Tập 24
Sekiei tiếp tục lướt ngang, né thêm một nhát kiếm sấm sét của Kaien, sau đó chụm hai tay lại, đất dưới chân rung lên.
"Thổ Độn: Thạch Hồn Phá Diệt!"
Từ lòng đất, hàng loạt tượng đá hình rồng trồi lên, bắn thẳng về phía Kaien. Những con rồng đất mang theo bom đất sét giấu bên trong, gào thét lao tới như đàn mãnh thú. Cách thi triển và cấu trúc phức tạp của chúng khiến những kẻ từng đối đầu với Deidara cũng phải rùng mình vì độ tinh vi và sức công phá tương đương.
Kaien trừng mắt, khẽ “chậc” một tiếng:
"Đúng là không phải loại nhẫn thuật đơn giản..."
Hắn phóng người lên không, vừa xoay người né vừa phóng phi kiếm đã nạp sẵn lôi điện. Những luồng chớp lôi đình bắn ra như đạn, phá hủy một vài con rồng đất trên đường. Nhưng ngay lúc ấy, Sekiei kích nổ, không phải bom thường mà là bom đất sét phân tử, nổ với mật độ chakra cao, tạo ra sóng xung kích có thể phá vỡ kết cấu chakra trong bán kính nhỏ.
ẦM!
Một vụ nổ xé toạc khoảng không trung. Ánh sáng chớp lóe phủ lên cả bãi chiến. Khói bụi mù mịt. Mặt đất nứt vỡ. Cây cối quanh vùng cháy xém.
Kaien đáp xuống đất bằng một cú trượt dài, một vết thương nhỏ hiện trên má, nhưng vẻ mặt hắn lại đầy phấn khích:
"Tuyệt thật!"
Hắn cắm song kiếm xuống đất—chakra lan tỏa khắp vùng, và Kaien biến mất trong tích tắc.
Sekiei mở to mắt, nhưng Kaien đã ở ngay phía sau, tốc độ chỉ kém Boruto một chút. Sekiei vừa xoay người thì đã thấy hai lưỡi kiếm kề sát cổ, nhưng...
"Không nhanh hơn lúc ta và Hắc Ảnh từng luyện tập đâu!"
Cậu hóa thành thổ phân thân, Kaien chỉ kịp nhận ra khi lưỡi kiếm xuyên qua cơ thể và nó nổ tung. Hắn bị thổi lùi, cắm kiếm xuống đất để phanh lại—chiêu trò và chiến thuật của Sekiei đúng là không hề thua kém Deidara, lại có thêm sự thực chiến hiện đại và bản lĩnh riêng.
Sekiei hiện ra trên một cành cây, ánh mắt kiên định.
"Ta không phải con rối nữa... Ta là một con người thật sự, và ta sẽ chiến đấu như một người thực thụ!"
Kaien đứng dậy, ánh mắt bừng lên:
"Được, vậy thì cho ta thấy sức mạnh đó... Ta cũng sẽ chiến đấu như một chiến binh Uchiha chân chính!"
Kaien nhẹ nhàng đưa hai thanh kiếm bọc đầy tia sét của mình lên ngang mặt. Lưỡi kiếm lóe lên ánh sáng lạnh, đôi mắt Sharingan ba tomoe xoay tròn, theo sát từng cử động của Sekiei. Không khí bỗng chốc trở nên nặng nề.
Sekiei hít sâu một hơi, lớp đất mỏng bao quanh cánh tay cậu lại hiện lên rõ ràng. Đôi mắt cậu căng ra, đồng thời cậu lôi từ túi sau ra một lượng đất sét trắng ngà được trộn chakra cực cao, bóp chặt rồi nặn thành những con côn trùng đất sét nhỏ li ti.
"Thứ này không giống lần trước đâu."
Ngay lập tức, hàng trăm côn trùng đất sét li ti phóng vọt ra như bầy châu chấu, tốc độ không thể nhìn thấy bằng mắt thường. Kaien xoay người, Sharingan phát huy hết cường độ, hắn dùng song kiếm tạo thành vòng xoay điện, lôi điện tỏa ra như lưới chắn.
ẦM!
Va chạm giữa chakra sét và bom đất sét gây ra phản ứng dữ dội—những vụ nổ chớp nhoáng liên tiếp bùng lên trong không khí như một trận pháo hoa chết chóc. Từng đợt sóng chakra lan ra, khiến cả những Uchiha Shin còn lại cũng phải rút lui ra xa, không dám lại gần.
Sekiei không dừng lại—vừa ném bom vừa áp sát, cơ thể cậu như hòa làm một với mặt đất, dịch chuyển bằng thổ độn theo từng nhịp. Kaien nghiến răng, biết không thể cứ phòng thủ mãi.
"Vậy thì để xem mi chịu nổi bao lâu!"
Kaien mở Mangekyo Sharingan, đôi mắt đỏ rực, phối hợp kiếm pháp Uchiha cùng thể thuật tốc độ cao—mỗi bước chân đều để lại tàn ảnh, từng cú chém của hắn tạo ra những đường khí kình sắc bén, cắt phăng đá và cây xung quanh.
Sekiei kích hoạt quả bom đất sét lớn nhất, hình dáng như một viên pháo khổng lồ với hàng chục ống dẫn chakra. Khi Kaien vừa chém xuyên, một cạm bẫy chakra bị kích hoạt, khiến hắn bị hút lại như nam châm—bom nổ ngay trước mặt.
RẦM!!!
Cả khu rừng sáng rực lên, bụi đất cuốn thành lốc xoáy, tạo ra một hố sâu khổng lồ, khói bụi cuộn trào.
Trong ánh sáng mờ mịt, một bóng người chậm rãi bước ra—Kaien, áo choàng rách rưới, máu rỉ ra nơi khóe môi, song kiếm vẫn nằm trong tay, ánh mắt vẫn bừng cháy.
"Tốt đấy… như một Deidara thứ hai vậy…"
Sekiei thở dốc, rõ ràng cũng không còn nhiều chakra, nhưng vẫn đứng thẳng, ánh mắt cậu quyết đoán, không hề nao núng.
"Ta… không cần ai công nhận mình. Chỉ cần biết… ta có thể chiến đấu như một con người!"
Kaien gật đầu, chậm rãi nâng kiếm:
"Và ta sẽ là người kiểm chứng cho điều đó… sẵn sàng chưa?"
Kaien vung tay, một thanh kiếm được bao phủ hoàn toàn bởi Chidori lóe lên ánh sáng xanh rực, rồi phóng thẳng về phía Sekiei với tốc độ xé gió. Sekiei lập tức lùi nhanh, kích hoạt bom đất sét dưới đất, tạo ra vụ nổ nhỏ để làm lệch hướng kiếm, thành công tránh được cú tấn công trực diện.
Nhưng Sekiei chưa kịp thở ra thì cảm nhận chakra dồn về sau lưng. Cậu quay đầu, đôi mắt mở to kinh ngạc khi thanh kiếm Chidori kia bỗng nhiên uốn cong, quay ngược lại từ phía sau như thể bị điều khiển bởi một lực vô hình.
"Không thể nào…!"
Kaien đứng yên, đôi mắt sáng rực. Đó chính là năng lực Mangekyo Sharingan của hắn. Với nhãn lực này, Kaien có thể khống chế bất kỳ vũ khí nào từng được bọc chakra của hắn, thậm chí kéo nó quay ngược lại với gia tốc gấp đôi.
Sekiei né sang phải để tránh, nhưng lưỡi kiếm đã quá gần, xé toạc một phần đất trên vai trái, để lại vết thương rớm máu.
Kaien tiến thêm một bước, thanh kiếm đã trở về tay hắn, tia lửa từ Chidori lại tiếp tục nổ lách tách quanh lưỡi kiếm.
"Với Mangekyo… mọi đòn tấn công của ta đều có thể quay trở lại. Ngươi tưởng tránh được là xong sao?"
Sekiei nghiến răng, nhưng ánh mắt không hề sợ hãi. Cậu rút ra hai con rối đất sét hình người nhỏ, ném về phía Kaien, sau đó đánh lạc hướng bằng hàng loạt vụ nổ đồng loạt xung quanh, tạo khói mù che tầm nhìn.
Kaien bước chậm vào màn khói, Mangekyo quét qua như đâm xuyên lớp sương mù, nhưng Sekiei đã biến mất vào lòng đất như thể tan vào thổ độn. Một giọng nói vọng từ bên dưới:
"Sharingan nhìn thấu mọi thứ, nhưng đất mẹ thì không bao giờ phản bội ta!"
Mặt đất phía dưới Kaien bỗng nứt toạc, hàng chục cánh tay đất sét trồi lên muốn giữ chân hắn lại. Kaien dùng lưỡi kiếm xoay tròn tạo thành lốc điện, cắt phăng mọi thứ xung quanh.
Cả hai giữ khoảng cách.
Sekiei định tấn công tiếp, nhưng cậu bỗng khựng người khi cảm nhận hai luồng charka mạnh mẽ từ phía trên bìa rừng. Cậu ngẩng lên, thấy hai bóng người đang đứng trên một cành cây cao, ánh sáng mặt trời sau lưng khiến họ trông như hai cái bóng lặng lẽ nhưng toát ra sát khí đáng sợ.
Sarada và Shinkyo đã đến.
Ánh mắt của Sekiei lập tức dán chặt vào cô gái mang biểu tượng Uchiha, mái tóc đen và đôi mắt lạnh như băng. Đôi mắt ấy như nhìn thấu từng chuyển động của cậu.
“Sarada, cô ta cũng đến đây rồi sao?” Sekiei khẽ thầm thì, đồng tử co rút.
Hình ảnh Boruto từng kể trước đây bỗng chốc hiện lại trong đầu cậu. Boruto đã từng nói:
"Sarada là một trong những người mạnh nhất mà tôi từng biết. Cô ấy không chỉ là thiên tài trong tộc Uchiha, mà còn là người sẽ thay đổi thế giới ninja này."
Luồng charka từ Sarada còn mạnh hơn cả Kaien. Mà người còn lại—Shinkyo, cũng chẳng phải hạng thường. Dù chưa giao thủ, nhưng hơi thở chiến trận, phong thái, ánh mắt sắc lạnh của Shinkyo cho thấy đây là một ninja thực thụ, một kẻ đã trải qua nhiều quá trình huấn luyện gian khổ.
Sekiei lùi lại vài bước, cả người đổ mồ hôi, đôi mắt đảo nhanh tìm hướng thoát thân. Cậu hiểu rõ: nếu tiếp tục ở đây... Bị bắt chỉ còn là vấn đề thời gian.
“Chỉ một mình Kaien đã khiến mình chật vật... Nếu cả ba người bọn họ cùng ra tay thì mình khó có cơ hội.”
Sarada từ trên cao bước nhẹ xuống, không phát ra bất kỳ âm thanh nào. Ánh mắt cô nhìn lướt qua Sekiei, không chút cảm xúc. Sekiei nhìn Sarada cậu biết không còn nghi ngờ gì nữa… Đây là một Uchiha sẵn sàng kết liễu kẻ địch trong chớp mắt.
Mặt đất khẽ rung nhẹ khi Sarada đáp xuống trước mặt Kaien. Mái tóc đen tung bay, đôi mắt Sharigan khóa chặt hình bóng của Sekiei đang đứng trong tư thế cảnh giác cao độ.
“Kaien, lùi lại.” Sarada ra lệnh ngắn gọn.
Kaien không nói một lời, lập tức thu kiếm, lùi về phía sau. Dù trong lòng vẫn còn khát khao chiến đấu, nhưng hắn tuyệt đối tin tưởng mệnh lệnh từ đội trưởng của mình.
Sarada bước thêm một bước, ánh mắt như đè nặng lên vai Sekiei.
“Bây giờ ngươi định thế nào?” Giọng nói của cô vang lên bình tĩnh, nhưng mang theo áp lực như một tảng đá đè nặng.
Mồ hôi Sekiei chảy dài. Cậu cảm nhận rõ người đứng trước mặt mình không chỉ mạnh, mà còn là một ninja vô cùng nguy hiểm. Thêm vào đó, Sarada lại mang huyết kế giới hạn và tốc độ phản xạ của tộc Uchiha, cùng khả năng sử dụng Lôi Độn–một nhược điểm chí tử với những chiêu thức Thổ Độn mà cậu dùng.
Sekiei nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu.
“Nếu không thoát được…” Giọng nói của cậu trầm xuống, đầy quyết tâm. “Ta đành phải dùng tuyệt kỹ cuối cùng.”
Ngay lúc ấy, mặt đất rung chuyển dữ dội. Những đường nứt lan rộng từ chân Sekiei ra khắp bãi đất trống. Từng mảng đất đá trồi lên, tạo thành hình thể xoắn lại như vảy rồng. Trong chớp mắt, một con rồng đất khổng lồ cao gần chục mét trồi lên khỏi mặt đất, thân thể bao phủ bởi lớp giáp đất sắc bén, đôi mắt sáng rực đầy sát khí. Sekiei lập tức nhảy lên vai nó.
Con rồng gầm lên một tiếng. Tiếng gầm vang trời của nó khiến cả khu rừng rung chuyển, bụi đất bay mù mịt, cuốn theo gió như cơn lốc nhỏ. Những Uchiha Shin khác xung quanh sững người, mồ hôi lạnh tuôn rơi khi cảm nhận luồng áp lực chakra khổng lồ phát ra từ sinh vật này.
“Quái thật... sức mạnh gì vậy...” một Uchiha Shin lùi lại.
Thế nhưng… Sarada, Shinkyo và Kaien vẫn đứng yên, không hề tỏ ra sợ hãi. Gió thổi làm áo choàng của họ bay phần phật, đôi mắt Sarada vẫn bình thản nhìn thẳng vào Sekiei, không một chút dao động.
Cô thủ thế, từ từ nâng tay lên, ánh lửa lóe lên quanh bàn tay phải.
“Được rồi, để xem tuyệt kỹ của ngươi mạnh đến đâu...”
Thực chất, Sarada không muốn giết Sekiei. Trong lòng cô đang âm thầm kiểm tra và đánh giá: Liệu người bạn đồng hành tiềm năng của Boruto này có thực sự xứng đáng để được tin tưởng không?
Dưới ánh mặt trời, cuộc đối đầu giữa Uchiha Sarada và Sekiei–người kế thừa sức mạnh đất sét của Deidara–sắp sửa bùng nổ.
Không để Sarada có cơ hội ra đòn trước, Sekiei quát lớn, cơ thể cậu khẽ rung lên khi chakra dồn vào lòng bàn tay.
“Nổ tung đi!”
Con rồng đất khổng lồ gầm lên, từ miệng nó phóng ra hàng trăm con chim đất nhỏ—những con chim đất xoáy vặn, phát sáng rực rỡ bởi chakra nén bên trong. Chúng lao thẳng về phía Sarada như một cơn mưa chết chóc, xé toạc không khí bằng tiếng nổ vang dội.
Thế nhưng… Sharingan ba tomoe trong mắt Sarada bắt đầu sử dụng năng lực của nó. Trong một cái liếc mắt, cô đã tính toán toàn bộ quỹ đạo, những khoảng trống nhỏ đến mức không thể nhận ra được bằng mắt thường.
“Ở đó.” Cô thì thầm.
Sarada kích hoạt Chidori. Ánh điện xanh lóe lên trên cánh tay, rồi cô biến mất khỏi tầm mắt thường, cơ thể trở thành một vệt mờ di chuyển với tốc độ kinh hoàng, luồn lách giữa hàng loạt vụ nổ. Lửa, khói, đất đá bị thổi tung lên, nhưng Sarada như một lưỡi dao sắc bén xuyên thủng tất cả, hướng thẳng về phía đầu con rồng đất.
Với cú đâm mang toàn lực, Chidori đâm thẳng vào trán con rồng.
CHENG!!!
Một âm thanh vang lên không phải là tiếng lôi điện xé rách đất đá, mà là… tiếng va chạm giữa hai vật cứng rắn ngang nhau. Đôi mắt Sarada trợn lên. Trong khoảnh khắc đó, cô cảm nhận rõ không có gì bị xuyên thủng.
Con rồng đất vẫn đứng vững, thậm chí không có lấy một vết nứt. Lớp vảy bọc ngoài cơ thể nó lấp lánh chakra màu xám, khiến người ta có cảm giác như nó không còn là đất nữa, mà là một hợp chất nào đó đã được tôi luyện qua chakra cấp cao.
Sarada lập tức bật lùi về sau, lộn một vòng trên không rồi tiếp đất cách xa con rồng mấy chục mét, tay vẫn giữ nguyên thế Chidori nhưng ánh mắt giờ đã trầm lại.
“Cái gì vậy… Thổ độn mà không bị xuyên thủng bởi Lôi Độn ư?” cô khẽ lẩm bẩm.
Sekiei cười nhẹ, thở hổn hển nhưng ánh mắt vẫn ánh lên vẻ thách thức:
“Đây không còn là Thổ Độn thông thường nữa. Đây là hợp chất chakra kết tinh thứ tôi phát triển sau khi kết hợp kiến thức của Orochimaru với kỹ năng điều khiển đất sét... Cô nghĩ tôi yếu à?”
Không gian như chùng xuống trước lời tuyên bố đó. Sarada nghiêng người, ánh mắt sắc như dao cạo.
“Ra vậy… Vậy ta không thể xem thường ngươi nữa rồi.”
Sekiei lại dồn chakra, ra lệnh cho con rồng phun tiếp đợt bom mới.
“Đừng để cô ta có cơ hội phản công!”
Con rồng đất gầm lên lần nữa, miệng nó hé rộng, từ trong họng phun ra hàng trăm quả bom thổ độn, nhiều hơn lần trước, tốc độ nhanh hơn, quỹ đạo cũng rối loạn và nguy hiểm hơn. Những quả bom xoáy nén chakra lao tới như mưa sao băng, che kín cả bầu trời phía trên Sarada.
Nhưng Sarada không nao núng. Tay cô kết ấn cực nhanh.
“Lôi Độn: Lôi Cầu!”
Hàng trăm quả cầu điện xanh tím xuất hiện đồng loạt trên không, lao về phía những quả bom như những ngôi sao rực cháy. Sấm sét vang rền, từng quả lôi cầu va chạm với bom Thổ Độn và phát nổ giữa không trung, tạo nên những cơn bão ánh sáng và khói bụi dữ dội.
Thế nhưng Sarada vẫn chưa dừng lại.
“Hỏa Độn: Hào Hỏa Cầu Chi Thuật!”
Một quả cầu lửa khổng lồ xuất hiện trong tay Sarada, nhưng ngay khi phóng ra, nó phân tách thành hàng trăm quả cầu nhỏ hơn, tản ra khắp nơi trên bầu trời, bao phủ cả vùng không gian đầy lôi cầu đang cháy rực.
Khi lửa chạm vào sét, chakra từ Hỏa Độn kích thích Lôi Độn, khiến các lôi cầu trở nên bất ổn và bạo phát mạnh mẽ hơn, dẫn đến những vụ nổ liên tiếp lớn gấp nhiều lần.
BOOOOOM!! BOOM!!
Cả bầu trời như rực cháy, sóng chấn động thổi bay bụi đất và cây cối, thậm chí con rồng đất cũng bị chấn động khiến cơ thể chao đảo.
Sekiei đưa tay che mặt, kinh ngạc:
“Lợi dụng Hỏa độn để kích phát Lôi độn ư...? Không ngờ cô ta lại có thể phối hợp được đến mức này…”
Sarada đứng giữa đống bụi mù mịt, mái tóc tung bay trong ánh sáng đỏ rực của vụ nổ, đôi mắt Sharigan vẫn xoay đều.
Sarada bỗng cau mày, ánh mắt xoáy sâu vào thân thể khổng lồ của con rồng đất.
“...Không có một vết nứt nào sao?” cô lẩm bẩm, ánh mắt Sharigan lóe sáng, cố tìm điểm yếu trong cấu trúc.
Lúc này, khói bụi từ những vụ nổ vừa rồi dần tan, để lộ thân hình rồng đất vẫn còn nguyên vẹn, thậm chí lớp vỏ bên ngoài còn tỏa ra thứ ánh sáng mờ mờ như được gia cố bằng một lớp chakra đặc biệt.
Sarada nhíu mày sâu hơn, bàn tay siết chặt lại. Shinkyo lúc này ở trên cao nói:
“Không dễ phá đâu, đội trưởng. Nếu muốn hạ được con rồng này... chắc chắn phải tấn công từ bên trong.”
Con rồng gầm lên lần nữa, lần này không phun bom mà lao thẳng về phía Sarada như một quả tên lửa sống, phá nát cả mặt đất mỗi khi chân nó chạm xuống.
Sarada trượt lùi về sau, đồng thời bật nhảy lên không trung để tránh cú va chạm, nhưng ánh mắt vẫn giữ nguyên sự tỉnh táo.
“Nếu từ ngoài không hiệu quả... vậy mình sẽ tự tay khoan sâu vào trong.”
Cô giơ tay trái lên, chakra tụ lại thành một hình cầu lấp lánh.
“Chidori!”
Nhưng lần này khác. Chidori được gia cố thêm lửa–một dạng biến thể cấp cao: Chidori Hỏa Lôi.
“Ta sẽ kết thúc chuyện này ngay tại đây.” Sarada thủ ấn, ánh mắt sáng rực, sẵn sàng tung ra một đòn xuyên phá mang tính quyết định.
Sarada lao xuống như một tia chớp, Chidori Hỏa Lôi trong tay rực cháy, ánh sáng lôi điện và lửa xoáy vào nhau phát ra những tiếng nổ lách tách đáng sợ.
“Chính giữa đầu rồng… điểm mỏng nhất trong kết cấu chakra!”
Cô hét lên trong lòng, hướng đòn chí mạng vào đúng vị trí trọng yếu. Nhưng Sekiei, đứng vững vàng trên vai rồng, chỉ khẽ nhếch môi:
“Ngươi nghĩ dễ vậy sao?”
Ngay khoảnh khắc đòn Chidori Hỏa Lôi sắp tiếp xúc với đầu rồng, phần đầu bất ngờ chuyển hóa thành một dòng bùn mềm, trôi tuột sang hai bên, khiến đòn tấn công của Sarada xuyên thủng khoảng không vô dụng.
“Cái gì!?” Sarada mở to mắt, phải vội lộn người giữa không trung để thoát khỏi tình huống bị phản đòn.
Sekiei lúc này lạnh lùng nói:
“Con rồng này không chỉ mạnh về phòng thủ. Nó còn sống động như một phần cơ thể của ta. Bất kỳ đòn đánh nào… ta cũng có thể làm lệch hướng, hoặc vô hiệu hóa.”
Cả rồng đất gầm lên, xoay mình theo lệnh của Sekiei, quật cái đuôi phủ đầy chakra xuống như một cây chùy nhắm vào Sarada.
Sarada vừa đáp xuống đất, phải ngay lập tức lộn ngược ra sau, lướt sát mặt đất, tránh cú đánh cực mạnh khiến mặt đất bị cày nát thành một đường rãnh sâu.
Shinkyo từ trên cao thốt lên:
“Hắn ta không chỉ dùng Thổ Độn nữa rồi… Sekiei đang điều khiển chakra như thể nó là chất lỏng vậy.”
Sarada thu lại Chidori, thở ra nhẹ một nhịp, ánh mắt trở nên sắc bén hơn:
“Nếu cứ thế này… mình sẽ không thể tiếp cận được hắn.”
“Sekiei… ngươi thật sự rất mạnh.” Sarada khẽ lẩm bẩm, Sharigan xoay nhẹ trong mắt, chuẩn bị chiến đấu tiếp.
Sekiei đứng trên vai con rồng, tay chắp sau lưng, ánh mắt lạnh lùng quan sát Sarada.
“Ta quên chưa nói… con rồng này không chỉ biết dùng Thổ Độn đâu.”
Ngay khi lời nói vừa dứt, cặp sừng trên đầu con rồng đất đột ngột lóe lên ánh sáng chói lòa, từng vảy dọc thân nó bỗng hiện lên các hoa văn màu xanh lam điện quang, chakra lôi độn bắt đầu tụ lại dữ dội ở phần sừng. Không khí xung quanh bỗng nặng nề như có sấm chớp đang kìm nén trong lòng đất.
“Lôi độn…?” Sarada cau mày, không ngờ Sekiei có thể tích hợp nguyên tố khác vào công trình Thổ Độn đồ sộ như vậy.
Một quả cầu chakra Lôi Độn khổng lồ hình thành, tiếng sấm rền vang gào thét, rồi bắn thẳng về phía Sarada với tốc độ ánh chớp.
Sarada không nao núng. Cô lập tức kết ấn, chakra Hỏa và Lôi hòa quyện trong lòng bàn tay, nhưng lần này không phải là một Chidori bình thường—mà là một kỹ thuật đã được nâng cấp sau nhiều lần tập luyện gian khổ.
“Chidori… Song Long Hỏa Lôi.”
Hai quả cầu lửa bọc lôi điện xoay tròn dữ dội trên cả hai tay cô, từng tia lửa điện và hỏa diễm bắn tung tóe ra xung quanh, chạm đến đâu, mặt đất cháy sém đến đó.
Cô xoay người, trượt chân về phía sau để tăng đà, rồi đồng thời phóng cả hai quả Chidori Hỏa Lôi về phía trước. Hai quả cầu chạm vào nhau giữa không trung, rồi như bị hút vào lực xoáy, hợp nhất thành một sinh thể chakra hình rồng khổng lồ, thân thể mang hình dạng ngọn lửa xoắn lôi, ánh mắt rực đỏ, gầm lên vang dội.
Con rồng Hỏa Lôi lao tới, há miệng, nuốt trọn quả cầu lôi độn của Sekiei trong một trận va chạm dữ dội. Cả không gian sáng rực ánh sáng trắng, sấm chớp và lửa xoắn vào nhau, rồi nổ tung thành một vụ chấn động như động đất.
Mặt đất rạn nứt, cây cối xung quanh đổ rạp, bụi đất phủ mờ cả bầu trời. Trong làn khói mịt mù ấy, Sarada trượt ngược lại mặt đất, mắt vẫn chăm chú về phía con rồng.
Sekiei che mặt vì ánh sáng chói, nhưng hắn vẫn đứng vững, con rồng đất bị hất lùi một đoạn, lớp vảy của nó đã có một vết nứt vỡ.
Sekiei khẽ thở ra:
“Không ngờ lại có thể tạo ra một con rồng từ Hỏa Lôi như vậy…”
Sarada đáp lại, ánh mắt nghiêm nghị:
“Và con rồng của ngươi… cũng không phải dạng vừa.”
Sarada nói xong, cô siết chặt nắm tay, chakra hội tụ vào cánh tay phải.
"Shanaroo…" Sarada hét lên, bàn tay phát sáng rực rỡ như có cả một ngọn núi nén vào bên trong.
Cô lao vút tới như một tia chớp đỏ, nện một đòn thẳng xuống đất ngay dưới chân rồng. Mặt đất nổ tung, cả con rồng khổng lồ và Sekiei trên lưng bị chấn động dữ dội, chao đảo như sắp đổ sập.
Sekiei cố trụ vững, định dùng chakra ổn định lại kết cấu của rồng đất, nhưng vừa lúc đó.
Sarada bỗng bay lên không, tay trái rực lửa Chidori, mắt Sharigan đỏ rực, nhắm vào phần đầu rồng của Sekiei.
Sekiei định phản ứng, vội hóa phần đầu rồng thành bụi đất để tránh tổn thất, nhưng Sarada bỗng đổi hướng, cô lao đến với tốc độ cực nhanh đến trước mặt Sekiei, lưỡi Chidori rực sáng gần sát cổ hắn.
Sekiei nghiêng đầu ra phía sau, toát mồ hôi lạnh, nhưng Sarada dừng lại cách da cậu chỉ vài phân, lưỡi điện xẹt lên vảy đất trước mặt.
"Ta có thể giết ngươi, nhưng ta chọn không làm vậy." Sarada nói, ánh mắt nghiêm túc nhưng không tàn nhẫn.
“Vì ta được lệnh phải đem ngươi về konoha.”
Sekiei nhìn Sarada, ánh mắt cậu không còn lạnh lùng như trước, mà pha chút lưỡng lự… nhưng rồi bất ngờ, cậu tung người lên không trung, đứng trên đỉnh đầu rồng đất.
"Ta chưa thể thua lúc này được!" Sekiei hét lớn, ra lệnh cho con rồng chuyển thuộc tính.
Toàn thân rồng đất khẽ rung chuyển, rồi từng đường hoa văn trên vảy rồng bừng sáng đỏ rực, chuyển từ sắc đất sang màu than hồng. Trong nháy mắt, một ngọn lửa khổng lồ bùng phát, bao phủ toàn bộ thân thể rồng.
Ngọn lửa cuồng nộ phóng lên dữ dội, khiến mặt đất nơi Sarada vừa đứng nứt ra vì sức nóng. Áp lực ngọn lửa khiến các Uchiha Shin từ xa cũng phải lập tức lui lại để không bị ảnh hưởng.
Nhưng Sarada phản ứng ngay trong tích tắc, mắt Sharigan xoay tròn, đôi chân tung một cú bật mạnh, nhảy khỏi đầu rồng đúng lúc ngọn lửa bùng lên. Cô đáp xuống đất bằng một cú tiếp đất chuẩn xác, nhanh chóng lùi xa vài bước, tay đã chuẩn bị kết ấn.
Cả chiến trường rực đỏ, ngọn rồng đất bọc lửa gầm lên vang trời, như muốn cuốn phăng tất cả. Nhưng Sarada thì vẫn đứng vững, mắt sắc lạnh, sẵn sàng cho đòn phản công tiếp theo.
Sekiei gầm lên:
“Lao tới đi!! Đốt cháy tất cả!!”
Con rồng đất bọc hỏa diệm như một mũi tên rực cháy lao vút về phía Sarada, mỗi bước tiến của nó khiến đất đá nứt toác, lửa nóng hừng hực táp cả lên cây cối xung quanh, thiêu rụi mọi thứ.
Sarada vẫn đứng yên, không một chút hoảng sợ. Cô khẽ quay đầu ra sau, ra lệnh dứt khoát:
“Shinkyo, Kaien, tất cả mau lùi lại. Đây không phải trận đấu các cậu có thể can thiệp.”
Shinkyo và Kaien nhìn nhau, gật đầu. Dù lo lắng, họ vẫn rút lui như mệnh lệnh.
Ngay khi lửa của con rồng ập tới, đôi mắt Sharingan của Sarada xoay tròn dữ dội chuyển thành Mangekyo Sharigan, chakra bùng phát như sóng thần. Một tiếng “ẦM” rung chuyển cả vùng đất khi một bộ xương Susanoo đỏ rực bộc lộ quanh cơ thể cô, tuy mới chỉ là tầng đầu tiên, nhưng đủ khủng khiếp để khiến không khí xung quanh chấn động.
Dưới sức ép cháy rực từ con rồng khổng lồ, Sarada vẫn đứng vững, mái tóc tung bay giữa gió lửa, ánh mắt Mangekyo Sharigan quyết liệt. Susanoo đỏ rực của cô vươn hai tay ra nắm chặt lấy sừng rồng đang bùng cháy như thể muốn thiêu rụi mọi thứ.
“Ngươi không vượt qua ta dễ như vậy đâu, Sekiei!” Sarada nói, chakra từ cô bùng nổ, chấn động cả khu rừng.
Sekiei trên thân rồng nhìn xuống, ánh mắt nghiêm nghị. Lửa bùng lên xung quanh cậu, ánh sáng phản chiếu trong đôi mắt sắc như dao:
“Sarada Uchiha… Quả nhiên không phải người tầm thường.”
Ngọn lửa bốc cao, che khuất hình bóng cả hai người giữa chiến trường nóng bỏng. Gió thổi mạnh cuốn theo bụi đất và lửa đỏ, tạo nên khung cảnh như tận thế.
HẾT TẬP 24
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro