Chap 9

"Em gái, em đã kết hôn?"

Câu đầu tiên cho ngày trở về nhà của anh trai tôi không khác gì những người đến đây lần đầu.

"Vâng, em là cô nàng mang danh có chồng ngay ngày đầu tiên dọn đến đây. Từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài của cái khu chung cư này có hơn 100 người thì ai cũng cho rằng em đã có chồng, và đang sống trong cảnh thủ tiết chờ chồng đi xa trở về".

Nhìn đi nhìn lại thì bên cạnh tôi chỉ có ba người đàn ông, thứ nhất là Tống Hữu Thiên, thứ hai là Tiêu Tuấn, thứ ba là Tô Cảnh Trung. Với ba người này sao tôi có chồng được chứ?

Hữu Thiên, anh đừng có cười khoái trí như vậy, em biết thừa trong đầu anh chứa cái gì. Anh nghĩ đúng rồi đấy, thủ phạm không ai khác chính là Tô Cảnh Trung. Nhưng không phải tại anh là người nói với cậu ta ngày chúng ta dọn nhà sao, đúng là vẽ đường cho cú mèo chạy. Giúp thì không thấy đâu mà gieo dắt hậu quả dai dẳng cho người khác.

Lúc đầu, nhìn thấy cậu ta xuất hiện rất hùng hồn nói giúp tôi dọn đồ, tôi biết ngay có chuyện chẳng lành. Ai ngờ, cái tên đó lại hợp với mấy người lớn tuổi đến vậy, còn dẻo miệng mua chuộc được bác bảo vệ làm tình báo cho hắn nữa. Để đến nỗi mỗi lần gặp tôi, từ bác bảo vệ đến mọi người trong khu đều hỏi: "Cô gái trẻ, khi nào thì chồng cháu trở về vậy?". Thiên địa ơi, mất một tuần cất công đi thanh minh với từng nhà từng người mà sao không ai tin tôi vậy trời. Mà bác bảo vệ, sao lại dễ tin người vậy, cái số điện thoại cậu ta đưa bác là số trong nước, ở nước ngoài thì phải hòa mạng quốc tế chứ. Thật khổ cái thân tôi, đã dọn đến nơi toàn người cao tuổi sống mà sao vẫn không thoát khỏi cái tên đó vậy.

"Chim cánh cụt vẫn mãi là chim cánh cụt, nó đâu thể tạo ra cánh cho mình phải không?"

"Cậu là đồ chết tiệt, tôi sẽ tiến hóa cho nó có cánh, tôi nhất định sẽ thoát được cậu".

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro