Thánh Bài Ánh Trăng V: Giáo Hoàng

Thánh Bài Ánh Trăng V – Giáo Hoàng

Sau khi Hoàng Đế định hình trật tự, thế gian trở nên câm lặng.
Con người cúi đầu trước luật lệ, nhưng trong im lặng ấy, họ bắt đầu nghe thấy tiếng vọng của linh hồn.
Từ âm thanh đó, một bóng hình khoác áo trắng tiến ra giữa làn sương, kẻ mang trong tay chìa khóa của trời caoGiáo Hoàng.

Ngài không tạo ra phép màu, cũng chẳng cầm quyền lực,
nhưng chỉ bằng một lời cầu nguyện, một ánh nhìn,
ngài khiến những trái tim đang hoang mang tìm lại ý nghĩa của sự tồn tại.
Giáo đường mở cánh cửa, ánh sáng rọi xuống qua kính màu,
và trong không gian linh thiêng ấy, điều thiêng liêng và trần tục hòa làm một.

Thế nhưng, vị thần được tôn thờ — chính ngài,
cũng chỉ là một con người biết mình không được phép chạm vào bí mật của bầu trời.
Ngài hiểu rằng:

"Không ai có thể miêu tả được ngọn gió, cũng như không thể hát lên bài thơ không lời."

Vậy nên, Giáo Hoàng không giảng giải điều thiêng,
ngài chỉ dạy con người cách tin,
bởi ngài biết, đức tin không cần minh chứng — nó chính là minh chứng.

Dưới ánh trăng soi qua những cột trụ của giáo đường,
ngài lặng im nhìn thế gian quỳ gối — không phải trước mình,
mà trước ý niệm vô hình mà ai cũng khao khát chạm tới.
Và trong sự im lặng ấy, lời cầu nguyện vang lên, nhẹ như hơi thở:

"Chúng ta tin — vì chúng ta không thể làm gì khác hơn."

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro