Chap 14: Muốn giữ chặt lấy anh
Tin nhắn kia của Han Bin như phá hủy cuộc trò chuyện, Hyuk thấy nhưng cũng không trả lời lại.
Đóng khung chat lại, rồi lại một lần nữa mở ra. Nằm gục xuống bàn, rồi lại ngồi dậy. Han Bin có chút đứng ngồi không yên, đem mũ áo chùm lên đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn bị che đi hơn một nửa, lại vô lực nằm sấp trên mặt bàn.
Tức giận? Nên nói một câ u xin lỗi hay không? A a a a a. Han Bin dùng sức vò đầu. Nên nói cái gì đây a!!!
Koo Bon Hyuk sau khi nhìn thấy tin nhắn của Han Bin liền rơi vào trầm tư.
Bị dọa sợ rồi sao? Sợ? Hẳn là bị sợ rồi. Được một nam nhân nói sẽ tặng món quà gửi gắm tấm lòng mình, nhất định là sẽ sợ hãi rồi. Quen biết chưa được bao lâu, số điện thoại không biết, sinh nhật cũng không biết, tên bố mẹ cũng không biết, vậy mà đã nói đưa cả tấm lòng, Koo Bon Hyuk ơi là Koo Bon Hyuk, thật sự là bị kích động a. Hyuk nghĩ một hồi liền bất giác thở dài.
Trong khi đó.....
Choi Eun Chan ban đêm đột nhiên xông vào nhà dọa Han Bin sợ chết khiếp. Hỏi vì sao lại tới, Eun Chan nói "Không có em trai nhà tôi rất lạnh lẽo T^T tôi không ở được T^T"
Chém gió...chẳng lẽ em của cậu ngày nào cũng ở nhà nhảy disco sao...bày đặt ngại ở nhà lạnh lẽo.
Han Bin cảm thấy mình là một người lương thiện, nên cho Eun Chan ở lại.
Eun Chan dùng máy tính của Han Bin, tự động đi vào instagram của Han Bin. Lượn lên lượn xuống liền nhận được tin nhắn của "tình địch là thủ hạ bại tướng"
ID của người này rất thú vị nha. Eun Chan nghĩ thầm trong lòng.
Tiện tay kéo lên xem đoạn hội thoại phía trên.
"Đ*m!!!" Eun Chan hét lớn một tiếng.
"Làm sao thế?" Han Bin đang đọc thư nhìn qua hỏi.
"Ách...Hyukie của tôi nói chuyện với cậu này"
"Cái gì?" Han Bin đem thư quẳng sang 1 bên, chạy đến trước máy tính.
Eun Chan nhìn chằm chằm vào cậu.
Han Bin muốn trả lời cái gì cũng không dám đưa tay ra. Quay về ngồi lại lên giường cúi đầu, giống hệt như trẻ con phạm lỗi.
"Han Bin" giọng nói của Eun Chan trầm xuống.
Han Bin cúi đầu ngày một thấp,
Eun Chan vỗ lên mặt bàn "Cậu trả lời như vậy là sao! Người ta nói là thật lòng với cậu mà! Giờ phút đó cậu đáng lẽ ra phải lệ rơi đầy mặt mới được! Tôi chờ cậu! Cậu nhìn xem cậu nói cái gì! Cái gì đây!"
⊙▽⊙ Han Bin có chút phản ứng không kịp, tình huống bây giờ là thế nào đây?
"Đợi chút, idol của cậu đang thổ lộ với tôi đấy"
"Tôi không mù nhé"
"Cậu không phải nên nhảy vào ngăn cản sao?"
"Vì sao?"
"Vì cậu ta thổ lộ với nam nhân"
"Tôi biết, cậu trừ ngoại hình ra thì cái gì cũng không giống con gái"
"Đ!t! Cái đ** gì thế?"
Eun Chan lắc đầu ngồi xuống bên cạnh Han Bin.
"Han Bin, làm 1 minh tinh Hyuk đã mất đi rất nhiều. Tôi không muốn cậu ấy mất đi bất cứ thứ gì nữa. Tuy rằng tôi kỳ thực cũng không tán thành chuyện cậu ấy thích một nam nhân, nhưng là fan của cậu ấy, nếu fan của cậu ấy không ủng hộ, thì còn ai ủng hộ Hyuk nữa? Suy cho cùng, tôi cũng chỉ là đang làm tròn bổn phận của một fan thôi"
"Chan Chan!" Han Bin nhìn sang Eun Chan, không biết phải nói cái gì.
"Hơn nữa, so với người không quen biết, thì người tôi quen biết vẫn đáng tin hơn ha ha ha ha ha"
"→_→"
"Ôi tự nhiên mệt quá, tôi muốn đi ngủ~" Nói xong Eun Chan lười nhác đứng dậy đi về phòng dành cho khách. Han Bin vẫn như cũ ngồi ở trên giường nhìn chằm chằm vào máy tính rồi nhìn ra ngoài 1 lúc.
"Han Bin Han Bin ^^"
"Ngày kia bọn em sẽ về đó~"
Tiếng thông báo tin nhắn vang lên làm Han Bin có chút giật mình, sau đó liền nhanh chóng đi qua chỗ máy tính, gõ một dòng chữ.
"Nói với Hwa Rang ngày kia nhiệt độ xuống thấp đó, mặc nhiều áo vào đừng để cảm lạnh"
"( ̄へ ̄)"
Han Bin nhìn biểu cảm Hyuk gửi qua dường như có thể tưởng tượng được phía bên kia màn hình máy tính bộ dáng trẻ con của cậu ta lại bộc phát, không khỏi cúi đầu bật cười một cái. Sau đó gõ qua mấy chữ nữa.
"Cậu cũng thế"
5 giây sau, bên kia mới hồi âm.
"Em biết rồi~ ~\(≥▽≤)/~ cục cưng >3<"
"Cục cái đầu cậu! >////<"
Hyuk nhìn dòng chữ trên màn hình "Cậu cũng thế" mà an an ổn ổn tiến vào mộng đẹp.
Ngày hôm sau Hyuk đứng trước gương cẩn thận chăm chút một phen.
Hwa Rang nhịn không được liền tỏ ra khinh thường "Hyung đây là đang liều mạng để gây ấn tượng sao! Còn trang điểm ra sân bay nữa!"
Hyuk nghiêng sang liếc nhìn một cái.
"Em không biết đối với fan gương mặt quan trọng thế nào sao?"
"Thật sao?" Hwa Rang hơi nghiêng nghiêng đầu.
"Thế em nghĩ Tae Rae vì cái gì mà ngày nào cũng đắp mặt nạ dưỡng da?"
Hwa Rang suy nghĩ sau đó nhanh như chớp chạy về phòng của mình, một bên lục tung quần áo của mình, một bên hét lớn "Hyung! Mang đồ trang điểm của anh sang đây! Em cần sự trợ giúp của hyung"
Vì vậy lần này về nước, các fan ra sân bay đón đều vô cùng kích động.
"Đ*m! Koo Bon Hyuk với Hwa Rang sao vậy!!!"
"Đ*m! Cái này không khoa học!"
"Đ*m! Oppa của ta ngày càng đẹp trai lên một tầng cao mới"
Trên twitter cũng diễn ra tình cảnh tương tự, sói tru không ngớt.
"a a a a a a a a a a a a a a [phát điên] [phát điên]"
"Vì sao lại đẹp trai bức người thế này!!! Rút cục ở Thái đã xảy ra chuyện gì!!!"
"Hôm nay phải down hết fancam về! Toàn bộ!!!"
Đang bàn về vấn đề quan trọng, Han Bin ở bên kia bị Eun Chan lôi kéo đứng ở bên trong một lúc, liền cảm giác mình hẳn là nên chọn đề tài này làm đề tài nghiên cứu cho kỳ sau.
Choi Eun Chan chỉ gọi 1 cú điện thoại sau đó liền nghênh ngang dắt Han Bin đi ra sân bay đón người.
Hai người bọn họ đứng ở đây, nguyên nhân chính là đón Choi Eun Seok.
Choi Eun Seok trớ trêu thế nào lại ngồi cùng khoang hạng nhất với TEMPEST. Han Bin thực muốn quỳ xuống mà.
Không hổ danh là rada~, đi đến chỗ nào thì y như rằng chỗ ấy có TEMPEST.
"Chan Chan cậu ăn kẹo mút không?" Han Bin bóc ra một cái cho mình, đưa cái còn lại cho Eun Chan.
Eun Chan nhận lấy nhưng lại đút vào trong túi áo.
"Để dành cho em trai"
"......"
Vì đến đây đợi nên Han Bin cũng tự khắc biến thành đến chờ TEMPEST. Hyuk nhìn thấy Han Bin, nghĩ nghĩ đầu tiên nên nói cái gì bây giờ, nhưng lại nhìn sang xung quanh người người khiêng đại bác, liền cẩn thận áp chế ham muốn xuống.
(Đại bác chỉ ống lens máy ảnh của mấy chị master đó =)))))))))
Mắt thấy Han Bin đi về phía toilet, Koo Bon Hyuk biết, cơ hội đến rồi!!!
"Mọi người! Anh đi vệ sinh một chút!" Nói xong liền chạy thẳng.
"Mèo con~"
Han Bin vừa kéo quần xuống, nghe được người bên cạnh gọi mình, quay đầu lại, sợ tới mức đái không được.
"Đ*m!! Cậu cậu cậu! Làm sao cậu vào được đây!" Han Bin vừa nói vừa xách quần lên.
"Đây là nhà vệ sinh nam mà" Hyuk vô tội nhìn.
"Cậu làm ơn đừng nhìn tôi được không! Gặp mặt trong lúc này rất xấu hổ được chứ!" Han Bin kéo khóa quần lên, mặt đỏ như gấc.
Han Bin nói vậy nhưng ánh mắt Hyuk vẫn không tự chủ được mà nhìn xuống phía dưới. Nhìn một chút liền đỏ mặt, vội vàng quay lưng lại.
"Cái đó...của anh, em không có nhìn đâu!"
Cậu đứng đây bố ai dám đi nữa. Trong lòng Han Bin muốn bóp chết Hyuk một trăm lần.
Han Bin sửa sang lại quần, rửa tay, Hyuk không nói lời nào, cun cút đi theo.
Eun Chan nhìn thấy Han Bin đi ra, liền đem kẹo mút ban nãy Han Bin đang ăn dở đưa trả lại cho Han Bin.
Hyuk đi sau Han Bin nhìn thấy liền chạy ra.
"A! Kẹo mút~"
Sau đó cúi người, đem kẹo mút trong tay Han Bin ngậm vào miệng.
Han Bin còn chưa kịp phản ứng lại, Hyuk đã đi xa, một bên ngậm kẹo mút một bên vẫy tay với anh.
"Đ*m! Kẹo kia ông đang ăn dở!!"
"Ê? Mèo con, cậu đỏ mặt sao" Eun Chan chọc chọc mặt Han Bin "A~ bỏng cả tay~"
Han Bin về nhà xem ảnh sân bay hôm nay.
Fansite của Hyuk đăng lên preview.
"Nhìn thật giống một đứa con nít ăn kẹo mút nha! Hu hu hu lần sau noona sẽ mua cho cậu cả một thùng được không? [đáng thương] [đáng thương]"
Mặt Han Bin lại đỏ lên.
A a a a a a a Định hôn môi gián tiếp sao!!!!
Đúng lúc đó "Tình địch là thủ hạ bại tướng" gửi tin nhắn đến.
"Mèo con~ kẹo mút hôm nay ngon lắm~"
"Cậu biến đi!!!!"
"Em rất vui nha"
Đ!t, bị cuồng ngược sao! Mắng chửi cậu cút đi cậu còn vui vẻ được!
"Cuối cùng cũng có 1 chuyện không thua Hwa Rang"
"........."
Han Bin thừa nhận lúc này cảm giác có một chút đau lòng.
"Han Bin hyung Han Bin hyung" Tin nhắn của Hwa Rang cũng tới.
"Hwa Rangie~"
"Han Bin hyung Han Bin hyung~ Có thể cho em số điện thoại của anh không [mắt lấp lánh] [mắt lấp lánh]"
Han Bin một giây cũng không cần suy nghĩ, nhanh chóng gửi số điện thoại cho Hwa Rang.
Sau đó....
Han Bin không ngờ lại nhận được điện thoại của Koo Bon Hyuk.
"Mèo con~"
Đ** đỡ được! Thì ra là hai người kia thông đồng với nhau!
"Chuyện gì?" Han Bin giọng điệu khó chịu.
"Ui ui! Anh đừng nóng mà! Em muốn hỏi anh một chuyện"
"Chuyện gì?"
"Anh bây giờ....có thích em không, dù chỉ là một chút?"
"..."
Han Bin không biết nên trả lời thế nào nên trầm mặc một hồi lâu.
"Em đếm đến 3, nếu như anh không trả lời có nghĩa là đồng ý"
"Cái gì? Cậu! Không phải! Tôi..."
"3"
"Đ*m! Không phải nói đếm đến 3 sao! Đ*m! Sao lại bắt đầu bằng 3?!"
"Han Bin" Hyuk lần đầu tiên gọi tên Han Bin như vậy, Han Bin cũng yên lặng trở lại.
"Han Bin. Anh có thích em một chút nào không? Cũng có một chút đi? Hay là, ngay cả một chút cũng không thích" Ở đầu bên kia điện thoại, Hyuk tự cười giễu cợt một chút.
Trái tim Han Bin bỗng nhiên hẫng một nhịp, đau đớn. Anh muốn nói không phải, nhưng cuối cùng lại không thể nói thành lời.
"Vậy thì đúng rồi, nhưng em rất thích rất thích anh, so với trước kia còn thích hơn rất nhiều"
"Đôi khi em rất muốn cám ơn Hwa Rang. Nếu không có nhóc ấy em cũng không thể quen biết anh"
"Nhưng mà em cũng rất ghen tị với Hwa Rang. Vì sao có thể được Han Bin yêu thích nhiều đến vậy?"
"Cái đó...tôi chỉ thích cậu ấy như một fan hâm mộ thôi" Giọng nói của Han Bin ngày một nhỏ.
"Là một fan hâm mộ thì thích Hwa Rang, vậy khi là Han Bin thì thích Hyuk có được không?"
Không phải là muốn giữ fan, em chỉ là muốn giữ chặt lấy anh.
___________________________________
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro