Chương 5: Sức nặng của quá khứ và những bí mật mới
Khu vực ngầm của Yokohama hiện ra trước mắt đoàn UA như một cú sốc điện. Không phải là những con phố sạch sẽ hay những cửa hàng tiện lợi mà họ quen thuộc. Đây là mê cung của những con hẻm tối tăm, những tòa nhà đổ nát và ánh đèn neon leo lét. Mùi ẩm mốc, thuốc lá và một thứ mùi khó tả của sự suy tàn len lỏi trong không khí. Những con người sống ở đây mang vẻ mặt khắc khổ, ánh mắt đầy cảnh giác. Đây là nơi những kẻ dị năng giả bị xã hội ruồng bỏ tìm thấy một chốn dung thân, hoặc bị lợi dụng bởi những tổ chức như Mafia Cảng.
Dazai dẫn đầu đoàn, bước đi thong dong như đang dạo chơi trong chính sân nhà mình. Hắn chỉ vào một góc phố, nơi một nhóm người đang tụ tập quanh một bàn đánh bạc bất hợp pháp. "Đây là cách họ giải trí" hắn nói, giọng điệu nửa đùa nửa thật. "Không có quy tắc hay luật pháp nào ở đây cả, chỉ có kẻ mạnh mới có quyền."
Bakugo lẩm bẩm: "Thật kinh tởm!" nhưng ánh mắt gã lại không ngừng quét qua từng ngóc ngách, thu thập thông tin. Midoriya cảm thấy một nỗi buồn nặng trĩu. Cậu nhận ra rằng thế giới này không chỉ có những siêu anh hùng cứu người, mà còn có cả những góc tối bị lãng quên, nơi những người có năng lực đặc biệt lại phải sống trong bóng tối, hoặc tệ hơn, trở thành công cụ của tội ác.
Khi đi sâu hơn vào khu vực ngầm, họ đi qua một con hẻm nhỏ. Bỗng, từ trong một căn phòng mục nát, vang lên tiếng la hét và tiếng đổ vỡ. Dazai ra hiệu cho đoàn dừng lại.
"Có vẻ như một vài 'doanh nghiệp' đang gặp rắc rối" hắn nói, nụ cười vẫn thường trực. "Đây là cơ hội để các vị thấy một 'nghiệp vụ' khác của chúng tôi."
Atsushi và một vài thành viên Mafia Cảng khác nhanh chóng tiến vào căn phòng. Eraser Head và Present Mic cũng theo sau, sẵn sàng can thiệp nếu cần. Các học sinh lớp 1-A đứng ngoài, tim đập thình thịch. Họ nghe thấy tiếng giao chiến, tiếng kim loại va chạm và những tiếng kêu đau đớn.
Sau vài phút, Atsushi bước ra, trên tay cậu là một chiếc cặp da cũ kỹ. Chiếc áo sơ mi trắng của cậu vương vài vết máu. "Đã xong, Dazai-san" cậu báo cáo, ánh mắt lạnh lùng.
Nhưng rồi, một điều bất ngờ đã xảy ra. Một trong những tên côn đồ bị đánh bại, tưởng chừng đã bất tỉnh, bất ngờ bật dậy, rút ra một con dao găm và lao về phía Atsushi. Tình huống diễn ra quá nhanh, ngay cả các anh hùng cũng không kịp phản ứng.
Thế nhưng, trước khi con dao chạm được vào Atsushi, một bóng đen xẹt qua. Đó là Akutagawa. Hắn đã không đi cùng họ, nhưng giờ đây lại xuất hiện như một bóng ma. Rashomon của hắn lập tức trỗi dậy, tóm lấy cổ tay của kẻ tấn công, bẻ gãy một cách tàn nhẫn trước khi đẩy hắn văng vào tường.
Atsushi giật mình, ngước nhìn Akutagawa với đôi mắt mở to. Akutagawa không nói gì, chỉ liếc nhìn Atsushi một cái sắc lạnh, rồi quay đi như chưa hề có chuyện gì xảy ra. Dù hắn luôn phủ nhận, nhưng hành động vừa rồi rõ ràng là một sự bảo vệ mang tính bản năng
Sự việc này khiến lớp 1-A thêm phần hoang mang. Một thành viên của Mafia Cảng lại bảo vệ một thành viên khác? Và thái độ của Akutagawa, dù lạnh lùng, lại ẩn chứa một điều gì đó sâu sắc hơn sự thù địch đơn thuần.
Trong lúc mọi người còn đang ngỡ ngàng, Dazai tiến lại gần Akutagawa, khẽ vỗ vai hắn. "Ồ, Akutagawa. Ngươi đúng là luôn xuất hiện vào những thời điểm bất ngờ nhất đấy."
Akutagawa không đáp, chỉ khẽ nghiến răng. Dazai cười, nụ cười bí ẩn đó không hề tắt.
Buổi tối hôm đó, tại một nhà hàng sang trọng mà Mafia Cảng đã đặt riêng, Dazai tổ chức một bữa tiệc chiêu đãi. Mục đích là để 'thắt chặt tình hữu nghị', nhưng thực chất lại là để quan sát và đánh giá các anh hùng.
Trong bữa tiệc, các thành viên Mafia Cảng, dù vẫn giữ vẻ nghiêm nghị, nhưng lại có vẻ thoải mái hơn khi giao tiếp với nhau. Midoriya để ý thấy Akutagawa ngồi một mình ở một góc bàn, không trò chuyện với ai. Atsushi, sau khi hoàn thành nhiệm vụ phục vụ Dazai, lại vô thức hướng ánh mắt về phía Akutagawa.
Bất ngờ, một thành viên Mafia Cảng khác mang đến một chai rượu vang hảo hạng. Dazai cười nhếch mép, nhìn về phía Chuuya. "Chuuya à, ngươi xem, chai này có vẻ hợp với khẩu vị của ngươi đấy."
Chuuya, đang bận rộn trò chuyện với Eraser Head về những điểm khác biệt trong hệ thống dị năng giả, liếc nhìn Dazai với ánh mắt nghi ngờ. "Ngươi lại bày trò gì đấy, đồ khốn?"
"Ồ, không có gì cả," Dazai đáp, giọng đầy vẻ vô tội. "Chỉ là một lời mời uống rượu giữa những 'người bạn cũ' thôi mà."
Chuuya thở dài, nhưng cuối cùng vẫn cầm lấy ly rượu. Hắn nâng ly lên, chạm nhẹ vào ly của Dazai, ánh mắt phức tạp giao nhau. Một khoảnh khắc ngắn ngủi, thế giới xung quanh dường như biến mất, chỉ còn lại hai người đàn ông với những bí mật và quá khứ không thể xóa nhòa.
Tuy nhiên, cuộc vui bất ngờ bị gián đoạn. Một thành viên Mafia Cảng khác vội vã chạy đến, thì thầm vào tai Dazai. Khuôn mặt Dazai lập tức thay đổi, trở nên lạnh lùng và nghiêm nghị hơn bao giờ hết.
"Có vẻ như chúng ta có một vị khách không mời," Dazai nói, giọng nói đầy nguy hiểm. "Một tổ chức dị năng giả bên ngoài Yokohama đã cố gắng xâm nhập. Chúng ta cần phải xử lý chuyện này."
Ánh mắt Dazai quét qua đoàn UA "Đây là một bài học thực tế khác cho các vị. Cuộc sống ở Yokohama không bao giờ yên bình cả."
Các anh hùng và học sinh lớp 1-A đứng dậy, sẵn sàng chiến đấu. Họ không biết mình sẽ phải đối mặt với điều gì, nhưng họ biết rằng đây sẽ là một đêm đầy kịch tính, nơi ranh giới giữa chính nghĩa và tội ác sẽ lại một lần nữa bị thử thách.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro