15
SẠCH SẼ NỬA VỜI 08
Trong một khoảng khắc, thụ cảm thấy linh hồn mình tách rời cơ thể, bồng bềnh trôi về một thế giới trắng xóa.
Nhưng cơn đau khi anh ta kéo thứ đồ chơi đó ra khỏi cơ thể mình, lại khiến thụ hồi hồn nhập lại thân xác mệt mỏi rã rời.
Dưới mông thụ ướt đẫm, cơn đau cùng khoái cảm quá cường liệt khiến dương vật baby nhỏ tuôn trào dịch nóng như vỡ đê, anh ta nhìn thụ rơi vào một cơn sốt tình không thể khống chế mà co giật liên tục.
Thụ nằm im trên giường, duỗi đôi chân gần như không thuộc quyền quản lý của cơ thể mình, nghiêng đầu dùng đôi mắt ướt đẫm nhìn anh, có tủi thân, xấu hổ vô cùng và trách móc âm thầm.
Khi thụ gào khóc lên xin buông tha, anh ta xuống tay còn không cần biết nặng nhẹ, đầu óc người đàn ông này trống rỗng chỉ muốn được nhìn thấy cơ thể thụ bở tơi, tan chảy thành một vũng nước xuân đầm đìa bên cạnh mình.
Anh ta cười lờ mờ đặt bàn tay lên che đi đôi mắt của baby nhỏ, thụ đưa tay nắm chặt lấy cổ tay anh ta, há miệng cắn chặt ngón út của anh ta, cắn mạnh đến nỗi thụ nếm ra vị gỉ sắt trong miệng của mình.
Anh ta nhăn mày nghiến răng chịu đựng thụ, vì anh nhìn thấy baby nhỏ vừa cắn vừa trào nước mắt, anh ta áy náy vì chơi tận hứng đến mức, quên sạch giao kèo lâu năm của họ, là khi thụ van xin thì anh ta phải dừng lại ngay.
Đây là lần thứ hai thụ làm như thế, còn lần đầu tiên là không ai dạy cho anh ta biết, hai chữ chừng mực nên dùng như thế nào.
Cũng mấy năm rồi nhỉ...
Anh ta nằm xuống, nghiêng người kéo thụ ôm chặt trong lòng mình, cái ôm thuần túy nhất, ý định nguyên vẹn đơn giản là chỉ muốn an ủi và sưởi ấm cho một cơ thể khác.
Anh ta có thể nhìn ra vết răng mờ mờ bên vai thụ, và lờ đi như không biết đêm qua, baby nhỏ của anh ta ngủ cùng một người khác.
Và đêm ngày mai lại một người khác, rất rất nhiều người khác anh không biết là ai...
Anh ta nở nụ cười nhạo báng bản thân, không yêu đương gì, không có gì gắn kết, chẳng thuộc về nhau cũng học đòi ghen tị...
Đêm nay người này thuộc về anh ta, chỉ có như thế và chấm hết.
Tham lam, rất tham lam, vô cùng tham lam, một trái tim không có đáy...
Cứ cồn cào.
Anh ta vuốt gáy thụ, hôn êm đềm như một dòng suối nhỏ mùa hè chảy róc rách qua cơ thể baby nhỏ của anh ta.
Cảm xúc tốt đẹp đến nỗi thụ quay lại rúc đầu vào lồng ngực anh ta, lắng nghe tiếng tim anh ta đập bình bịch giống như một lời thủ thỉ vô hình, cứ vọng mãi vào tâm tư thụ.
"Baby nhỏ của anh à... Anh sẽ rất nhớ rất nhớ em"
Thụ giật mình, ngẩng đầu ngước mắt lên nhìn anh ta, chỉ tiếc là người đàn ông này nhắm mắt, đôi tay vẫn dịu nhẹ xoa đầu xoa cai cậu, tiếp tục thủ thỉ.
Thụ có thể mường tưởng ra cái kết quen thuộc của mọi cuộc gặp gỡ giữa khách hàng với cơ thể mình, hình như thụ cũng chẳng lạ lẫm gì lắm, baby nhỏ rướn người hôn lên đôi môi anh ta, cắt ngang những lời anh ta định nói hết.
Thụ bảo,
"Làm tình với em đi anh... Như lần đầu tiên em gặp anh đó."
Thụ đưa tay xoa hàng lông mày anh ta, lưu luyến nhớ về một trong những khoảng khắc cũ rích vẫn tồn tại ở một góc nhỏ xíu nào đó trong cơ thể mình.
"Anh im lặng, anh rất dịu dàng, anh lặng lẽ... Anh cũng chiếm hữu một cách tham lam, bằng rót đầy trong cơ thể em bằng nỗi nhớ của anh mà."
"Một lần nữa, như vậy đi anh..."
Thụ nhìn từng giọt nước mắt của anh ta lăn qua sống mũi, lặng lẽ đến đau lòng.
Baby nhỏ của anh ta ôm lấy gương mặt điển trai này, hôn lên một cách nồng say nhất, ít nhất thì giờ thụ không hề muốn diễn trò một chút nào...
"Em sẽ không nói tạm biệt... Anh à, em nhớ anh thôi, nhớ anh một chút thôi."
Anh ta cười, vừa bất đắc dĩ mà có chút hài lòng kì lạ, đôi tay ôm chặt lấy thụ, đáp lại nụ hôn dang dở.
Trong cơn mê tình đổ đầy linh hồn, sóng nhấp nhô cuốn quanh trên giường, thụ trèo lên ngồi trên bụng anh ta, lắc lư nhún nhảy như múa một vũ điệu nồng nhiệt của mình...
Nơi anh ta một lần thêm một lần nữa lấp đầy cơ thể baby nhỏ quyến rũ, để phơi hồn mình lạc lối trên cơ thể trần truồng này, đắm chìm trong dục vọng, chìm mãi trong cơn mơ đến không thể tỉnh giấc nữa thật tốt biết bao.
Anh ta thì thầm trong giấc mơ của ai đó thở đều say giấc,
Chúng ta sẽ đừng nhớ về nhau nhé...
Baby nhỏ của anh!
Khi thụ tỉnh giấc, thụ đã thấy mình nằm trên cái giường êm ái trong phòng riêng của mình, bó hoa baby đặt ở tủ đầu giường, hoa tinh khôi như trẻ thơ mở mắt.
Một tờ giấy nhỏ ngả màu, giấy vẫn thơm mùi nút gỗ sồi đóng kín một chai rượu vang lâu năm, dòng chữ rõ ràng, sắc mảnh và sạch sẽ.
Bảy chữ, một dấu chấm. Một dấu chấm than! Không một người đề tên phía dưới như bao lần...
"Tạm biệt. Em đừng nhớ đến anh!"
Thụ cầm tờ giấy, ngơ ngẩn hồi lâu.
End SẠCH SẼ NỬA VỜI .
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro