Văn án | Trộm hương.

Văn án.

Vũ nam có gia thế thảm thương. Để chữa bệnh cho em gái, hằng ngày cậu đều phải đến phòng khiêu vũ và mặc sườn xám bán rẻ tiếng cười, chỉ vì dăm ba đồng tiền được nhét vào vạt váy.

Sau đó cậu để ý một viên sĩ quan có tiền có thế.

Sĩ quan là hạng người đứng đăn, không bao giờ đến phòng khiêu vũ, lần này tới cũng chỉ vì nể mặt bạn bè, ngay cả rượu còn chẳng động vào một giọt.

Hắn chỉ im lặng ngồi đàng hoàng trên ghế giống y đúc mấy cụ tới lê viên nghe hát.

Vấn đề là sĩ quan có quân hàm cao nhất, vũ nam thì muốn tìm núi dựa nên tính toán sẽ dựa vào hắn.

Thế rồi vũ nam hành động luôn. Thừa dịp sĩ quan vào phòng rửa tay, cậu liêu mình bám dính lên người hắn, không ngờ thế nào mà lại thành công thật.

Sĩ quan túm cậu về nhà, trước khi lên giường mới để lộ nguyên hình: "Em nghĩ tôi là người tốt?"

Hóa ra sĩ quan vốn là sói đuôi to, từ lâu hắn đã nhìn trúng cậu.

Vũ nam nói: "Em nhìn nhầm người."

Sĩ quan nói: "Đường nào cũng về nhà với tôi rồi, nhầm thì nhầm luôn vậy."

Vũ nam lại nói: "'Ông thả tay ra, em sợ." Còn vừa nói vừa run.

Sĩ quan cười hờ hững: "Thôi đi, em cả ngày bán rẻ tiếng cười, giờ còn sợ tôi?"

Nhưng mà vũ nam thoạt trông lả lướt lại thật sự chưa từng lên giường với ai...

———

Dò mìn ngắn: Tình tiết là phụ, yêu đương là chính. Truyện rất ngọt, vui vẻ hài hước. Công được buff, thụ mềm mại, ban đầu hơi tự ti về sau hết. Có màn bổ não mệt tâm, có tình tiết gây ức chế từ nhân vật phụ, không đủ kiên nhẫn thì nên cân nhắc. Nhỡ đọc xong không hài lòng mời nhẹ nhàng lui bước, để không gian thoải mái cho các bạn hợp gu đọc nhé.

Nhắc: ❗️Chuyển ver chưa có sự đồng ý của tác giả và editor sẽ hide nếu có vấn đề ❗️

Trong fic này thì tới cuối chương 6 anh Bân nhà mình mới giới thiệu đầy đủ tên của mình nha, theo fic gốc từ từ chương 1 -> chương 6 thì anh Bân gọi là Thành Bân gia nhé, tui cũng hỏng hiểu sao gọi danh xưng ntn nữa huhu.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro