10. Vòng đu quay

Trên vòng đu quay, hai người ngồi cạnh nhau ngắm cảnh thành phố Yokohama từ trên cao nhìn xuống, tráng lệ lại huy hoàng, nhất là vào đêm vạn gia ngọn đèn dầu thắp sáng lên một mảnh đêm tối.

Akutagawa Ryuunosuke đã khôi phục hơn nhiều, hắn cũng đến gặp chủ tiệm xin từ chức rời đi. Lúc chủ tiệm nhìn thấy Nakajima Atsushi, trên mặt tràn đầy dán người này thật sự ổn không, mới tìm được lại nghỉ làm, có ổn không vậy.

Hỏi xong thế mới biết trong đầu chủ tiệm diễn ra nguyên một cái kịch drama cẩu huyết không nỡ nhìn.

Akutagawa Ryuunosuke mấy ngày này mang Nakajima Atsushi đi dạo chơi xung quanh, ngắm cảnh hoặc là ăn đồ ngon, Akutagawa Ryuunosuke còn chi trả nổi.

Cũng vì bọn họ đều có cảm giác sẽ trở về nhanh thôi, nên mới nhàn nhã du ngoạn như vậy, chứ không cũng phải tìm kế sinh nhai kiếm sống cả hai.

Cả ngày hôm nay xem như là ở công viên trò chơi vượt qua, đến hoàng hôn buông xuống, Nakajima Atsushi canh giờ kéo Akutagawa Ryuunosuke xếp hàng lên cabin của vòng đu quay khổng lồ, ngoại trừ năm địa lâu tiêu chí tính của Cảng Mafia, đây là vật kiến trúc cao nhất có thể nhìn bao quát toàn cảnh thành phố Yokohama.

Akutagawa Ryuunosuke ngồi cạnh Nakajima Atsushi, cả hai nhìn ra ngoài xa, cảm thán với nhau độ mỹ lệ không ngờ này.

Cabin sắp đến đỉnh cao nhất, Nakajima Atsushi cười ghé vào người Akutagawa Ryuunosuke nói: "Anh biết không, tương truyền rằng nếu hai người yêu nhau hôn môi tại đỉnh của vòng đu quay, thì sẽ ở bên nhau mãi mãi đó."

Akutagawa Ryuunosuke sửng sốt, chuyện này hắn cũng có nghe qua, nhưng mà vì độc thân không biết nhiều ít năm, đột nhiên đề cập tới vẫn là thực kinh ngạc.

Không đợi Akutagawa Ryuunosuke nói gì đáp lại Nakajima Atsushi đã nghiêng đầu hôn nhẹ lên môi hắn, cabin lên đến đỉnh vòng xe quay, thành thị này càng trở nên xinh đẹp. Ánh nắng chiều ngả màu sẫm tối, gương mặt của bọn họ đều lung trong một tầng mông lung, hai người khoảng cách rất gần, gần đến Akutagawa Ryuunosuke đều có thể từ trong ánh mắt đối phương phản chiếu bóng dáng mà thấy được chính mình, cùng thành thị ở phía sau.

Nakajima Atsushi đang định rời môi đứng thẳng lại bị Akutagawa Ryuunosuke túm lấy tay kéo về mình, Nakajima Atsushi không dự đoán được điều này liền ngã lên người Akutagawa Ryuunosuke, áp hắn lên vách cabin.

Đêm dần buông xuống, nhiệt độ cũng giảm dần, vách khoang cabin trở nên lạnh lẽo một chạm vào có thể làm tay người phản xạ tính rụt lại, thân thể Akutagawa Ryuunosuke run lên một chút vì lạnh, thích ứng được sau đó liền ôm người chặt chẽ trong lòng, cúi đầu xuống ngậm lấy hai mảnh cánh môi mềm mại, nghiền nghiền cọ xát.

Nakajima Atsushi bị hắn cọ xát có chút ngứa, trong cổ họng tràn ra vài tiếng cười, đều bị đối phương nuốt đi vào.

Nụ hôn này không mãnh liệt như lần đầu, thực chậm rãi, như là nhĩ tấn tư ma. Akutagawa Ryuunosuke mở mắt nhìn Nakajima Atsushi, thấy đối phương từ mặt đến lỗ tai cho đến dưới cổ đều là một mảnh mây đỏ, đôi con ngươi hắn đều lung lay một chút, rốt cuộc khó có thể nhẫn nại mà cắn cánh môi dưới của Atsushi.

"Tê~" Nakajima Atsushi đau hô, bởi vì còn đang hôn, cho nên nghe lên có chút mơ hồ, ngọt nị nị.

Một hôn xong, Akutagawa Ryuunosuke gương mặt cũng đỏ hồng, hơi thở có chút dồn dập, thói quen cọ vào hõm vai đối phương bình phục hô hấp.

Nakajima Atsushi thấy thế cười ra tiếng, vươn tay vỗ nhẹ sau lưng hắn, giúp Akutagawa thuận khí.

Nakajima Atsushi trêu chọc đối phương: "Ryuunosuke vậy là không được nha, chỉ mới hôn thôi mà."

Akutagawa Ryuunosuke nghe thế có chút buồn bực cùng ảo não, chỉ có thể trở về luyện tập cải thiện chính mình thân thể.

Hai người rời đi cabin ngoại trừ gương mặt còn có chút hồng còn lại nhìn không ra vấn đề, Akutagawa Ryuunosuke nhìn điện thoại xem giờ, sau đó nắm tay Nakajima Atsushi đi ăn tối.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro