn làm ending fairy trông cte xễuuuu, t muốn chít rùi đấy, may mà ẻm chỉ dơ hi với bắn tim thui đó, ẻm mà làm mấy post chọt má, hay nhìn thẳng dô cam là t chết cmn ở đấy luôn rrr. nchung là béiu jiyongie của t là cte s1tg😭😭😭😭😭😭😭😭😭😭
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro