Ngoại truyện 1.7 (H)


Bên trong lều còn sáng hơn cả bên ngoài. Bởi vì những hạt bụi ánh sáng lấp lánh do Meltier rắc ra đang lơ lửng, thắp sáng khắp không gian. Dù có cảm giác có hơi kỳ lạ vì sáng như ban ngày, nhưng vẫn tốt hơn là tối tăm. Ít nhất thì cậu cũng có thể nhìn thấy được khuôn mặt của Meltier.

"Ưm, hức...!"

Chỉ là cậu không thể nhìn được lâu. Bởi vì một nụ hôn vội vã như đang vật vã trong cơn khát đã nuốt chửng lấy Shane. Cậu đã lờ mờ đoán được rằng mình sẽ không quá căng thẳng vì đã có kinh nghiệm hôn rồi. Nhưng đó hoàn toàn là một sai lầm. Khoảnh khắc đó và bây giờ, ngay từ đầu, sức nặng của ham muốn đã khác nhau.

Một ham muốn trần trụi mà từ trước đến nay cậu không hề biết là nó tồn tại đã đè nén lấy hơi thở của cậu. Cậu không thể nào giữ được bình tĩnh trước một cảm giác da thịt nóng hổi và ẩm ướt đang khuấy đảo đến tận một nơi sâu thẳm mà bình thường cậu cũng không hề nhận ra. Cậu đã từng nghe ở đâu đó rằng những lúc như thế này thì phải thở bằng mũi, nhưng nói thì dễ hơn làm. Không phải cứ bịt kín đường thở thì mới không thở được, mà chỉ riêng cảm giác bị áp đảo thôi cũng đã đủ khiến người ta phải nghẹt thở rồi.

Trong lúc cơ thể đang run lên bần bật như bị điện giật, quần áo của Shane đã lần lượt bị cởi ra. Nút áo trên ngực đã được cởi ra, và khóa quần cũng nhanh chóng được mở. Bàn tay của người đàn ông đang cởi quần áo có phần vội vã, nhưng lẫn trong đó vẫn lộ rõ vẻ căng thẳng, run rẩy một cách khó nhận thấy.

Trước sự thật rằng đối phương cũng đang căng thẳng giống mình, Shane bất giác bật cười, nhưng đây vẫn chưa phải là một tình huống có thể hoàn toàn an tâm được.

"Ức...!"

Sau khi kéo tuột cả quần dài và quần lót của Shane xuống cùng một lúc, người đàn ông cũng dùng phần thân dưới trần trụi của mình đè lên trên. Sự tồn tại đang đè nặng lên phần thân dưới của cậu, so với cảm giác lờ mờ cảm nhận được qua lớp quần áo lúc nãy, đúng là khác nhau một trời một vực. Một thứ gì đó như một cây gậy, nặng trịch và cứng rắn, nhưng lại mang cảm giác của da thịt và một hơi ấm nóng rực.

Khi cơ thể cậu cứng đờ vì sợ hãi, có vẻ như Meltier cũng đã nhận ra điều đó nên nụ hôn đã trở nên dịu dàng hơn. Bị sự dịu dàng của đôi môi đang nhẹ nhàng mút lấy lừa gạt, cậu thở hổn hển và ôm chầm lấy cơ thể anh, và có lẽ anh đã xem đó là một sự cho phép nên sự tiếp xúc ở phần dưới đã trở nên trần trụi và mãnh liệt hơn.

"Hư, hức, ứ...!"

Dùng một thứ như thế này để dí vào người khác không phải là một hành động quá tàn nhẫn sao? Ban đầu, nỗi sợ hãi đó đã dâng trào, nhưng rồi nỗi sợ hãi đó đã nhanh chóng chuyển sang một hướng khác. Không phải là không sợ. Nhưng điều mà Shane đang cảm thấy sợ hãi bây giờ, không phải là cái thứ ở giữa hai chân của người yêu đang tự hào với một khối lượng vô lý, mà là...

'Cái, cái này.'

Rõ ràng là đang cọ xát ở giữa hai bẹn, nhưng không hiểu sao trong bụng lại cứ nóng ran. Phía sau mí mắt đang nhắm nghiền, những ánh sáng đủ màu sắc đang chớp tắt. Hơi thở mà cậu khó khăn lắm mới có thể thở ra được giữa những nụ hôn đang dần dần nóng lên, cứ như thể có một vị ngọt đang dâng lên từ trong cổ họng.

Vậy nên, điều thật sự đáng sợ chính là cảm giác xa lạ này. Một sự thôi thúc và ham muốn mãnh liệt mà cho đến tận gần đây cậu cũng không hề biết là nó tồn tại bên trong mình.

"...Ngài Shane."

Khi đôi môi tách rời nhau, Shane khó khăn lắm mới có thể mở mắt. Người yêu với khuôn mặt đỏ bừng vì hưng phấn đang nở một nụ cười nhẹ và nhìn xuống cậu. Trong lúc đang ngây người nhìn khuôn mặt đó, bàn tay của Meltier đã nhẹ nhàng vuốt ve má của Shane. Lúc đó Shane mới nhận ra rằng khuôn mặt của mình cũng đã đỏ bừng và nóng ran lên.

Bàn tay anh lướt qua gò má rồi nhẹ nhàng đi xuống. Khi đầu ngón tay chạm vào gáy cũng đang nóng bừng như khuôn mặt, Shane bất giác rùng mình. Phần thân dưới vẫn đang tiếp xúc với nhau cứ khiến cậu phải tập trung vào, chỉ cần cử động một chút thôi là một luồng nhiệt nóng rực lại dâng lên.

"Ngài sợ sao?"

"Không, tôi. Cái đó..."

"Nói là không mà ngài đang run lên khá nhiều đấy."

"À, chỉ là. Hơi căng thẳng một chút. Vốn dĩ cũng là lần đầu tiên mà."

"...Vậy thì may quá. Vì ngài cũng có cảm giác giống tôi."

Meltier khẽ cười rồi nhẹ nhàng cử động hông. Khi hai bẹn cọ xát vào nhau và dương vật cứng rắn đè lên của Shane, một cảm giác nóng rực đến chóng mặt đã dâng lên. Cậu không có ý định cúi đầu xuống xem thử, nhưng không thể nào phủ nhận được sự thật rằng chính bản thân Shane cũng đang khá hưng phấn.

"Tôi đã nghĩ rằng nếu ngài không thích thì cũng có thể dừng lại."

"Không, nếu dừng lại thì anh định làm thế nào. Lại định cương lên trước mặt người khác nữa sao?"

"Lúc đó là vì ngài Shane đã tiếp xúc quá gần... Vốn dĩ việc ngài trèo lên đùi tôi trước mặt bao nhiêu người cũng có hơi quá đáng, không phải sao?"

"Anh nói cứ như ở thế giới trước anh không làm vậy ấy nhỉ? Hửm?"

Chính mình cũng đã tựa đầu lên vai, ôm ấp đủ trò trước mặt bao nhiêu người mà. Hai người nhìn nhau với vẻ mặt không thể nào tin được rồi khúc khích bật cười. Dĩ nhiên là tiếng cười không kéo dài được lâu. Khi Meltier đưa tay xuống thêm một chút và nhẹ nhàng véo đầu vú, Shane kinh hãi rên lên một tiếng kinh hãi.

"Á?!"

"Mà, tôi cũng đã chạm vào rất nhiều rồi. Dù chẳng có kết quả gì."

"Kết quả gì chứ, này, khoan đã. Chỗ đó...!"

Người đàn ông đang dùng một tay mân mê đầu vú đột nhiên cúi đầu xuống, rồi dùng miệng ngậm lấy đầu vú còn lại và bắt đầu mút một cách nhẹ nhàng. Cảm giác như tất cả các sợi lông tơ trên cơ thể đều dựng đứng lên, cậu thử vùng vẫy, nhưng Meltier không có ý định để cậu có bất kỳ sự phản kháng nào nữa.

Cảm giác thật kỳ lạ. Không biết là vì đó là một vùng da non nên chỉ cần chạm vào một chút thôi cũng đã thấy nhột, hay là vì đã say bầu không khí này nên chỉ cần một chút kích thích thôi cũng đã hưng phấn. Mỗi khi cái nụ nhỏ đó được chạm vào, eo cậu lại cứ cong lên và hơi thở lại trở nên rối loạn.

Thậm chí phần dưới còn liên tục bị cọ xát và nghiền nát nên càng khó có thể chịu đựng được hơn. Khi chất lỏng loãng chảy ra từ đỉnh đầu dương vật làm ướt đẫm hai bẹn, mỗi khi những khối thịt cọ xát vào nhau lại mang đến một cảm giác trơn trượt và rùng mình.

"A, hức, Mel, Meltier...!"

Cậu có cảm giác như mình đang phát ra tất cả những âm thanh kỳ lạ mà cả đời chưa từng phát ra ở đây. Không biết tự lúc nào, cậu đã ôm chầm lấy đầu của Meltier và thở hổn hển. Cảm giác quá kỳ lạ nên cậu muốn dừng lại. Nhưng cậu không thật sự muốn dừng lại. Cậu có cảm giác như toàn thân đang bị cơ thể to lớn của người đàn ông đè nén, nhưng một mặt khác lại có cảm giác như cơ thể đang bay bổng.

Haa, ngay khoảnh khắc thở hắc ra một hơi dài nặng nhọc, đầu óc cậu đã trở nên trắng xóa. Một chất lỏng nóng hổi và đặc sệt đã bắn ra từ phía dưới. Vì xấu hổ, cậu bất giác nhắm nghiền mắt lại, và chỉ biết thở hổn hển trong lúc vẫn chưa thể nào thoát ra khỏi dư âm kỳ lạ đó.

"...Tôi rất mừng vì ngài đã thích, nhưng chúng ta còn chưa bắt đầu đâu ạ."

Meltier rời miệng khỏi bộ ngực đã hằn lên những vết đỏ. Ánh mắt nhìn lên khuôn mặt của Shane quá đỗi dai dẳng đến mức dù có nhắm mắt lại cũng có thể cảm nhận được. Khi cậu lén lút hé mắt ra, không ngoài dự đoán, cậu đã chạm ánh nhìn với Meltier. Anh mỉm cười toe toét và vuốt tóc của Shane.

"Dù sao thì việc ngài bắn ra cũng là một khởi đầu tốt. Vì ngài Mesarthim không chuẩn bị gì cả nên chúng ta có thể dùng tinh dịch này để nới lỏng trước đã. Vì là lần đầu tiên nên tôi cũng không biết có được không nữa."

"Hửm? Nới lỏng...?"

"Nếu không đủ thì tôi đành phải dùng nước bọt thôi ạ. Ngài đừng lo lắng. Nếu ngài bị thương thì tôi sẽ dừng lại."

Không, thì là, rốt cuộc là anh định nhổ nước bọt vào đâu chứ. Trong lúc Shane đang ngơ ngác chớp mắt, một sự giác ngộ nào đó đã bất chợt lướt qua trong đầu cậu. Dù không có kinh nghiệm đi nữa, cậu cũng biết hành vi tình dục giữa hai người đàn ông diễn ra như thế nào. Không phải chỉ cần cọ xát dương vật là hành vi đó sẽ kết thúc. Vậy nên, cái đó, dù sao thì cũng phải cho cái đó vào đó.

Dù đã hoàn toàn hiểu được, nhưng đã quá muộn để có thể dừng lại. Meltier banh rộng hai đùi của Shane ra, rồi bôi tinh dịch của Shane lên ngón tay và đưa đến lỗ huyệt ở bên trong. Quả nhiên. Vậy là bây giờ Meltier đang chuẩn bị để cho cái của mình vào đây.

Trong lúc đang ngây người nhìn ngón tay của Meltier, Shane bất giác chuyển tầm mắt xuống phần dưới của anh. Dương vật màu đỏ sẫm đã cọ xát vào dương vật của Shane từ nãy đến giờ đã lọt vào tầm mắt cậu. Ngay khoảnh khắc đó, suy nghĩ của Shane lại một lần nữa ngừng lại. 'À, cái đó. Cậu cũng biết. Dù lúc cọ xát cũng đã nghĩ là nó khá lớn rồi, nhưng... lại không nghĩ nó to đến mức đó.'

"Không, không, à, khoan đã. Meltier? Cái đó không thể nào vào được đâu."

"Ngón tay vào được mà, ngài Shane. Nào, giờ ngài thả lỏng đi ạ."

"Ngón tay thì vào được chứ cái tiếp theo vào mới là vấn đề đấy?!"

"Nếu nới lỏng đủ thì sẽ không sao đâu nên ngài đừng sợ. Tất nhiên là cũng có thể sẽ hơi khó khăn một chút, nhưng theo như tôi được biết thì... thường thì sẽ vào được ạ."

'ạ' là sao? Không, vì không có kinh nghiệm nên việc phỏng đoán là điều hiển nhiên, nhưng tại sao lại không đáng tin như thế này chứ? Liệu người đã cho Meltier biết kiến thức đó có xem xét đến kích thước cái đó của Meltier không? Hình như là không thì phải?

"Ơ, ờ. Ừm, ờ. À, dù nói là thường thì vào được nhưng không phải lúc nào cũng vào được, đúng không."

"Nếu không thử thì làm sao biết được ạ. Chắc chắn sẽ không sao đâu, ngài Shane."

"Là chuyện của tôi đấy? Anh có thể đừng nói một cách vô trách nhiệm như vậy được không? Không, khoan đã, bây giờ tôi đang có cảm giác như bị déjà vu đấy? Lần trước anh dùng kiếm đâm vào ngực tôi cũng đã nói câu đó mà. Chắc chắn sẽ không sao. Không hiểu sao tôi cứ nhớ lại chuyện lúc đó?"

"...Ừm."

Shane ra sức nói để có thể thay đổi ý định của anh, nhưng Meltier vẫn không chịu buông cậu ra. Ngón tay được bôi đầy tinh dịch đang nhẹ nhàng vuốt ve lối vào phía sau của Shane và chỉ chờ cơ hội để đi vào. Thật lòng mà nói, cậu cũng hơi nghi ngờ không biết anh có nghe thấy lời mình nói không nữa.

"Tất nhiên là ổn, nhưng cái này thì có hơi quá rồi. Cái đó, cái gì nhỉ, thật lòng thì so với thanh kiếm lúc đó, không, so với hai cái chuôi kiếm gộp lại thì cái thứ ở giữa hai đùi anh còn có vẻ to hơn đấy? Lúc đó tôi đã khó khăn lắm mới tha thứ cho anh, vậy mà lần này lại định dùng cái thứ gớm ghiếc đó để đâm vào phía sau người ta."

"Ngài Shane, tôi luôn nghĩ về điều này, nhưng có vẻ như ngài là kiểu người khi hưng phấn thì sẽ nói năng lung tung thì phải?"

"Anh có tư cách gì để nói tôi chứ! Chính anh cũng có khác gì đâu!"

Meltier khẽ bật cười rồi cứ thế dồn sức vào ngón tay. Cùng với cảm giác trơn trượt, ngón tay cuối cùng cũng đã đi vào bên trong. Phải rồi, nhượng bộ một trăm lần thì cũng có thể cho ngón tay vào được. Cảm giác có hơi kỳ lạ một chút, nhưng ít nhất là không đau. Nhưng mà hơn thế này nữa, bước tiếp theo thì quả nhiên là không được. Chưa nói đến việc chuẩn bị tâm lý, mà cơ thể cậu cũng chưa sẵn sàng. Cậu cũng không biết liệu có ngày nào đó cậu sẽ sẵn sàng được không nữa.

"Trước hết thì ngài nên bình tĩnh lại thì tốt hơn ạ. Trước tiên, xin hãy thả lỏng ra. Nếu ngài quá căng thẳng thì cái của tôi cũng sẽ không vào được đâu ạ."

Quả nhiên là hoàn toàn không nghe người khác nói mà? Dù Shane có kinh hãi thế nào đi nữa, Meltier vẫn thong thả di chuyển ngón tay. Thật lòng thì ngay cả cái này cũng đã có chút nặng nề, nhưng cậu không thể nào trốn thoát được. Bởi vì mỗi khi ngón tay di chuyển một cách thong thả ở bên trong, phần dưới eo lại cứ tê dại và không có sức.

Meltier vừa dùng một tay cào vào bên trong, vừa dùng tay còn lại nhẹ nhàng vuốt ve dương vật đã bán cương của Shane sau khi đã xuất tinh một lần. Cảm giác mong manh ở phía sau hòa quyện với khoái cảm từ sự kích thích của dương vật, khiến đầu óc cậu trở nên mơ hồ đến mức không còn biết chính xác mình đang cảm nhận điều gì nữa.

Trong lúc đó, những chuyển động của Meltier đã dần dần trở nên táo bạo hơn. Ban đầu chỉ là một ngón tay, rồi đã tăng lên thành hai, ba ngón. Anh đã không còn nhẹ nhàng kích thích ở phần lối vào mà đã bắt đầu chạm đến tận nơi sâu thẳm ở bên trong.

Phần bên trong vốn dĩ không thể nào tiết ra dịch bôi trơn nên khá là khô rát, nhưng sau một thời gian cũng đã khá hơn. Một phần là vì ban đầu đã bôi tinh dịch của Shane lên ngón tay, và một phần là nhờ có việc Meltier thỉnh thoảng dùng nước bọt để làm ướt lỗ huyệt. Ngay khoảnh khắc ngón tay chạm vào một nơi nào đó hơi nhô lên, không biết tự lúc nào eo cậu đã nhảy dựng lên và đầu ngửa ra sau. Cứ như thể có một luồng điện chạy dọc sống lưng.

"Hức, híc!"

"Tôi cũng đã lờ mờ biết được ngài cảm nhận ở đâu rồi. Tôi đã có chút lo lắng rằng không biết có khi nào vì tôi vụng về mà ngài lại không cảm nhận được không..."

Cậu cũng không nghe rõ anh đang lẩm bẩm điều gì. Đầu óc cậu trở nên trắng xóa trước một loại khoái cảm rõ ràng khác với việc bị chạm vào dương vật. Khi ngón tay liên tục kích thích vào chỗ đó, chỉ riêng việc thích ứng với khoái cảm đó thôi cũng đã quá sức, nên Shane đã hoàn toàn không lường trước được chuyện sắp xảy ra với mình.

"...Ơ?"

Ngón tay đã chạm vào bên trong một lúc lâu đã được rút ra. Trong lúc Shane đang ngạc nhiên và chần chừ, một thứ có kích thước không thể nào so sánh được với ngón tay đã đẩy vào lối vào.

"Khoan, khoan đã, a, ức...!"

Cậu không có một cơ hội nào để phản kháng. Vốn dĩ ban đầu cậu cũng khó có thể nhận ra được chuyện gì đang xảy ra. Một thứ gì đó như một quả cầu lửa nặng trịch, một thứ mà cậu đã nghĩ rằng không thể nào vào được, đã từ từ đi vào bên trong lỗ huyệt đã được mở ra.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro