CHƯƠNG 7: Tên cậu là gì ?
Con Thỏ ngồi trong thùng giấy chờ đợi, xem cái con mèo ngốc này định làm cái trò gì, kết bạn với một con chuột cống à ? Đúng là một chuyện xưa nay chưa từng có trong lịch sử loài mèo, có lẽ các nhà khoa học con người uyên bác ngoài kia cũng chưa chắc đã nghiên cứu, hay thực hiện một thí nghiệm nào điên rồ hơn như vậy.
Một lát sau, ả trở lại, miệng ngậm một mẩu bánh.
" Quà cáp biếu xén à ? ", Thỏ ngao ngán nhìn cái " Vũ khí làm quen bí mật " mà ả ta chuẩn bị.
-" Ùmm."
-" Cô lấy nó ở đâu đó ?"
-" Chôm ", ả bình tĩnh đáp.
Không biết ả có phải là Ly Tâm trong tác phẩm Đạo Tình của Chu Ngọc hay không, mà ả chuyên nghiệp từ cái khoảng " lạng lách ", " bo cua " trên các " cung đường " ngoằng ngèo là các ngõ ngách của những ngôi nhà, mà còn khét tiếng trong giới trộm đạo nhờ biệt tài đánh cắp thức ăn mà khiến cho bất kì con mèo hoang nào trong vùng cũng phải tôn ả lên một bậc " sư tỷ ".
Tề " Thỏ " thở dài nhìn " Ly Tâm ":
-" Cô thực sự tính dùng cách nầy thật luôn hả ? Chuột là giống loài rất tinh ranh, tôi không tin là nó dễ dàng bị chiêu dụ như vậy đâu."
-" Anh đã hứa là giúp tôi rồi cơ mà."
-" Haizz, thôi được rồi, hãy làm những gì cô muốn, và tôi cũng sẽ cố gắng hết sức, nhưng cũng đừng kì vọng quá, nó vốn là một đứa trẻ nhút nhát."
-" tôi biết rồi."
Nói xong, cô ta cúi xuống đặt mẫu bánh xuống gần mép tủ là chờ đợi.
Một lúc sau, có lẽ vì không chịu được mùi thức ăn hấp dẫn từ miếng bánh, chú chuột bé con thò đầu ra.
Vừa chạm mặt ả mèo, nó lập tức co rúm, rúc sâu vào bên trong.
-" Đợi một chút đã ", ả mèo kêu lên, giọng dịu dàng và khẩn khoảng," chị không có ý làm hại em đâu, chúng ta hãy kết bạn nhé ?"
-" Từ khi sinh ra, mẹ đã dặn chúng tôi là không được đến gần giống mèo các người", Chuột con đáp, giọng kiên quyết nhưng không giấu nỗi sợ sệt, " mẹ nói, loài mèo các người luôn tìm cách để ăn thịt chúng tôi. "
-" Thế em có từng bị một con mèo nào vây bắt chưa ?"
-" Không, nhưng mà ..."
- " Thế thì em vẫn chưa thể hình dung được, một con mèo đáng sợ là như thế nào có đúng không ?"
-" Quả nhiên là vậy, nhưng..."
- " Thế chị đây là con mèo đầu tiên mà em gặp, có đúng không ?"
-" ờm... un..."
-" Mẹ em nói đúng ", ả mèo không phản đối, " nhưng không phải con mèo nào cũng vậy đâu em, chị là một con mèo chưa bao giờ biết bắt chuột, xem nào, mũi của em rất tinh tường đúng không, em hãy ngửi thử xem móng vuốt của chị có vương lại chút mùi máu tanh nào hay không."
Ả thận trọng đưa chân đến gần mép tủ nhưng cố gắng không làm chú chuột cảm thấy hoảng sợ, ừ nhỉ, nếu đây là một ả mèo giang ác, chuyên hành nghề tàn sát thì trên người ả lúc nào cũng toả ra cái mùi tởm lợm, lờ lợ, mà trực giác của loài chuột rất dễ dàng phát hiện được mỗi khi cảm nhận được xunh quanh mình có sự hiện diện của lũ mèo, hơn nữa, ả lại là mèo hoang, không được chăm sóc hay tắm rửa, nếu vậy thì tất nhiên chẳng khác nào giống như con dao của đồ tể không vệ sinh nhiều năm, dù có để xa vài mét cũng rất dễ nhận ra mùi máu tanh.
Nhưng lạ thay, chị gái này đây lại không tỏ ra thứ sát khí như vậy, thay vào đó là mùi của thức ăn thừa, của cây cỏ, của đồ đạc ẩm mốc, mùi của nắng gió và tần tảo, nó không làm cho người ta thấy hoảng sợ, hơn nữa, lại mang đến cảm giác an lành và vỗ về như đôi bàn tay người mẹ sớm hôm lao động, vất vả để nuôi nấng, bảo bọc cho cuộc sống của gia đình.
-" Cô ta là bạn của anh ", con Thỏ lên tiếng.
Lúc này, bằng một động tác chuyên nghiệp không kém, hắn ta co mạnh chân phóng ra khỏi chiếc thùng giấy cũ kĩ, và tiếp đất bằng một thế tấn vững chắc như thể một người đã tập võ nhiều năm, điều này là không bình thường đối với thể lực của một con thỏ yếu đuối, suốt ngày chỉ ăn và ngủ.
-" Nhảy ra như vậy, không biết một hồi nữa có trở lại được cái nôi ấm áp của mình không ha", ả nói, giọng hơi giễu.
-" Cỡ tầm này thì, dư sức", thỏ thản nhiên đáp.
-" Xem ra chuyển động của anh cũng khá chuyên nghiệp đấy nhỉ ?"
-" Tổng tài mà ", hắn cười.
-" Oẹ ~"
-" Gì đấy ?"
-" Anh làm tôi mắc ọi "
-" Xì "
-" Etou...", chú chuột thỏ thẻ, " hai anh chị là bạn thật ạ ...?"
-" Hứ, ai thèm làm bạn với cô ta chứ, đồ xấu tính. ", con thỏ quay mặt đi.
-" Xí, làm như tôi thích làm bạn với anh lắm í, đồ ra vẻ. ", ả mèo cũng nhìn đi nơi khác.
-" Hít Hít", có tiếng con chuột bụm miệng cười.
-" cười gì thế, thằng nhóc", chú thỏ nhìn nó một cách tinh quái.
" Hai anh chị dễ thương thật đó ! "
Nó nheo mắt lại, mỉm cười, ả mèo tiếp tục nói chuyện với chú chuột nhỏ, kể từ những chuyến phiêu lưu của mình, đến những người bạn mà ả gặp được, đến những tập tính và nếp sinh hoạt của bản thân.
Chú chuột cũng dần trở nên tin tưởng, nó cũng bắt đầu kể về cuộc sống của bản thân, và giới thiệu về mình.
Chú thỏ ở cạnh quan sát cuộc trò chuyện giữa hai chị em và biết được thêm rất nhiều kiến thức mới về những loài vật khác mình, như mèo rất thích ngủ, và chúng ngủ rất nhiều, hay chuột chỉ thích đi tìm thức ăn vào ban đêm. Bên cạnh đó, chú cũng đã được nghe những câu chuyện sinh tồn ngoài kia, mà hai " nhà du hành " phải đối mặt, những lần thoát chết trong gan tấc, hay những chuyến đi xa, tìm hiểu về những vùng đất rộng, một nơi mới.
Phải công nhận là ả mèo này nói chuyện rất hay và thu hút, con Thỏ gật gù, và nó tưởng tượng cuộc sống từ đây sẽ kém thú vị biết bao, nếu thiếu đi những câu chuyện mà ả kể.
Cuối cùng, con chuột vui vẻ nhặt chỗ bánh mà con mèo mang tới cho nó, mỉm cười thật tươi:
-" Bây giờ em tin chị rồi đó ! Cảm ơn vì món quà hôm nay nha ! Khi nào đó, em nhất định sẽ đáp lễ ~"
" Ùmm, cơ mà, đến bây giờ chị vẫn chưa biết đến tên em, em tên gì ?"
-" tên á ? Em không có tên. ", chú chuột buồn xo, bởi lẽ trước giờ mọi người vẫn thường gọi nó là chuột, bởi vì đơn giản nó là một con chuột, nó không hề biết rằng, việc có một cái tên quan trọng như thế nào.
-" Vì sao mình phải có một cái tên hả chị ?"
-" Hùmm", con mèo lúc lắc cái đầu một cách vô tri, rồi nó dừng lại, " em biết không, trên đời này nếu không có tên, người ta sẽ không thể phân biệt được nhau. Chị lấy ví dụ nhé, xung quanh em sẽ có rất nhiều bạn chuột khác nhau, mỗi bạn sẽ có một sở trường và tính cách riêng, có bạn thích ca hát, có bạn lại thích vẽ tranh, có bạn lại thích viết văn. Giả sử, bạn chuột thích vẽ tranh đã đạt giải Nhất trong một cuộc thi, người giám khảo sẽ không biết trao giải cho ai, bởi vì có quá nhiều bạn được gọi là " chuột ", vì thế mà giải thưởng có thể sẽ được trao nhầm sang cho một bạn chuột nào đó bên Mỹ, hay bên Nhật. Lúc đó thì thật là tai hại, em có biết vì sao không ?"
-" Em hiểu rồi, đó là bởi vì các bạn chuột ngoại quốc đó, đều có một cái tên, có đúng không chị ?"
-" Em thông minh lắm, đúng là như vậy, ở Nhật Bản, đã có một bạn Chuột Chí Ngạn từng là diễn viên trong bộ phim " Chú chuột không gian ", và ở Mỹ cũng có một bạn chuột rất nổi tiếng..."
-" Đó là bạn chuột Mickey đấy."
-" Các bạn ấy thật tuyệt !", chú chuột reo lên.
Sau khi đã hiểu ra rằng, việc có một cái tên là quan trọng như thế nào, chú chuột nói:
-" Chị ơi, thế chị đặt cho em một cái tên đi chị."
- " Chị đặt cho em á ?"
-" Dạ ! "
-" Hùmmm, được rồi, thế từ bây giờ... "
-" Chị sẽ gọi em là Chút Chít nhé.", nàng mèo mỉm cười.
-" Ôi, tên nghe dễ thương quá, em cảm ơn chị ! ", chú chuột đã thôi buồn, hai hàng ria của chú cũng đánh ngân lên một giai điệu vui sướng, thế là giờ đây chú đã có một cái tên !
-" Còn cậu ", đột nhiên ả mèo chuyển hướng, quay sang Chú Thỏ đang đứng đực ở đó theo dõi câu chuyện.
-" Ờ.. hả.. sao... tôi á ?" , hắn hỏi lại, hơi ngẫn ngơ.
Ả mèo nheo mắt một cách dễ thương, mọi thứ diễn ra tự nhiên đến nỗi con Thỏ không nhận ra rằng đối phương đã đổi cách xưng hô:
-" Tên cậu là gì ?"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro