CHƯƠNG 67 + 68
...
[ 67 ]
Đêm ấy Hanbin và Koo Bon Hyuk ngủ chung. Hanbin đã đeo quà của Koo Bon Hyuk dây chuyền kim loại dán sát nơi lồng ngực , bề mặt mát lạnh đã được thân nhiệt ủ ấm.
"Tôi tặng sợi dây chuyền đó cho cậu là để đề phòng khi chúng ta học khác trường , lỡ cậu xảy ra chuyện tôi lại không tìm được." Koo Bon Hyuk nói.
"Tôi biết." Ngập ngừng một lúc Hanbin vẫn không nhịn được ướm hỏi: "Chẳng lẽ còn có ý gì khác à?"
"..." Koo Bon Hyuk nghẹn họng chợt nghe Hanbin cười xoà.
"Cậu lo lắng cho tôi , tôi hiểu mà." Hanbin vân vê mặt dây chuyền: "Nên tôi sẽ luôn đeo nó , cậu cứ yên tâm."
"... Ừ." Koo Bon Hyuk xoay người cố nén xúc động muốn bộc bạch nỗi lòng chỉ vỗ nhẹ lên đầu Hanbin.
Ngày điền nguyện vọng gần kề , Hanbin và Koo Bon Hyuk cũng bắt đầu chuẩn bị. Thật ra với số điểm của họ , nộp vào trường nào cũng sẽ được duyệt thôi , thậm chí có rất nhiều giấy mời , email gửi về từ các trường đại học , chẳng lo bị rớt xét tuyển.
"Tôi nghĩ không nhất thiết phải học cùng trường , cậu thấy sao?" Hanbin hỏi.
Koo Bon Hyuk nhíu mày: "Cậu muốn vào trường nào , ngành gì?"
Hanbin đã có dự định từ lâu , nhưng cậu không đáp ngay chỉ hỏi: "Còn cậu? Cậu nói trước đi."
Koo Bon Hyuk nhìn cậu với dáng vẻ cậu không nói tôi cũng không nói.
Ti vi trong phòng khách đang chiếu buổi phỏng vấn với bố của Koo Bon Hyuk. Ban đầu họ vừa mở vừa điền nguyện vọng , bấy giờ có một câu hỏi được đưa ra cho bố Koo Bon Hyuk .
"Tổng giám đốc Koo , dạo này đề tài yêu đương tự do giữa các giới tính đang rất được ủng hộ , bất kể giới tính nào , việc kết hôn sinh con đều nên được chấp thuận , không thể kỳ thị vô lý , anh có suy nghĩ gì về việc này? Nếu con trai anh kết hôn với người không phải Omega , anh có chấp nhận được không?"
Ông Koo mặc vest sang trọng được cắt may thủ công , nghe phóng viên hỏi thế thì nhíu mày.
"Tôi không quan tâm bên ngoài thảo luận thế nào về vấn đề này , nhưng trong nhà tôi tất nhiên giữ vững quan điểm kết đôi AO. Nhà chúng tôi không chấp nhận con dâu có giới tính nào khác ngoài Omega." Vẻ mặt của ông Koo vô cùng nghiêm túc.
Có lẽ phóng viên không ngờ ông Koo lại trả lời thẳng thừng như vậy, dù sao thì bây giờ quan điểm tự do yêu đương đang rất sốt.
Cô rất đỗi ngạc nhiên , bèn hỏi tiếp: "Nếu nhé , nếu như con trai anh yêu phải Alpha hoặc Beta , anh sẽ làm thế nào?"
"Không có nếu , con trai tôi là người nhận thức rất rõ vấn đề." Ông Koo đáp: "Mất đi vật chất , nhiều mối tình đều sẽ đổ vỡ , thế giới này thực tế vậy đấy. Nếu nó thật sự chọn một Alpha , tôi sẽ cho nó thấy , khi nó không còn quyền lực và tiền tài rồi , người yêu còn muốn ở bên nó nữa không."
Phỏng vấn về đề tài này chấm dứt , Hanbin nhìn lén Koo Bon Hyuk. Cậu tưởng Koo Bon Hyuk sẽ nhíu mày giận dữ , nhưng bất ngờ là cậu ấy vẫn điềm nhiên , chỉ nhìn thoáng qua ti vi vài lần rồi rời mắt về.
Có phải điều này đã gián tiếp chứng tỏ rằng Koo Bon Hyuk không hề có ý định tìm nửa kia là Alpha hoặc Beta?
Koo Bon Hyuk nhận thấy ánh mắt của Hanbinnhướng mày: "Cậu nhìn tôi làm gì , tôi không làm cậu chủ nhà giàu thì không chơi với tôi nữa à?"
"Sao thế được? Nhỡ cậu bị làm khó không tìm được việc , tôi sẽ nuôi cậu." Dứt lời Hanbin thấy ngờ ngợ: "Là sao cậu thật sự làm trái ý bố cậu à?"
"Tôi vốn đã chẳng phải người nghe lời , ông ấy nói vậy tôi càng muốn làm trái ý ông ấy." Koo Bon Hyuk không trả lời thẳng chỉ đáp: "Người như bố tôi lời nói chỉ có giá trị khi cậu đứng ngang hàng với ông ấy thôi nếu tôi không muốn nghe lời ông ấy con đường duy nhất là tự mình xoay sở lúc đó không biết sẽ đi đâu nhặt ve chai đây."
"Yên tâm tôi nuôi cậu không để cậu nhặt ve chai đâu." Hanbin cảm thấy trách nhiệm trên vai chợt trở nên nặng nề cậu cũng có cơ hội được giấu người đẹp trong nhà sao? Đã thế còn là một Alpha vừa to lại tài giỏi thế này.
"Cậu chọn ngành gì? Đừng để tốt nghiệp rồi bị bố tôi phát hiện sau đó phá hỏng con đường sự nghiệp của cậu." Koo Bon Hyuk nói.
Đã đến nước này Hanbin cũng nói ra mong muốn của mình: "Tôi định học y."
Koo Bon Hyuk nhíu mày: "Mệt lắm cũng có rủi ro nữa."
"Tôi biết." Hanbin đáp khẽ.
Cậu biết sẽ mệt chứ kể từ khi chăm sóc người mẹ bị bệnh hồi bé cậu biết rằng đối mặt với một người bệnh chẳng phải chuyện nhẹ nhàng gì.
Nhưng dù thế cậu vẫn muốn thử. Chỉ cần giảm thiểu được tỷ lệ người bệnh qua đời có mệt cũng đáng.
"Tôi muốn học ngành y của trường đại học Seoul , đó là nơi đào tạo y học hàng đầu trong nước còn cậu?" Hanbin hỏi.
"Tôi... định vào trường cạnh cậu." Koo Bon Hyuk đáp: "Ngành khoa học kỹ thuật bên kia tốt hơn tôi muốn lập nghiệp từ hai bàn tay trắng vào đó cũng thích hợp."
Hanbin thở phào nhẹ nhõm: "Vậy thì gần hết một năm bắt buộc ở ký túc xá chúng ta có thể dọn ra ở chung."
Hanbin nghĩ ngợi bổ sung thêm: "Cần tiền cứ nói thật với tôi lên đại học tôi cũng sẽ làm thêm tiền lương chia một nửa cho cậu."
"Một nửa? Vậy tôi cần ở nhà nấu cơm giặt giũ cho cậu rồi aizzzz." Koo Bon Hyuk giả vờ than thở: "Không làm việc cậu định xem tôi như chim hoàng yến nuôi trong lồng sắt à."
Hanbin giả vờ tức giận muốn đánh Koo Bon Hyuk cậu ta cười né tránh.
Sao cậu ta có thể để Hanbin sống những tháng ngày khó khăn cơ nhỡ chứ. Cậu ta không hề định bước đi một mình , cũng chẳng muốn thách thức gì bố mẹ , cậu ta chỉ mong mình có thể cho Hanbin một tương lai hạnh phúc nhất.
Một tương lai không còn muộn phiền chỉ cần yên tâm ở lại bên cạnh cậu ta.
----------
Kỳ nghỉ hè thoải mái tươi vui đã qua Hanbin cảm giác như chỉ mới chớp mắt thôi mà hè đã kết thúc đến ngày học quân sự. Koo Bon Hyuk và Hanbin dọn hành lý vào trường đại học của mình.
Năm nhất đại học bắt buộc ở ký túc xá , Hanbin được phân vào ký túc xá Beta với những bạn cùng khóa. Một phòng ký túc xá bốn người , lúc Hanbin đến ba người kia đã có mặt.
Với gia thế nhà Koo Bon Hyuk tất nhiên sẽ có người kéo va li giúp. Koo Bon Hyuk để họ xếp gọn đồ đạc của mình , còn cậu ta thì đưa Hanbin đến ký túc xá trước. Hanbin và Koo Bon Hyuk vừa đi vừa xem bản đồ đến ký túc xá một cách suôn sẻ lên phòng.
Cửa đang mở rộng Hanbin nghe thấy tiếng ai đó vang lên: "Này tôi nói các cậu trước các cậu đừng thích tôi đấy tuy Beta có thể ở bên nhau nhưng tôi chỉ thích nữ Beta thôi chứ không cặp với nam Beta đâu."
Một giọng nói khác tiếp lời: "Đừng tưởng bở tuy tôi thì nam nữ gì cũng được nhưng chuyện này phải xem tình cảm đâu phải chỉ cần đúng giới tính là thích ngay chứ cậu căng thế làm gì?"
"Haiz trước khi tới đây tôi còn ảo tưởng có người đẹp ở chung ký túc xá rồi bắt đầu một mối tình ngọt ngào bù đắp cho quãng thời gian cấp ba thiếu thốn tình yêu của tôi giờ xem ra không thể rồi."
"Vậy thôi tôi có mang quà vặt và đặc sản đến nè mọi người ăn thoải mái từ hôm nay chúng ta là anh em tốt của nhau. Chúng ta chỉ làm bạn chứ không yêu đương nhé."
Koo Bon Hyuk dừng bước nhíu mày hỏi Hanbin: "Bạn cùng phòng cậu lộn xộn vậy mới đến trường ngày đầu đã nói chuyện này?"
Hanbin: "... Thật ra các cậu ấy nghịch ngợm tí thôi."
Khác với Alpha và Omega sẽ tìm giới tính khác , đa số Beta đều chọn Beta làm bạn đời , nên chuyện bạn cùng phòng ký túc xá kết hôn nhau chẳng có gì mới mẻ cả , cũng có nhiều trường hợp phát triển tình yêu với bạn cùng phòng.
Đây là nguyên nhân mà rất nhiều Beta sẽ nói thẳng với nhau về quan điểm yêu đương của mình ngay từ lần đầu gặp mặt.
Koo Bon Hyuk kéo va li của Hanbin , gân xanh trên mu bàn tay nổi cả lên.
Nhìn căn phòng ký túc xá mình chưa đặt chân vào , cậu ta chỉ ước cho có thiên thạch rơi xuống đánh sập nơi này luôn đi , để sinh viên năm nhất được ra ngoài ở.
Sao ký túc xá Beta lại thế chứ , Hanbin vào đây có khác gì một miếng thịt tươi ngon béo bở dâng tận miệng bọn thú hoang đâu?
"Không sao tôi chỉ thích nữ Beta thôi nói rõ với họ là được." Dứt lời Hanbin bước vào ký túc xá.
Căn phòng bỗng chốc yên ắng lạ thường.
Bất kể là cậu trai mũm mĩm đang trải drap giường hay anh chàng cao gầy đang soi gương vuốt gel lên tóc hoặc nam sinh đeo kính nằm trên giường đọc nội quy trường tất cả đều đồng loạt nhìn sang.
"Chào mọi người." Hanbin chào hỏi: "Tôi là người cuối cùng của phòng ký túc xá chúng ta , Hanbin."
Câu nói của cậu như đã đánh vỡ kết giới quái đản nào đó bầu không khí nơi này lần nữa sôi động hẳn lên.
Động tác trải drap giường của cậu trai mũm mĩm trông nhã nhặn hơn hẳn anh chàng cao gầy đang vuốt tóc cũng đứng lên hăng hái rằng: "Chào cậu chào cậu giường cậu ở trong kia để tôi dẫn cậu sang đó nhé tôi trải giúp cậu luôn một mình làm lâu lắm."
Qua giọng nói có thể đoán được đây là người vừa nói chỉ thích nữ Beta không cặp với nam Beta.
Hanbin cười lúng túng: "Cảm ơn cậu nhưng không cần đâu bạn tôi sẽ giúp tôi."
Bấy giờ tầm mắt mọi người mới rời khỏi Hanbin chuyển sang chàng trai đang đứng sau lưng cậu. Đó là một chàng trai có dáng người cao ngất ngoại hình và khí chất gần như đã chẳng còn vẻ ngây ngô nữa mà bắt đầu giống một người đàn ông trưởng thành.
Tuy họ là Beta không ngửi được pheromone nhưng vẫn cảm nhận rất rõ áp lực mà chàng trai này mang lại.
"... Trông cậu ấy chẳng giống Beta chút nào." Anh chàng cao gầy lẩm bẩm.
"Ừ cậu ấy là Alpha." Hanbin giải thích.
Koo Bon Hyuk thấy họ thở phào tuy không nói ra nhưng vẫn có bầu không khí khó tả nào đó đang bao trùm căn phòng.
Một Alpha xem ra chỉ là bạn bè bình thường của Hanbin thôi , sẽ không ảnh hưởng đến việc họ theo đuổi Hanbin.
Koo Bon Hyuk chợt nghĩ đến một chuyện siết chặt tay cầm va li.
Hồi cấp ba cậu ta có thể viện cớ yêu đương cản trở việc học hành của Hanbin để đuổi hết những kẻ có ý đồ tiếp cận cậu.
Nhưng bây giờ rời khỏi mái trường cấp ba vào đại học cậu ta còn lý do gì nữa đây?
Vả lại tiếp tục lấy cớ học hành thì nực cười quá người vừa học hành vừa yêu đương đầy rẫy ra đó mới tốt nghiệp đã tức tốc đi đăng ký kết hôn kia kìa.
Hanbin chỉ được phép thuộc về cậu ta bị cậu ta đánh dấu trở thành người thương của cậu ta.
Cậu ta cần tìm một cách mặc kệ lý do gì dù chỉ là cái cớ hay lời thật lòng đều phải khiến Hanbin thành bạn trai mình.
•••••••••••
[ 68 ]
...
Hanbim giải thích rõ với bạn cùng phòng rằng cậu không có dự định phát triển tình cảm trong ký túc xá. Cùng với những tiếng than thở đầy tiếc nuối của họ cuộc sống đại học chính thức bắt đầu.
Hanbin có giấy khám của bệnh viện không cần học quân sự thế nên sau một tuần nhập học cậu vẫn trắng trẻo mịn màng như xưa. Do đó cậu cũng hơi ngại bèn tích cực mua nước uống giải khát cho các bạn chỉ một thời gian sau đã thân thiết với cả lớp.
Tuy việc học tập sinh hoạt ở đại học cũng khá bận rộn nhưng thời gian vẫn thoải mái hơn hồi cấp ba , các bạn cùng lớp cũng có nhiều hoạt động ngoại khóa phong phú , gần như đều tập trung hết vào việc tham gia các câu lạc bộ hoặc yêu đương hẹn hò.
Là người sở hữu gương mặt nổi bật , Hanbin nhận được vô số lời tỏ tình. Tuy Hanbin luôn từ chối khéo , song đại học quá rộng lớn , người lại đông , cảm giác như mãi chẳng hết.
Còn có ai đó tuyên bố rằng chỉ cần ngày nào cậu còn độc thân , thì ngày đó họ vẫn có quyền được theo đuổi.
"Đừng giãy giụa nữa Hanbin à." Về đến phòng , cậu trai mũm mĩm tên Gon khuyên nhủ Hanbin: "Biết tại sao ngày càng nhiều người tỏ tình với cậu không?"
"Tại sao?" Hanbin tò mò.
"Vì cậu đã lên bảng xếp hạng nhan sắc của trường chúng ta đó , thứ hạng tăng vọt như tên lửa luôn." Gon cảm thán: "Tôi thấy chắc không lâu nữa cậu sẽ đứng đầu thôi! Rồi ngày càng có nhiều người hứng thú với cậu , chắc một thời gian nữa sẽ thêm mấy bạn của trường khác , vận hoa đào của cậu rơi đầy rồi."
Hanbin chợt nghĩ đến một điều: "Trường khác có bảng này không? Trường bên cạnh có không?"
"Tất nhiên là có." Gon đáp đoạn tìm lại bảng xếp hạng bí mật này cho Hanbin xem , Hanbin chỉ nhìn thoáng qua đã thấy ngay Koo Bon Hyuk.
"Tôi nhớ Alpha này là bạn cậu nhỉ , cậu ấy có đến tìm cậu nhiều lần." Gon nói: "Chắc giờ cậu ấy cũng được nhiều người theo đuổi lắm , không chừng lần sau gặp mặt , bên cạnh cậu ấy sẽ có thêm một Omega nhỏ xinh đấy."
Không được!
Nhưng với thân phận một người bạn , cậu hoàn toàn không có quyền cấm người khác theo đuổi Koo Bon Hyuk , chỉ biết lặng lẽ đứng nhìn , cũng chẳng thể viện cớ học hành để ngăn cản.
Hanbin nhíu mày đắn đo cả buổi , cuối cùng đưa ra một quyết định nghiêm túc. Cậu thăm dò lâu thế rồi , cũng đã đến lúc cần biết kết quả.
Nếu Koo Bon Hyuk thật sự không thể chấp nhận Beta , vậy cậu cũng sẽ cố gắng chôn vùi những suy nghĩ không nên có , khiến mối quan hệ này trở nên trong sáng đơn thuần như trước đây.
Giải đấu bóng rổ tân sinh viên của đại học được đón chờ nồng nhiệt , bấy giờ người trên khán đài đông nghịt Hanbin đứng ngoài cùng đi một vòng thật lớn , cuối cùng mới tìm được khe hở để lách mình vào.
"Ai đó chen chúc gì vậy..." Alpha cao to bị chen nhìn sang bên cạnh với vẻ bực dọc , rồi im bặt khi thấy rõ khuôn mặt chứa ý cười hối lỗi của Hanbin.
"Xin lỗi." Hanbin nói.
"Không sao không sao , cậu cũng thích xem bóng rổ à?" Alpha cao to hỏi.
"Ừ." Nói đoạn Hanbin nhìn vào trong sân.
Koo Bon Hyuk mặc đồng phục bóng rổ , bấy giờ cậu ta đang tranh thủ lúc người khác ném phạt để nâng tay lau mồ hôi trên trán. Gần như ngay lúc cậu rướn người ra , Koo Bon Hyuk đã nhìn sang , khuôn mặt vốn vô cảm chợt nở nụ cười.
Trận đấu tiếp tục Koo Bon Hyuk cũng rời mắt về tập trung chơi bóng. Hanbin đã quen với nụ cười của Koo Bon Hyuk , cậu vừa định đón xem diễn biến thì phát hiện rất nhiều người xung quanh đang xì xầm kích động.
"Ôi! Cậu ấy mới cười kìa cậu thấy không? Đang cười với mình sao?"
"Thôi đi người chị em cậu thấy hôm nay mình trang điểm đẹp thế không chắc chắn đang cười với mình đấy."
Những cô gái lên tiếng đều trang điểm ăn diện rất xinh , còn xịt nước hoa pheromone thơm tho nữa. Hanbin nhìn thoáng qua họ , âm thầm động viên mình.
Thân phận của cậu và họ hiện giờ chẳng có gì khác biệt cả , nhưng sau ngày hôm nay , dù kết quả thế nào , hai bên đều sẽ có sự thay đổi.
Hôm nay cậu sẽ đặt dấu chấm hết cho chuyện này.
Alpha cao to đứng cạnh Hanbin vẫn nhen nhóm ý đồ bắt chuyện: "Cậu bạn nè , mình chơi bóng rổ cũng khá , ngày mốt đến lượt lớp mình ra sân , cậu muốn đến xem không? Đảm bảo sôi động không kém gì trận này đâu."
"... Thật ra tôi chỉ đến xem bạn thi đấu thôi." Hanbin bất đắc dĩ đáp: "Không rành bóng rổ lắm."
Dòng người chật chội , do đang chen chúc nên Hanbin không hề nhận ra pheromone của Alpha nọ đang len lỏi bám lên vai mình.
"Không rành cũng chẳng sao mình sẽ dạy cậu hiểu quy định rồi xem sẽ thấy hứng thú hơn."
Chàng Alpha huyên thuyên: "Ví dụ như..."
Vì giữ phép lịch sự Hanbin vừa trả lời những câu khách sáo vừa tiếp tục quan sát trận đấu. Chỉ là không biết có phải ảo giác hay không cậu cứ cảm thấy thi thoảng Koo Bon Hyuk sẽ nhìn sang đây mặt mày bí xị.
Tiếng tuýt còi kết thúc trận đấu vang lên , đội của Koo Bon Hyuk thắng với tỷ sổ cách biệt. Là người ghi nhiều điểm nhất trận , Koo Bon Hyuk được tặng tràng pháo tay nồng nhiệt , tiếng hò reo và cả những chai nước suối đầy thành ý của người thầm mến cậu ta.
Koo Bon Hyuk từ chối tất cả đi về phía Hanbin trước đôi mắt trợn tròn của mọi người , lấy chai nước trong tay cậu sang uống một hơi cạn sạch. Hanbin nghe thấy tiếng bàn tán của họ:
"Đó là bạn trai cậu ấy à?"
"Chắc không phải , đừng ngốc thế , tỷ lệ Alpha tìm Beta siêu thấp , huống chi trước đó chúng ta từng tìm hiểu rồi mà , Koo Bon Hyuk vẫn đang độc thân."
"Ồ ồ vậy được vậy chúng ta tiếp tục theo đuổi."
Hanbin nắm chặt chai nước trong tay Koo Bon Hyuk cũng lặng thinh chỉ choàng tay qua vai Hanbin để mùi trên tay mình át đi pheromone của kẻ khác , kéo Hanbin ra khỏi sân bóng rổ.
Họ có thuê một căn hộ gần trường , mỗi cuối tuần sẽ cùng sang đó , nhân tiện ăn chung bữa cơm. Hôm nay là thứ Sáu , Hanbin được Koo Bon Hyuk dắt đi ăn mà vẫn hồn nhiên chẳng nhận ra điều gì , lòng cậu giờ đây còn trĩu nặng tâm sự , không biết lát nữa nên bày tỏ thế nào.
"Ăn cơm đi nghĩ gì nhập tâm thế." Koo Bon Hyuk gõ lên mặt bàn chỗ Hanbin ngồi , thấy cậu vẫn đang cầm muỗng với vẻ mất hồn , nheo mắt múc canh trong chén lên.
Nhìn chằm chằm Hanbin hồi lâu , Koo Bon Hyuk cố gắng điều chỉnh tâm trạng như thường ngày , sau đó mới ra vẻ điềm nhiên hỏi: "Tôi thấy cậu trò chuyện với Alpha kia vui lắm nhỉ?"
"Alpha nào." Hanbin vẫn thất thần: "À cũng tạm."
Cũng tạm?
Koo Bon Hyuk nắm chặt đôi đũa trong tay như muốn siết gãy nó.
Nỗi lo đè nén đã lâu lần nữa xuất hiện , cậu ta cố sức điều chỉnh nhịp thở , hỏi bằng giọng nhẹ nhàng nhất: "Lời hẹn lúc học cấp ba của chúng ta , để không cản trở việc học của cậu , tôi hỗ trợ đuổi những Alpha tiếp cận cậu đi , bây giờ cần tiếp tục nữa không?"
Hanbin ngẩng đầu nhìn Koo Bon Hyuk. Nếu hôm nay thất bại , sau này cậu cũng chẳng còn mặt mũi tiếp tục làm phiền Koo Bon Hyuk. Nếu hôm nay thành công , cậu không cần nhờ Koo Bon Hyuk hỗ trợ đuổi những Alpha đó nữa.
Hanbin lắc đầu: "Không cần đâu."
Hô hấp của Koo Bon Hyuk tạm dừng trong giây lát , lớp mặt nạ giả tạo đã bên bờ vực tan vỡ.
"Không cần?" Koo Bon Hyuk bỗng cười.
Nụ cười này trông chẳng vui vẻ chút nào , Hanbin chưa từng nhìn thấy một Koo Bon Hyuk như vậy. Rõ ràng khóe môi đang nhếch nhưng lại chẳng hề mang hơi ấm , thậm chí còn hơi rùng rợn.
Hanbin sững sờ: "... Đúng vậy."
"Được." Koo Bon Hyuk vẫn cười: "Ngây ra làm gì ăn đi."
Hanbin nhíu mày: "... Cậu giận tôi à?"
Nụ cười của Koo Bon Hyuk nhạt dần: "Tự dưng bị hắt hủi như vậy , cậu có vui nổi nữa không?"
Lời của Koo Bon Hyuk nghe hợp lý vô cùng, cũng khớp với hình tượng Alpha thẳng đuột xưa giờ của cậu ta.
Hanbin nhìn nước canh trong veo trước mặt hồi lâu , cậu quyết định không rề rà nữa , thẳng thắn rằng: "Tôi làm vậy là có lý do. Koo Bon Hyuk tôi..."
"Về rồi nói." Koo Bon Hyuk ngắt lời Hanbin: "Giờ cơm thì ăn đàng hoàng , chuyện nghiêm túc để sau hẵng tính , thức ăn nguội cả rồi kìa."
"... Được rồi ăn thôi." Hanbin không chấp nhất với địa điểm bày tỏ cho lắm , thế là cúi đầu ăn cơm.
Nhìn Hanbin một lúc , Koo Bon Hyuk rũ mi che đi cảm xúc đang cuộn trào trong mắt mình.
Nếu không có thay đổi gì đặc biệt , Hanbin sẽ chẳng bao giờ ngỏ ý muốn hủy bỏ giao hẹn giữa họ , nên nhất định đã xảy ra biến động gì rồi.
Ở nơi cậu ta không thấy , Hanbin đã dần dần thay đổi , Hanbin tiếp xúc nhiều bạn bè hơn , không còn phản cảm với việc tiếp nhận tình cảm của người khác nữa.
... Chưa biết chừng Hanbin đã phải lòng ai rồi , lần này muốn cho cậu ta biết về người cậu thích , muốn cậu ta chúc phúc họ.
Chưa biết chừng Hanbin vẫn đang đơn phương kẻ đó , định nhờ cậu bày cách theo đuổi kẻ đó.
Koo Bon Hyuk ra sức cứa đứt miếng thịt bò trên đĩa.
Bất kể là ai , chỉ cần Hanbin nói tên kẻ đó ra , cậu ta sẽ khiến kẻ đó không dám xuất hiện bên cạnh Hanbin một lần nào nữa.
Từ đầu đến cuối... Hanbin chỉ có thể ở bên cậu ta.
----------
Ăn xong Hanbin và Koo Bon Hyuk dạo bước về phòng trọ. Hanbin dành cả quãng đường để lên kế hoạch cho việc bày tỏ của mình.
Có lẽ bày tỏ với Koo Bon Hyuk trong một không gian lãng mạn sẽ dễ thành công hơn chăng? Vả lại trước đây khi cậu làm nũng , Koo Bon Hyuk cũng mất tự nhiên lắm , chắc nếu cậu vừa tỏ tình vừa làm nũng thì hiệu quả sẽ tốt hơn nhỉ.
Cuối cùng cũng đến nhà , Koo Bon Hyuk mở cửa Hanbin theo sau cậu ta bật đèn.
Bấy giờ Koo Bon Hyuk đã điều chỉnh lại cảm xúc cậu ta xoay sang đối mặt với Hanbin: "Ban nãy ở tiệm ăn cậu muốn nói gì?"
Hanbin nhìn quanh căn hộ nhỏ của họ chẳng nơi nào lãng mạn cả xem ra chỉ có thể tự tạo thôi. Hanbin muốn ra ban công nơi ấy có thể thấy dòng xe cộ ngược xuôi nhưng Koo Bon Hyuk sợ độ cao quả thật không hợp với họ.
Koo Bon Hyuk ngồi lên sofa Hanbin cũng ngồi cạnh , cậu thử chạm đầu gối mình lên đầu gối Koo Bon Hyuk: "Tôi muốn nói với cậu một việc."
Koo Bon Hyuk vẫn mỉm cười: "Nói đi."
"Tôi đang thích một người." Hanbin thừa nhận.
Giờ phút này suy đoán tồi tệ nhất đã thành sự thật dù trong đầu nhẩm đi nhẩm lại vô số lần nhưng khi chính tai nghe thấy Koo Bon Hyuk vẫn chẳng tài nào kiểm soát nổi vẻ mặt của mình.
Cậu ta chỉ đành dùng câu nói bông đùa để che giấu cảm xúc chân thật nhất: "Là tôi à?"
"...!?" Hanbin trợn tròn mắt.
Hanbin và Koo Bon Hyuk nhìn nhau sự bàng hoàng không cách nào diễn tả bằng lời đã chiếm trọn tâm trí cậu chẳng hơi đâu nói mấy câu từ lãng mạn nữa chỉ biết kinh ngạc thốt lên: "Thì ra cậu biết rồi?"
Koo Bon Hyuk: "Huh?"
Cậu ta biết gì? Cậu ta vừa nói gì nhỉ?
Đầu óc tự dưng trở nên mụ mị , Koo Bon Hyuk cố động não nhớ lại. Hình như cậu ta nói người Hanbin thích là cậu ta...
"Nên...cậu đồng ý chứ?" Hanbin hỏi tiếp , nhìn cơ thể sượng cứng và khuôn mặt nghệt ra của Koo Bon Hyuk: "Nếu cậu không chấp nhận được tôi sẽ đi..."
Chữ tiếp theo bị chặn lại người nọ lao sang hôn ngấu nghiến , nuốt trọn những lời cuối cùng mà cậu chưa kịp thốt ra...
*Vì hai ẻm đã bước sang mối quan hệ khác nên bắt đầu từ chap 69 trở về sau mình sẽ đổi xưng hô sang một cách thân mật hơn nhé.*
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro