14🔞

Sau khi nghe được câu trả lời của Tiêu Chiến, Vương Nhất Bác cuối cùng cũng buông tay ra khỏi cổ anh. Hắn nhìn người bên dưới một cách trịch thượng, gương mặt tươi đẹp đã đỏ bừng, ho khan vì nghẹt thở, cảm giác như đang chiêm ngưỡng một tác phẩm nghệ thuật bị tàn phá. 

Bàn tay lướt qua vòng eo mềm mại của Tiêu Chiến, nhẹ nhàng nắm lấy nơi nhạy cảm đó, Tiêu Chiến liền co rúm lại như bị điện giật.

 Nhưng sau lưng anh là đầu giường, không có chỗ để lùi, động tác trốn tránh trông càng lúc càng chật vật, rơi vào mắt Vương Nhất Bác giống như một sự khiêu khích trá hình. Hắn cởi áo sơ mi trắng của mình và áo hoodie rộng thùng thình của Tiêu Chiến trong lúc anh còn đang ngơ ngác.

 Cởi quần áo giống như cởi bỏ một tấm chắn bảo vệ vật lý, cảm giác xấu hổ trong lòng Tiêu Chiến đột nhiên dâng cao, anh yếu ớt kéo chăn bông bên dưới, cố gắng che thân thể lộ ra ngoài không khí. 

Nhưng Vương Nhất Bác không để anh như ý, gỡ tay anh ra khỏi chăn, giữ chặt cổ tay không cho cử động. Sau đó đắc ý chiêm ngưỡng vẻ mặt bối rối và sợ hãi của anh.

Như thể một loại áp bức tinh thần khiến cho hô hấp hỗn loạn, Tiêu Chiến có thể cảm nhận được dục vọng đập mạnh bên dưới cơ thể, cùng với phần ngực căng cứng đang kêu gào khao khát. 

Nhưng tại sao mình lại bị đè?  Trong đầu Tiêu Chiến nảy ra một loại cảm giác không cam lòng, anh gần như dùng hết sức lực muốn thoát khỏi bàn tay to lớn của Vương Nhất Bác, quay người vùng dậy, đè hắn xuống phía dưới. 

" Phải thế này mới đúng."

Tiêu Chiến nhìn chằm chằm Vương Nhất Bác, cảm giác kỳ quái trong lòng rốt cục cũng tan đi. Vương Nhất Bác cũng không phản đối, còn có vẻ rất thích thú. Hắn chống tay sang bên, không lang sói như bình thường mà lại im lặng ngoan ngoãn, mở mắt chờ đợi xem Tiêu Chiến sẽ " xơi tái" mình thế nào.

Đối mặt với sự quy thuận khác thường của Vương Nhất Bác, Tiêu Chiến tự dưng chột dạ. Nhưng còn chưa kịp tính toán sâu xa thêm, Vương Nhất Bác đã túm lấy gáy rồi hôn anh. 

 Tiêu Chiến dần dần sa lầy vào nụ hôn, sau đó chủ động mò mẫm hôn xuống cổ, ngực, eo và bụng Vương Nhất Bác... một cách nhẹ nhàng và say mê, rất giống khí chất của anh, như một chú mèo con dụi vào cơ thể phập phồng của Vương Nhất Bác.

Cơ thể hai người được hun nóng lên, khi đôi môi mềm mại của Tiêu Chiến chạm vào vùng bụng dưới nhạy cảm nhất, hơi thở của Vương Nhất Bác dần trở nên nặng nề, hắn cụp mắt xuống nhìn mái đầu mềm mại đang lượn lờ quanh thân dưới của mình, nơi đang căng phồng thành một ngọn núi nhỏ dưới lớp quần tây.

Tiêu Chiến cảm nhận được sự thay đổi trên cơ thể Vương Nhất Bác, hơi sửng sốt, sau đó lấy hết can đảm cởi khóa quần. Nơi đó vốn đã cứng đến mức khó coi, cộm lên quần lót thành hình dáng đáng sợ, Tiêu Chiến cứng đờ nhìn nó, không dám động đậy nữa. 

Tiêu Chiến không có kinh nghiệm yêu đương và tình dục thực tế, anh cực kỳ xa lạ với cơ thể phụ nữ, huống chi là đàn ông. Nhưng Vương Nhất Bác dường như cực kì thong thả, hắn kiên nhẫn quan sát mọi biểu cảm của Tiêu Chiến, muốn tận mắt nhìn xem anh có thể làm được những gì. 

Sau một lúc chần chừ, Tiêu Chiến hít một hơi thật sâu, cuối cùng khẽ kéo mép quần lót của Vương Nhất Bác. Gần như ngay lập tức, vật đàn ông cứng rắn bật ra bên ngoài, Tiêu Chiến cúi đầu xuống, đầu dương vật sượt qua môi anh, áp vào mặt. 

Tiêu Chiến cứng ngắc như trời trồng, nhiệt độ nóng hổi lan khắp má, sau đó giật bắn lùi ra xa như thể đang sợ hãi. Nếu cảm giác trên môi là đúng, thì có lẽ vừa rồi anh đã hôn vào chỗ đó của Vương Nhất Bác. 

Vương Nhất Bác ngồi dậy, tựa vào đầu giường, kiên nhẫn chờ đợi hành động tiếp theo của Tiêu Chiến, nhưng Tiêu Chiến lại ngước mắt nhìn hắn như một con thỏ nhỏ sợ hãi, mặc dù cố gắng kiềm chế sự hoảng loạn trong lòng nhưng vẫn có thứ gì đó trào ra khỏi đôi mắt lóng lánh.

"Tiếp tục!" 

"...Hừm." Tiêu Chiến nghiến răng nghiến lợi, đưa tay định chạm vào, nhưng tay run rẩy treo lơ lửng trên không hồi lâu, mãi vẫn không thể rơi xuống. 

Anh đã từng xem phim nóng, cũng từng thấy qua mấy thể loại châu Á, châu Âu các kiểu. Nhưng nói đến chuyện làm tình với đàn ông, Tiêu Chiến thực sự không có tí kiến thức lý thuyết nào. Anh thậm chí còn không biết làm thế nào để đặt tay lên dương vật Vương Nhất Bác, chứ đừng nói đến việc tiến vào cơ thể hắn ra làm sao. 

Tiêu tiên sinh người trên vạn người cũng có khi rụt rè như vậy, chẳng hạn giờ phút này đây, anh còn không biết phải xử lý Vương Nhất Bác như thế nào.

Bỗng phía trên anh vang lên một tiếng cười khúc khích, Tiêu Chiến ngẩng đầu, thấy Vương Nhất Bác đang nhìn mình với nụ cười đầy ẩn ý. 

"Chưa từng làm tình à?" 

Tiêu Chiến khựng lại, khóe miệng giật giật, không biết giải thích thế nào. Dù sao mà nói, anh đã hai mươi mấy tuổi đầu, không thể thừa nhận mình vẫn là xử nam được, quá mất mặt.

"Còn không biết làm tình với đàn ông sao?" Vương Nhất Bác tiếp tục hỏi. 

Tiêu Chiến có hơi hoảng hốt, lo lắng muốn biện giải, nhưng mở miệng ra lại không thể nói gì, càng ngày càng bối rối. Làm một người đàn ông mạnh mẽ suốt mấy chục năm, lần đầu tiên anh gặp phải tình huống khó xơi đến thế. Cũng quá khôi hài đi, Tiêu Chiến cố gắng bình tĩnh lại rồi nói:

"Tắt đèn rồi làm."

Anh đưa tay qua người Vương Nhất Bác, định tắt đèn ngủ, nhưng khi đầu ngón tay sắp chạm vào nút thì bị chộp lấy, cơ thể mất đi trọng tâm ngã nhào lên người hắn. Tiêu Chiến có cảm giác ngực mình bị mài cho căng cứng hơn, dưới thân bị một vật to lớn cọ xát, nhiệt độ xuyên qua lớp quần tây dán lên thịt đùi mềm mại. Hai tai lập tức nóng bừng.

 Vương Nhất Bác cắn dái tai anh: 

"Đừng lo lắng, tôi sẽ dạy anh." 

Xoay đảo một vòng, Tiêu Chiến lại bị Vương Nhất Bác đè nặng. Hắn lưu loát kéo xuống quần dài, sau đó là quần lót của Tiêu Chiến xuống đùi. Dương vật đã cương cứng nảy lên, quy đầu hồng hào rỉ ra chất lỏng trong suốt. 

"Á - Vương Nhất Bác, đừng!" 

Tiêu Chiến hét lên, nhìn Vương Nhất Bác dùng bàn tay to lớn quấn lấy thân gậy, ngón tay cái vuốt ve chất nhầy xoa xuống trục, lòng bàn tay di chuyển lên xuống. 

"Phải như thế này," Vương Nhất Bác khẽ nói, giọng trầm thấp đầy mê hoặc, "Tăng tốc từ từ, sau đó sẽ thấy dễ chịu hơn."

 Ánh mắt Vương Nhất Bác chưa bao giờ rơi vào nơi hắn đang loát động, thay vào đó là chăm chú quan sát gương mặt Tiêu Chiến, tán thưởng biểu cảm sinh động của anh. 

Kích thích xuyên qua vỏ đại não, lan thẳng lên cơ mặt, đôi mắt long lanh rất nhanh đã ngấn nước, anh chợt thấy hối hận vì mình đã chọn ở lại. Cảm giác muốn trốn chạy dâng trào, dần dần biến thành một loại hoảng sợ nuốt chửng tâm trí.

Chơi đùa một lúc, Vương Nhất Bác dừng lại, Tiêu Chiến thở ra một hơi. Nhưng không được lâu, một luồng ẩm ướt đột nhiên truyền đến từ thắt lưng và bụng dưới, anh mở mắt ra, đập vào mắt chính là cảnh Vương Nhất Bác đang đổ gel bôi trơn lên bụng dưới của mình. Chưa hết, hắn còn quệt thứ chất lỏng trong suốt ấy, xoa lên phần thân cương cứng của Tiêu Chiến. 

Một lát sau, Tiêu Chiến bị hắn nâng chân lên vai, hai đùi bẻ ra thô bạo, ngón tay Vương Nhất Bác đưa gel bôi trơn ẩm ướt vào bên trong anh, khiến anh run lên vì đau đớn.

Mọi chuyện diễn ra quá nhanh khiến Tiêu Chiến không kịp trở tay, cơn đau khủng khiếp bức anh đổ mồ hôi hột, nắm chặt lấy tấm ga trải giường, kinh hãi nhìn Vương Nhất Bác mà nghiến răng nghiến lợi: 

"Cậu... khốn kiếp..." 

Còn chưa nói hết, ngón tay hắn đã tiến sâu thêm một chút, bị nơi chưa từng khám phá quấn chặt lại, ngón tay chuyển động dọc theo huyệt đạo, ép căng những nếp gấp.

Tiêu Chiến rên lên vì đau, anh lấy tay che miệng mình lại, ngăn âm thanh phát ra lần nữa. Vương Nhất Bác thấy vậy, đưa ngón tay thứ hai vào, bắt đầu mân mê cái lỗ nhỏ ấm áp, tìm kiếm điểm nhạy cảm... Nơi chật hẹp dần dần thích ứng với sự xâm nhập của dị vật, bắt đầu trở nên trơn ướt hơn, theo từng nhịp di chuyển của Vương Nhất Bác mà phát ra tiếng nước gợi tình. Tiếng nức nở đau đớn trong cổ họng Tiêu Chiến cũng dần giảm bớt.

Sau khi nới rộng hoàn thiện, Vương Nhất Bác vẫn im lặng, hắn thích thú nhìn TiêuChiến, sau đó rút ngón tay ướt đẫm gel bôi trơn ra, dùng bàn tay lớn tát mạnh vào mông anh. Mông trắng như tuyết run lên, mắt anh mở to mắt kinh hãi trước sự va chạm bên dưới mình. Anh có thể cảm nhận rõ ràng dương vật nóng bỏng của Vương Nhất Bác đang ấn vào nơi đó, quy đầu vừa chạm vào, vừa cứng vừa lớn, cọ xát rồi xoáy quanh huyệt nhỏ.

Tiêu Chiến bỗng nhiên thấy rất sợ hãi, anh chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ làm tình với một người đàn ông, hơn nữa người đàn ông đó lại là Vương Nhất Bác. Nhưng lúc này đây, anh sắp bị Vương Nhất Bác đè, vật nóng bỏng sẽ xuyên vào cơ thể anh, khiến anh phải hét lên vì đau.

Tiêu Chiến nhận ra mình đã lựa chọn sai lầm, thà rằng bị người đàn bà họ Vương kia phiền nháo trong bệnh viên còn hơn nằm trên giường bị Vương Nhất Bác làm.

Có điều bây giờ hối hận cũng vô ích, ngay lúc anh vung hai tay định trốn thì Vương Nhất Bác đã túm chặt hai chân anh, hắn hạ người xuống, dương vật thô dài xuyên qua huyệt nhỏ. Cơn đau xé nát khiến tầm nhìn, mắt anh tối sầm lại, đau đến mức không hề cảm nhận được khoái cảm khi làm tình. 

Vương Nhất Bác nhếch môi cười, trong nháy mắt tiến vào trong cơ thể Tiêu Chiến, trong lòng dâng lên một cảm giác nhẹ nhõm kỳ lạ, loại cảm giác thoải mái xuất phát từ trái tim.

Như thể cuối cùng Vương Nhất Bác cũng hạ được người anh trai xinh đẹp luôn chống đối và căm ghét hắn từ thuở tấm bé. Với suy nghĩ đó, hắn đẩy mạnh thân dưới về phía trước, tiến vào toàn bộ, ấn mạnh vào trái tim đang nhạy cảm của Tiêu Chiến. 

"A.. đừng, đừng làm thế..." Tiêu Chiến nhíu mày thật chặt, khóe mắt ươn ướt. 

" Kiên nhẫn một lát, cơn đau sẽ sớm qua."

Giọng nói  Vương Nhất Bác nghe hơi dồn dập, bên trong Tiêu Chiến quá chặt, ép hắn gần như xuất tinh khi tiến vào. Hắn đâm tới nơi sâu nhất, sau đó rút ra, rồi lại nhấn vào,...cứ lặp đi lặp lại, tần số chuyển động càng lúc càng nhanh hơn, va chạm mạnh mẽ khiến Tiêu Chiến không thở nổi. Anh cố gắng kìm nén âm thanh tức giận đang gào thét trong cổ họng, đến một lúc không thể giữ được nữa.

"Quá lớn... cậu... chậm lại, chậm lại."

Tiêu Chiến cầu xin sự thương xót, anh có thể cảm nhận được nơi ẩm ướt của mình đang ngậm vào dương vật nóng bỏng của Vương Nhất Bác. Thật khó chịu, nhưng anh cũng không muốn buông thứ khổng lồ đó ra, cơ thể cố gắng nuốt chửng gậy thịt cứng rắn khiến nó đi vào sâu hơn. Động tác của Vương Nhất Bác không hề chậm lại trước sự cầu xin của Tiêu Chiến, thậm chí còn thúc vào nhanh hơn, hắn cúi người xuống tiến sâu vào mật huyệt đầy nước.

Tiêu Chiến tách rộng hai chân, theo bản năng móc vào eo Vương Nhất Bác, âm thanh tình dục vang khắp phòng.

"Ưm ...sâu quá...chậm lại chút..." Tiêu Chiến bị đỉnh đến mức hai mắt trắng bệch, cái miệng nhỏ nhắn mở ra rên rỉ. 

 "Chậm lại?" Vương Nhất Bác mỉm cười, hắn thực sự giảm tốc độ rồi rút ra. "Thế này sao?" 

Bên trong đột nhiên trống rỗng khiến Tiêu Chiến có cảm giác như đang lao xuống dốc, sự mâu thuẫn giữa muốn và không muốn khiến anh vô cùng khó chịu.

Tiêu Chiến không chịu trả lời, thay vào đó đưa tay ra chơi đùa dương vật đang cương cứng của bản thân, vuốt ve lên xuống hòng tìm kiếm khoái cảm. 

Vương Nhất Bác nhìn anh, thấp giọng mắng, sau đó tách hai chân anh ra, một lần nữa thúc vào.

" Anh con mẹ nó dâm thật đấy, đúng là sinh ra để làm tình." 

" Cậu chú ý..lời.."Tiêu Chiến phát ra từng lời đứt quãng, nhịp độ quá nhanh làm anh không thể nói được một câu hoàn chỉnh. 

"Tôi nói sai à?" Vương Nhất Bác tát xuống mông anh, để lại dấu tay đỏ bừng trên cánh mông trắng nõn, " Biết vậy lúc ở Paris đã sớm trói anh lại rồi, sau đó làm chết anh."

 "Cậu... cậu vừa nói cái gì... vớ vẩn." 

"Nhìn anh bây giờ mà xem?" Vương Nhất Bác đặt bàn tay to lớn của mình lên eo anh, bắt đầu chạy nước rút."Thật sự không thích hửm?"

Khoái cảm từ tuyến tiền liệt gần như giết chết Tiêu Chiến, chút tỉnh táo còn sót lại đã bị đánh tan tành, tốc độ phía dưới càng ngày càng nhanh, cơ thể càng run dữ dội.

 "Không...aa...Tôi muốn bắn.."

"Bắn ra!" Vương Nhất Bác hai mắt đỏ bừng, véo eo Tiêu Chiến tiếp tục di chuyển, mỗi lần đâm vào đều giống như muốn phá nát người bên dưới. "Bắn đi! Để tôi xem anh bị một người đàn ông làm thành dạng gì?"

"Aaaa!" Khi dương vật được buông ra, Tiêu Chiến cảm thấy trước mắt mình có một luồng sáng trắng, anh há cái miệng nhỏ nhắn, tinh dịch trắng đục bắn ra xung quanh, phần lớn rơi xuống bụng dưới của anh và Vương Nhất Bác.

..

Anh thực sự đã bị Vương Nhất Bác làm cho lên đỉnh. Huyệt nhỏ phía sau càng hút chặt hơn, vật to lớn kia vẫn không ngừng luân động. Bầu ngực trắng mịn phập phồng lên xuống, anh đẩy Vương Nhất Bác một cái, ý bảo như vậy là đủ rồi. Nhưng hắn lại ác ý cười, rút khỏi nơi ướt át, sau đó đeo bao cao su mới vào, kéo Tiêu Chiến ngồi dậy để anh cưỡi lên người mình tự di chuyển. 

Tiêu Chiến vẫn còn choáng váng, bây giờ lại càng sốc hơn trước hành động của Vương Nhất Bác, nó khiến anh nhớ đến hình ảnh những người phụ nữ bán thân mà anh từng thấy hồi nhỏ, cái cách họ lắc lư eo, uốn éo ngực để cầu hoan.

Tiêu Chiến không thể vượt qua rào cản tâm lý ấy, cảm giác phòng thủ đối với "tình dục" giống như một lớp gạc màu xám quấn kín trái tim từ lâu, nhốt chặt anh lại trong đó. Cái bóng thời thơ ấu đeo bám đến tận khi anh gần ba mươi tuổi. Tiêu Chiến không thể xây dựng được một mối quan hệ tốt đẹp, cũng không thể thoải mái tận hưởng khoái cảm thể xác.

Anh thực sự thấy hơi buồn nôn, vội vàng chống ngực Vương Nhất Bác muốn đứng dậy. Suy cho cùng, vẫn chưa quá muộn để ngăn chặn tất cả những hành vi lố bịch này vào lúc này. Vương Nhất Bác mơ hồ đoán ra ý đồ của Tiêu Chiến, dùng cả hai tay giữ chặt anh, nâng hông lên đẩy mạnh, nơi kết hợp không còn kẽ hở. Hắn cố ý gia tăng tốc độ, Tiêu Chiến hét lên một tiếng, bị va chạm lắc lư lên xuống, ngay cả núm vú sưng đỏ trên ngực cũng trở nên mờ ảo, anh đã bị tước mất khả năng chạy trốn. Dương vật phía trước lại cứng lên, theo chuyển động cơ thể mà lắc lư, kéo ra những sợi chỉ bạc dinh dính cọ vào cơ bụng Vương Nhất Bác. 

Giây phút này hắn có thể quan sát toàn cảnh từng cử động của Tiêu Chiến, hắn ngưỡng mộ vẻ đẹp trên cơ thể anh, nhìn anh từ thụ động biến thành chủ động nghênh đón mình, tất cả đều khiến hắn thỏa mãn tột độ.

Đôi mắt mê ly mất đi tiêu cự của Tiêu Chiến, đôi môi hồng hào rỉ nước bọt và sắc đỏ gợi tình ửng trên da... Bỗng nhiên Vương Nhất Bác cảm thấy mọi thứ không chân thực. Hắn chưa bao giờ có cảm giác thỏa mãn như vậy, nhưng giờ phút này khoái cảm tâm lý thậm chí còn vượt qua sự kích thích về mặt thể xác, khiến hắn không thể dừng lại.

Có lẽ sự say đắm của hiện tại chỉ là một loại ảo giác, Vương Nhất Bác không muốn suy nghĩ thêm nữa. Ít nhất trong quá trình chìm sâu vào cơ thể mềm mại này, hắn biết mình vô cùng vui vẻ.

Tiêu Chiến không biết mình đã bắn bao nhiêu lần, bao cao su dùng xong còn vương vãi trên sàn, dính đầy chất dịch màu trắng đục, chăn bông ướt át như cơ thể hai người..

Có điều Vương Nhất Bác vẫn không muốn dừng, hắn bế Tiêu Chiến ra khỏi phòng ngủ, ấn anh  lên tủ sách, lưng dán vào tấm gỗ lạnh lẽo. 

Bên ngoài cửa sổ kính toàn cảnh là tòa nhà đối diện thắp đèn sáng rực, thậm chí có thể nhìn thấy bóng dáng những người đang làm việc. Vật dưới thân anh không ngừng luân động, thứ to lớn nóng bỏng nghiền qua điểm G. Anh mở to mắt nhìn Vương Nhất Bác, không tin nổi.

"Cậu điên à? Bên kia sẽ nhìn thấy." 

"Được, vậy để bọn họ xem Tiêu tiên sinh bị tôi làm như thế nào." Vương Nhất Bác nhếch khóe miệng, thúc người nhấn vào toàn bộ. 

Tiêu Chiến ngửa đầu rên rỉ, chiếc cổ thiên nga tạo thành một vòng cung hoàn mỹ, hai chân ôm chặt lấy eo Vương Nhất Bác, nếu không chỉ sợ sẽ bị hất ra. Giá sách cố định trên tường rất chắc chắn, nhưng thỉnh thoảng vẫn phát ra âm thanh va chạm, trái tim Tiêu Chiến đập thình thịch, đầu ngón tay cấu vào lưng hắn, để lại vết hằn đỏ tươi.

 "Đừng ở đây...a,...đừng ở đây." Anh cắn vào vai Vương Nhất Bác, thốt ra vài từ kháng cự đứt quãng, "Ưm, bọn họ sẽ..nhìn..đừng ở đây."

Vương Nhất Bác cười khúc khích bên tai anh, động tác chợt tăng tốc, lấn át tiếng cầu xin của Tiêu Chiến, tinh dịch chảy xuống bắp đùi, rơi xuống tấm thảm văn phòng màu xám, nhuộm căn phòng thành vẻ đẹp của tình ái.

Vào lần cao trào cuối cùng, cơ thể Tiêu Chiến run lên, khóe miệng vương nước bọt óng anh, Vương Nhất Bác cắn dái tai anh và thì thầm:

 "Thủy tinh là một chiều, từ bên ngoài không thể nhìn thấy được...Đừng sợ."

Nghe vậy, Tiêu Chiến thở phào nhẹ nhõm trong cơn mê man. Hai mắt từ từ hé ra định mở miệng, nhưng eo bỗng bị Vương Nhất Bác túm chặt, bắt đầu chạy nước rút. Khoái cảm còn chưa tan lại bị dày vò ngay lập tức, tới nỗi hai chân run lẩy bẩy. Anh không biết mình đã bao nhiêu lần trôi qua, cuối cùng dưới tiếng thở dài trầm thấp của Vương Nhất Bác, Tiêu Chiến đột nhiên cảm thấy bụng dưới nóng bừng, và dịch nóng đó... lần lượt chảy vào cơ thể anh. Vương Nhất Bác không biết đã cởi bao cao su ra từ bao giờ. Bụng dưới anh căng lên, chứa đầy tinh dịch của hắn.

 "Cậu..." Tiêu Chiến kinh hãi, thở hổn hển hỏi: "Bao cao su đâu?" 

"Dùng hết rồi." Vương Nhất Bác tỉnh bơ, rời khỏi cơ thể Tiêu Chiến, sau đó bế anh trở lại phòng ngủ, đặt người cẩn thận lên giường. Phía dưới bị làm cho mềm ra, tinh dịch trắng đục rỉ xuống, Tiêu Chiến chật vật khép chân lại, cúi xuống giường lấy lại nhịp thở.

 Khi Vương Nhất Bác từ phòng tắm bước ra, anh đã ngồi ở bên giường, trở lại bộ dáng lịch lãm như thường lệ, ngoại trừ những dấu vết tình dục trên khắp cơ thể và sắc đỏ chưa tan trên mặt, mọi thứ dường như chưa từng xảy ra. 

Tiêu Chiến không nói không rằng, đứng dậy đi vào phòng tắm. Vương Nhất Bác níu anh lại, hỏi anh có cần giúp không, nhưng lại bị một cái đẩy tay đầy tức giận từ chối,  đành đứng phía sau gọi nhắc nhở:

"Nhớ lấy tinh dịch ra đó." Tiêu Chiến không thèm để ý, khóa chặt cửa phòng tắm "cạch" một tiếng. Mùi nước suối và quất xanh phả vào mặt, anh mở vòi hoa sen, đứng dưới làn nước, nhắm mắt lại để nước xối ướt đẫm cơ thể. 

Trong lòng Tiêu Chiến thấy tiếc nuối hơn là thỏa mãn, chuyện này xảy ra quá đột ngột, không có bất kỳ dự báo hay lý do gì. Anh thậm chí còn không có bất kỳ tình cảm nào với Vương Nhất Bác, cứ như thể họ chỉ là hai con thú nảy sinh dục vọng vào một thời điểm nhất định. 

Đáng lẽ không nên như thế, sau khi tất cả qua đi, Tiêu Chiến cảm thấy mình đã làm một chuyện cực kỳ nực cười, mà nhân vật chính còn lại của câu chuyện hài này hóa ra lại là Vương Nhất Bác. 

Không nên là Vương Nhất Bác, cho dù anh có tìm bạn tình để thỏa mãn ham muốn, hay tiêu tiền bao gái thì vẫn tốt hơn nhiều so với việc làm tình với hắn. Còn một điều còn đáng sợ hơn nữa, chính là anh bị Vương Nhất Bác đè.

Tiêu Chiến bất đắc dĩ cầm chai sữa tắm màu xanh lên, dùng sức kì cọ cơ thể, không muốn lưu lại chút dấu vết nào, như thể muốn gột rửa đi bụi bẩn trên da thịt. Cuối cùng anh kìm nén sự xấu hổ để ngồi xổm xuống, lấy thứ Vương Nhất Bác bắn trong người mình.

Tắm rửa xong, Tiêu Chiến mặc bộ quần áo đã chuẩn bị sẵn rồi ra ngoài. Vương Nhất Bác cũng đã thay một bộ vest mới, đang ngồi ở bàn làm việc xem tài liệu. Cảnh tượng này rơi vào mắt Tiêu Chiến, trong đầu anh tràn ngập bốn chữ: " không bằng cầm thú."

Thực ra còn tệ hơn cả cầm thú trăm lần. "Chết tiệt." Tiêu Chiến nhìn vẻ bảnh bao sạch sẽ của hắn, thầm chửi rủa.

 Vương Nhất Bác nghe thấy tiếng động liền ngẩng đầu lên, đóng tài liệu lại, chỉnh lại bộ vest rồi đứng dậy:

 "Đi thôi." 

"Đi đâu?" 

 "Bệnh viện." Tiêu Chiến cúi đầu nhìn đồng hồ, bây giờ đã gần mười hai giờ rồi. 

"Quá trễ rồi còn gì?" 

"Sao thế, anh còn lo ảnh hưởng đến giấc ngủ của chị ta à?" Vương Nhất Bác cười khúc khích, đi đến trước mặt Tiêu Chiến, đưa tay vuốt lại tóc rối trên trán anh: " Hay anh sợ phiền?"

Tiêu Chiến bực bội gỡ tay Vương Nhất Bác ra, tránh xa hắn một chút, sau đó một mình bước ra ngoài:

"Tôi không rảnh lo cho bà ta."

Vương Nhất Bác nhếch lông mày, sau đó nhanh chóng đi theo anh.

Trans/Edit: Yisanse

Dịch xong chương này ngất ngất ngất các đong ram oi ✍(◔◡◔)

Pỏn OTP mà dài dữ ;>

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro