Phần 16 !

Nó diện một chiếc váy trắng trong như thiên thần.Không hiểu sao nó lại thích mặc váy đến lạ thường có lẽ vì nó muốn mình luôn đẹp trong mắt ai kia 

Vừa bước xuống nhà nó đã thấy có xe đợi sẵn.Không biết ai mà chu đáo đến thế.Từ trong xe một chàng thanh niên vẻ mặt tuấn tú.Mặc một bộ vest Trắng bước ra cười tươi nhìn nó 

-Em lên xe đi_Thắng mở cửa xe ra 

Tuy có hơi bất ngờ nhưng nó vẩn bình thản 

-Anh đến để đưa em thôi hả?_nó hỏi 

-Không!Anh đi làm với em_Thắng đạp ga chiếc xe lao vọt trên đường 

-Anh cũng đi làm nữa hả_Nó há hóc 

-Đây là hợp đồng giữa công ty ba anh với HP nên anh phải góp sức chứ.Anh sẽ là giám đốc hợp đồng lần này!Em không trốn thoát anh đâu 

-Xì......Ai thèm trốn_Nó nháy mắt với anh.Hôm nay nó thật khác trông nó yêu đời và tinh nghịch rất nhiều.Làm anh cứ vui vui khó tả được!Hai người cứ thế cho đến khi đậu xe trước cổng tập đoàn HP 

OoO 

Gửi chút quan tâm vào trong gió 

Chút yêu thương cho anh 

Chút yếu đuối của lòng này 

Em yêu anh 

Diệu Linh chạy thật nhanh như muốn tránh mặt Thắng.Cô không thể ngừng khóc,đây là người thứ hai cho cô cảm giác yếu đuối đến vậy!Cô không muốn mất anh cô sẽ ngăn cản bất cứ ai đến gần anh cho dù cô có chết!Tình yêu của cô thật mảnh liệt nhưng chính nó sẽ biến cô thành một con người khác.Cha cô là chủ tịch công ty Kany một công ty lớn trong nước về Trang sức.Đang tìm cách trừ khử đối thủ rất lớn của mình trong nước là HP.Đã nhiều lần sử dụng đến những trêu trò thâm hiểm để làm yếu sức của HP nhưng với sự thông minh của P và Duy mọi việc đều trôi qua êm đẹp.Vừa hay tin Nó sẽ là sứ giả của hợp đồng lớn,cô vô cùng căm ghét nó và hơn hết cả cô đang ghen.Cô sẽ làm mọi cách để hạ được nó trên sàn diễn 

"Mày hãy đợi đấy!"_Đôi môi cô níu chặt muốn vở máu 

OoO 

Sáng hôm sau như đã định nó thức sớm để đến phòng làm việc của mình ở HP.công việc của nó rất đơn giản là cho người khác đo đạc kích thước để thiết kế đồ và trang sức phù hợp với nó.Ngoài ra nó còn phải đi giám sát những người phụ trách làm các mẫu đó! 

Nó diện một chiếc váy trắng trong như thiên thần.Không hiểu sao nó lại thích mặc váy đến lạ thường có lẽ vì nó muốn mình luôn đẹp trong mắt ai kia 

Vừa bước xuống nhà nó đã thấy có xe đợi sẵn.Không biết ai mà chu đáo đến thế.Từ trong xe một chàng thanh niên vẻ mặt tuấn tú.Mặc một bộ vest Trắng bước ra cười tươi nhìn nó 

-Em lên xe đi_Thắng mở cửa xe ra 

Tuy có hơi bất ngờ nhưng nó vẩn bình thản 

-Anh đến để đưa em thôi hả?_nó hỏi 

-Không!Anh đi làm với em_Thắng đạp ga chiếc xe lao vọt trên đường 

-Anh cũng đi làm nữa hả_Nó há hóc 

-Đây là hợp đồng giữa công ty ba anh với HP nên anh phải góp sức chứ.Anh sẽ là giám đốc hợp đồng lần này!Em không trốn thoát anh đâu 

-Xì......Ai thèm trốn_Nó nháy mắt với anh.Hôm nay nó thật khác trông nó yêu đời và tinh nghịch rất nhiều.Làm anh cứ vui vui khó tả được!Hai người cứ thế cho đến khi đậu xe trước cổng tập đoàn HP : 

a....anh gửi lộn rồi...2 cái giống nhau kìa
.
.
Tập đoàn HP là một địa bàn rộng lớn.nơi cho bị nhân viên làm việc được chia thành 5 khu mỗi khu tương ứng với 1000 mét vuông.Gồm nơi thử nghiệm,phòng thiết kế.kho chứa vật liệu phụ cần,Khu ghép và phòng triển lãm.Ngoài ra còn có cái khu vui chơi,Nhà ăn,phòng tiệc và khu dùng để diễn kết hợp thời trang.Còn chưa tính đến các khu nội trú..v..v 

Nó bước vào trong ngạc nhiên dữ dội,nó không ngờ nơi đây lại to đến thế,Đến cả Thắng còn phải giật mình vì quy mô của HP.Nó và Thắng được làm ở phòng thiết kế sản phẩm,trông nó rất háo hức với công việc này.Chia tay Thắng ở trước phòng nó nhẹ nhàng bước vào trong 

-Chào mọi người!Em là Trang sứ giả của bộ sưu tập thời trang mới.Mong mọi người giúp đở_Nó cúi đầu 

-Là em đó hả?Quả là chủ tịch có mắt nhìn người mà!Em thật đẹp_Một giọng nữ vang lên 

-Sao!!Anh P chọn em_Nó đơ toàn tập vì thật ra nó đã gặp P khi nào mà anh ta chọn nó được.Nó lại càng nghi ngờ về anh hơn.Vội lấy tay lau nhẹ mặt nó đến chiếc ghế của mình ngồi 

Phòng thiết kế sản phẩm mới tương đối ít người vì đây là công việc rất quan trong nên chỉ chọn những ai có tài nổi trội.Phòng chỉ có 5 người từ Daca và nó 

Đưa ánh mắt nhìn từng người nó cố gắng ghi nhớ từng khuôn mặt của mỗi người rồi vào chủ đề chính 

-Như mọi người đã biết còn một tuần nữa đã đến sự kiện chúng ta phải nhanh chống thực hiện thật tốt để hoàn thành nhiệm vụ chúng ta cùng nhau cố gắng nhé_Nó nở một nụ cười hồn nhiên với mọi người.Cũng may trong phòng toàn nữ nếu không thì chết xỉu với nụ cười đó rồi 

-Em cứ tin tưởng ở các chị_5 người cùng đồng thanh nói .Có phải họ tập trước rồi không sao mà đều thế nhỉ? 

-Giờ chị nào đến đo cho em nhé! 

-Để chị_Thanh nhanh chống lên tiếng 

-Cảm ơn chị! 

Mọi người bất đầu công việc của mình chỉ trong chốc lát Thanh đã hoàn thành đo cho nó.Cô hí hững về chỗ thực hiện tiếp công việc.Cánh cửa chợt mở ra Thắng bước vào nhìn nó âu ếm 

-Chào giám đốc_5 cô gái đó đều nhận ra Thắng nên nhanh chống cúi chào.Ánh mắt hình trái tim 

-Chào mọi người!Làm việc vui không?_Thắng hỏi 

-Vui_Một cô gái trả lời 

-Anh đến để làm gì thế?Sao không lo công việc của mình đi!_Nó liếc Thắng thấu xương 

Thắng tiến lại chỗ nó,Anh lấy khăn lau những giọt mồ hôi trên trán nó ân cần nói 

-Anh đến xem em thế nào? 

Cánh cửa phòng lại mở ra.Duy và P bước vào trong chiếc mặt nạ đối lập!Chợt nó đẩy tay Thắng ra như sợ bị người yêu bắt gặp đang âu ếm với người khác.P vẩn thế đưa đôi mắt như khinh bỉ nhìn nó nhưng lần này có vẻ rất nhiều 

-Chào mọi người!_Duy giơ tay lên 

-Chào chủ tịch P và Duy!_5 cô gái cúi đầu lễ phép 

-Thắng!Công việc của cậu còn chưa hoàn thành lại đi lung tung.Cậu có muốn làm nữa không?_Duy nhìn thẳng vào Thắng nói trước sự ngơ ngát của mọi người 

-Tôi chỉ qua để.... 

-Là do em gọi anh ấy qua có gì cứ phạt em_Thắng chưa nói hết câu thì nó nhảy vô giải vay 

-Thật không?_Duy hỏi lại 

-Em...Thật!Không lẽ em nói dốc anh_Nó cúi đầu xuống cũng chỉ để tránh cái ánh mắt đáng sợ của P đang nhìn nó 

-Vậy mọi người làm tiếp đi.Thắng cậu về phòng làm đi!_Duy nói 

P và Duy tức giận bỏ đi không nói lời nào làm cả phòng ngợp thở.Nó không hiểu sao lại nói giúp Thắng nhưng dù gì anh cũng quan tâm nó mới đến nó không thể bỏ mặt anh được. 

Thắng tưởng chừng như đuối lí lại may mắn được nó giúp.Lòng anh vui như chim rừng tìm được tổ.Anh nghĩ rằng nó đã có tình cảm với anh.Nghĩ đến đó thôi tim anh đã nhảy lên vui sướng 

-Anh về đi_Nó mệt mỏi ngồi vào ghế 

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro