46.

Seunghyun biết rõ cả nhóm đã không còn cảm thấy an tâm khi ở căn chung cư này nữa nên anh đã sắp xếp một chuyến đi nghỉ dưỡng kéo dài đúng như nguyện vọng của cậu em út Daesung.

Tìm nhà mới không phải là một công việc mà muốn là có thể ưng ý ngay được nhất là cứ sơ hở là bị ám thế này, nên trong lúc họ nghỉ dưỡng thì anh sẽ liên hệ với nên môi giới để tìm một nơi ở khác.

"Quá tuyệt vời." Yongbae nhảy cẩng lên đầy vui sướng, vừa được rời khỏi căn nhà không có gì tốt đẹp này lại còn được một chuyến nghỉ ngơi sau một học kì học tập căng thẳng thì thật sự là quá tuyệt vời.

"Mấy đứa chuẩn bị đi, sáng mai chúng ta sẽ khởi hành."



"Tao đi tắm đây, mày lo mà về phòng mày thu dọn hành lý đi."

Yongbae vừa vớ bộ quần áo nằm ngổn ngang trên giường, vừa lên giọng nhắc nhở cậu em út đang ngồi làm bài tập ké trên bàn học của Yongbae. Anh liếc mắt qua người Daesung rồi lấy khăn vào bên trong phòng tắm.

Thằng nhóc này lúc nào cũng vậy, chẳng bao giờ chịu nghe lời các anh.

Tiếng nước từ vòi hoa sen chảy ra ào ào, tanh tách chạm xuống nền nhà, dòng nước mát lạnh như đang xoa dịu anh sau những ngày mệt mỏi, cũng như tiếp thêm sức lực cho anh để mai còn có sức để đi chơi.

"Daesung, thằng Jiyong qua chơi à?"

Yongbae vặn nhỏ vòi nước vì anh dường như nghe được âm thanh Daesung đang trò chuyện với ai đó xen lẫn trong tiếng nước chảy.

"Daesung? Mày có nghe tao nói gì không đấy?"

Yongbae gọi thêm vài tiếng nữa, đáp lại anh ngoài tiếng xù xì không rõ ràng thì chẳng còn âm thanh nào khác cả. Yongbae bắt đầu bực rồi  đấy.

Anh dứt khoát đẩy cửa và bước ra ngoài mặc dù cả người vẫn đang ướt đẫm và dính đầy bọt xà phòng.

"Đù đù mày định khoe thân đó hả? Đúng là không ngon bằng Seunghyun của tao"

Vừa lúc này, Jiyong cũng đẩy cửa phòng Yongbae ra, hai người chạm mặt nhau trong tình huống khá ngại ngùng.

Nhưng điều làm Yongbae khó hiểu lúc bấy giờ là không có Daesung hay bất cứ ai nào ở trong phòng cả. Dù đồ đạc được Daesung lôi ra để chuẩn bị cho chuyến đi sắp đến vẫn còn nằm nguyên si trên giường.

"Daesung qua phòng tao chơi rồi." Như đoán được câu hỏi của Yongbae, Jiyong thản nhiên nói.

"Nhà mình có ma à?" Yongbae trầm giọng hỏi, chẳng có lý do nào hợp lý hơn để giải thích cho chuyện kì lạ vừa xảy ra vừa rồi hết.

"Chắc chắn."





Hết 48.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro