35.

lớp du

______

nước mắt dương lăn dài trên má. em gấp nhẹ tấm thiệp vào, mở hộp quà ra xem bên trong có gì.

bên trong là một con gấu bông lớn, cùng vài gói kẹo dẻo mà trước anh thường mua cho em, một chiếc khăn choàng em từng nói thích nó và hai con búp bê nam, trên áo có khâu tên của em và anh. dương lấy từng món đồ ra, đặt lên ghế, rồi ngắm từng món đồ một. từ con gấu, chiếc khăn, mấy gói kẹo, đến hai con búp bê. nhìn hai con búp bê - phiên bản mini của hai đứa, dương lại nhớ về những ngày xưa, khi mà em và anh cũng từng ở cạnh nhau. rồi em tự hỏi tại sao lại là những thứ vô tri vô giác này ở đây ? tại sao khi em mở cửa ra, người đứng ở cửa không phải là anh ? 

dương lấy tay gạt mạnh hết mấy thứ trước mặt đi, mấy gói kẹo bị rơi xuống đất, còn hai con búp bê cũng chung số phận.

"em không cần mấy thứ này ! người em cần là anh cơ ! tại sao chứ, tại sao không phải là anh chứ, hức..."_- em ôm mặt khóc, nước mắt rơi xuống lòng bàn tay. 

.

bên này, ninh và bố thất đang cùng nhau ăn tối. hai người ngồi đối diện nhau, không nói gì, chỉ chăm chú ăn. ninh định sau khi ăn tối xong sẽ vào xem xem dương có đăng gì không.

"bố nhớ không nhầm...hôm nay là sinh nhật của thằng bé đó ?" - bố bỗng mở lời.

ninh đang ăn cơm thì ngừng lại. sao bố biết hôm nay là sinh nhật của dương ?

"dạ ?"

"có phải con gửi quà về cho nó không ?" - bố ngẩng mặt lên, nhìn vào mắt anh.

"bố...bố đang nói gì vậy ạ ? con không có." - ninh vội vàng chối.

"đừng nói dối bố. bố biết con còn nhớ sinh nhật nó, bố biết con sẽ tìm cách gửi quà cho nó, nên bố đã cho người theo dõi ở chỗ trọ của nó cả tuần nay. một bó hoa hồng xanh, và thêm một hộp quà nữa, phải không ?" 

ninh giật mình. bố nói đúng hết. chẳng lẽ bố biết tất cả những gì anh đã làm sao ? ninh đứng dậy.

"sao bố lại cho người theo dõi em ấy ?"

"bố đã nói gì với con, con còn không rõ sao ?" - bố thất lớn tiếng, đập mạnh tay xuống bàn, "rằng đừng quan tâm, đừng nhớ nhung, dính líu gì đến nó nữa ! con không thể yêu nó được, con đã quên điều đó sao ninh ? bố không ngờ con vẫn còn nghĩ đến việc gửi quà sinh nhật cho nó sau những lời bố đã nói với con. con to gan quá rồi, còn nhờ mẹ mua quà gửi cho nó, nhờ mẹ viết thư cho nó nữa. ninh, con và nó không thể yêu nhau !"

ninh chết lặng, đứng yên tại chỗ. bố nói chính xác những gì anh đã làm. làm sao bố có thể biết được điều này chứ ? ninh cúi gằm mặt, không dám ngẩng lên nhìn bố. 

"bùi anh ninh, nghe bố nói đây. nếu con còn để bố phát hiện ra chuyện con gửi bất cứ thứ gì hay còn liên lạc với nó, đừng trách bố ác. cả hai đứa, không đứa nào được yên hết."

bố thất gằn giọng ở câu cuối cùng. ninh cảm thấy lạnh sống lưng, anh không nghĩ người bố mà anh luôn luôn yêu thương, kính trọng lại nói ra những điều này với con trai mình. bố thất đứng dậy rồi đi vào phòng mình, để lại anh đang đứng ở đó. ninh vẫn chưa tin vào tai mình. anh ngồi xuống ghế, chống hai tay lên bàn rồi ôm đầu. 

anh phải làm sao đây ?

.

7 giờ tối. 

nói thế thôi, dù sao đó cũng là quà của ninh tặng, dương sao nỡ quẳng nó lung tung. con gấu bông được em để gọn trên ghế sofa, mấy gói kẹo dẻo nằm trong tủ lạnh, hai con búp bê thì ở trên kệ sách. hôm nay trời lạnh hơn, nhiệt độ trong phòng thấp, nên dương đang quàng khăn trên cổ, tay cắm từng bông hoa hồng vào trong bình nước. cắm xong, em vừa nhìn vừa tự khen bản thân rằng ai mà cắm hoa đẹp thế. dương đem bình hoa đặt lên bàn nước, rồi ngồi xuống cầm điện thoại lên, tiện tay ôm con gấu bông bên cạnh. 



tungduong_

[ảnh]

happy birthday to me 🎉💗

_thloan : quà t đáng iu quá 

-> tungduong_ : @_thloan con thỏ của chị đáng iu nhất :3

hoang___ : sao đặt quà của t ra rìa cho con gấu to đùng vào giữa ???? kh chịu

-> tungduong_ : @hoang___ con gấu là người quan trọng tặng em =))

-> hoang___ : @tungduong_ hóa ra t kh quan trọng với m 😢

-> tungduong_ : @hoang___ : ơ đâu có đâu, iu mà iu mà 💗

haphuong_ishere : đã phát hiện hai con búp bê

-> tungduong_ : @haphuong_ishere : sao tinh mắt vậy, cố để khuất rồi mà 😭

...

.

ninh nằm trong phòng. bây giờ là hơn 10 giờ đêm. anh đang dùng acc clone để xem em có đăng gì không. vào trong trang cá nhân của dương, ninh thấy một ảnh mới đăng. trong ảnh, con gấu anh tặng em ở giữa bên cạnh là bình hoa hồng xanh, trong lòng con gấu là mấy gói kẹo dẻo. hai con búp bê được em đặt khuất không thấy rõ chữ trên áo của nó. anh mỉm cười. lúc nào chụp ảnh quà để đăng lên, quà của ninh và của bố mẹ em cũng được đặt ở chính giữa, còn quà của mọi người sẽ ở bên cạnh đó. 

ninh đăng nhập lại tài khoản chính, nhắn tin khoe cậu trai mới quen kia. 

a.ninhh_

hôm nay là sinh nhật dương, nên anh đã tặng quà cho cậu ấy

_nd3616_

vậy ạ ? cậu ấy có biết là quà anh gửi không ?

a.ninhh_

có, anh có viết trong thiệp


nhưng anh bị bố anh phát hiện 

_nd3616_

vậy sao ? bố anh có nói gì với anh không ?

a.ninhh_

bố anh có nói mấy lời hơi khó nghe chút, nhưng không sao cả. dương vừa đăng ảnh lên instagram, quà của anh được đặt ở giữa

_nd3616_

vậy là cậu ấy vẫn còn nhớ anh rồi 

a.ninhh_

❤❤

a.ninhh

anh nhớ dương quá

_nd3616_

em cũng nhớ anh...|

*cộc cộc

ninh giật mình. có tiếng gõ cửa.

"bố ạ ?"

"bố vào được không ?"

"dạ được ạ."

ninh vội tắt điện thoại đi, ngồi dậy. bố thất bước vào, ngồi xuống ghế đối diện anh.

"bố có tin vui muốn báo cho con. hân muốn sang đây cùng bố con mình, nên chú hưng đã gửi con bé hân sang đây để làm việc cùng hai bố con. hân sẽ ở tòa chung cư gần đây. ngày mai bố và con đi đón con bé nhé !"

vui dữ chưa

ninh nghe xong mà muốn ngất luôn tại chỗ. lại là cô ta, lúc nào cũng là cô ta. phá ở trong nước không đủ cô ta còn định sang nước ngoài phá hay gì ?

"bố đi một mình được không, con không thấy thoải mái lắm..."

"có gì mà không thoải mái ? mà bố hỏi con, con còn định từ chối con bé tới bao giờ ? con bé thích con thật lòng, con lại đi yêu thằng kia nghe có chấp nhận được không ?" - bố nói.

"con không thích cô ta. năm lần bảy lượt cô ta phá tụi con rồi còn đánh nhau với dương nữa." - ninh tỏ vẻ khó chịu.

"có vẻ những điều bố nói với con chưa đủ, phải làm nó trở thành hành động thôi." 

ninh nghe xong thì đứng hình. bố định làm gì ? 

"bố hỏi lại, con có đi không ?"

"d-dạ có..."

"được rồi, ngủ đi, ngày mai phải dậy sớm"

bố thất nói rồi bước ra khỏi phòng, đóng cửa lại. ninh thở dài nằm xuống giường, kéo chăn lên, nhìn ra ngoài cửa sổ.

trăng tuy đẹp, nhưng ninh nhớ ánh dương của anh nhiều hơn.

_________

cảm ơn 3k lượt bình chọn của mọi người aaaaa 😭😭😚

cảm ơn mọi người đã yêu thương blue rose nhiều như zị😭 💗💗

sẵn cho nhỏ HNMM ké fami của anh nó xíu nha, nhỏ phờ lóp 🤧🤧

iu iuuuu😚😚

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro