CHƯƠNG 8: GIỮA ÁNH SÁNG VÀ BÓNG TỐI
"Thế giới của những thần tượng luôn tồn tại song song giữa ánh sáng rực rỡ của sân khấu và bóng tối cô đơn sau cánh gà. Tình yêu, trong thế giới ấy, càng trở nên mong manh và cần được trân trọng, như một đóa hoa âm thầm nở rộ giữa khắc nghiệt."
Giữa sự khắc nghiệt của showbiz và những áp lực vô hình, tình cảm nảy sinh giữa Hanbin và Hyuk tựa như một đóa hoa dại kiên cường, âm thầm vươn mình tìm kiếm ánh sáng.
*Những Lo Lắng Thầm Kín Gặm Nhấm Tâm Can và Áp Lực Vô Hình Đè Nặng Vai
Sau đêm định mệnh với lời thú nhận chân thành của Hyuk, Hanbin rơi vào một vòng xoáy của những suy nghĩ miên man không dứt. Anh tự vấn bản thân, cố gắng phân tích những cảm xúc mơ hồ đang dần hình thành trong lòng. Anh lục lại những khoảnh khắc đã qua giữa anh và Hyuk, từ những cử chỉ quan tâm nhỏ nhặt đến những ánh mắt sẻ chia lặng lẽ. Anh nhận ra rằng sự ân cần và chu đáo của Hyuk luôn hiện hữu, như một hơi thở quen thuộc mà anh đã vô tình bỏ qua, không hề mảy may nghi ngờ đến một ý nghĩa sâu xa hơn.
Áp lực vô hình từ công ty quản lý và sự soi mói khắt khe của dư luận luôn là một gánh nặng thường trực đè nặng lên vai mỗi thành viên Tempest. Trong thế giới khắc nghiệt của những thần tượng, việc một thành viên có mối quan hệ tình cảm đã là một điều vô cùng nhạy cảm, có thể gây ra những phản ứng tiêu cực từ một bộ phận người hâm mộ và ảnh hưởng đến hình ảnh của cả nhóm. Huống chi, mối quan hệ mà Hyuk vừa thổ lộ lại là một tình yêu đồng giới, một điều vẫn còn vấp phải nhiều định kiến và sự kỳ thị trong xã hội. Hanbin lo lắng khôn nguôi về tương lai của cả Tempest, về sự nghiệp mà họ đã cùng nhau đổ mồ hôi và nước mắt để xây dựng. Anh không muốn một chuyện tình cảm cá nhân có thể trở thành một cơn sóng dữ, cuốn trôi đi tất cả những nỗ lực và ước mơ của mọi người.
Trong những ngày tâm trạng nặng nề ấy, Hanbin đã tìm đến LEW, người anh cả đáng tin cậy của nhóm, để chia sẻ những lo lắng và dằn vặt trong lòng. Trưởng nhóm lắng nghe một cách cẩn thận, không ngắt lời, ánh mắt anh chứa đựng sự cảm thông sâu sắc đối với Hanbin nhưng cũng không hề né tránh những khó khăn và thử thách mà họ có thể phải đối mặt trong tương lai. LEW khuyên Hanbin nên dành thời gian suy nghĩ thật kỹ lưỡng và đưa ra quyết định dựa trên tiếng gọi của trái tim mình, nhưng anh cũng không quên nhắc nhở Hanbin về trách nhiệm to lớn của anh đối với cả nhóm, những người đã cùng anh kề vai sát cánh suốt những năm tháng qua.
*Những Dấu Hiệu Rõ Ràng Hơn Vẽ Nên Một Bức Tranh Tình Yêu và Sự Thay Đổi Tinh Tế Trong Hành Động
Trong những ngày Hanbin chìm đắm trong những dòng suy nghĩ phức tạp, Hyuk vẫn tiếp tục thể hiện sự quan tâm và tình cảm của mình một cách chân thành và tế nhị. Cậu không còn cố gắng che giấu ánh mắt lo lắng mỗi khi Hanbin có vẻ mệt mỏi hay căng thẳng, cậu chủ động giúp đỡ anh trong công việc chung của nhóm, từ việc sắp xếp đồ đạc đến việc tập luyện vũ đạo, và luôn tạo ra một không gian riêng tư để Hanbin có thể thoải mái suy nghĩ mà không cảm thấy bị làm phiền hay áp lực.
Các thành viên khác trong nhóm, những người đã quen thuộc với mọi cung bậc cảm xúc của Hanbin và Hyuk, cũng dần nhận ra những thay đổi rõ rệt và tinh tế trong mối quan hệ của cả hai. Những cuộc cãi vã vặt vãnh, những tranh luận không hồi kết giữa họ dường như đã biến mất, thay vào đó là sự thấu hiểu và nhường nhịn lẫn nhau trong mọi tình huống. Họ thường xuyên trao nhau những ánh mắt trìu mến và những nụ cười bí mật, những khoảnh khắc giao tiếp lặng lẽ nhưng chứa đựng một sự kết nối sâu sắc mà những người ngoài khó có thể nhận ra.
Một lần, trong một buổi phỏng vấn trực tiếp đầy áp lực, khi Hanbin có vẻ căng thẳng và lúng túng trước một câu hỏi hóc búa từ phóng viên, Hyuk đã khéo léo chuyển hướng câu chuyện bằng một câu trả lời thông minh và hài hước, giúp anh giải tỏa áp lực và thu hút sự chú ý của mọi người sang một chủ đề khác. Hành động nhỏ nhưng đầy ý nghĩa và sự quan tâm tinh tế của Hyuk không hề thoát khỏi ánh mắt biết ơn của Hanbin. Anh nhìn em, một cảm xúc ấm áp và một sự biết ơn sâu sắc trào dâng trong lòng, anh bắt đầu nhận ra rằng tình cảm của Hyuk dành cho anh có lẽ còn sâu sắc hơn những gì anh từng nghĩ.
*Một Cuộc Trò Chuyện Thẳng Thắn Xé Tan Màn Sương Nghi Ngờ và Những Rung Động Khó Chối Từ Nảy Mầm Trong Tim
Sau nhiều ngày trăn trở và suy nghĩ thấu đáo, Hanbin cuối cùng cũng quyết định có một cuộc trò chuyện thẳng thắn và nghiêm túc với Hyuk. Anh tìm đến phòng em vào một buổi tối muộn, khi mọi thứ đã chìm vào sự tĩnh lặng của đêm khuya.
- "Hyuk... chúng ta nói chuyện một chút được không?" Hanbin khẽ hỏi khi Hyuk mở cửa, giọng anh mang theo một chút hồi hộp và quyết tâm.
Hyuk khẽ gật đầu, mời Hanbin vào phòng. Cả hai ngồi đối diện nhau trên chiếc диван quen thuộc, không gian yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng thở nhẹ nhàng của cả hai, một bầu không khí căng thẳng bao trùm.
- "Em biết anh cần thời gian để suy nghĩ," Hyuk lên tiếng trước, giọng cậu có chút hồi hộp và lo lắng. "Em không muốn gây bất kỳ áp lực nào cho anh."
Hanbin nhìn sâu vào đôi mắt trong veo của Hyuk, anh nhận thấy sự chân thành và kiên định ẩn chứa trong ánh mắt ấy. "Thật ra... anh đã suy nghĩ rất nhiều trong những ngày qua. Về em... về chúng ta... về những gì em đã nói."
Hyuk im lặng lắng nghe, trái tim anh đập nhanh hơn bao giờ hết, chờ đợi từng lời Hanbin thốt ra.
- "Anh... anh chưa bao giờ nghĩ đến chuyện này trước đây," Hanbin tiếp tục, giọng anh có chút ngập ngừng và bối rối. "Nhưng... sự quan tâm chân thành của em, sự lo lắng âm thầm của em... nó khiến anh cảm thấy... khác lạ. Một cảm giác mà anh chưa từng trải qua với bất kỳ ai."
Hyuk nhìn Hanbin, ánh mắt anh sáng lên một tia hy vọng mong manh, một niềm vui khẽ rung động trong tim.
- "Anh không chắc chắn liệu đây có phải là tình yêu hay không," Hanbin nói tiếp, một nụ cười nhẹ nhàng thoáng qua trên môi anh, "nhưng... anh không hề cảm thấy khó chịu hay gượng ép khi ở gần em. Trái lại, anh cảm thấy... thoải mái và bình yên, như thể mọi lo lắng đều tan biến khi có em bên cạnh."
Một nụ cười nhẹ nhàng và chân thật nở rộ trên môi Hanbin khi anh nhìn sâu vào mắt Hyuk. "Và... đôi khi, tim anh cũng khẽ đập nhanh hơn một chút, một nhịp điệu khác lạ, mỗi khi anh nhìn thấy em cười, mỗi khi ánh mắt chúng ta vô tình chạm nhau."
Lời thú nhận ngập ngừng nhưng chân thành và đầy rung động của Hanbin khiến trái tim Hyuk như vỡ òa trong niềm hạnh phúc. Anh không ngờ rằng Hanbin cũng có những cảm xúc tương tự, những rung động mà cả hai đều cố gắng chôn giấu bấy lâu nay. Anh nhìn Hanbin, ánh mắt anh tràn đầy sự yêu thương, sự biết ơn và một niềm hy vọng rạng rỡ.
- "Vậy... anh... anh có chấp nhận em không?" Hyuk khẽ hỏi, giọng run run như sợ một câu trả lời phủ nhận sẽ dập tắt ngọn lửa hy vọng vừa nhen nhóm trong tim anh.
Hanbin đưa tay nắm lấy bàn tay ấm áp của Hyuk, một cái nắm tay nhẹ nhàng nhưng chứa đựng một sự quyết tâm và tin tưởng. Anh nhìn sâu vào đôi mắt trong veo của em, một nụ cười chân thật và dịu dàng nở trên môi.
- "Có, Hyuk. Anh muốn thử. Anh muốn khám phá những cảm xúc này cùng em."
Trong không gian tĩnh lặng của đêm khuya, dưới ánh đèn ngủ dịu nhẹ, hai trái tim cuối cùng cũng tìm thấy nhịp đập đồng điệu, vượt qua những rào cản của lý trí và những nỗi sợ hãi mơ hồ, hướng đến một tương lai có thể còn nhiều điều chưa chắc chắn nhưng lại tràn ngập hy vọng và những rung động ngọt ngào của tình yêu.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro