Chương 4 : Cơn ác mộng bắt đầu(H)

      Tên thầy giáo đó vừa xấu , già , thêm vẻ mặt biến thái như thiếu hơi trai ,  có những hành động quá thân mật với các nam sinh đặc biệt là Hanbin và Eunchan . Hyuk nhận thấy rõ điều này và khó chịu ra mặt mỗi lần tên đó dở trò với hại người, hắn nhịn tên đó lâu rồi đàng nào tên đó cũng là thầy giáo bạn đầu cho qua cảnh cáo nhưng tên kia không biết điều thì càng làm bậy , hắn gọi người cho tên thầy giáo một trận . Sau vụ đó tên đó cũng biết tiết chế nhưng ngựa quen đường cũ hắn không từ bỏ ý định ghê tởm ban đầu .
      Trong giờ học thể dục , hắn bảo một nam sinh mang nước cho Hanbin , tất nhiên trong nước có thuốc kích d*c . Điều hắn không ngờ tới là Hanbin thấy Hyuk  cũng khát nên nhường cho hắn  , Eunchan được Hyuk nhường cho uống trước , cậu ấy đã cảm thấy trong người bứt rứt khó chịu nhưng không để lộ nhiêù  ra ngoài . Trong lúc Hyuk không để ý tên thầy giáo nhìn chằm chằm vào hành động của Eunchan hắn cũng ngầm hiểu ra mọi chuyện sau đó kêu Eunchan vào nhà kho cất đồ
        Về phía hai người , họ đều đã uống nhưng thuốc chưa đến lúc phát huy , Hanbin cảm thấy nóng trong người và khó chịu cậu tìm đến nhà vệ sinh rửa mặt cho tỉnh táo không ngờ Hyuk cũng ở đó . Hắn cũng trong tình trạng như cậu , hắn không thể kiềm chế được bản thân , lao nhanh đến ghì chặt lấy đôi môi đỏ , cậu giật mình gương mặt đỏ như trái cà chua , tâm trạng rối bời , cậu nhận ra tình hình liền cố gắng đẩy Hyuk ra
        " Hyuk buông ra ...ưm.. ư ...cậu bình tĩnh lại ..." Bức tường khoảng cách giữa hai người họ nứt vỡ , cậu bối rối vô cùng , không biết làm thế nào . Hắn như một con quái vật lao đến chỗ con mồi , trong cơn khát tình hắn đã làm những chuyện đi quá xa so với danh nghĩa bạn bè ... Hắn cưỡng ép cậu làm với hắn , khi còn quỷ trong người hắn bùng phát , hắn cương khi nhìn thấy đôi mắt ươn ướt , đôi má đỏ , làn da trắng và xương quai xanh đầy quyến rũ ... Một hương thơm nhè nhẹ phả ra từ người cậu ... Hắn không còn là hắn nữa rồi , trong đầu hắn không còn Eunchan mà là Hanbin ...
       " Hanbin ... Cho tôi ... Được không ? "
         Hắn tiếp tục tiến sâu hơn vào cơ thể của cậu , lục tìm mọi thứ để thoả mãn cái gọi là dục vọng ... Cậu chỉ biết khóc trong đau đớn không dám kêu lớn chỉ âm ỉ trong miệng  , rồi hoà vào cái cảm giác sung sướng khi có thuốc kích thích .... Lần đầu của cậu hắn không nhẹ nhàng rất đau ... Nhưng đó là người cậu yêu cậu chấp nhận ... Phải đến 2 tiếng sau mọi thứ mới dần trở lại , lý trí bắt đầu hoạt động và nhìn lại sau tất cả ...
         Hyuk nhìn Hanbin bằng ánh mắt ghê tởm , khinh miệt kẻ đã dùng những thủ đoạn dơ dáy để có được trái tim của hắn :
" Haaaa... Vừa lòng cậu chưa , tôi không nghĩ cậu là con người dơ bẩn đến như vậy, CON ĐIẾM "
     Từng chữ hắn nói ra như đâm thẳng vào trái tim đang rỉ máu của cậu , cậu thở dốc , đau đớn níu kéo hắn , mong hắn nghe cậu nói rằng tất cả không phải do cậu ... Cậu quỳ xuống xin hắn ... Nhưng xin cái gì chứ? Xin sự thương hại sao ?
      " Hanbin ... Tôi nói cho cậu biết ,loại như cậu không xứng để tôi bố thí tình cảm , đê tiện thật ... " Hắn rất tức giận , giận cái kẻ hắn cho là bạn ...Eunchan từng nói với hắn rằng Hanbin từng thích thầm hắn nhưng hắn không tin , giờ thì hay rồi hắn chắc chắn rằng Hanbin đã dùng thủ đoạn bỉ ổi ấy để lấy lòng thương hại từ hắn
       Hắn chỉnh lại trang phục ra ngoài mà không thèm ngoảnh lại còn Hanbin thì quỳ dưới nền đất lạnh lẽo ,.... Phải một lúc cậu mới chấn ăn bản thân sau những gì xảy ra , cậu khập khiễng bước ra và dừng lại buổi học cậu muốn về nhà ... Ko thể tiếp tục được nữa



    Về phía Eunchan ... Chuyện gì đến cũng đến , cậu bị tên thầy giáo đó cưỡng h*p  , khi Hyuk đến nơi tìm cậu thì chỉ còn là tàn cuộc ... Những đau đớn uất hận trong lòng dâng trào cậu không kiềm chế nổi nữa chữ hận diễn tả cho tâm trạng của cậu lúc này
     Cậu hận Hanbin , tất cả là vì cậu ta. ,vì cậu ta mà cậu mới đến đường cùng ... Mất đi tất cả
      Cậu hận Hyuk , khi nhìn thấy hắn , thấy chiếc áo còn xộc xệch , nhớ Hyuk cũng uống chai nước đó ... Cậu hiểu ra mọi chuyện ... Dơ bẩn thật ...
       Cậu hận tên thầy giáo kia , kẻ đã trực tiếp lấy đi mọi thứ từ cậu ...
    Hyuk lao tới mọi tức giận dồn lên người lão ta , hắn không còn gì gọi là nhân nhượng , đánh cho tên đó đến gần chết cho đến khi có người vào ngăn cản ... Tên thầy giáo đó hấp hối và cứu vớt lắm cũng chỉ thành thực vật và nhận án tù đến hết đời
     Hyuk đau đớn ốm Eunchan vào lòng , cậu ta khóc khóc rất lâu .... Cậu ấy hỏi ... :" Trong lúc đấy ... Anh đã đi đâu ...." Từng lời đau đến thấu tâm can hắn chẳng biết nói gì ngoài xin lỗi
  " ... Xin lỗi vì đã nhìn lầm người, xin lỗi vì khiến em ra nông nỗi này .... Anh nhất đĩnh sẽ trả thù ... Tin anh "
      Sau vụ đó. ,Eunchan không còn đến trường , vụ việc rất lớn hầu như ai cũng biết không thể nào che dâú được , mọi sự cứu vớt của Hanbin trong mối quan hệ này không còn là gì , Hanbin biết là lỗi của cậu họ rất hận cậu ...
      Dù bên vạnh có Hyuk nhưng tâm lý nặng nề ấy không nguôi ngoai đi , Eunchan  rơi vào trầm cảm và chọn cách tự vẫn và cậu mất vào năm mới tròn 17 tuổi ...
     Ai sai ai đúng chẳng còn quan trọng nữa rồi , vì trong mắt họ người có lỗi là Hanbin ... Một cái tên đọc lên đã thấy dơ dáy trong mắt hắn , vì Hanbin mà Eunchan chết , vì cậu ta tất cả là vì cậu ta .... Đó là những gì hắn nghĩ và hắn nhất định sẽ khiến cậu đau đớn gấp 10 và tự dằn vặt mà chết
       Sau khi Eunchan chết , trong đầu hắn chỉ muốn ăn tươi nuốt sống Hanbin , hắn nhìn cậu bằng ánh mắt khinh bỉ , diểu cợt , kêu đàn em bắt nạt cậu , , dùng những từ dơ bẩn nhất để nói về cậu , dồn cậu vào đường cùng trong sự áy náy tuyệt vọng
     Hanbin :" Tôi đáng bị đối xử như vậy sao ...
      Hyuk : " Đáng  không phải là rất đáng "

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro