Chương 4
Hôm sau Tiêu Chiến thức dậy rất sớm ăn mặc đàng hoàng rồi mới tới công ty, rất lâu rồi anh mới mặc loại trang phục hàng chợ như thế này, tuy vậy nhưng cũng khá thoải mái. Tiêu Chiến tự nghĩ, đã bao lâu bản thân không có cảm giác với cuộc sống rồi nhỉ. Hẳn là cũng lâu rồi, đã không cảm nhận được hôm nay trời nắng không, thời tiết tốt không, thích hợp để làm gì.
Không biết vì sao, bây giờ anh cảm thấy thật yêu thế giới này.
Đã tới nơi. Đây chính là trụ sở chính của công ty Hướng Thiên, chính là nhà phát hành game Immortal vô cùng nổi tiếng, đã nhiều năm nhưng vẫn giữ vững được vị trí của mình dù cho có bao nhiêu dòng game Moba hấp dẫn ra mắt đi chăng nữa. Nếu không nhầm thì nhà phát triển Immortal là một công ty con của Hướng Thiên. Có thể nói Hướng Thiên rất mạnh trong khoản duy trì và đổi mới game. Chưa kể Immortal vừa nổi tiếng vừa thu hút lượng người chơi cực khủng, vì thế có rất nhiều giải đấu lớn nhỏ chỉ dành cho Immortal, chưa kể vòng chung kết thế giới Immortal, hai năm một lần có sức hấp dẫn ngang ngửa với World Cup.
Hướng Thiên là một công ty chuyên về Internet cung cấp các dịch vụ trực tuyến, các sản phẩm bao gồm như: Mạng lưới xã hội, Truyền thông đại chúng, Cổng thông tin điện tử, Thương mại điện tử, Trình duyệt web, Phần mềm diệt virus và Trò chơi trực tuyến nhiều người chơi.
Tiêu Chiến trước tiên vẫn chỉnh tề nhìn một lượt, sau đó mới tự tin bước vào công ty. Ở máy quẹt thẻ, chào hỏi bảo vệ, chào hỏi các chị gái lễ tân, sau đó mới hỏi thăm văn phòng của tổng giám đốc ở đâu. Hôm đó ở bệnh viện Vương Nhất Bác đã dặn anh, sau khi xuất viện, ngày đầu tiên đi làm phải tới văn phòng giám đốc điểm danh.
"À tầng 18 đó, nhưng mà khoan đã, tôi hỏi này, bình thường cậu đều chạy lên chạy xuống từ tầng 18 đến tầng 1 mà. Sao bây giờ lại không nhớ văn phòng tổng giám đốc ở đâu?" Chị gái lễ tân hơi mơ hồ hỏi một câu.
"À hả? Tôi hả? À ờ tôi cũng không biết sao nữa, đột nhiên có một ngày mở mắt ra thì ở bệnh viện rồi, họ nói chỗ này của tôi" Anh chỉ chỉ vào đầu mình, "Bị mất trí nhớ tạm thời, bây giờ ngoài tên tôi, nơi ở thì những chuyện khác tôi không biết gì hết, à không đúng, tôi không có ấn tượng gì với mọi thứ."
Chị gái tiếp tân gật gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, nể tình hôm nay sáng sớm đã được chào hỏi còn khen xinh đẹp nên tận tình dẫn Tiêu Chiến đi tới khu vực thang máy cho nhân viên. "Mọi nhân viên đều sử dụng hai cái thang máy thường bên này, còn bên kia là thang máy chuyên dụng cho tổng giám đốc, còn có thang bộ là lối thoát hiểm thì phía bên kia."
"Cảm ơn chị xinh đẹp nhé, tôi đi đây." Tiêu Chiến ngoan ngoãn cúi đầu cảm ơn, lễ phép cười một cái rồi đi vào thang máy, lên tầng 18.
Tiêu Chiến khuất dạng, mấy chị gái lễ tân liền lập tức nhiều chuyện, "Mấy cô có tin mấy tình tiết trong tiểu thuyết, nói là sau khi mất trí nhớ thì tính cách nhân vật thay đổi chóng mặt ấy!"
"Đúng đúng có đọc qua, xem đi, cái cậu trợ lý đó trước đây quẹt thẻ xong đều cúi đầu đi thẳng, ở cùng công ty mà số người tiếp xúc với cậu ta khẳng định chỉ đếm trên đầu ngón tay thôi!" Lễ tân A kích động gõ bàn tiếp chuyện.
Lễ tân B trợn mắt phụ họa, "Không những lần này ngẩng cao đầu tự tin, còn biết chào hỏi lễ phép với chúng ta nữa đấy! Tôi thực sự không tin được đây là cùng một người, chỉ khác nhau là trước và sau khi mất trí nhớ thôi."
"Đúng đúng, tình tiết trong tiểu thuyết cũng không phải vô lý đâu, tôi đây thấy chính là vì cậu ta bình thường khác người quá nên ông trời đánh cho cậu ta một cái mất trí nhớ mà làm lại cuộc đời đấy." Lễ tân A gật đầu tán thành.
Các chị gái lễ tân huyên thuyên một hồi rồi cũng thôi, ai cũng đánh giá tích cực về Tiêu Chiến hiện tại. Chưa kể Tiêu Chiến vốn mang vẻ đẹp trẻ con hơi đáng yêu, dáng người cũng không cao lắm đâm ra một đám chị gái lại thích làm mẹ anh.
Còn Tiêu Chiến bên này, lên tầng 18 rồi, đi quẹo một vòng thì tới văn phòng của tổng giám đốc. Đứng trước cửa phòng, anh hít thở vài cái điều chỉnh lại biểu cảm rồi mới bắt đầu gõ cửa đi vào.
"Vào đi." Giọng nói này anh nghe qua rồi, có vài phần tùy ý, nói chung thì tổng giám đốc cũng thuộc dạng trẻ tuổi nên có nhiều lúc cậu ta tùy ý tùy hứng gì đó, thân là trợ lý sinh hoạt Tiêu Chiến sẽ phải hứng chịu những hỉ nộ ái ố vô thường của vị này. Nhưng cũng hơi khó hiểu là chủ thân xác này trước đây trúng tuyển công việc này kiểu gì nhỉ? Dựa vào gương mặt? Cũng không mấy phần đúng. Năng lực? Năng lực ăn đồ đóng hộp, đồ gói hả? Hay là Gamer? Nhưng chắc cậu ta sẽ không ở văn phòng ngồi chơi game chứ?
"Vương tổng này, cậu cũng biết mà, tôi bị mất trí nhớ nên là chỗ này" Anh lại chỉ chỉ vào đầu mình, "Bây giờ hoạt động không được tốt lắm, như vậy thì trước đây việc chủ yếu của tôi là gì?"
Vương Nhất Bác nhìn anh, người tựa vào ghế, hai tay gác sau đầu, "Bình thường sáng tôi cần sữa chua uống hoặc cà phê. Anh phụ trách. Sau đó thì lúc tôi đi họp, anh ở đây thì sẽ lau dọn bàn làm việc, bàn trà, quầy bar đằng kia. Còn nữa, phải chăm sóc mấy giỏ hoa này thật tốt, đây là quà mẹ tôi tặng tôi. Tôi mỗi ngày đều kiểm tra rất kỹ, nếu anh dám làm hỏng thì công việc này anh cũng không cần làm nữa.Còn bàn làm việc của anh bên kia, ngồi đó chăm sóc mèo cho tôi, còn nếu rảnh rỗi quá anh có thể hỗ trợ thư ký chỉnh sửa tài liệu."
Tiêu Chiến gật gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, "Vậy, tôi qua đó."
Đây chính là gần như ngồi cùng không gian với tổng giám đốc đó, đúng là trợ lý sinh hoạt, chả khác nào con sen. Tiêu Chiến lắc đầu, khởi động máy tính trên bàn làm việc, bên cạnh là cái laptop Vương Nhất Bác giao cho anh để chăm sóc mèo cho cậu ta. Nói với mọi người, chơi cái trò khỉ này có nhiều lúc Tiêu Chiến muốn cầm cái laptop trực tiếp đập vào đầu mình một phát cho hồn lìa khỏi xác làm một bóng ma du đãng còn hơn. Mấy con mèo này à, khó hầu hạ. Tựa game là Adorable Home mà anh thấy có khi là Stupid Home thì có, cái game vừa ngu ngốc vừa biến thái. Mấy con mèo cũng đần độn y như cái game này vậy. Khẳng định ai chơi game này đều là một đám đần độn.
Tiêu Chiến nhìn vào màn hình máy tính bên cạnh, quả nhiên là có down Immortal về máy, thông tin đăng nhập vẫn lưu. Cũng tốt, để anh đây nhàm chán còn có trò tiêu khiển, ngoài việc phải chăm mấy con mèo dở hơi này ra.
______
Aurélie: Mọi người đọc từ đầu chắc cảm thấy hơi nhàm ấy nhỉ, tại bộ này mình viết cũng dài, tận 16 chương cơ. Dài nhất trong các bộ đã hoàn mà mình viết luôn ấy. Cho nên mình kể về khái quát cuộc sống và công việc của anh Chiến hơi nhiều, vì đây là sống trong thân xác khác mà. Nhưng mà về sau sẽ cuốn hơn vì mình viết theo dạng hoan hỉ oan gia ấy ^^
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro