Chương 71: Tự dối lòng

Đứng thở một lúc Santa lái xe chạy khắp BăngKok, cậu muốn tìm nhà Sam, cậu muốn đến để lôi Earth về. Nhưng nhà Sam cụ thể ở đâu thì cậu không rõ. Santa gọi điện hỏi mọi người, người biết thì không gọi được, người gọi được lại không biết gì.

Santa lại xe như một người điên, cậu không biết bây giờ mình đang nghĩ gì nữa. Trong đầu cậu chỉ có một suy nghĩ duy nhất là gặp được Earth, phải gặp được Earth.

Đi lòng vòng cả đêm, lượn hết BangKok rộng lớn cuối cùng Santa cũng chịu trở về nhà. Về đến nhà cậu nằm vật ra giường như người mất hồn, cậu không thể để Earth rời xa mình như thế, cậu không thể sống mà không có Earth, em ấy quyết định như thế nào cậu không quan tâm, thứ duy nhất cậu muốn bây giờ là nhìn thấy Earrh đứng trước mặt mình.

Earth khi đưa Sam về nhà, cậu không ở lại đó và cũng không trở về Cô nhi viện. Cậu thuê một phòng để ở, cậu muốn gặp Win, cậu chưa hứa hẹn gì với Sam, cậu cũng chưa quyết định hẳn là sẽ buông bỏ. Lúc này cậu đang đứng ở giữa ngã ba đường, cậu không muốn xa Santa nhưng nghĩ đến nhiều người đã đau vì mối quan hệ này thì cậu lại không nỡ.

Ông và cậu gặp nhau trong bí mật. Ngồi trước mặt Win Earth rất bình tĩnh, cậu hỏi thẳng ông ta.

- Từ trước đến nay tôi không nói gì với ông không có nghĩa là tôi không để bụng chuyện ông đã gây ra cho mẹ tôi. Nhưng vì Santa nên tôi đành im lặng. Hôm qua ông đã nói rõ ý định của ông, ông đã nói ông ngăn cản đến cùng thì hôm nay tôi cũng nói thẳng. Tôi yêu Santa và ông có làm gì đi chăng nữa nếu tôi muốn tôi vẫn yêu. Tôi nói tôi không có gì với Santa là vì tôi muốn mẹ tôi không vì chuyện này mà sống quá khổ sở. Mẹ tôi cản tôi là vì mẹ tôi hận ông nhưng nếu ông chịu nhận lỗi thì mẹ tôi cũng có thể vì tôi mà tha thứ. Nhưng ông quá ích kỉ, ông đã bao giờ nghĩ ông làm như thế Santa sẽ đau lòng thế nào không.

Mặt ông đỏ lên, hôm nay gặp Earth ông cũng muốn nói thẳng.

- Ta biết ta có tội, ta biết cháu cũng hận ta. Nhưng nếu cháu và Alex không yêu nhau ta sẵn sàng đến quỳ gối trước mặt mẹ cháu để cầu xin tha thứ. Nhưng chính hai đứa đã làm cho ý định cầu xin tha thứ của ta tiêu tan. Ta không chấp nhận mối quan hệ này, có chết ta cũng không chấp nhận. Gia đình ta như thế nào cháu đã biết, vai trò của Alex như thế nào đối với tập đoàn cháu cũng đã biết. Ta không muốn người đời nhìn vào con ta với thái độ dè bỉu, ta không muốn người nhà ta phải xấu hổ vì con mình. Cháu nhìn thấy rồi đó, mẹ Alex vì nó mà hóa điên hóa dại, khi gặp được nó thì ốm đau triền miên. Mong muốn cuối đời của bà là được thấy con trai mình kết hôn, sinh con đẻ cái. Bây giờ nếu biết con mình yêu một thằng con trai cháu có nghĩ được chuyện gì sẽ xảy ra không, chỉ cần một cơn đau tim bà ấy sẽ chết. Ta nghĩ cháu là đứa hiểu biết, chắc chắn cháu không vì yêu Alex mà khiến nó mang tội đẩy mẹ mình đi vào cái chết nhanh hơn chứ.

Earth nhếch mép lên cười, cậu nói thẳng vào mặt ông.

- Tôi đã nhìn thấy mẹ Santa, tôi rất thương bà ấy. Nhưng ông nên nhớ ông đang lấy chính bệnh tật của vợ mình để lấp liếm đi sự ích kỉ trong đầu ông. Tôi và Santa yêu nhau thì sao, tình yêu còn phải phân biệt giới tính nữa à? Sao ông không tự hỏi mình đi, ông yêu dị tính đó vậy ông có hạnh phúc không, ông có được sự tôn trọng của người khác không? Hôm nay tôi gặp ông để nói cho ông biết tôi sẽ rời bỏ Santa, không phải vì tôi không yêu anh ấy nữa, tôi vẫn sẽ yêu và yêu đến cuối đời. Tôi rời bỏ anh ấy là vì mẹ anh ấy, vì mẹ tôi và vì chính cả Santa. Nhưng tôi tuyên bố với ông tôi vẫn sẽ theo dõi anh ấy, nếu có cơ hội tôi vẫn sẽ ở bên anh ấy. Tôi chỉ là tạm thời xa anh ấy để anh ấy làm tròn chữ hiếu với mẹ mình thôi. Tôi không muốn nhìn thấy mẹ anh ấy ra đi mà chưa được nhìn thấy con trai mình có vợ con đuề huề. Còn ông, đừng bao giờ nghĩ ông cản được chúng tôi, ông sẽ chẳng làm được gì nếu chúng tôi vẫn muốn ở bên nhau. Ông nhớ cho điều đó.

Sau khi trở về khách sạn Earth lấy xe đến nhà Santa, cậu biết anh ấy đã về, cậu biết anh ấy đang đi tìm cậu. Nhưng ý cậu đã quyết, cậu không muốn vì mình mà Santa mang tội bất hiếu với mẹ anh. Santa sẽ không bao giờ chịu từ bỏ vậy thì cậu sẽ giúp anh ấy từ bỏ. Hai đêm liên tiếp Earth luôn đậu xe trước cổng nhà Santa, cậu nhìn thấy Santa đi về rồi lại đi ra, tim cậu đau nhói. Nhưng ý cậu đã quyết cậu không thể không làm.

Một ngày nữa lại qua đi, Sam trở về BangKok, cô đến Cô nhi viện tìm Earth nhưng mẹ Earth nói cậu ấy chưa về, ai cũng nghĩ Earth đang ở cùng cô. Sam gọi điện cho Earth, cậu không nghe máy. Cô ở Cô nhi viện đợi Earth về, cả Sam và mẹ Earth đều lo lắng không biết Earth đã đi đâu.

Hết bốn ngày phép cũng là bốn ngày Earth suy nghĩ rất nhiều. Cậu quyết định sẽ gặp Santa để nói rõ mọi chuyện, cậu sẵn sàng chịu sự mắng chửi của anh ấy, cậu sẽ thấy nhẹ lòng hơn khi Santa khinh bỉ mình. Earth cũng không biết mình hành động như vậy là đúng hay sai nhưng chỉ nghĩ đến ánh mắt chứa đựng khát khao và khuôn mặt rạng rỡ của mẹ Santa khi nói về vợ con anh ấy Earth lại có động lực để từ bỏ.

Sau một ngày nằm suy nghĩ Santa quyết định sẽ xem như chưa biết chuyện gì, cậu phải gặp được Earth đã, cậu muốn nấu cho em ấy một bữa cơm, cậu muốn được ngồi ăn cơm cùng em ấy, mọi chuyện khác cậu không quan tâm, Earth quyết định như thế nào cậu không quan tâm. Cậu không thể buông bỏ cậu càng không cho phép Earth buông bỏ.

Earth gọi điện cho Santa. Santa lấy hết bình tĩnh còn sót lại trong người để nghe máy. Giọng Earth rất bình thản, bình thản đến đau lòng.

- Anh, em muốn gặp anh, chúng ta cần nói chuyện.

Tim Santa đau nhói, cổ họng cậu nghẹn đắng. Hít một hơi thật sâu anh trả lời cậu.

- Được, đến nhà anh đi, anh đợi.

Chập tối Earth lái xe đến nhà Santa. Cậu phải đứng ở cổng một lúc lâu mới dám bấm chuông cửa. Santa đang nấu ăn, cậu lại nấu những món đã học được từ ba Boun. Cẩn thận, tỉ mỉ, Santa đem cả tình yêu của mình vào những món ăn. Đã mấy ngày nay cậu không ăn gì, hôm nay cậu muốn ăn với Earth một bữa cơm thật ngon, muốn ôm em ấy một cái thật chặt. Cậu nhớ Earth, rất nhớ.

Santa ra mở cửa cho Earth, nét mặt cậu vẫn rất bình thường. Thấy Earth nhìn mình chằm chằm Santa đưa tay nhéo má cậu ấy.

- Sao, lại nhớ anh quá chứ gì, vậy hôm nay ăn xong ở lại với anh, anh cho em nhìn anh từ giờ đến sáng.

Thấy thái độ bình thản quá mức của Santa, tim Earth đau nhói. Cậu biết anh ấy đang chịu đựng, cậu biết anh ấy đang giả vờ. Nhìn trong mắt Santa Earth có thể thấy được nỗi đau đang giằng xé tâm can anh ấy.

Bàn ăn được dọn ra, toàn những món Earth thích. Hôm nay Santa nấu nhìn ngon hơn, trình bày cũng đẹp mắt hơn. Cậu cố tỏ ra vui vẻ với Earth, cố làm như mình chưa biết chuyện gì.

Mặc cho Santa gắp thức ăn vào bát mình, khuôn mặt anh ấy nhìn như rất vui vẻ nhưng Earth nhìn thấy sâu trong mắt Santa có một dòng nước đang chảy. Earth không cầm đũa, cậu vẫn ngồi vậy nhìn Santa. Đến lúc Santa im lặng cúi mặt xuống Earth mới lên tiếng.

- Anh, em muốn nói chuyện với anh.

Santa ngẩng lên nhìn Earth, gạt phắt đi.

- Có chuyện gì để sau hãy nói, ăn thôi.

Earth vẫn không cầm đũa lên, cậu vẫn nhìn Santa bằng ánh mắt cương nghị.

- Anh, hãy nghe em nói.

Đến lúc này Santa không thể giả vờ hơn được nữa, cậu cúi xuống cắm đôi đũa vào bát nói nhẹ nhàng.

- Đừng nói gì cả, anh không muốn nghe.

Earth vẫn không bỏ cuộc, khuôn mặt cậu vẫn rất bình tĩnh.

- Anh, anh đừng như thế nữa, hãy nghe em nói.

Santa đứng lên ném mạnh đôi đũa xuống bàn, cậu ghé sát vào mặt Earth giọng chua xót.

- Anh không muốn nghe, em hiểu chưa, anh không muốn nghe gì hết.

Earth mắt đã ngân ngấn nước, cậu vẫn nói với Santa.

- Anh, em xin lỗi, nhưng anh hãy nghe em nói.

Santa cắn chặt răng lại từ từ ngồi xuống, cậu lại cầm đôi đũa lên, giọng dịu lại một chút.

- Thôi được, em muốn nói thì ăn xong hãy nói. Em hãy ăn cùng anh cho xong bữa cơm này đi. Hai ngày nay anh đã không ăn gì và anh biết em cũng như vậy. Đừng nói gì bây giờ, ăn với anh đi, ăn xong rồi em muốn nói gì cũng được.

Earth nhìn Santa, cậu cũng không thể nói thêm được gì nữa. Cả hai bắt đầu ăn, bữa cơm của họ chan đầy nước mắt. Santa vẫn gắp thức ăn cho Earth, vẫn dịu dàng xé cho cậu ấy từng miếng thịt, chan cho cậu ấy từng thìa canh nhưng tuyệt nhiên không ai nói với ai cậu nào. Thi thoảng bốn mắt nhìn nhau, cả hai mỉm cười trong khi mắt ừng ực nước.

Ăn cơm xong Santa đưa Earth sang phòng khách. Earth lặng lẽ đi theo sau, cả hai vẫn không nói với nhau câu nào.

Vừa bước ra đến phòng Santa ném mạnh cái áo xuống ghế quay lại nói với Earth.

- Bây giờ em muốn nói gì thì nói đi, anh nghe đây.

Earth đứng như tượng, không hiểu sao cậu lại không thể mở miệng được, cậu chỉ đứng vậy nhìn anh, cổ họng cậu nghẹn đắng, mắt nhòe đi.

Santa đi lại phía cửa sổ nhìn xuống, cậu đang trốn tránh ánh mắt của Earth, cậu biết những gì em ấy sắp nói sẽ làm cậu đau lòng nhưng Earth đã muốn nói thì cứ để em ấy nói, bắt em ấy im lặng giả vờ như không có chuyện gì thì càng làm em ấy đau hơn thôi.

Cả hai cứ đứng vậy một lúc rất lâu, Earth nhìn Santa còn Santa nhìn ra cửa sổ. Khi thấy mình không thể chịu đựng thêm được nữa Santq bỗng quay lại ôm chặt lấy Earth, cậu rúc khuôn mặt mình vào vai cậu ấy để ngăn nước mắt chảy xuống. Earth thở hồng hộc, nỗi đau trong lòng cậu đã khiến cậu không thể nói được gì. Santa ghé sát tai Earth thì thầm.

- Đấy, em không thể nói được chuyện đó với anh đúng không, vậy thì đừng nói, anh không muốn nghe.

Earth đẩy Santa ra, cậu hít một hơi thật sâu để nói.

- Anh, em xin lỗi, em đã không giữ được lời hứa. Em thật sự xin lỗi.

Santa lại đưa tay ôm chặt lấy Earth, cậu nói trong nước mắt.

- Chỉ cần em vẫn ở bên anh thì anh không ngại gì cả, tất cả mọi việc hãy để anh lo, em chỉ cần ở bên anh thôi có được không.

Earth lại đẩy Santa ra, cậu không muốn Santa như thế này, thà rằng anh ấy cứ mắng chửi mình đi, cứ khinh bỉ mình đi có khi cậu lại thấy nhẹ lòng hơn. Santa càng yêu thương cậu thì cậu càng cảm thấy có lỗi với anh ấy, cậu không xứng đáng với tình cảm của Santa dành cho mình.

Lùi ra xa Santa vài bước, Earth nhìn thẳng vào mắt cậu ấy nói rõ ràng từng tiếng.

- Anh, em đã hứa là dù thế nào cũng không buông bỏ nhưng em đã không làm được rồi, em chấp nhận mình thua, em bỏ cuộc. Em bỏ cuộc rồi.

Santa nắm lấy vai Earth hét lên.

- Em bỏ cuộc sao, vậy anh thì sao chứ, anh phải làm gì đây, không có em anh phải sống như thế nào đây. Chuyện này sao em lại tự quyết định, lẽ ra em phải đợi anh về, lẽ ra em phải hỏi anh xem anh nghĩ gì đã chứ. Em có biết em làm như vậy người đau không phải là anh mà chính là em không. Anh là ai? Anh là ai hả? Chẳng phải anh là người đã từng tắm cho em, chẳng phải anh đã từng ôm em ngủ sao. Em là người như thế nào anh hiểu quá rõ mà, em chấp nhận Sam vì em nghĩ mình đã ngủ với cô ta sao, tại sao em lại hồ đồ thế hả?

Earth vẫn nhìn Santa nói trong nước mắt.

- Em xin lỗi, em không xứng với tình cảm của anh dành cho em. Em chấp nhận Hạ phi không phải vì chuyện đó mà vì em thấy mệt mỏi, thấy chán nản rồi. Em không chịu dựng thêm được nữa. Em là kẻ đê tiện, anh hãy mắng chửi em đi, hãy khinh bỉ em đi. Anh đừng rộng lượng như thế, em không chịu nổi.

Santa nhếch mép lên cười, cậu nhìn thẳng vào mắt Earth.

- Mắng em sao, không bao giờ, dù anh có mắng cả thế giới này anh cũng không bao giờ mắng em. Anh có hận cả thế giới này anh cũng sẽ không hận em. Vì vậy đừng xa anh, chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua giai đoạn này, đừng hồ đồ như thế.

Earth hét lên.

- Anh biết em đã làm gì mà, sao anh không chịu khinh bỉ em, sao anh không chịu hận em. Anh càng rộng lượng với em làm tim em càng đau nhói. Chúng ta kết thúc ở đây, em sẽ làm làm theo ý mình. Anh hãy giúp em đi, anh hãy giúp em đi, đừng rộng lượng với em như thế này nữa!

Earth chạy vụt ra ngoài, cậu nhanh chóng lao xe ra khỏi nhà Santa. Santa đứng như tượng nhìn theo. Cậu không hiểu sao Earth lại làm thế, em ấy đang rất đau, rõ ràng em ấy rất đau. Nhưng tại sao em ấy lại làm như thế, cậu không hiểu, càng nghĩ càng không hiểu nổi mà.

Sau một phút sững sờ Santa lấy xe lao theo Earth, cậu muốn giữ Earth lại, cậu muốn hỏi rõ tại sao em ấy lại đối xử như thế với mình. Santa thấy khó thở, thấy trước mắt mình là một mảng tối tăm. Cả hai cứ lái xe đuổi theo nhau khắp các con phố Bắc kinh, tâm trạng cả hai đang cực kì tồi tệ.

Mọi người cho mình xin 1 bình chọn và 1 theo dõi nha ❤️

By@tientien721

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro