Chương 1: Bắt đầu của tất cả

Một ngày chủ nhật đã đến, Quân lại bắt đầu tận hưởng những ngày yên bình ngắn ngủi.

Từ khi chuyển đến thành phố này, cậu đã chẳng thể chậm lại để cảm nhận cuộc sống nữa rồi. Cái vội vàng, tấp nập ở đây đã cuốn cậu chạy theo lúc nào không hay.

Cậu đi xuống giường, lấy chai nước lọc trong tủ lạnh rồi làm một hơi dài. Rảo bước đến bên cửa sổ, nơi dưới lầu đang lúc nào cũng có mấy bà cô đang cãi vã - một âm thanh quen thuộc của nơi đây.

Cậu kê ghế rồi ngồi nghe chuyện phiếm xung quanh đây. Chuyện này có thể coi như là thói quen sống hằng ngày của cậu.

"Trời đất ơi! Bà nghe tin gì chưa." Một bà cô nói

"Tin gì cơ?"

"Là chiến tranh đó, thành phố bên lại tiếp tục phát động chiến tranh rồi."

"Thật hả trời, lần thứ bao nhiêu rồi. Bao giờ nó mới kết thúc được đây hả trời. Gần đây giá lương thực đã tăng cao lắm rồi đấy!"

"Không biết được nhưng hình như là do ảnh hưởng của cuộc chiến nên giá lương thực sẽ tiếp tục tăng mạnh nữa đấy. Bởi trên cánh đồng lúa mì và ngô vừa bị oanh tạc nát hết cả rồi."

"Giá lương thực đang rõ cao rồi mà lại tăng nữa á, có định để ai sống nữa không vậy?"

"Chắc tôi cũng phải đi mua lương thực trước đây, chứ không thì lại tăng cao quá thì lại chết." Nói xong thì một bà cô đứng dậy rời đi.

"Giá lương thực lại lên nữa hả, với cái đồng lương ít ỏi này thì mình sống sao trời!" Quân thầm nghĩ

"Thôi thì nhà cũng hết gạo rồi, đi mua nhanh vậy kẻo tăng giá mất."

Quân vứt chai nước đã uống hết vào máy vận chuyển rác của căn hộ, máy phát ra những tiếng lục cục liên tục.

"Chậc, lại tắc rồi!"

Anh vừa nói vừa đập vào cạnh của máy cho đến khi không còn tiếng đập ở bên trong máy nữa.

Đi qua phòng khách nhét một gói hàng nhỏ vào túi quần. Ra đến cửa anh vớ lấy chiếc áo khoác gió rồi mặc nhanh. Xỏ đôi giày thể thao rồi ra khỏi nhà.

Rảo bước nhanh trên con đường rộng lớn, anh vừa đi vừa ngân nga bài hát anh hay nghe. Chạy qua khu Sương Mai, rồi vòng qua khu Chạng Vạng là đến chợ lương thực.

Bỗng có tiếng động lạ phát ra từ trong con hẻm anh vừa đi qua. Anh ngước nhìn vào, trong hẻm chẳng có gì ngoài những bịch rác người ta bỏ lại.

Mùi hôi thối của xác chuột chết và đồ ăn phân huỷ càng khiến anh không muốn nán lại lâu.

Đi vội đến chợ lương thực, nơi đây đã chật kín người từ lâu. Anh phải chen lấn để vào được cửa hàng bán gạo - nơi đang tập trung hầu hết người ở đây.

Giữa nhiều tiếng ồn lớn nhỏ, anh vẫy tay với ông chủ từ đằng sau hàng người. Ông ấy gật đầu rồi để cho hai người nhân viên tiếp tục bán rồi đi về phía sau quầy.

Anh cũng đi vòng đến đằng sau quầy. Rồi anh mở lời:

"Chào ông Ivan, lâu không gặp nhỉ."

"Thằng nhóc nhà cậu cũng biết là đã lâu rồi mới đến đấy hả! Mà gần đây có hàng tốt gì không?"

"Có đấy, tôi đang mang theo đây. Ông xem cái này đổi được bao nhiêu?"

Vừa nói anh vừa lấy từ túi quần ra một gói hàng. Mở ra bên trong là 3 viên đá trong suốt màu xanh dương.

"Hàng tốt đấy" ông Ivan nói

"Tất nhiên rồi hàng của tôi lấy ra thì chắc chắc không thể tệ được. Nhưng rồi ông định giá bao nhiêu cho đống này đây?"

"Tuy là hàng tốt, ít tạp chất nhưng lại hơi bé nên tôi chỉ ra giá được nhiêu đây thôi."

Ông ta vừa nói vừa giơ bàn tay phải chỉ có 4 ngón lên.

"40P thì thế nào?"

"Ông định bịp tôi à, đống này dù mang đi chợ đen thì ít cũng bán được 50P rồi."

"Thế thì 45P với 50kg gạo nhé, coi như là nể tình bạn giữa chúng ta."

"Thế cũng được, nể tình ông từng giúp tôi nhiều lần rồi thì tôi bán cho ông giá đấy vậy."

"Thế để tôi vào lấy đồ cho."

Ông Ivan xoay người đi vào trong quầy hàng, Quân đứng đấy, lưng dựa vào tường. Chẳng mấy chốc mà ông ta đã mang đồ ra.

"Đây nhé 45P đã vào tài khoản của cậu rồi. Còn gạo của cậu đây nhé, cầm cho cẩn thận."

Anh nhận lấy tất cả rồi kiểm tra lại một lượt. Rồi anh chào tạm biệt rồi đi đến các cửa hàng khác.
Tổng cộng anh đã mua thêm 10kg thịt cùng nhiều loại rau củ, gia vị, nhu yếu phẩm hết tổng cộng 16P.

Nửa tiếng sau thì anh cũng đã về đến nhà. Lúc này mới 8h30 sáng. Sau khi cất đồ xong thì Quân lấy thêm một chai nước rồi ra ngoài ban công hóng gió.

Anh nằm xuống chiếc ghế đẩu, mở kênh thông tin rồi kết nối với tai nghe.

"Sau đây là thông tin mới nhất từ cuộc chiến giữa thành phố Twin và Star.

Tính đến nay đây là cuộc phát động chiến tranh lần thứ 3 trong tháng này. Diễn biến của cuộc chiến này vẫn đang tiếp diễn theo chiều hướng tồi tệ hơn và đang đem đến những tác hại rất lớn cho nền kinh tế của các thành phố lân cận.

Đặc biệt ở chiến trường, các loại vũ khí mới đang được đưa vào sử dụng đem đến thương vong nặng nề cho cả hai bên. Sau đây là hình ảnh trực tiếp của phóng viên của chúng tôi đang ở chiến tuyến."

"Chào mọi người tôi là phóng viên của đài IN, đây là hình ảnh trực tiếp ở khu vực diễn ra cuộc chiến giữa hai thành phố.

Được biết mới đây thôi thành phố Twin đã gieo xuống đây hàng loạt quả bom khí phát nổ ở trên không khiến nó phân tán khắp khu vực đóng quân của thành phố Star.

Bây giờ mọi chuyện đã phát triển theo một tình huống cực kỳ tồi tệ khi binh sĩ của thành phố Star bắt đầu xuất hiện các triệu trứng như đau đầu, ảo giác và mất quyền kiểm soát cơ thể.

Hiện đã đưa một nhóm lớn thương binh về trung tâm thành phố để chữa trị.

... ..."

Quân cứ nghe các tin tức và nằm ngoài ban công, thiếp đi giữa những cơn gió nhẹ và nắng nhạt của mùa thu.

Đột nhiên có tiếng động lớn cùng làn xung kích khiến anh tỉnh dậy từ giấc ngủ.

Trên bàn chiếc máy vẫn chưa tắt.

"Rè .. Rè ..

Đây là tin tức mới nhất từ chiến trường, thành phố Twin đã oanh tạc chiến trường bằng quả bom sinh học vừa được phát triển.

Được biết sóng xung kích của nó đã ảnh hưởng đến hàng loạt các thành phố lân cận và tàn phá một phần lớn ngoại ô thành phố Star.

Giờ đây mọi người ở chiến trường đang bị ảnh hưởng bởi nó và đang dần ngã gục xuống không biết nguyên do và khôi ai biế... ..."

Không còn tiếng nói, màn hình đổ gục xuống và tắt lịm. Đầu của Quân bắt đầu đau nhức kinh khủng cùng tiếng ù ù bên tai. Cảm giác không khí xung quanh như đặc lại làm anh nghẹt thở. Cơn nhức lan từ thái dương rồi đến cổ. Mọi thứ trước mắt anh chao đảo trước khi hoàn toàn gục xuống ban công.

Cùng lúc đó những người bị ảnh hưởng bởi quả bom ở các thành phố khác cũng bắt đầu đổ gục hàng loạt mà không rõ nguyên do.

- giải thích -
P : là đơn vị tiền tệ ở đây. Đây vốn là một đồng tiền ảo nhưng sau này được sử dụng vô cùng rộng rãi. Được kiểm soát bởi hệ thống AI tiên tiến nên tỷ lệ lạm phát luôn dưới 1% . 1P có giá trị dao động khoảng 50K

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro