Chương 7

[Ngoài lề, ai có cách nào bật 1.1.1.1 mà vẫn vô Wattpad bình thường không? Tôi bật rồi mà mấy lần vô đều không được. Cáu wa bây ơi!! Vừa viết xong chap mới để đăng tải thì nó kêu "Dường như có một số vấn đề xảy ra với Wattpad" duma không tải chap lên được]

----- Vô chương -----

Mặt Yaya phiêm phiếm hồng khiến BoBoiBoy không kìm lòng được - giọng pha chút trêu đùa nhưng ánh mắt cậu dõi theo từng chuyển động của cô, như đang kiểm tra một cách tỉ mỉ - Yaya còn ngại hay khó chịu không:

- Anh bạn kia mà thấy cậu đỏ mặt như này lại tưởng tớ ăn hiếp cậu mất!

Yaya khẽ liếc anh, hơi cau mày:
- Tớ không dễ bị ăn hiếp như cậu nghĩ đâu.

BoBoiBoy bật cười dịu dàng:
- Ừ. Tớ biết. Yaya mạnh mẽ mà.

Nhưng sâu trong mắt cậu lóe lên tia xúc cảm của riêng mình: Khi là bạn, tớ tôn trọng ranh giới của cậu. Nhưng khi tớ bắt đầu muốn cậu là của tớ, tớ sẽ không nhường ai đâu.

Cả hai đi được vài bước thì BoBoiBoy chợt hỏi, giọng vẫn nhẹ nhàng:
- Hôm nay cậu bạn tên Cole đi cùng cậu à?

Yaya gật đầu:
- Ừm. Cậu ấy chung đội với tớ làm bài tập trên lớp.

- Cậu và Cole là bạn thân hả?

BoBoiBoy nói bâng quơ như hỏi han bình thường. Nhưng cậu đang âm thầm quan sát phản ứng của cô.

Yaya không nhận ra, vô tư đáp:
- Bạn thân nhất lớp đó. Cole cũng thuộc cộng đồng LGBT nữa nên cậu ấy dễ thân lắm.

BoBoiBoy gật đầu nhẹ, thở phào, nụ cười cũng thoải mái hơn:
- À… - Gợn ghen nhỏ vừa lóe lên lập tức tan biến - BoBoiBoy ghen, nhưng biết điểm dừng.

- Tốt rồi. Có người đáng tin đi cùng cậu thì tớ yên tâm.

Yaya ngước lên nhìn cậu:
- BoBoiBoy? Từ lúc nào lại biết nghĩ thế hả?

BoBoiBoy nhún vai, cười:
- Từ lúc cậu biến mất.

"..."

Ánh mắt cậu chạm vào ánh mắt cô, nghiêm túc một cách kỳ lạ.
- Lần này gặp lại rồi… tớ không muốn làm cậu sợ nữa. Coi như cơ hội để tớ sửa sai đi.

Cánh cửa sang phòng phỏng vấn vừa mở ra.
BoBoiBoy lùi nửa bước, để Yaya đi trước.

---

Cole đứng gần máy ghi âm, ngẩng lên khi thấy cô, rồi ánh mắt lướt nhanh sang BoBoiBoy phía sau.

- Cậu gặp được người quản lý phòng này rồi à? - Giọng Cole thân thiện, nhưng vẫn mang chút dè chừng của người lần đầu gặp.

- Tớ vô nhầm phòng nên chủ phòng xác định danh tính tớ luôn. - Yaya lí nhí đáp, tránh ánh mắt BoBoiBoy như phản xạ tự nhiên.

Cole khẽ gật khi BoBoiBoy tiến lại gần.
- Chào anh… anh là chủ phòng Gym nhỉ? Cảm ơn anh đã dành thời gian.

BoBoiBoy mỉm cười, phong thái làm việc thân thiện, không tạo cảm giác khó gần.
- Không có gì đâu. Hai người cứ tự nhiên nhé

Cole và Yaya ngồi xuống phía đối diện, máy ghi âm bật lên. Cole mở đầu bằng giọng chuyên nghiệp:

- Bọn em đang làm bài nghiên cứu về chế độ ăn uống và tập luyện của mọi người ở đây. Bọn em muốn phỏng vấn vài nhân viên và hội viên của phòng gym. Anh có thể giới thiệu công việc của mình một chút được không ạ?

BoBoiBoy gật đầu, ngồi ngay ngắn:
- Anh làm ở đây được nửa năm. Chủ yếu hỗ trợ người mới tập các công việc như hướng dẫn máy, kiểm tra an toàn, và lên lịch tập cơ bản. Còn hướng dẫn tập sẽ do nhân viên hỗ trợ.

Yaya tập trung ghi chép, cố tránh cảm giác căng thẳng khi BoBoiBoy ở gần. Cậu liếc sang cô, nhưng chỉ thoáng qua.
Cole quan sát hai người vài lần, có chút ngờ ngợ nhưng dường như chưa bắt nhịp được quan hệ giữa họ.
- Anh và Yaya… là có quen nhau đúng không ạ?

BoBoiBoy gật đầu:
- Bạn từ nhỏ. Lâu rồi không gặp.

Yaya ho nhẹ, lườm Cole:
- Cole… hỏi vào đề chính đi.

Cole giật mình cười trừ:
- À oke oke. Xin lỗi, Yaya. Tiếp theo… Anh có thể cho bọn em biết lịch tập lý tưởng cho sinh viên mới bắt đầu không?

BoBoiBoy trả lời câu nào cũng nghiêm túc và cẩn thận.
Nhưng mỗi khi đưa ra nói xong một câu, cậu luôn nhìn Yaya trước như muốn xem xem cô ghi chép kịp không, mình nói có khó hiểu quá không.
Cole dần thoải mái hơn khi thấy bài tập của mình và Yaya đang được hoàn thiện dưới sự trả lời trau chuốt và tỉ mỉ của Bởi. Như vậy, điểm cao đối với hai người sẽ không gặp quá nhiều trở ngại.

Đến câu hỏi cuối, Cole thuận miệng buông ra một câu tự nhiên:
- Nếu có một người bạn lâu năm quay lại tập sau thời gian dài biến mất, anh có lời khuyên nào không?

BoBoiBoy khựng lại một giây rất nhỏ.
Rồi cậu đáp một cách bình tĩnh, miệng mang theo ý cười:

- Cứ để họ thoải mái. Đừng thúc ép. Nhưng cũng đừng để họ tập một mình. Mình sẽ tôn trọng ranh giới của họ rồi từng chút một, kéo họ vào quỹ đạo của mình. Ban đầu dõi theo mức độ chuyên cần. Sau đó sẽ kèm một vài bài tập nhỏ để họ dần quen và làm theo. Và đến lúc nhận ra, họ đã bước theo từng nhịp độ bài tập của tôi từ lâu rồi.

Yaya ngẩng lên, ánh mắt chạm nhau - BoBoiBoy cười hiền nhìn cô. Yaya cúi xuống, tim hụt một nhịp mà chính cô cũng không hiểu vì sao. Cứ có cảm giác BoBoiBoy đang ám chỉ điều gì đó vậy.
Cole liếc giữa hai người, ánh mắt:
??? Chắc chắn là có cái gì đấy ở đây đúng không.

---

Buổi phỏng vấn tiếp tục, không khí dần chuyên nghiệp và dễ chịu hơn—
nhưng thi thoảng, khi Yaya cúi đầu ghi chép, BoBoiBoy vẫn âm thầm nhìn sang.

Lần này, cô thực sự đang ở ngay trước mắt cậu - không phải trong những bức ảnh hay những giấc mơ không có thật. Yaya bằng xương bằng thịt, thật muốn đem nhốt lại ngay lập tức.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro