Chap 17: Mâm cỗ khó nhằn

Tạm thời bỏ qua chuyện chiếc mũi xinh của em Harry, các cặp bố con lại cùng nhau tìm hiểu về văn hóa miền Tây. Trên đường đi, các ngoan xinh yêu cứ hát loạn xạ cả lên làm các bố và các cô chú cười như được mùa. Mà khoan, chúng ta hãy cùng nhớ lại xem, có bố nào là nhạc sĩ không? Xin thưa, đó là giám đốc âm nhạc kiêm bố của Cici và Mino, anh Justatee hay còn gọi là Justasuy. Bố Tee vẫn từ tốn chỉnh dây đàn của mình, rồi bắt đầu lên tiếng.

-Các con ơi, bây giờ, bố Tee đàn, các con hát nhé. Chứ mình cứ loạn xì ngầu như vậy, tí lại thành ra mất đoàn kết. Hai, ba... về nhà làm easy, easy papa

Và mở đầu bằng bài tủ của anh Mino, cứ thế mà nghe giọng anh to nhất. Có bố làm nhạc sĩ đâu phải để đùa. Chị Pam cũng cùng hòa nhịp với chị Bún, anh Xoài. Chỉ có em Harry là nhìn anh chị chăm chú rồi gật gật theo. Em bé cũng muốn hát lắm, nhưng khổ nỗi, em bé chưa biết bài đấy. Ai cũng nhìn em bé mà cười đến ngất. Em bé nhà Ninh Dương làm gì cũng cưng ấy.

-Rồi đến Pam nhé. _bố Tee lại chuẩn bị bắt nhịp.

-Nắng lấp lánh ngoài sân _ Pam bắt đầu với bài chú Tuyền tặng bé.

Và tất nhiên rồi, với trình sang tai đỉnh cao của chị Pam, em bé Harry thuộc từng nốt, lại lên đúng đấy nhé. Sau đấy, lại bắt đầu bài hát quen thuộc của từng em bé. Tiếng hát, tiếng nói cứ vang lên nối tiếp nhau không ngừng nghỉ. Chẳng mấy chốc mà đã đến nơi. Trước mặt các bố con là một tòa dinh thự xưa, toát lên vẻ uy nghiêm của gia chủ. Các ngoan, xinh, yêu không dám nói gì, im lặng, ngoan ngoãn. Thật ra, cũng không hẳn là tự giác đâu, bị bố Long dọa rằng ai mà không ngoan thì sẽ bị ông kẹ bắt đi mất, không về được với bố mẹ nữa. Nhờ đấy, chuyện trật tự được thiết lập một cách trơn tru. Nhất bố Long!

-Hiện nay, chúng ta đang đứng ở ngôi nhà cổ có tuổi đời hơn 125 năm. Ngôi nhà còn là nhà thờ tổ của một dòng họ lâu đời ở địa bàn. Sau đây là thử thách cho các bố con đây ạ. Các bố con cũng biết là nhà thờ họ sẽ là nơi con cháu tụ họp mỗi dịp lễ tết, cùng nhau thờ cúng, tưởng nhớ tổ tiên và sum họp với nhau. Các bố con sẽ cùng nhau nấu một mâm cỗ thật đầy đủ. Tổ chương trình sẽ hỗ trợ đồ xôi và cắm cơm. Các món còn lại, các bố hợp sức nấu nhé. Chúc các bố con thành công.

Một tiếng sét to đùng giữa trời quang. Ý là ban tổ chức coi trọng chúng tôi quá rồi! Sao mọi người có thể nghĩ năm người đàn ông chúng tôi nấu được cả mâm cỗ thế này. Sau những khuôn mặt bất lực, mọi người lại cũng chia việc ra làm. Bố Ninh thì lo phần phụ bày mâm và chặt gà. Đừng hỏi vì sao chú lại được vinh dự hưởng phần này. Hãy hỏi gia đình nhỏ một tuần ăn gà bao nhiêu lần. Mâm cơm nhà này up lên cho quạt xem cũng hơn 85% là gà, các món khác chỉ là phụ.

-Nhà em ăn gà nhiều thật. Nhưng bình thường toàn bác An chặt giúp, hoặc tụi em cắt ra. Em nào biết chặt gà, các anh ơi _ chú phân trần.

-Thì giờ chặt đi cho quen, Ninh ạ. Anh thấy Dương cũng muốn em chặt thử rồi ấy chứ _ bố Long lại trêu.

-Nhưng...nhưng...

Em Harry vuốt vuốt lòng bàn tay bố đầy cảm thông. Cái series Ghét bếp nấu đồ của bố lên đến tập mười mấy về gà, nhưng toàn nhờ các bà bán hàng chặt giúp. Nhà bố Duông có bà nội Quyết, nhà bố Ninh có bà nội Phượng, về Thái Bình lại có các cô dì, chú bác. Bố...có bao giờ chặt đâu.

-Bố ơi, giờ sao bố?

-Để bố thử. Nhưng con qua xin cô Quyên PD bông băng thuốc đỏ đi nhé. Bố không chắc lắm.

Em bé vẫn ngây thơ, chẳng hiểu bố nói như vậy là gì, vẫn lon ton chạy đến xin cô Quyên. Và tất nhiên, ekip nghe đến vội chạy ra xem bố Ninh ổn không? Và vâng, cảnh tượng trước mắt chúng ta là bố Ninh của Harry đang...chặt gà. Ờm, thì bố cũng giữ con gà, hạ dao xuống cái cạch. Gà chưa đứt, chú thì vẫn hì hục. Ông cụ non Harry lắc đầu, thở dài y bộ dáng bố nhỏ, che mắt lại không dám nhìn. Nhát thứ hai, ok hơn rồi. Cứ thế, từng nhát, từng nhát bổ xuống theo ánh mắt hoảng hốt của ekip. Hỏi chú chặt được không? Được...được chứ. Nhưng hỏi là có đẹp không? Ờ...thì miếng to, miếng nhỏ, miếng đứt, miếng dính. Bố Sơn trố mắt ra nhìn, còn bố Duy thì há hốc mồm.

-Giờ khấn các cụ sao cho thành tâm để các cụ bỏ qua thôi. Không sao, không sao _ bố Tee an ủi _ anh còn không biết chặt gà cơ, thế này là được lắm rồi.

-Không sao mà. Dĩa gà nhìn vẫn ngon, Harry nhỉ? _ bố Long hất mắt về phía giai yêu nhà Ninh Dương.

-Vâng ạ. Gà là tuyệt vời nhất. Bố Ninh cũng tuyệt vời nuôn. _ Harry vẫn sáng bừng, chạy đến an ủi bố.

-Hôn bố một cái động viên nào.

Câu trả lời là một cái hôn thật kêu nơi má chú từ Harry. Giời ơi, chỉ có giai yêu là thương bố lúc này thôi. Và khi nhìn các món còn lại của các bố, tự dưng bố Ninh cảm thấy an ủi đến lạ. Bố Tee chiên cá nhưng... da cá cũng bay kha khá. Bố Duy thì xuất sắc với món canh bóng. Bố Sơn thì làm mì gói xào bò, nhìn cũng ok nhưng cải hơn nát bố ạ. Bố Long thì thịt luộc, thở phào vì món tủ. Các bố cùng hì hục dọn mâm, cùng cúng cho đúng phong tục rồi phá cỗ. Tuy gà có hơi nát nhưng em Harry vẫn ăn ngon lành. Gì chứ mười bữa ăn gà, em vẫn ăn được tuốt. Nhà em đạo gà mà.

Ai cũng có lần đầu, lần hai, lần ba. Và bố Ninh cũng thế. Cám ơn bố Ninh vì đã dám thử sức và chúc bố có lần chặt gà suôn sẻ hơn sau này.

*****

PS: Happy new year mọi người. 

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro