17. Chữa khỏi + Black mode

Akutagawa cùng Nakajima ân oán tình thù trong tương lai triển khai liền không nói tới, chúng ta lại về với màn ảnh.

Akutagawa Ryuunosuke chạy vội theo hướng Dazai tiên sinh chỉ, nhưng chạy chạy liền cảm thấy hướng này còn quái quen thuộc.

Này còn không phải về lại Port Mafia sao?

Akutagawa • chiến sĩ thi đua • Ryuunosuke còn chưa biết một hồi hắn sẽ nhận được kiểu gì 'kinh' 'hỉ', liền vẫn là mang theo nghi hoặc, về tới năm toà lâu cao chót vót tiêu chí tính của Yokohama, hai cái người canh cổng cao lớn mặc tây trang đen liền cùng Akutagawa Ryuunosuke chào hỏi thuận thế truyền tin.

"Vừa mới Người Hổ hỏi xem ngài về chưa, nhưng là bị chúng ta oanh đi rồi." Nói lên cũng dào dạt đắc ý, ai mà nhìn không ra tới tên kia nhìn trúng bọn họ Akutagawa đại nhân, thường xuyên đến đây hỏi thăm đâu!

Akutagawa Ryuunosuke: "......."

Thế là Akutagawa Ryuunosuke lại xoay người, nghĩ Nakajima Atsushi khả năng sẽ đi nơi nào, để lại hai cái không hiểu gì cả mãnh nam.

Hai cái mãnh nam nhìn nhau: Akutagawa đại nhân đây là có việc gì? Ta nào biết a.

Akutagawa Ryuunosuke một bên đi một bên ho khan, đáng chết quái bệnh, ảnh hưởng hắn đuổi theo người.

Một đường đi đi dừng dừng, rốt cuộc là chống không nổi, Akutagawa Ryuunosuke dựa vào vách tường, từ trong cổ họng truyền ra rách nát lại nghẹn ngào thanh âm, hỗn tạp màu đỏ tươi hoa nước cùng hoa cánh, từ khoé môi trào ra đến, sau đó lại bị hắn chính mình áp lực nghẹn trở về.

Chỉ khi chịu đựng không nổi nữa mới phun ra.

Thực chật vật a, như thế này thì cho dù tìm được Atsushi, hắn cũng không dám đứng ở trước mặt cậu.

Sợ cậu ấy lo lắng.

Nơi này là một con hẻm khoảng cách tổng bộ không xa, nhưng hẻo lánh ít người đi qua, Akutagawa Ryuunosuke mới yên tâm mà buông lỏng bản thân.

Tiếng bước chân từ chỗ ngoặt tiến gần, tích tắc ting tang tựa như người đến vừa đi vừa đánh đàn, hỗn loạn một ít thở gấp, càng tới gần đang bị quái bệnh tra tấn hắn.

Là ai.

"Ryuunosuke?!"

Là Atsushi a.

"Anh làm sao vậy? Sao lại có nhiều hoa như vậy??"

Nakajima Atsushi kinh hoảng tiếng kêu cùng dồn dập tiếng bước chân tỏ rõ cậu bị doạ không nhẹ, vội tiến lên ôm lấy Akutagawa Ryuunosuke.

Mới ôm người vào trong lòng, cậu mới nhận thấy được, người kia gầy đi thật nhiều, cơ hồ không có trọng lượng cơ thể, làn da cũng là trắng bệch bệnh khí mà không phải khoẻ mạnh trắng nõn.

Càng không đề cập tới hai hàng mày nhạt nhíu lại bên nhau, đôi mắt xám cũng híp lại, là bị tra tấn đến mơ hồ biểu hiện.

Nakajima Atsushi xem đến Akutagawa Ryuunosuke cố sức trợn tròn mắt để xem rõ, liền miễn cưỡng cường căng nói: "Là em, Ryuunosuke, em là Atsushi."

Muốn chạy đến dò hỏi hắn có phải hay không thích người, nhưng là nhìn hắn như vậy, mở miệng không được a.

"...... Atsushi — khụ khụ——"

"Đừng nói nữa."

Nakajima Atsushi gặp được Akutagawa Ryuunosuke liền doạ ngừng khóc, lúc này lại bắt đầu tuyến lệ phá vỡ.

Akutagawa Ryuunosuke cuối cùng vẫn là nhìn rõ được người trước mắt, cũng thấy được nước mắt hỗn ngôi sao vàng lăn xuống, dừng ở trên người hắn, chân thật cảm quan làm hắn biết rõ đây không phải là ảo giác.

Chỉ có một lý do có thể giải thích chuyện này, Atsushi cũng thức tỉnh quái bệnh rồi.

Akutagawa Ryuunosuke trong lòng suy nghĩ phức tạp thả không biết cảm xúc hiện tại là vì cái gì, chỉ cảm thấy mặt trái cảm xúc không ngừng bủa vây hắn. Hắn muốn mở miệng ra dò hỏi thiếu niên, nhưng cũng chỉ là tốn công vô ích.

Nakajima Atsushi dùng tay lau nước mắt, nhẹ giọng hỏi người trong lòng: "Ryuunosuke, anh biết làm sao để giải trừ quái bệnh của bản thân không?"

Akutagawa Ryuunosuke gật đầu rồi lại lắc đầu.

Là gì a, biết nhưng không nghĩ nói sao?

Đôi tử kim sắc nhan sắc xinh đẹp đồng tử bao trùm một tầng khỏi mù, cậu thăm dò thử, "Là về tình cảm tương quan sao......?"

Cậu thấy đối phương kinh ngạc mà hơi trợn to đôi mắt xám, đáy lòng cái thanh âm kia lại càng rõ ràng hơn, 'hắn thích người khác rồi, không đến lượt ngươi', như ma âm rót nhĩ, làm người bực bội phiền chán.

Nakajima Atsushi không nhận thấy được nước mắt từ trong hốc mắt chảy ra đã không hề là xán lạn kim sắc mà là màu tím lưu động, ngôi sao cũng biến thành một quả cầu gai nhỏ, giống như là tôi lên độc, nhan sắc liền làm người cảm thấy không quá may mắn.

Bởi vì được Nakajima Atsushi ôm vào trong ngực cho nên có thể thấy được hết thảy biến hoá Akutagawa Ryuunosuke bất chấp thân thể liền nâng người dậy, hai tay ôm lấy gương mặt thiếu niên tóc bạc, lo lắng thanh âm bởi vì chủ nhân ngứa ngáy khó nhịn mà ho khan, giống như có dị vật cọ xát vào cổ họng, sự thật cũng đúng là như thế.

"Atsushi, khụ khụ, em làm sao vậy?"

Đã bắt đầu từ cánh hoa chuyển biến vì đoá hoa nhưng lại bị hàm răng hợp lực cắn đến nát nhừ, chảy ra chất lỏng màu đỏ nhiễm lên bờ môi trắng bệch, ở trên một mảnh hắc bạch tranh sơn dầu thêm một mạt màu đỏ, diễm lệ lại quỷ dị.

Là một bức hoạ sẽ làm người nghĩ đến triển lãm chính là tử vong.

Nakajima Atsushi đáng chết mà cảm thấy tâm động, nhưng đồng thời lại chán ghét màu đỏ.

"Chính là, em chưa từng nghe Ryuunosuke nói qua chính mình có người trong lòng......" Nakajima • lặng lẽ biến dị (?) • Atsushi hàng mi dài chạm vào nhau lại tách ra, ửng đỏ khoé mắt cho thấy cậu chịu bao lớn uỷ khuất, muốn tìm giải pháp cho Akutagawa Ryuunosuke, nhưng dùng chân đều biết vì tình sở khốn quái bệnh là cần phải được đến bị thích người kia phối hợp.

Cậu sẽ giúp tình địch một tay sao? Cười chết.

Nhưng là Ryuunosuke sẽ vì thế mà bị tra tấn, Atsushi lại cảm thấy mình quá xấu rồi.

Một bên ác ma bảo không muốn không muốn, một bên thiên sứ lại nói cần thiết cần thiết, Atsushi như là một cái đáng thương lại bất lực tiểu hài tử, cứ thế mà bị dùng dằng kéo qua kéo lại.

Không biết là tâm lý tác dụng vẫn là bởi vì cái gì, giây trước cậu còn thấy chung quanh cùng Akutagawa Ryuunosuke trên người dính đầy màu đỏ, nhưng chớp mắt khoảng cách cậu lại chỉ thấy một mảnh màu xám trắng.

A?

Nakajima Atsushi chớp mắt, lại chớp mắt, cuối cùng xác định chính mình là không nhìn thấy màu đỏ nữa.

Cậu có chút hoảng, trăm triệu điểm cái loại này.

Bởi vì Atsushi nghĩ tới khả năng tồi tệ nhất kia.

"...... Ryuunosuke, em không nhìn thấy màu đỏ nữa." Nakajima Atsushi nghẹn ngào mà nói, màu tím nước mắt cùng như tôi độc cầu gai càng rơi càng nhiều, phảng phất lại muốn đổi một cái nhan sắc.

Akutagawa Ryuunosuke: ??????

Mới một lát mà thôi, sao mà biến hoá nhanh đến hắn không kịp nghĩ là vì cái gì.

Nakajima • đã hoàn toàn biến dị (?) • Atsushi hạ định quyết tâm, cúi người xuống hôn lên đôi môi của Akutagawa Ryuunosuke.

Nếu muốn chết, xin hãy để cho cậu chết chìm trong ôn nhu hương.

Đây là nụ hôn đầu tiên của từng người bọn họ, cũng là nụ hôn đầu tiên của cả hai, nhưng là một cái kinh ngạc một cái sa ngã, không hề lãng mạn đáng nói.

Còn lộ ra một cổ suy bại hương vị.

Là Nakajima Atsushi làm văn giải đọc.

Nhưng Akutagawa Ryuunosuke chỉ cảm thấy, giống như là lưỡng tình tương duyệt a, là nếu hắn thổ lộ, Atsushi sẽ đồng ý cái loại này sao?

Ai, thế thì thật tốt quá.

Vui sướng trong lòng hận không thể phát tiết ra tới.

Đây là Akutagawa Ryuunosuke bài giải.

Hai cái ngu ngốc cứ thế mà đắm chìm trong hôn môi, hoàn toàn không biết đối phương suy nghĩ trong lòng.

Một cái dài dòng hôn kiểu Pháp kết thúc, Nakajima Atsushi cười.

"Ryuunosuke, thích em đi, được không?" Em sẽ so với cái tên kia càng tốt!

Akutagawa Ryuunosuke: "Ngu ngốc, em nghĩ vì cái gì tại hạ chấp nhận em hôn môi cũng không phản kháng đâu?"

Nakajima Atsushi: "Bởi vì em nhân lúc anh yếu ớt cưỡng hôn anh?"

Tử vong chăm chú nhìn.JPG

"Ách, không phải là bởi vì anh thích em đi ha... ha? Thật hay giả?!"

Nguyên bản chỉ là nói đùa một câu cư nhiên từ trong biểu tình hung ác của Akutagawa Ryuunosuke cảm nhận được một tia ngượng ngùng, Nakajima Atsushi chi lăng đi lên!

Hổ hổ sống lại rồi đây!

Bởi vì kích động mà tai cùng đuôi hổ đều biến ra tới, đuôi to nền trắng đốm đen vòng quanh eo Akutagawa, đôi tai hổ trên đỉnh đầu cũng ngoe nguẩy, một đảo phía trước âm u tiêu cực, Atsushi chỉ cảm thấy một mảnh ánh nắng mặt trời chiếu vào lồng ngực làm cậu ấm áp dễ chịu muốn rên rỉ, đâm vào não bộ làm cậu cảm thấy đầu váng mắt hoa.

Sau đó nhịn không được ôm người một đốn cọ cọ.

Akutagawa Ryuunosuke: ? Tại hạ còn cái gì cũng chưa nói, Atsushi em có phải hay không quá dễ thoả mãn a?

Sau đó hai cái ngốc nghếch mới nhận thấy quái bệnh không còn nữa, là chữa khỏi rồi?

Khi nào?

Nakajima Atsushi một bên nước mắt rơi như mưa nhưng là trong suốt hoàn hoàn toàn toàn chính là sinh lý nước mắt, một bên là nghĩ mà sợ nhìn màu đỏ lại xuất hiện trong tầm mắt, thiếu chút nữa liền bị tước đoạt đi rồi, quái bệnh đáng sợ như vậy!

Akutagawa Ryuunosuke lại không như Nakajima Atsushi hoàn hảo như lúc ban đầu, thân thể bị quái bệnh đào rỗng, lại còn bị ôm thật chặt, hắn nhịn không được ho vài tiếng, nhưng may mà không hề có cánh hoa hoặc cành rễ trườn bò như muốn đâm xuyên cổ họng giống nhau, là như thế nhẹ nhàng thư thái.

Nakajima Atsushi:......

Nakajima Atsushi: Bệnh mỹ nhân ngao!

"Em có phải hay không có điểm phiêu?" Akutagawa Ryuunosuke âm trắc trắc mà nói.

Nakajima Atsushi nở một nụ cười thực thẹn thùng, "Là có chút chút."

Akutagawa Ryuunosuke: Ánh mắt cá chết.JPG

"Được rồi, lát nữa gặp."

Akutagawa Ryuunosuke phảng phất mới nhớ lại chính mình cũng có dị năng lực, hắn làm hắc thú nâng hắn dậy, mới vừa xoay người liền bị tên vô lại nào đó bắt lấy.

Giống như mở ra phong ấn, Nakajima Atsushi cả người đều bao phủ ở một tầng ánh sáng nhạt, nhưng là màu đen.

Nakajima Atsushi không còn là Nakajima Atsushi của ngày xưa, hiện tại cậu là Nakajima • black • Atsushi.

Nakajima • black • Atsushi cười đến mi mắt cong cong, càng thẹn thùng, còn không biết học từ ai mà nói chuyện thực nhão nhão dính dính, đuôi hổ cũng không an phận mà lén lút vòng lấy mắt cá chân của Akutagawa Ryuunosuke.

"Ryuu-kun thật chán ghét Cư nhiên vừa mới xác định quan hệ ở bên nhau liền muốn bỏ xuống người ta một mình rời đi sao?"

Ryuu-kun? Người ta?

Đây đều là cái gì cùng cái gì a.

Akutagawa Ryuunosuke huyệt thái dương giật giật, trong lòng không nhịn được tự hỏi, mấy tháng nay hắn không ở Nhật Bản, rốt cuộc là kẻ nào dạy hư hắn ngây thơ hổ hổ?

Một cái hình tượng dần dần sinh động lên.

A, nếu là hắn, thế thì thật sự quá không xong rồi.

"Tại hạ chỉ là trở về tắm rửa, lại không phải là không gặp lại." Akutagawa Ryuunosuke ý đồ giải thích cho Nakajima Atsushi hiểu.

Nhưng thực không xong là, Nakajima • black • Atsushi cũng không phải muốn thiện giải nhân ý, black mode có thể nói là giống cái yêu tinh giống nhau ma người: "Cùng đi đi, em còn chưa có cùng anh tắm chung đâu."

Akutagawa Ryuunosuke: Ai nói muốn cùng nhau tắm?

Akutagawa Ryuunosuke cảm thấy không ổn, Akutagawa Ryuunosuke cảm thấy chỉ có ma pháp đánh bại ma pháp.

Cho nên, Akutagawa • black (fake) • Ryuunosuke xuất trận!

Hắn sửa bị động thành chủ động, vớt quá đuôi hổ quấn vào eo, sau đó bước một bước tiến đến trước mặt cái kia điên phê, ngón cái cùng ngón trỏ nắm lấy cái kia điên phê cằm nâng lên, một đôi mắt xám lãnh đạm mà đối diện kia đôi mắt màu tử kim bởi vì quá mức hưng phấn mà có vẻ tố chất thần kinh.

"Sợ tại hạ ném em xuống sao?"

"Ừm."

Nakajima • black • Atsushi chưa từng gặp qua như vậy khí tràng kéo mãn, lãnh đạm lạnh nhạt cùng cậu nói chuyện Akutagawa • black (fake) • Ryuunosuke, trái tim đập thật nhanh.

Lại bị công lược a.

"Tại hạ nhưng luyến tiếc."

"Em như vậy ngoan, đúng không?"

Nakajima • black • Atsushi ngơ ngác mà nhìn bóng dáng của mình ảnh ngược ở trong đôi mắt hắn, cuối cùng không nói gì, chỉ là khẽ gật đầu.

Akutagawa Ryuunosuke giả vờ ho nhẹ một tiếng, nắm lấy tay Nakajima Atsushi đi về phía trước, khoé miệng dưới nắm tay nhịn không được giơ lên.

Black Atsushi, cũng khá đáng yêu.

Theo màn ảnh càng chiếu đến đoạn quan trọng, người xem càng cảm thấy gay cấn, sau đó hai cái nhân vật chính ôm ở bên nhau, sắp hôn khi ống quay lại chuyển sang hướng khác, chỉ có thể nghe thấy thanh âm trong lòng hai người, cùng với sau khi kết thúc kia đoạn đối thoại.

Người xem tiếng kêu rên vang trời đất (chỉ những thuyền viên kia), chế nhạo (đặc chỉ băng vải tinh), trào phúng (những cái đó đối địch người) cùng sống không còn gì luyến tiếc (hai cái nhân vật chính cùng vị thể).

Cùng với câu kia ["Bởi vì em nhân lúc anh yếu ớt cưỡng hôn anh?"] danh ngôn trở thành một đạo hoả tác, người giấu tên họ Nakajima cho biết, cậu sợ quá đi trên đường bỗng nhiên gặp được người xem qua cảnh này, sẽ khóc lớn, cậu thề!

Hai cái mãnh nam từng có vài giây trên màn ảnh thay vì vui vẻ lại là nơm nớp lo sợ, sợ bị cấp trên giận chó đánh mèo QAQ.

Sau đó, Black Atsushi cùng Black (fake) Akutagawa xuất hiện, người xem cơ hồ đều là cười sốc hông.

Lúc sau mỗi ngày đi làm, Nakajima Atsushi đều sẽ bị 'chức trường bá lăng', đồng sự Dazai Osamu luôn là sẽ bất thình lình tố chất thần kinh mà kêu "Ryuu-kun thật chán ghét~ Anh muốn bỏ rơi người ta sao~" làm Nakajima Atsushi nằm mơ đều thấy ác ma đồng sự cùng quỷ đòi mạng túc địch hợp tác đuổi theo phía sau cậu.

Đến nỗi hai câu kia ["Tại hạ nhưng luyến tiếc. Em như vậy ngoan, đúng không?"], Port Mafia không ai dám đem nó ra đùa giỡn trước mặt Akutagawa Ryuunosuke (ngoại trừ các cán bộ cùng thủ lĩnh), nhưng mà ngầm trong diễn đàn mọi người đều chơi thực hải, đầy trời bay múa các loại biến thể: "Anh luyến tiếc em a, em ngoan như vậy sao nỡ bỏ em nha", "Luyến tiếc là luyến tiếc thiệt, nhưng cậu phải tự mình hiểu lấy, cậu chỉ là một món đồ chơi mà thôi, phải ngoan ngoãn nghe lời tôi, không nghe? A, cậu hiểu rồi đấy", "Nếu ngươi hư ngươi liền chết, ta sẽ nhớ cái kia ngoan ngoãn ngươi", ...v..v.

Quả thật là phát rồ, cũng may là Akutagawa Ryuunosuke không phải một cái ái dạo diễn đàn người.

Đối với các thuyền viên đã ở trên thuyền chỉ chờ đông phong thổi tới hải lãng ba thước đăng đỉnh nhân sinh mà nói, này không khác gì là một hồi thịnh yến a! Mặc dù không thể trực tiếp xem, nhưng chúng ta có thể gián tiếp não bổ hoàn thiện quá trình a!

Yokohama những ngày sau đó đều là quần ma loạn vũ, nhưng đây là lời phía sau.

Hiện tại vẫn chưa chiếu xong đâu nha.

———

Prồ fai nhà làm:

Nakajima • black • Atsushi: Sau khi bị bệnh Star Tears cùng bị kích thích quá mức mà dẫn tới hắc hoá

Akutagawa • black (fake) • Ryuunosuke: Tuy rằng vừa mới khỏi bệnh Hanahaki nhưng là làm người sao lại có thể thua hổ, hắn quyết định cũng hắc hoá (giả) cho tên kia xem

-

Một chương siêu to khổng lồ đâyyy, 2850 chữ, quá đã 🌚🤘🏻

Viết viết liền quên mất đây là xem ảnh thể :'))))))

Sắp xong rồi, sau đó nếu có idea gì thì lại viết cái khác.

Tự nhiên muốn viết charoc Toge với Sumire nên có động lực kết thúc bộ này, còn bộ gấu bông Satoru thì vẫn đang quằn quại orz

-

Góc xin ý kiến:

Cầu cmt, Watpad, NovelToon, AO3 nơi nào cũng được, còn mấy chương cuối với phiên ngoại mọi người muốn xem cái gì? Chứ sắp kết mà bị bỏ dỡ nó khó chịu lắm 😭

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro