Oneshort
NOTE: Cậu chủ Alpha có tính cách cực kỳ tồi tệ × Hầu gái Omega song tính
Hơn 9k chữ, chỉ là sản phẩm được tạo ra để thỏa mãn sở thích (x), tận hưởng xong là kết thúc, không chịu trách nhiệm hậu mãi! XD
Có liên quan đến: nhìn trộm (x), khẩu giao (x), chơi ngực (x), khẩu dâm, xâm nhập (x), mang thai (x).
❌❌❌ WARNING: CUNTBOY, CHÔN CÓ LÀI, CHÔN CÓ LÀI, CHÔN CÓ LÀI
❌❌❌ Ichuku mới 15 tuổi
================================
Midoriya run rẩy gõ cửa phòng.
“Thiếu gia có ở trong không ạ?” em hỏi.
Bên trong im lặng một hồi lâu.
Trước khi đến, chị quản gia đã dán miếng băng lên âm hộ của Midoriya, còn đeo cho dương vật của em một chiếc “lồng chim”, chỉ cần là người hầu làm việc trong nhà Bakugo, thì đều phải làm như vậy, để ngăn chặn việc họ cố quyến rũ vị thiếu gia Alpha trong nhà.
Vị thiếu gia đó quả thật rất đẹp trai, nhưng Izuku chỉ từng mới thấy qua bức ảnh, kể từ khi em đến nhà Bakugo, Izuku chưa bao giờ trực tiếp gặp mặt vị thiếu gia đó, những gì em biết về thiếu gia đều là nghe từ miệng người khác kể lại.
Hai hôm nay, người hầu gái vốn dĩ giúp thiếu gia trong việc chuẩn bị thức dậy đã bị ốm, bị chị quản gia ra lệnh không được phép lại gần thiếu gia, mà lại không tìm được ai thay thế kịp thời, nên đành phải tạm nhờ Izuku làm thay. Còn Izuku vốn dĩ ban đầu không phải là người song tính, em là một Omega nam bẩm sinh, vừa mới qua sinh nhật thứ mười lăm vài ngày trước, không hiểu sao cơ thể lại đột ngột thức tỉnh những đặc điểm của giới tính đối lập, sau mấy ngày, nhìn bên ngoài em trông không khác gì con gái.
Chuyện này chỉ có chị quản gia dán băng cho em biết được, rốt cuộc thì mỗi ngày nàng đều phải kiểm tra thật kỹ xem các nữ hầu gái trẻ trong nhà xem các nàng có che kín âm hộ của mình không, để tránh các nàng dùng cặp mông tròn nhỏ của mình đi cọ vào dương vật của thiếu gia
Midoriya lại thử gõ cửa thêm một lần nữa, thầm nghĩ thiếu gia lúc này chắc là đã dậy rồi mới đúng chứ.
Đang còn nghi hoặc thì cánh cửa hé ra một khe nhỏ, khiến cậu thiếu niên giật mình, môi run run vì căng thẳng: “Là thiếu gia ạ?”
Không có ai trả lời cậu.
“Thất lễ rồi ạ.” Midoriya cẩn thận chui vào trong. Rõ ràng đã tám giờ rồi mà trong phòng vẫn tối đen như ban đêm, tất cả các cửa sổ đều bị rèm cửa cản lại ánh sáng, khiến bé “nữ hầu nhỏ” không nhìn rõ đường, loạng choạng va phải chiếc ghế ngã nhào xuống đất.
Sau cú ngã, em nhận ra hình như có người nằm dưới thân mình.
Midoriya hoảng sợ, vừa định đứng dậy thì đã bị người kia trở mình đè ngược lại. Em định mở miệng xin lỗi, nhưng miệng lại bị người đó bịt chặt, trong bóng tối thậm chí còn không nhìn rõ được mặt đối phương, tà váy thì bị ép chặt giữa hai chân, đầu gối người kia đè ép chống vào tiểu huyệt.
“Ai?”
Nghe giọng nói của người kia có vẻ như chỉ khoảng mười tám, mười chín tuổi, việc này làm cho Midoriya yên tâm phần nào, thầm nghĩ chắc đây chính là thiếu gia rồi.
“Thiếu... thiếu gia... Em là người hầu được phân công đến đánh thức ngài sáng nay...”
“Không phải.” Đối phương quả quyết, giọng đầy nghi ngờ: “Cô ta không có mùi như thế này. Rốt cuộc ngươi là ai?”
Midoriya mặt đầy vẻ muốn khóc nhưng không được: “Nữ hầu trước đó bị ốm nghỉ phép, em là người được thay thế cô ấy đến đây... Xin ngài hãy tin em!”
Em cảm thấy tay của thiếu gia lỏng ra một chút, nhưng rõ ràng không có ý định rời khỏi người em, thậm chí còn cảm giác được phần đầu gối không biết có phải cố ý hay không mà cách một tấm vải của bộ váy vuốt ve tiểu huyệt của mình, Midoriya trong nháy mắt cảm thấy có cảm giác, mặt nóng bừng lên, nhưng đây là không đúng phép tắc: “Thiếu gia, em… em phải… phải đi làm việc rồi…”
Nói xong câu đó một lúc lâu vẫn không thấy Bakugo có động tĩnh gì, Midoriya đang định mở miệng cầu xin thêm lần nữa thì cuối cùng hắn cũng đứng dậy.
Lúc đứng dậy, Midoriya cảm thấy mình có hơi chật vật, vừa rồi khi thiếu gia giải phóng luồng pheromone Alpha đó làm chân em lập tức mềm nhũn ra, tiểu huyệt dán miếng băng càng làm cho phía dưới của em thêm ngứa ngáy, nếu hiện tại không phải đang ở trong của thiếu gia, em nhất định sẽ cởi thứ vướng víu đáng ghét này ra, sau đó cho ngón tay cắm vào để giải toả một phen.
Midoriya khó nhọc lắm mới đến được bên cửa sổ, nhẹ nhàng kéo rèm ra, khiến căn phòng cuối cùng cũng bừng sáng lên đôi chút. Khi quay đầu lại, em bắt gặp thiếu gia đang ngồi trên giường, ánh mắt chăm chú dõi theo mình. Cái nhìn thẳng thắn ấy khiến em có phần lúng túng, bèn vội vàng bước ra ngoài kéo xe dọn dẹp vào, tiện tay khép luôn cánh cửa lại khi trở vào phòng.
Midoriya lau sạch cửa sổ một lượt, rồi lại tỉ mỉ lau bàn thêm một lần nữa. Mãi đến khi em quét và lau xong sàn nhà, thiếu gia vẫn không nói thêm với em một câu nào. Lúc ấy, trong lòng em thầm nghĩ vị thiếu gia này hình như cũng không khó gần như lời đồn bên ngoài, trái lại còn có vẻ khá bình dị, thân thiện. Chỉ là... đôi mắt đỏ ấy trông có hơi đáng sợ…
Cứ như có thể nuốt chửng người khác bất cứ lúc nào vậy.
Em đã hoàn tất tất cả những việc cần làm trong phòng, khẽ cúi người chào thiếu gia: “Vậy… thiếu gia… em xin phép…”
“Làm xong việc rồi à?”
Bakugo đột ngột cắt lời em. Midoriya hơi ngẩn người, không rõ ý đối phương là gì, chỉ ngơ ngác nhìn hắn: “Em… làm xong rồi mà…”
“Ồ?” Gã đàn ông nhướn mày, như thể vừa nghe thấy điều gì đó buồn cười: “Lẽ ra cưng phải đến phục vụ ông đây dậy cơ mà?”
Midoriya hơi khựng lại: “Nhưng mà nhìn ngài có vẻ như...” Có vẻ như ngài có thể tự dậy mà không cần ai giúp đỡ.
Tuy nhiên, câu sau đó đã bị em nuốt ngược lại vào trong, vì Midoriya biết rõ phải nói gì và không nên nói gì khi đối mặt với thiếu gia. Em cảm thấy thắc mắc nhưng không nói ra, cúi đầu đứng trước mặt Bakugo: “Em… trước khi đến, chị quản gia không có dạy em cách phục vụ ngài…”
“Cưng là đồ vô dụng sao, cái này mà còn phải dạy?” Gã đàn ông trên giường vẻ mặt trào phúng: “Giúp tao thay quần áo.”
“Vâng ạ…”
Midoriya vươn tay chuẩn bị giúp thiếu gia cởi nút áo, nhưng em cảm thấy hơi ngại, Bakugo đang nhìn em chằm chằm, dưới ánh mắt ấy, em cảm thấy làm gì cũng đều lúng túng. Khi em cởi đến chiếc cúc ở dưới cùng, em nhìn thấy cơ bụng săn chắc của người đàn ông, Midoriya không tự chủ mà nuốt một ngụm nước bọt, em nghĩ nếu mà sờ lên chắc sướng điên lên được.
Bakugo nhìn thấy vẻ mặt nửa si mê của em, có chút chế giễu, như thể cố tình nhắc nhở: “Còn quần nữa kìa.”
Midoriya cảm thấy tư thế khom lưng cởi quần cho thiếu gia hơi kỳ lạ, nên đổi lại thành quỳ trên mặt đất, giúp hắn kéo khoá quần xuống. Thiếu gia mới thức dậy, nơi đó đỉnh quần lót nhô lên cao cao, Midoriya vừa kéo khoá xuống thì căn cự vật kia trực tiếp bắn ra, vừa rồi vì chiếc khóa quần khó mở, khiến em đưa mặt gần sát lại, đồ vật kia vừa hay đỉnh lên môi mềm của em.
Bakugo cứ thế mở rộng hai chân, để mặc cho em lại gần như vậy. Hắn còn muốn thưởng thức thêm biểu cảm trên gương mặt nhỏ đó khi nhìn thấy dương vật của mình.
Midoriya giật mình trong chốc lát, lúc này mới ý thức được có cái gì đó không đúng, mặt đỏ bừng chuẩn bị ngẩng đầu, ai mà ngờ lại bị thiếu gia ấn gáy áp thẳng vào vùng háng phía trước, khuôn mặt nhỏ nhắn của em vừa hay dính sát vào căn dương vật, quy đầu thiếu chút nữa là chọc lên tàn nhang trên mặt em. Midoriya nuốt nước bọt, em cố gắng kiềm chế không duỗi lưỡi ra để liếm, mặc dù em biết rõ đây chỉ là bản năng của Omega.
Người đàn ông cứ thế nắm tóc sau gáy em, tay còn lại thì nắm lấy côn thịt hướng về phía mặt em mà cọ xát, Midoriya lúc này bị bao phủ bởi khí chất mạnh mẽ đặc trưng của một Alpha, huyệt nhỏ bắt đầu đói bụng mà mấp máy nhục bích, em không tự giác được mà siết chặt đôi chân dưới váy, lúc ma sát, chiếc băng phát ra tiếng rít, như thể liên tục nhắc nhở hành động này là đang vượt quá giới hạn
Midoriya bắt đầu cố gắng từ chối, nhưng lại phát hiện cơ thể không thể cử động được, chân em mềm nhũn, thậm chí còn không thể đứng vững. Gã đàn ông từ trên cao nhìn xuống thiếu niên đối với dương vật của mình liếm môi, trong cái nhà này của hắn ngoại trừ gia chủ thì chỉ có hắn là Alpha, bình thường những người hầu khác đa phần là Beta, còn giống như Omega dâm đãng trước mặt này rất hiếm thấy, có khả năng là đục nước bèo cò mà đi vào.
Bakugo cười xấu xa - như vậy, hắn càng không thể bỏ qua “món đồ chơi” này được.
Hắn nắm đầu thiếu niên, để cho bé con há mồm dính vào côn thịt mình: “ Muốn ăn hử?”
Midoriya theo phản xạ gật đầu, rồi lại vội vàng lắc đầu: “Không... tuyệt đối không được... Chị quản gia không cho phép bọn em đến gần ngài như vậy…”
“Nhưng không phải chính cưng đang vượt rào sao?” Bakugo ác liệt mà cười nói, một bên dùng dương vật cọ xát cái miệng nhỏ của Midoriya: “Cái cơ thể của cưng từ lúc vào nhà tao chưa bị chịch qua nhỉ, chắc chắn là rất đói rồi đúng không?”
“Không... trước đây em cũng chưa từng làm chuyện đó... em vừa mới qua sinh nhật mười lăm tuổi thôi…” Midoriya vừa giải thích, nhưng đôi mắt em vẫn luôn không rời khỏi dương vật của thiếu gia, hơi thở ấm nóng phả ra từ đôi môi nhỏ khi em nói chuyện làm chỗ đó của Bakugo ngứa ngáy phát điên
“Vẫn còn trinh à?”
(“是个雏?” - 雏" mang ý nghĩa khinh miệt, được hiểu theo nghĩa "chưa có kinh nghiệm" hoặc "chưa trải đời" nên đoạn này dịch thô tí)
Midoriya đỏ mặt gật đầu.
Thế thì càng không thể bỏ qua được.
Bakugo cười với em: “Giúp tao cởi quần lót.”
Midoriya đỏ mặt, em nghiêng người về phía trước, hai tay vòng qua ôm lấy eo của Bakugo, ngón tay siết quần lót bên cạnh, động tác đó làm hai vú to lớn của thiếu niên cọ lên côn thịt của người đàn ông, mềm vl, một ít thịt được đẩy ra khỏi bao quy đầu.
Mẹ nó, dâm vãi chưởng.
Bakugo liếm một vòng quanh môi, lúc này dục vọng trong hắn hoàn toàn bị câu ra tới, đầu óc chỉ toàn nghĩ làm thế nào để đưa bé con trước mặt này ăn sạch sẽ.
"Thiếu, thiếu gia...... Cởi ra......" Midoriya thậm chí có chút không dám nhìn vào dương vật đang nhếch cao lên của hắn, em cố tình quay đầu sang một bên.
Bakugo bất ngờ cầm lấy quy đầu nhắm thẳng vào mặt Midoriya, tay hắn bắt đầu giật giật hoạt động, Midoriya bị ép phải nhìn căn dương vật kia đang ngày càng trở nên thô dài hơn, mấy đường gân màu xanh tím quấn quanh côn thịnh thịch mà nhảy lên, tốc độ của bàn tay ngày càng tăng dần, quy đầu tiết ra chất nhầy trong suốt, mặt của thiếu niên dựa vào quá gần nên thậm chí còn dính vào trên cả chóp mũi em.
Gã đàn ông nhìn xuống hầu kết nhỏ đang nuốt ực của Midoriya, thầm nghĩ thời cơ đã đến rồi, hắn để dương vật của mình lên cái miệng nhỏ, đẩy đẩy đôi môi mềm mại vài cái "Mút đi."
Lần này, Midoriya không từ chối nữa, vì em đã chờ đợi quá lâu rồi. Mùi hương đặc trưng thuộc về người đàn ông đủ để khiến mọi Omega phải mê đắm, em quỳ trước mặt thiếu gia, mở miệng ngậm lấy phần quy đầu, đầu lưỡi cố gắng liếm mút lấy vị tanh mặn ở lỗ chuông, chất nhầy tiết ra từ đó không ngon như tưởng tượng, tuy nhiên lại không ngăn cản được việc Midoriya cảm thấy hưng phấn.
Đầu lưỡi non nớt vòng quanh dương vật liếm tới liếm lui. Kỹ thuật của Midoriya vẫn quá ngây ngô, nhiều lần răng còn đụng phải dương vật của gã đàn ông, khiến hắn đau đến mức phải hít một ngụm khí lạnh, nhưng lại không chịu rút ra, còn ấn vào gáy bé con cưỡng ép em phải khẩu giao cho hắn, hết lần này đến lần khác đâm sau vào cuống họng em.
Từ góc nhìn của Bakugo, Midoriya đang bò ở giữa hai chân của hắn, trong miệng bị căn dương vật nhét đầy ụ, lúc mà em ra sức mút chùn chụt, cặp má hóp vào trong, mí mắt rũ xuống, lông mi dài - thành thật mà nói, em không phải là người đẹp nhất trong số những người hầu trong nhà, nhưng lại bất ngờ rất hợp với sở thích của bản thân hắn.
“Đệch, hút chặt vãi.” Ngón tay của Bakugou càng ngày càng siết chặt, hắn cảm thấy như thể linh hồn sắp bị rút ra khỏi thể xác, bàn tay nắm lấy đầu bé con đẩy tới đẩy lui, đôi mắt của Midoriya đỏ hoe, trông như sắp khóc đến nơi, nhưng gã đàn ông vẫn không dừng lại, liên tiếp dùng dương vật thô dài tím đen của mình mà xâm phạm miệng của em.
Lưỡi của Midoriya quấn chặt vào quanh thân cặc của thiếu gia, khoang miệng biến thành một cái động ấm áp và khít khao, thậm chí em có thể cảm nhận được căn côn thịt trong miệng mình dần trở nên sưng to hơn. Nhịp độ va chạm dồn dập khiến thiếu niên gần như không thể thở nổi, đôi mắt đỏ hoe vì nghẹt thở, nước mắt lưng tròng, đôi môi tê rần đến mức mất cảm giác. Ngay khi em nghĩ rằng mình sắp gục ngã thì hắn cuối cùng cũng bắn ra, còn ép em phải nuốt sạch toàn bộ.
“Đây là phần thưởng ông đây ban cho cưng, nuốt hết vào, dám để rớt ra một giọt thì liếm sạch sẽ cho tao.” Bakugo nắm lấy cằm em, buộc Midoriya phải ngẩng đầu lên, Midoriya lập tức cảm nhận được tinh dịch nóng hổi vừa mới bắn vào miệng mình chậm rãi chảy xuống yết hầu, mà em chỉ có thể ngậm chặt miệng nuốt hết từng giọt một, không sót ngụm nào.
Khi nuốt hết tất cả, bé con có cảm giác như nửa cái mạng mình cũng bay mất rồi, hai tay chống xuống sàn há miệng thở hổn hển để hít lấy từng ngụm không khí mới, khóe miệng em dính đầy thứ trắng đục ẩm ướt, trông chẳng khác gì vừa được quét một lớp son dưỡng bằng tinh dịch. Còn hậu huyệt đằng sau cũng đã ướt sũng đến mức khó coi, miếng băng dán chặt lên môi âm hộ cũng gần như bung ra, dính mà như không dính nổi nữa, em chỉ đành quỳ ngồi dưới đất, thò tay vào dưới váy chỉnh lại miếng băng - lỡ như mà bị chị quản gia phát hiện mình ướt thành ra thế này thì toi đời.
Hành động đó rơi vào mắt Bakugo lại càng gợi dục hơn bao giờ hết. Hắn nhìn chăm chăm vào Midoriya đầy hứng thú, trong khi em luống cuống đứng dậy, vội vã chỉnh lại váy.
“Thiếu gia… em có thể đi được chưa ạ…” – giọng Midoriya yếu ớt vang lên, như vừa mất hết sức lực. Nhưng gã đàn ông kia hoàn toàn chẳng có ý định buông tha cho em. Hắn chỉ tay về phía chiếc bàn thấp gần đó.
“Cái phòng này cưng quét kiểu quái gì vậy? Chỗ đó cưng lau chưa hả?” – Bakugo gằn giọng, gần như quát lên.
Bé hầu nam giật mình, trong lòng thầm oán trách, những gì người ta nói về vị thiếu gia tính khí thất thường này quả thật không sai: “Xin lỗi thiếu gia, em lau ngay đây ạ.”
Nhìn người trước mặt cúi đầu vâng lời, một cơn khoái cảm khó tả trào lên trong lòng Bakugou.
Midoriya cúi người xuống, dùng khăn lau chiếc bàn nhỏ. Chiếc váy mà chị quản gia chuẩn bị cho em thật ra không phải là quá ngắn, nhưng em còn mặc một chiếc tùng phồng bên trong, trong tư thế này viền váy với chút ren vừa hay che khuất cặp mông, bên dưới là âm huyệt như ẩn như hiện, vừa vặn ở giữa điểm cân bằng “bị nhìn thấy hết” và “không thể nhìn thấy gì”.
Bakugo ngồi trên giường nhìn chằm chằm vào cặp mông trắng nõn đối diện với mình, hắn vốn dĩ đã không có nhiều kiên nhẫn, lúc này dương vật cũng không ngoan ngoãn nằm im như trước.
“Cưng tên gì?”
Có vẻ như không ngờ thiếu gia lại hỏi tên mình, em ngây người một chút rồi vội vã trả lời: “Midoriya Izuku ạ .”
“Izuku…” Bakugou lẩm bẩm vài lần, rồi đột nhiên cười nói: “Nếu viết ra thì chẳng phải lại có thể đọc thành “Deku” sao?”
Từ này không phải là một từ hay ho gì, thậm chí còn có chút mang ý nghĩa xúc phạm. Mặc dù đối phương là thiếu gia, nhưng Midoriya vẫn cảm thấy không vui một chút: “Thiếu gia, xin đừng nói như vậy mà…”
“ “Deku” có gì không hay hả?” Bakugou nhướn mày: “Từ giờ cưng sẽ gọi là vậy đi.”
Midoriya bĩu môi, trong lòng nghĩ, mình rõ ràng có tên mà, sao lại phải gọi như thế chứ…
Em vừa lau xong bàn, lo lắng thiếu gia lại tìm ra lỗi gì, nên quyết định kiểm tra lại một lần nữa. Nhưng không ngờ, người đó lại nắm lấy cổ tay em từ phía sau, kéo mạnh em vào lòng mình. Midoriya ngồi lên đùi thiếu gia, rõ ràng cảm thấy có thứ gì đó đang chọc vào mông mình, lập tức đỏ mặt: “Thiếu gia… Không thể... Không thể làm... Chị quản gia đã dán băng lên đó rồi, nếu dám xé nó xuống sẽ chết chắc mất…”
Nhu hương nhuyễn ngọc trong ngực, làm gì có đạo lý nào mà Bakugou không ăn sạch được, hắn siết chặt eo của Midoriya, đưa tay xuống chạm vào quần lót lập tức nhíu mày: “Ngày mai không được mặc quần lót.”
“Không được đâu ạ…” Giọng Midoriya mềm mại, còn kèm theo chút nghẹn ngào như sắp khóc, hoàn toàn không nhận ra giọng mình ở trong bầu không khí mờ ám này quyến rũ đến mức nào: “Sẽ, sẽ lộ ra mất... bị người khác nhìn thấy không tốt…”
“Ai nhìn thấy?” Bakugo đẩy hông, làm cho phần thịt trắng nõn trên ngực Midoriya rung lắc lên xuống.
“Ưm... người làm vườn, quản gia, đầu bếp trong nhà... họ đều là Alpha…” Khi nói câu này, Midoriya hơi vô thức ngả người ra sau, tư thế này vừa vặn khiến em nép mình trong vòng tay Bakugo, mùi pheromone quyến rũ bao quanh em, khiến em nghẹt thở nhưng cũng say mê, hai chân vô thức kẹp chặt hơn.
Bakugo hừ lạnh một tiếng, ngón tay dọc theo đường tuyến eo của em đi lên, nắm lấy hai khối thịt mềm ở ngực, ghé vào tai Midoriya: “Được lắm, cưng mới ở nhà tao mấy ngày mà đã hỏi thăm rõ ai là Alpha rồi, bước tiếp theo là gì hả? Vạch mông ra cầu xin họ dùng dương vật đụ cưng à?”
“Không phải…” Midoriya bị oan ức đến mức không biết phải biện minh thế nào, cả người và đầu đều nóng ran, khó chịu vặn vẹo mông. Động tác này cọ xát vào dương vật của Bakugo, thứ đó càng cương cứng hơn, hắn có chút không nhịn được nữa, đầu gục xuống vai trắng nõn của Midoriya, há miệng cắn xuống, răng nanh sắc bén, cắn chảy máu, một mùi tanh nồng xộc lên đầu lưỡi, lúc này người đàn ông mới hài lòng.
Động tác trên tay vẫn không dừng lại, nắm lấy cặp vú đó nắn bóp đến biến dạng, thịt mềm chảy ra giữa các ngón tay: “Lẽ nào còn oan ức cho cưng à? Vừa nãy đôi mắt này cứ nhìn chằm chằm vào dương vật của tao, có phải sớm đã muốn bị đụ rồi không? Bên dưới chắc chắn đã ướt nhẹp rồi nhỉ, muốn thì nói đi, làm chết cưng.”
Midoriya sắp khóc mất thôi, lắc đầu: “Không được, thật sự không được đâu ạ... Chỉ có bên dưới là không được…”
Bakugo làm sao có thể nghe lời em, ngón tay luồn xuống váy chạm vào âm đạo thì chạm phải miếng băng dài và rộng kia, ngón tay hắn vuốt ve trên đó, cảm nhận Midoriya hơi run rẩy trong lòng mình, đột nhiên dịu giọng: "Con nhỏ quản gia thật sự tốn kha khá công sức để không cho mấy người quyến rũ đàn ông..."
“Thiếu gia thật sự không được đâu mà…” Giọng Midoriya nhỏ xíu, nghe hoàn toàn không có sức thuyết phục gì, ngược lại lại giống như đang làm nũng.
Tay Bakugo lại sờ đến phía trước, sờ thấy một cây dương vật có kích thước còn non nớt, nhướng mày với vẻ mặt vi diệu: “Cưng là song tính à?”
Midoriya hơi ngại ngùng gật đầu: “Gần đây tự nhiên thức tỉnh... Rõ ràng trước đây vẫn luôn là Omega nam…”
Bakugo nghĩ thầm hôm nay mình thật sự nhặt được bảo bối rồi, lật người đè Midoriya xuống giường: “Cái lỗ nhỏ bên dưới không được thì dùng cái phía sau vậy.”
Midoriya vẫn chưa kịp phản ứng, chớp mắt nhìn hắn: “Thiếu gia ngài đang nói gì vậy ạ…”
Chiếc váy bị Bakugo kéo lên tận trên ngực Midoriya, hắn kéo xuống luôn cả tùng phồng và quần lót, dương vật của thiếu niên được bao bởi một “lồng chim” màu đen có khóa, lông mu đã được cạo sạch sẽ, khi ngón tay chạm vào vẫn còn cảm giác hơi nhám nhám, toàn thân trắng trẻo hồng hào, nhìn vừa ngây thơ vừa gợi tình, khiến hắn dâng lên ngọn lửa dục vọng mãnh liệt.
“Thằng nhãi nhà cưng là Omega mà lại thế này à... Chỗ này rốt cuộc đã bị thằng nào cạo sạch sẽ thế hả? Trước đó không phải còn nói mình là xử nam chưa khai bao sao? Cưng nhìn cái lỗ đít này của cưng xem, sớm đã chuẩn bị sẵn sàng chờ cho người khác đâm vào, dâm đãng thế này... Khoang sinh sản có phải đã bị người ta đụ nát rồi đúng không?”
Midoriya trước đây chưa bao giờ nghe thấy những lời thô tục như vậy, em cũng không ngờ thiếu gia lại có thể nói ra những từ ngữ thấp kém như thế, lập tức mặt đỏ bừng, cố gắng giữ cho giọng điệu của mình mang theo sự kính trọng và xa cách: “Em không có... Bên dưới sạch sẽ mà, thiếu gia.”
“Sạch sẽ?” Bakugo nhướng mày: “Để tao kiểm tra thử.”
Hắn đưa ngón tay chạm vào bụng dưới của Midoriya, rồi trượt xuống, cơ thể Midoriya nhạy cảm đến mức chỉ cần bị chạm nhẹ như vậy cũng run rẩy không ngừng. Ngón giữa lướt qua miếng băng trong suốt trên lỗ thịt, lớp bên trong miếng băng thậm chí còn đọng lại hơi nước màu trắng, nếu xé ra bên trong chắc chắn đã nát bét hết rồi, Bakugo nghĩ.
Tiếp đó, khi ngón tay chạm vào lỗ cúc phía sau, hắn cảm nhận được người dưới thân rụt lại một chút, miệng rên rỉ mềm mại: “Thiếu gia ơi…”
Bakugo đâm vào, ngón tay khuấy động thành ruột đang siết chặt, khuấy đến mức bên trong có thể nghe thấy tiếng nước lờ mờ: “Dâm vãi chưởng, chỗ này ra nhiều nước thế... Có phải vừa nãy giúp tao bú cặc đã nghĩ đến chuyện làm sao để bị đụ rồi đúng không?"
“Không có ạ…”
“Còn nói không có?”
Bakugo cười khẽ một tiếng, cảm thấy thời điểm đã chín muồi, rút ngón tay ra thay bằng dương vật đặt lên cái miệng nhỏ: “Cái lỗ thịt bên dưới làm tao sướng trước đã, xem có thể làm một Omega như cưng mang thai được không.”
Midoriya đột nhiên lắc đầu: “Không được đâu, thiếu gia ơi, chỗ đó lớn quá... không nhét vào được... ưm..."
Chưa kịp nói xong, Bakugo đã đỡ dương vật của mình đâm vào, bên trong hậu huyệt chặt chẽ, cứ mút chặt lấy dương vật không buông. Hắn dừng lại vài giây, dù sao cũng vừa mới xuất tinh một lần, phần da dương vật khá nhạy cảm, đột nhiên đâm vào chỗ chặt như vậy lại có chút muốn bắn.
Hắn nắm lấy mông của người hầu nhỏ, hết lần này đến lần khác đâm sâu vào chỗ sâu nhất, quy đầu nghiền mạnh lên tuyến tiền liệt của thiếu niên, sướng đến mức hắn phải kêu lên. Bakugo quỳ trên giường, dương vật cắm trong hậu huyêt của Midoriya, cố tách lớp thịt ruột dính vào nhau để đâm đến tận cửa khoang sinh sản, cửa khoang có một chỗ hệt như một cái miệng nhỏ rất chặt, mỗi khi quy đầu đâm vào, Midoriya hoàn toàn không chịu nổi, nhưng dương vật bị khóa bởi lồng chim, muốn xuất cũng không xuất được, chỉ biết sốt ruột lo lắng.
“Thiếu gia... ưm a... thiếu gia tha cho em đi... sướng quá... dương vật của thiếu gia to quá... sắp ra rồi…” Midoriya rên rỉ, hai bầu ngực nặng trĩu nhấp nhô lên xuống, cảnh tượng vô cùng mãn nhãn.
“Vẫn chưa đâm đến chỗ sướng nhất đúng không?” Bakugo nhìn xuống, từ từ nhếch mép: “Lát nữa phải bắn hết vào trong mới được, cưng nói xem... nếu làm bẩn váy của cưng rồi, con nhỏ quản gia kia có phạt cưng không…”
“Có... chắc chắn có đó... xin ngài đừng... thiếu gia... ưm a…”
Trong lúc thiếu niên nói chuyện, quy đầu của người đàn ông lại đâm hai cái vào điểm sướng khiến em run rẩy, làm những lời sau đó của em hoàn toàn biến thành tiếng rên rỉ ư a tuôn ra.
“Vậy thì để tao bắn hết vào, lát nữa tao sẽ giúp cưng “bịt” lại thật kỹ, đảm bảo nhỏ quản gia không nhìn ra được đâu.” Bakugo như nghĩ ra điều gì đó thú vị, ác ý mà cười.
Midoriya sợ hãi cực kỳ, chỉ đành gật đầu trong vô thức: “Ư ư... Thiếu gia bắn vào…”
“Rồi sao nữa?” Bakugo ép hỏi: “Bắn vào rồi sao nữa?”
“Rồi…” Midoriya chớp mắt nhìn hắn, nhìn người đàn ông cao lớn đẹp trai trước mặt, miệng không tự chủ được mà thốt ra: “Rồi sinh con cho thiếu gia…”
Bakugo nghe vậy, “chậc” một tiếng, bắt đầu đâm mạnh về phía trước thẳng vào mông em, bìu dái đập vào mông thịt kêu bạch bạch, dương vật khuấy động trong ruột khiến tiếng nước vang vọng bên tai hai người: “Nghĩ hay ghê, cưng dâm như này sau này bị ngàn người cưỡi vạn người ngủ, một con đĩ nhỏ còn muốn sinh con cho ông à?”
“Em không có... sẽ không mà…” Midoriya khóc lóc lắc đầu, hôm nay em đã khóc quá nhiều, mí mắt đã hơi sưng lên.
“Chỉ mới bú cho đàn ông mà đã ướt sũng thành như này, còn nói không dâm hả?” Bakugo cười khẽ: “Đùa à.”
Thiếu niên cảm thấy người đàn ông đã địt em quá nhiều lần, còn lật em lại, để em ưỡn mông trên giường, vạt váy trượt dần xuống theo lưng em đến ngực, lỗ nhỏ phía sau mông sắp bị người đàn ông đâm chọc nhanh chóng làm hỏng mất, nhưng em vẫn cảm thấy chưa đủ, lắc mông cầu xin thiếu gia bắn vào.
“Thiếu gia... bên trong ngứa quá... hức hức hức…” Midoriya khóc lóc, tiếng rên rỉ của em nghe hay vãi, như tiếng mèo con, làm người ta ngứa ngáy trong lòng. Vì vậy Bakugo không cho phép em dừng lại, nói dừng thêm một giây sẽ làm thêm một lần nữa, nhưng thực tế là dù cho em có dừng hay không thì thiếu gia vẫn sẽ đụ nát em thôi.
Em cảm thấy cả người mình sắp bị làm cho chín rồi, huyệt nhỏ phía sau sắp nát bét, nếu có gương để em soi thì phía sau chắc chắn sưng đỏ không ra hình dạng gì, trên thịt mông trắng nõn còn lưu lại những vết bầm tím do gã đàn ông cấu véo, nhưng lại vừa vặn nằm trong phạm vi váy có thể che được, đảm bảo sẽ không để ai nhìn trộm được bí mật ẩn giấu dưới làn váy.
Bakugo bình thường không hay gặp Omega, những Beta son phấn tầm thường trong nhà thì hắn lại không ưa, bảo bối vừa là Omega vừa là song tính như thế này thì là lần đầu tiên hắn gặp, giờ lại để hắn nhặt được rồi, càng không thể để cho em chạy thoát.
“Sáng mai tiếp tục đến phòng tao.” Bakugou vừa đứng trước gương soi toàn thân chỉnh lại cổ áo vest, vừa cảnh cáo: “Không được mặc quần lót đến, nếu ngày mai không xuất hiện thì - cả đời này cưng đừng hòng xuất hiện trong nhà tao nữa.”
Thiếu niên nằm ngửa trên giường mềm thành một vũng, giữa hai chân dang rộng chảy ra dòng dịch trắng, em ngây ngốc nhìn trần nhà, trong lòng thầm mắng thiếu gia không phải là tự mình mặc quần áo được sao... vậy mà lại cứ nhất định phải bắt em phải giúp...
Rõ ràng là cố ý mà!
Quá tệ luôn.
Quá tệ luôn ý.
Đợi thiếu gia ra khỏi cửa, một lúc lâu sau Midoriya mới bò dậy khỏi giường, nếu để cho chị quản gia nhìn thấy mình nằm trên giường thiếu gia, chắc chắn lại bị phạt nữa rồi... Những gia đình giàu có đó sẽ không quan tâm đến sống chết của một người hầu nhỏ bé như em, toàn là những tên khốn chỉ biết làm theo ý thích của mình!
Khi em chuẩn bị xuống giường, mới phát hiện chân mình mềm nhũn, thậm chí còn không khép lại được, phải vịn vào đầu giường rất lâu mới đứng vững được. Điều này cũng không thể trách em được, rõ ràng là lần đầu, lại liên tục bị tên Alpha khốn nạn đó đòi hỏi nhiều lần như vậy, cơ thể không chịu nổi là quá bình thường.
Em mất rất nhiều thời gian để chỉnh lại váy và quần áo trên sàn, việc làm tình lâu như vậy còn tăng thêm khối lượng công việc cho Midoriya, dù sao thì tấm ga trải giường này coi như bị hỏng rồi, cần phải thay mới lại.
Trước khi ra ngoài, em kiểm tra lần cuối miếng băng ở dưới háng mình, thở phào nhẹ nhõm, thầm nghĩ may mà thiếu gia không gỡ nó ra, nếu không thì thật sự sẽ bị chị quản gia đuổi ra khỏi nhà mất…
Ngày hôm sau, Midoriya do dự rất lâu trước khi đến phòng ngủ của thiếu gia, suy đi nghĩ lại cuối cùng vẫn ngoan ngoãn cởi quần lót ra.
Lần này, thiếu niên vẫn chọn gõ cửa trước khi vào - như thường lệ, không ai trả lời em.
Tình hình hôm nay hơi đặc biệt, ngoài việc dặn em thay ca, chị quản gia còn nói thêm rằng buổi chiều ông chủ sẽ gặp một vị khách rất quan trọng, bảo Midoriya chuẩn bị sẵn bánh ngọt và trà để tiếp đãi. Việc bếp núc thì em khá giỏi, chỉ là bây giờ đã gần chín giờ rồi, muốn chuẩn bị xong trước buổi chiều thì phải đến bếp sớm nhất có thể.
Em nghĩ, hôm nay tuyệt đối không thể để thiếu gia chạm vào mình nữa.
“Thiếu gia ơi?” Midoriya hé cửa gọi vào trong, vẫn không ai trả lời em, rồi một bàn tay từ trong bóng tối vươn ra, kéo em vào trong, người đó khóa cửa phòng lại, xe dọn dẹp vẫn còn ở ngoài hành lang.
Hôm nay khác với hôm qua và ngày mai.
Bakugo Katsuki ôm chặt Midoriya từ phía sau, dùng chóp mũi cọ vào phần vai đang lộ ra ngoài của em, lúc này thiếu gia mới phát hiện ra bộ đồ hầu gái của nhà mình lại gợi tình đến vậy, chỗ bị hở ra quá nhiều. Nghĩ vậy, bàn tay của người đàn ông trượt xuống giữa hai chân Midoriya, đột nhiên cười một tiếng: “Đĩ nhỏ, thậm chí còn không mặc quần lót nữa à, là đang công khai quyến rũ tao sao?”
“Không phải thiếu gia không cho em mặc sao…” Giọng Midoriya có chút oán trách, hai chân theo bản năng kẹp chặt lại, lúc bàn tay ấm áp đó nắm lấy phần thịt ở gốc đùi em, gần như muốn làm em tan chảy ra.
“Hôm nay cái lỗ nhỏ cũng ngoan ngoãn dán băng nhỉ.”
“Mỗi sáng quản gia đều kiểm tra…”
“Vất vả thật đấy.”
Bakugo ôm lấy em, ngón tay chạm vào mép băng, hơi thở nóng bỏng phả ra khiến da Midoriya ngứa ran: “Cưng nói thử, nếu tao xé miếng băng này ra, địt cưng, rồi để lại dấu hôn trên ngực của cưng, có phải quản gia sẽ đuổi cưng đi không?”
“Thiếu gia rốt cuộc muốn làm gì…” Giọng Midoriya run run khi nói câu này, em vốn là trẻ mồ côi, vì cơ thể yếu ớt lại là Omega nên hoàn toàn không ai muốn nhận nuôi, ở trại trẻ mồ côi đến năm mười lăm tuổi thì không thể ở lại nữa, em bị viện trưởng đuổi ra ngoài làm việc, trong lúc đói rét mới gặp được ba mẹ Bakugo và được họ nhận nuôi.
Nếu để ông bà chủ biết được mình lại làm chuyện này với con trai họ... chắc chắn sẽ tức chết mất.
Midoriya tự biết thân phận mình thấp hèn, không xứng với thiếu gia nhà Bá tước, nhưng cảm giác mất mát này là sao... Rõ ràng họ mới chỉ gặp nhau hôm qua, mối quan hệ cũng chỉ dừng lại ở mặt thể xác.
Mình bị làm sao vậy.
Bakugo ôm lấy em, cảm nhận Midoriya đang căng thẳng, lại mở miệng an ủi: “Yên tâm đi, cưng chỉ cần ngoan ngoãn nghe lời tao, bọn họ cả đời cũng sẽ không biết đâu.”
“Em... đồng ý với ngài.” Midoriya run rẩy gật đầu.
Bakugo trong lòng cười khẩy, nhìn xem, người này thật ngu ngốc, chỉ cần đe dọa một chút là sẽ tùy tiện cho hắn chịch.
Người đàn ông kéo cổ tay em, ném thiếu niên gầy gò lên giường.
“Khoan đã thiếu gia... hôm nay không thể làm quá lâu... phía ông chủ còn có trà bánh cần chuẩn bị…” Giọng Midoriya càng nói càng nhỏ, em dường như đã cảm nhận được Alpha mạnh mẽ đè lên người mình đang tức giận.
“Biết rồi, phiền chết đi được, ngày mai sẽ bảo quản gia không được sắp xếp việc khác cho cưng nữa.” Bakugo khó chịu gầm lên.
Chiếc váy trên người Midoriya có cúc ở giữa, chỉ cần cởi ra là toàn thân sẽ lộ hết, Bakugo cảm thấy mình yêu chết cái thiết kế này.
Hắn bóp bóp phần thịt mềm trên bộ ngực căng tròn, rồi mới rút dương vật của mình ra cắm vào khe ngực: “Này Deku, ai cho mày rảnh rỗi, dùng tay kẹp chặt dương vật cho tao.”
Midoriya ngoan ngoãn dùng hai tay giữ ngực, làn da em trơn nhẵn vô cùng, hoàn toàn không giống với người hầu làm mấy công việc nặng nhọc, khi kẹp dương vật của người đàn ông, cảm giác sung sướng không hề thua kém cái lỗ nhỏ phía sau của thiếu niên.
Bộ ngực trắng nõn và dương vật màu tím đen cắm vào khe thịt tạo thành sự tương phản màu sắc rõ rệt, trông thực sự kích thích thị giác con người. Bakugo cưỡi trên ngực Midoriya, nhấp hông tới lui, khoái cảm khi thịt mềm ma sát với bề mặt dương vật khiến hắn không thể dừng lại. Cái vật khổng lồ đó đủ dài, thỉnh thoảng cắm quá sâu, Midoriya liền thè lưỡi ra liếm quy đầu, em dùng tay nâng ngực mình, mặc cho người đàn ông trên người hành hạ bản thân.
Bakugo biết rõ kỳ phát tình Alpha của mình sắp đến nhưng lại không tiêm thuốc ức chế, bởi vì sẽ có một Omega vừa dâm đãng vừa thơm tho mềm mại sẽ giúp hắn vượt qua.
Hắn vừa thao đôi nhũ hoa của Midoriya, vừa chửi “Deku là một con đĩ nhỏ.”, những lời chửi rủa thô tục như vậy ngược lại khiến Midoriya run rẩy vì hưng phấn, trán em thậm chí còn rịn mồ hôi, Bakugo bắn một lần lên trên ngực, tinh dịch ấm áp phun đầy mặt Midoriya, phun lên cả những sợi tóc màu xanh đậm của em dính thứ gì đó giống như kem trắng, cũng không hề bỏ qua cho lông mi và lông mày của em, trên đó dính những thứ còn sót lại giống như keo đã đông lại, khi Midoriya chớp mắt, Bakugo thậm chí còn nghĩ liệu thứ đó có rơi vào mắt em không, vừa hay đôi mắt em quá trong suốt, nên dùng chút thứ gì đó bẩn thỉu làm bẩn đi mới tốt.
Chỉ bắn một lần ở trên vẫn chưa đủ, Bakugo càng làm càng hưng phấn, đưa tay xé miếng băng dán ở hạ thể của Midoriya, không chút thương tiếc đâm vào.
Trong mật huyệt chưa từng được nới rộng nước dâm chảy tràn lan, đúng như những gì Bakugo Katsuki đã nói, em chính là đồ dâm đãng, bị địt một hai lần căn bản sẽ không thể thỏa mãn được, chỉ có liên tục địt em, khiến huyệt phía dưới của em tan nát mềm nhũn hỏng bét, Midoriya mới có được khoái cảm thực sự.
Khi Bakugo đâm vào, Midoriya sướng đến phát điên, hôm qua em đã nghĩ nếu để cho con cặc của thiếu gia đâm vào âm hộ của mình thì sẽ là trải nghiệm ngọt ngào đến mức nào chứ. Nơi đó thịt huyệt mấp máy, thèm dương vật đến mức nổi điên, người đàn ông thô bạo đâm vào ngược lại càng hợp ý, Midoriya sướng đến mứ khóe miệng chảy cả nước bọt, ngón chân bám chặt ga trải giường co quắp lại.
“Thiếu gia... thoải mái quá... không đúng... không được... thiếu gia mau ra ngoài... quản gia sẽ mắng em mất…”
Cũng không biết em là vì do khoái cảm hay nghĩ đến hậu quả bị phát hiện, tóm lại giọng điệu mang theo tiếng khóc run rẩy, ai nghe cũng phải đau lòng.
Nhưng Bakugo Katsuki sẽ không.
Midoriya càng khóc, hắn càng vui.
Khóc càng thảm, gã đàn ông càng cười vui vẻ.
Cảm giác dâm dục biến thái này khiến hắn thỏa mãn, nhìn biểu cảm sợ hãi của bé hầu trong nhà, biểu cảm thỏa mãn, biểu cảm sắp lên đỉnh... mỗi một cái đều mê hoặc đến mức khiến hắn chỉ muốn giữ chặt bảo bối này ở bên cạnh mình. Ngón tay Bakugou từng chút vuốt ve làn da mịn màng trên cổ bé con, hắn nghĩ, nếu ở đây có thêm một chiếc vòng cổ da màu đen nữa thì sẽ hoàn hảo hơn, hắn muốn nắm lấy chiếc xích trên đó, trói em suốt đời.
Hắn phóng tinh dịch vào khoang sinh sản của Midoriya, rút dương vật ra rồi tìm trong ngăn kéo một cuộn băng keo trong suốt, dùng răng xé một đoạn rồi dán lên lỗ nhỏ của bé con, tinh dịch bị chặn lại hoàn toàn bên trong không thể chảy ra ngoài được. Bakugou nghĩ đến việc thịt lỗ của Midoriya sẽ dần tiêu hóa và hấp thụ tinh dịch của mình, khoang sinh sản vốn vô dụng ban đầu sẽ nuôi dưỡng một sinh mệnh mới, chỉ nghĩ đến điều đó thôi cũng khiến khóe môi người đàn ông nở nụ cười không ngừng, tiếc là nụ cười ấy không hề nhẹ nhàng, ngược lại, vô cùng độc ác.
Deku chạy không thoát được đâu.
Em có thể đi nơi nào chứ?
Em không thể rời khỏi tôi được
Không thể rời khỏi tôi.
【 HẾT 】
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro