Dưới Bóng Quyền Lực
**Chương 3: Khoảng Cách Nguy Hiểm**
Kể từ sau đêm đó, Offenderman không ngừng cảm thấy mình đang bị vây hãm. Trái tim hắn đập mạnh mỗi khi nhớ lại những khoảnh khắc giữa hắn và Slenderman, nhưng lý trí không cho phép hắn buông thả bản thân. Hắn không thể, và cũng không muốn thuộc về ai, nhất là một kẻ thống trị như Slenderman. Chính vì thế, hắn bắt đầu tìm cách né tránh.
Trong nhiều ngày liền, Offenderman không còn bước chân vào khu vực trung tâm khu rừng – nơi Slenderman thường xuất hiện. Hắn cố gắng lẩn trốn, tránh xa mọi ánh mắt vô hình của kẻ đứng đầu, tạo ra một khoảng cách giữa mình và hắn.
Mỗi lần cảm nhận được sự hiện diện của Slenderman, Offenderman lập tức tìm cách tránh đi. Hắn không muốn đối mặt với kẻ đã từng chiếm hữu mình, không muốn nhìn thấy cái bóng cao lớn đó đang dần chiếm lấy tâm trí mình một lần nữa.
---
Bên ngoài khu rừng, Offenderman ngồi dựa lưng vào một tảng đá lớn, đôi mắt trống rỗng ngước lên trời. Hắn thở dài, cảm nhận sự yên tĩnh xung quanh. Những ngày qua, việc tránh xa Slenderman đã khiến hắn nhẹ nhõm hơn. Nhưng cảm giác ấy chỉ là thoáng qua, bởi dù thế nào, hắn vẫn không thể ngừng nghĩ về thủ lĩnh của Creepypasta.
“Ngươi không thể trốn mãi đâu,” một giọng nói lạnh lẽo vang lên từ phía sau. Cả không gian xung quanh như chìm vào bóng tối ngay khi giọng nói ấy xuất hiện.
Offenderman giật mình, tim hắn chợt thắt lại. Hắn không cần quay lại cũng biết ai đang đứng đó. Cơ thể hắn căng thẳng, nhưng hắn không hề di chuyển, cố giữ bình tĩnh trước sự hiện diện của Slenderman.
“Ngươi nghĩ rằng tránh mặt ta sẽ làm được gì?” Slenderman tiếp tục nói, từng bước chân chậm rãi nhưng nặng nề tiến gần hơn. “Ngươi biết rõ rằng ngươi không thể trốn thoát khỏi ta.”
Offenderman nghiến chặt răng, đôi bàn tay siết lại thành quyền. Hắn cảm thấy sự áp đảo của Slenderman, nhưng vẫn cố giữ vẻ mặt lạnh lùng và bướng bỉnh.
“Tôi không trốn,” Offenderman đáp, giọng hắn thấp nhưng rõ ràng. “Tôi chỉ không muốn phải đối mặt với ngươi nữa.”
Slenderman im lặng một lúc, như thể đang phân tích từng từ của Offenderman. Rồi hắn cúi người xuống, đôi tay dài của hắn nắm lấy vai Offenderman, kéo hắn đứng dậy. “Ngươi đang dối lòng,” Slenderman nói, giọng trầm đầy kiểm soát. “Ngươi biết rằng mình không thể tránh được ta.”
Offenderman cảm thấy áp lực từ cái chạm của Slenderman, trái tim hắn đập mạnh trong lồng ngực. Dù lý trí không muốn, cơ thể hắn lại phản ứng theo cách hoàn toàn ngược lại. Hắn cố gắng lùi bước, nhưng Slenderman không cho phép.
“Bỏ tay ra!” Offenderman tức giận, cố gắng giật mình khỏi cái nắm chặt. “Ta không muốn dính líu đến ngươi nữa!”
Slenderman không hề lay động trước sự chống đối của Offenderman. Hắn kéo Offenderman lại gần hơn, đôi mắt vô hình của hắn nhìn thẳng vào khuôn mặt bất mãn của kẻ đối diện.
“Ngươi không muốn?” Slenderman hỏi, giọng điệu lạnh lùng nhưng đầy thách thức. “Ngươi có thực sự tin rằng ngươi có thể tránh xa ta mãi mãi?”
Offenderman run rẩy, không phải vì sợ hãi, mà vì những cảm xúc rối ren đang trỗi dậy bên trong. Hắn cắn môi, cố gắng chống lại sự áp đảo của Slenderman. Nhưng chính bản thân hắn cũng biết rõ rằng, dù có cố gắng tránh xa bao nhiêu, Slenderman vẫn là kẻ luôn chiếm lấy tâm trí hắn.
“Ta không thuộc về ngươi,” Offenderman nói, giọng đầy quyết tâm nhưng lại lẫn trong đó là sự yếu đuối.
Slenderman chỉ cười nhạt. “Ngươi thuộc về ta, Offenderman. Ngươi có thể cố gắng trốn tránh, nhưng ngươi không thể thay đổi sự thật đó.”
Hắn cúi người xuống, đôi môi vô hình của hắn áp sát bên tai Offenderman, thì thầm đầy chiếm hữu: “Ngươi có thể tự lừa dối bản thân, nhưng ngươi sẽ sớm nhận ra rằng, ngươi cần ta hơn ngươi tưởng.”
Offenderman cảm thấy cơ thể mình căng thẳng. Hắn muốn thoát khỏi cái vòng vây của Slenderman, nhưng lại không thể cưỡng lại sức mạnh của hắn. “Ngươi không thể ép ta!” Offenderman cố gắng nói, nhưng giọng hắn dần mất đi sự kiên quyết.
Slenderman lặng lẽ nhìn hắn, ánh mắt vô hình của hắn dường như xuyên thấu tâm hồn của Offenderman. “Ngươi đã thuộc về ta từ khoảnh khắc đầu tiên, Offenderman. Ngươi không cần phải sợ điều đó.”
Offenderman giằng ra khỏi cái nắm chặt của Slenderman, cuối cùng cũng thoát được. Hắn bước lùi lại vài bước, đôi mắt đầy sự giận dữ và bối rối. “Ngươi không có quyền!” hắn hét lên, đôi môi hắn cong lên đầy thách thức. “Ta sẽ không để ngươi kiểm soát ta nữa!”
Slenderman vẫn đứng yên, không hề di chuyển, nhưng sự im lặng của hắn càng khiến Offenderman cảm thấy mình yếu đuối. “Ngươi có thể thử,” Slenderman nói, giọng hắn lạnh lẽo nhưng đầy sự kiên nhẫn. “Nhưng ta sẽ luôn ở đây, chờ đợi ngươi.”
Offenderman quay lưng bỏ đi, cố gắng giữ khoảng cách. Hắn không muốn nhìn lại, không muốn đối diện với Slenderman thêm lần nào nữa. Nhưng trong lòng hắn, nỗi sợ hãi và sự giằng xé giữa ham muốn và tự do vẫn không ngừng lớn lên. Hắn biết rằng, dù có cố gắng đến đâu, Slenderman sẽ luôn ở đó – như một cái bóng, luôn sẵn sàng chiếm lấy hắn bất cứ lúc nào.
---
Offenderman lang thang trong khu rừng, không ngừng cảm thấy áp lực từ sự hiện diện vô hình của Slenderman. Hắn cố gắng tìm kiếm sự tự do, nhưng sâu thẳm, hắn không thể phủ nhận rằng Slenderman đã để lại một dấu ấn không thể xóa nhòa. Khoảng cách mà hắn tạo ra càng làm sự giằng xé trong lòng hắn trở nên rõ rệt hơn. Liệu hắn có thể thoát khỏi cái bóng của Slenderman, hay cuối cùng cũng sẽ phải chấp nhận sự chiếm hữu đó?
**Câu chuyện sẽ tiếp tục…**
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro