Câu chuyện thứ bảy: Lần đầu tiên
- Hey PP! Bạn trai mày lại tới đón kìa.
PP đỏ mặt, đám bạn cậu lúc nào cũng chọc ghẹo như thế, cả hai chỉ là 'bạn thân' thôi mà. Vừa mông xuống đệm ghế anh đã hỏi:
- Lát nữa cục cưng có muốn ăn gì không? - Billkin nựng má cậu.
PP nhéo tay anh rồi cắn mạnh cho nó bị in dấu răng.
- Đáng ghét! Tao làm cục cưng của mày lúc nào.
Anh dùng tay khác xoa đầu cậu rồi hôn lên mái tóc ngắn thơm tho. Trong mắt Billkin, dù PP có làm gì đi nữa thì càng ngày cậu càng khiến anh mê đắm thêm.
- Nhìn gì mà nhìn hoài, sắp rớt cái mắt ra rồi kìa.
PP xấu hổ, hai má ửng hồng khi anh cứ nhìn mình chằm chằm rồi tủm tỉm cười.
- Sao lại không được nhìn? Cho tôi... hôn em được không? - Billkin nhìn cậu với ánh mắt cầu xin, bàn tay đang đặt trên đùi cậu thì xoa tròn làm nũng.
- Đã kêu là không được gọi là tôi với em rồi mà. - PP giả vờ khoanh tay giận dỗi.
Billkin nâng cầm cậu quay về phía mình, anh nhoài người dậy định hôn cậu. PP nhắm mắt, khuôn mặt cậu đang ngẩng lên chờ đợi. Trái tim của hai người đập thình thịch, như sắp rớt ra ngoài muốn tìm đến nhau.
- Á à, bắt quả tang có một cặp tình nhân ở đây nha.
Chok gõ gõ vào cửa kính ô tô khiến hai người bên trong giật mình. PP ngượng ngùng đẩy anh ra, cúi đầu không dám ngẩng lên. Billkin mang tâm trạng không vui vẻ mấy mở cửa kính xuống.
- Đệch, mày thích chết hả Chok?
- Oho, tao chỉ định tới xin chúng mày cho đi ăn ké thôi, không ngờ hai đứa mày... - Chok chụm hai bàn tay rồi chạm chạm vào nhau, khuôn mặt cười tinh quái.
- Ai thèm hôn cậu ta? Mày nhìn nhầm rồi. - PP hếch cằm đanh đá, nhưng hai tai đã đỏ bừng.
Billkin liếc xéo Chok, tay xua xua cậu ta:
- Thôi cút đi.
- PP, mày bảo nó cho tao đi cùng đi mà. Tao thề tao chỉ ăn ké thôi, chắc chắn sẽ không xen vào chuyện hai chúng mày hẹn hò.
- Này ngứa đòn hả Chok? Mai lên lớp biết tay tao.
- PP, chúng ta là bạn đó, bạn tốt ơi~
PP bĩu môi nhăn mặt. Billkin thấy vậy búng vào trán Chok:
- Mày làm bé yêu của tao giận rồi kìa.
- Ỏ, bé yêu sao?
Thôi xong, thể nào ngày mai đám bạn cậu cũng lôi chuyện này ra chọc.
- Kin, tao không chơi với mày nữa. - Cậu hét lên.
PP định xuống xe nhưng Billkin đã chốt cửa từ nãy khiến cậu không xuống được.
- Thôi, chúng mày cứ từ từ mà chim chuột, tao mà đi cùng là cơm chó nghẹn cổ mất.
Chok chưa nói xong mà Billkin đã đóng cửa kính rồi khởi động xe đi luôn. Billkin thầm khóc trong lòng: bé mèo của anh lại dỗi rồi.
Trên xe PP không thèm nhìn mặt anh, nói chuyện thì lại càng không.
- PP, đi ăn kem nha. - Billkin vừa lái xe vừa nhìn sắc mặt cậu.
...
- Hay ăn quán thịt nướng mới mở?
...
- Hay là...
- Đi về, không ăn uống gì hết. - PP chu miệng giận dỗi.
Billkin suy nghĩ một lúc rồi trả lời:
- Ừm.
PP hơi bất ngờ, anh lại đồng ý nhanh thế sao? Không cả thèm dỗ cậu nữa. Hai mắt cậu đỏ hoe, cái mũi sụt sịt sắp khóc tới nơi.
- Sao lại khóc, đi về thiệt mà. - Billkin hoang mang.
PP quay lưng về phía anh lau nước mắt 'Billkin chán mình rồi sao? Dám bỏ mặc mình như vậy?'
Billkin cũng không biết làm gì đành im lặng lái về nhà cậu. Ngay khi vừa mở chốt cửa PP lập tức bước ra quay vào nhà không một lời tạm biệt.
---
Chào mọi người xong PP một mạch lên phòng, cậu nằm lên giường tức giận đấm liên tục vào tấm đệm.
Cửa phòng mở ra làm PP giật nảy, nghĩ rằng bố mẹ hay chị gái vào.
Billkin chốt cửa lại rồi nhảy chồm tới ôm cậu đang nằm trên giường. PP giãy dụa rồi quay ra đấm liên tục vào ngực anh.
- Ai cho mày vào phòng tao?
Anh lau nước mắt cho cậu rồi hôn lên trán.
- Đừng giận nữa mà, nha. - Nói rồi chớp chớp mắt tỏ vẻ vô tội.
- Đừng có mà hôn tao. Kin...
Billkin cúi xuống hôn cậu. Rất nhanh chóng cả hai đã ôm nhau cùng nằm trên giường, đôi môi dán chặt không buông. Anh mò tay xuống cái đùi trắng nõn của cậu vuốt ve.
Đôi chân thon dài của cậu quấn chặt cơ thể anh, chiếc lưỡi như con rắn cuốn Billkin vào nụ hôn nóng bỏng không thoát ra được.
Tới khi quá mệt mà dừng lại, lúc đó miệng của họ đã sưng tấy và ẩm ướt. Billkin cười thỏa mãn ngắm cậu đang nằm trong lòng mình.
- Đồ xấu xa. - PP lẩm bẩm, hai tay vẫn đặt trên cổ anh.
Billkin híp mắt:
- Ò, vậy sao?
Đôi tay không yên phận đã gỡ thắt lưng của cậu rồi cởi chiếc quần cộc ra. PP nhìn anh rồi nuốt nước bọt, cơ thể ngoan ngoãn nghe lời.
Đây không phải lần đầu làm thế này, nhưng cả hai chỉ dừng lại ở việc làm bằng tay hoặc miệng chứ chưa dám đi quá xa.
- Từ từ đã, mọi người sẽ nghe thấy mất.
Billkin hiểu ý liền bế cậu vào nhà tắm đặt cậu ngồi lên bồn rửa tay. Đồng phục đã bị vứt bừa bộn dưới sàn, PP trần trụi tựa lưng vào gương.
- Chậm thôi, nóng quá. - Cậu túm tóc anh.
Billkin thấy da đầu đau nhói, anh trả thù cậu bằng cách không thèm nghe lời, đôi tay lên xuống nhanh hơn, ngậm cả đầu khấc hồng hào kia vào miệng.
PP rướn người rồi hẩy hông cao lên cho cự vật của mình nằm trọn trong miệng anh. Thấy toàn thân cậu run rẩy, Billkin liền nhả thứ trong miệng ra.
- Kin, yêu PP nữa đi, đừng dừng lại. - PP cảm thấy cả người đều ngứa ngáy khó chịu.
Billkin hôn lên môi PP, ánh mắt dâm đãng của cậu lúc này sắp thiêu cháy hết sự kiên nhẫn của anh.
- PP, cho tôi vào đằng sau em được không?
PP cũng đã suy nghĩ đến chuyện này rất nhiều lần, cả hai còn cùng tìm hiểu về chuyện đó nhưng rồi do PP sợ đau nên không dám làm.
- Không có đủ đồ ở đây mà. - PP nói nhỏ.
Không có bao, cũng không có bôi trơn, như vậy PP sẽ đau chết mất. Billkin lau mồ hôi trên trán cậu.
- Yên tâm, tôi sẽ nhẹ nhàng với em.
Ngón tay đã chạm tới lỗ nhỏ phía dưới sẵn sàng tiến vào. 'PP nhỏ' thì đang không nhịn được mà liên tục cạ vào cánh tay anh , cự vật bên dưới của anh cũng đã trương lớn đau nhức.
Cảnh tượng trước mắt khiến Billkin không chịu được nữa, anh nhổ nước bọt ra ngón tay rồi dứt khoát đút vào trong.
Cả hai đều ướt đẫm mồ hôi, hậu huyệt bên dưới đã nuốt trọn ba ngón tay của anh. Billkin rút tay ra rồi cầm thứ gân guốc kia chà xát cửa huyệt đỏ ửng, nhấp vào từng chút một.
- Ahh... đừng đút vào nữa, em chết mất. - PP khóc lóc van nài.
Nhưng thứ to lớn ấy vẫn cố tiến vào, hơn năm phút sau đã nằm gọn trong hậu huyệt. PP thấy bên dưới mình vừa trướng lại vừa đau, cảm giác như lỗ nhỏ sắp rách mặc dù đã thả lỏng hết mức.
Một cú đâm mạnh khiến PP chỉ biết ngửa cổ hét lớn, không chịu nổi nữa liền gục đầu xuống ngực anh nức nở. Mỗi lần thúc vào anh đều thúc rất mạnh nhưng vẫn chưa dám làm nhanh, chỉ thế đã đủ để PP muốn chết đi sống lại.
- Em đau quá, Kin~
Giọng cậu run run, chỉ khi nào cả hai cùng thân mật thì PP mới chịu gọi mình là em.
Billkin để một chân cậu dạng ra hết mức, một chân đặt lên vai mình. Anh cúi xuống hôn cậu như đang an ủi, bên dưới vẫn tiếp tục ra vào.
Khi tiếng khóc của cậu đã dần trở thành tiếng rên rỉ, bên dưới bắt đầu va chạm nhanh và mạnh hơn.
- PP, em khiến tôi ra mất.
Như một chiếc máy dập làm việc hết công suất, toàn thân PP đã trở nên ê ẩm và đau nhức, cơ thể rung lắc dữ dội chỉ có thể bám vào anh để trụ vững.
Cơn cực khoái này khác hẳn với những lần hai người chỉ thủ dâm cho nhau. Như một luồng điện chạy lên tận não, họ chỉ biết điên cuồng va vào nhau. Âm thanh dâm mĩ từ bên dưới và gợi cảm từ phía trên kích thích con thú hoang trong người Billkin, anh bế thốc cậu dậy ép lưng vào tường tiếp tục làm việc. Tư thế này khiến cơ thể cậu không có gì bám trụ chỉ có thể ngã lên người anh, bên dưới bị vào sâu hết mức. PP rên rỉ bên tai anh, cả hai cùng thở gấp.
Đứng bên ngoài phòng của PP không hề nghe thấy tiếng gì, hiệu quả cách âm vô cùng tốt. Nhưng một khi đã bước vào thì ai cũng phải đỏ mặt.
- Kin..aaa... chết em. - Cậu ưỡn người lên muốn bắn.
- Tôi ra đây.
Nói rồi Billkin tạo một vết hickey thật đậm lên cổ cậu. Tinh dịch của anh từ trong hậu môn chảy ra rớt xuống đất, nhiệt độ của nó vẫn còn nóng bỏng. PP cũng bắn lên người anh, cậu mệt như muốn ngất.
---
Cả hai từ phòng tắm bước ra, PP vẫn còn nằm trên người anh.
- Muốn nữa mà.- PP dụi đầu vào vai anh.
- Không sợ ai lại lên sao?
- Giờ này mọi người đi ăn tối rồi. Tại P'Kin đến chơi với em nên không ai gọi nữa đâu.
Nghe PP đang cố giải thích, Billkin biết cậu đã sa vào lưới của anh. Anh âu yếm đặt cậu nằm lên giường rồi giở giọng cưng chiều:
- Ừm, vậy thì chúng ta cùng 'chơi' thôi, lần này em thích tư thế nào đây?
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro