9. Ngân Lang + Huyết Tộc
Sau cuộc gặp mặt của anh em nhà【Chuuya】thì màn ảnh lại chuyển máy quay sang một nơi khác, nhìn vị trí có lẽ là một con hẻm nhỏ, có vài chú mèo hoang đang nằm trên tường phe phẩy chiếc đuôi dài, tiếng động cơ xe thật xa, giống như là ở tại sâu bên trong nên thanh âm mới khó truyền đến.
Màn ảnh đầu tiên chính là như vậy, sau đó chính là một đôi tai nhọn màu bạc, lông tơ đều có thể nhìn kỹ càng, là một đôi tai sói thật. Nhưng với độ cao tính từ tai sói so với cảnh vật lại có vẻ cao quá nhiều.
Lúc này, Edogawa Ranpo trong văn phòng của mình đã trợn to đôi mắt màu xanh lục đẹp đẽ, sau đó mở cửa chạy sang văn phòng của Fukuzawa Yukichi hô lớn "Xã trưởng!", đợi Fukuzawa Yukichi mở cửa ra lại nhìn chằm chằm, làm đến Fukuzawa đều không hiểu ra sao.
"Sao thế Ranpo?" Fukuzawa Yukichi một bên hỏi một bên đem Edogawa Ranpo đưa đến ghế sô pha, sau đó chính mình cũng ngồi ở một bên. Edogawa Ranpo nghiêm túc ngồi, cuối cùng không nhìn Fukuzawa, chỉ là có chút khó có thể tin nhìn lại trên màn ảnh.
Fukuzawa Yukichi phía trước đang vội nên là không để ý đến, nghe thấy tiếng kêu của Ranpo mới mở cửa ra xem một cái.
Lúc này hắn đã đặt ánh mắt vào trời cao nơi đang chiếu phim một thế giới khác, thấy được chính mình — không đúng, là【Fukuzawa Yukichi】.
【 Máy quay di chuyển xuống dưới, đúng là Fukuzawa Yukichi • Ngân Lang —— xã trưởng của Võ Trang Trinh Thám Xã, lúc này chính đang ngồi bên cạnh đám mèo hoang mong chờ có một bé nào bạo gan tới gần hắn.
Fukuzawa Yukichi rất yêu mèo, thậm chí để mèo con đến gần hắn còn cố thu liễm chính mình khí thế, để mấy bé không bị sợ hãi, nhưng mà dù vậy cũng rất ít có cơ hội được nựng mèo.
Nếu ví von, mèo chính là nữ thần của hắn, là nốt chu sa in hằn trên ngực, là mộng tưởng mà hắn muốn hoàn thành, chỉ cần nàng vẫy tay gọi, hắn liền sẽ xiêu lòng, sau đó ở trong lòng thốt lên "Đáng yêu quá".
Hiện tại, Fukuzawa Yukichi lại đi tới con ngõ nhỏ quen thuộc — là nơi tụ tập đám mèo hoang số một số hai, kích động đến đôi tai sói đều lộ ra ngoài, chiếc đuôi to quét qua quét lại ở sau người, tuy thế gương mặt hắn vẫn là chù ụ, không có chút nào là yêu thích.
Mấy chú mèo hoang thấy người sống đại biến dạng, đều tò mò mà nhìn xem chiếc đuôi lắc lư cùng đôi tai đáng chú ý kia, chẳng lẽ là đồng loại ư, bọn chúng nghĩ thầm.
Có chú mèo nhỏ lớn gan tâm ngứa khó nhịn liền nhảy lên hòng chạm đến cái đuôi to kia, nhưng lại bị né tránh. Mèo ta vui vẻ mà nhảy lên lại nhảy lên, cùng đuôi sói ngân bạch chơi, xem nó như là cây chọc mèo.
Fukuzawa Yukichi nhìn về phía sau, tay vô thức nắm lấy ngực, gương mặt càng khó xem, giống như con mèo làm cái gì khiến hắn khó chịu, nhưng thực tế hắn chỉ là hưng phấn vui vẻ mà thôi. 】
So với việc bị xã chết, Fukuzawa Yukichi lại chú ý hơn đến việc có mèo con chủ động chơi với hắn, dù chỉ là cái đuôi, nhưng mà cũng là một bước tiến đáng để ghi nhớ, nhưng mà......
Fukuzawa thở dài.
Edogawa Ranpo nhìn qua, tiến đến gần, khẽ "meo" một tiếng, cười nói: "Ngài còn có ta nha."
Fukuzawa Yukichi cong môi, gật đầu.
Người trong trinh thám xã: Êm đềm quá cũng không nỡ chọc phá bầu không khí này.
Chỉ có Dazai chuẩn bị trêu chọc xã trưởng lại bị Ranpo trừng mắt, hắn bất đắc dĩ chỉ có thể từ bỏ.
Mori Ougai ở phía bên kia Cảng Mafia không kiêng nể gì châm chọc lão đối thủ, nhưng mà nụ cười mới vừa cong lên lại bị cứng đờ ở nơi đó, sau lại tiếp tục cười, chỉ là nhìn thực giả.
Mori Ougai: Ta có dự cảm không lành.
【 Đang lúc Fukuzawa Yukichi dồn hết quyết tâm giơ tay muốn chạm đến mèo con trước mặt, mèo con lại bị tiếng bước chân đến gần kinh động nhảy lên chạy mất dạng.
Chỉ còn lại một mình hắn đứng trơ trọi nơi đó.
Fukuzawa Yukichi chậm rãi thu hồi tay lại, vẻ mặt vẫn nghiêm, nhưng người tới lại nhìn ra được sự ảo não cùng tức giận.
"Ai nha, không ngờ đến Fukuzawa các hạ lại dụ dỗ mèo, tâm cơ quá thể a, ta đều sợ ngây người." Mori Ougai • Huyết Tộc —— hắn ta chính là thủ lĩnh của tập đoàn mafia lớn nhất ở thành phố hỗn loạn này, Cảng Mafia —— toàn thân đều đen nhánh, chiếc ô cầm trên tay đều đen nhẹm không ánh sáng, nhìn thực tối tăm.
Giống như là đi dự đám tang ghé ngang qua.
Fukuzawa Yukichi khẽ nhíu mày, "Như thế lại còn ra ngoài?"
"Cớ sao lại không? Có thể nhìn đến các hạ vẫn chưa thành công nắm tay nữ thần, ta thực vui sướng." Mori Ougai cầm dù đến gần, càng đến gần Fukuzawa Yukichi, Fukuzawa liền càng có thể thấy rõ làn da tái nhợt của đối phương, đôi mắt đỏ cùng đôi môi hồng nổi bật trên hết, nhìn thực yêu dị.
Fukuzawa Yukichi khoanh tay đứng, không nói gì nữa.
Mori Ougai không để bầu không khí trầm mặc đi xuống, chỉ vào tai đuôi của Fukuzawa, có thâm ý nói: "Sao các hạ vẫn còn để lộ ra ngoài thế kia?"
"CD." Fukuzawa nghiêng mặt đi nói.
Mori bật cười, gì a, mấy từ này hắn học ở đâu thế.
"Vậy à, chắc ta nghĩ nhiều rồi." Mori Ougai gật đầu, thực tiếc nuối nói đến.
Fukuzawa không nói gì, tay lại siết chặt, tâm tình thực không tốt. Hắn có loại cảm giác nói thêm vài câu nữa liền sẽ bị lừa vào tròng.
Đối phương chính là như vậy.
Lừa hắn không biết bao nhiêu lần.
"Có lẽ các hạ không biết đi? Dazai-kun cùng Nakajima-kun đều xem như là Cảng Mafia rồi." Mori nở một nụ cười gian, bổ sung nói: "Người nhà đó."
Fukuzawa Yukichi chỉ biết Dazai Osamu có người yêu, nhưng thân phận lại không biết, Nakajima Atsushi càng đừng phải nói, bây giờ nghe Mori Ougai nói vậy có loại thì ra là thế cảm giác.
Nếu......
Nếu thật là như vậy......
Thật lâu không có động tĩnh.
Mori Ougai tươi cười càng trì trệ, cuối cùng không cười nữa, nói câu chào tạm biệt thực sáo rỗng sau đó cất bước liền đi.
Sao có thể quên được đâu, cái đầu gỗ đáng chết này, thế mà lại chần chờ lâu như vậy.
Fukuzawa Yukichi tâm đều thít chặt, trong lòng có một loại cảm giác, nếu để đối phương đi, liền thật sự mất đi đối phương.
Nếu lần này lại vẫn là lừa hắn, kia hắn cũng nhận.
Mori Ougai nghe thấy tiếng bước chân đến, trong lòng lại có hy vọng, đầu gỗ này chấp nhận rồi?
"Rintarou."
Mori Ougai không quay đầu lại, nhưng bàn tay bị nắm lấy lại run nhè nhẹ.
Fukuzawa Yukichi không nói nữa, hắn cũng không biết nói gì, chỉ là đôi tay giao nắm, mười ngón tay đan vào nhau, nhiệt độ cơ thể của Mori Ougai thực thấp, nhưng của Fukuzawa Yukichi lại rất cao, dần dà tay của Mori cũng liền trở nên ấm.
Mori Ougai rốt cuộc quay đầu lại, thấy Fukuzawa Yukichi nở một nụ cười thực rõ ràng, nói với chính mình, làm khoé mắt Mori đều đỏ hoe.
"Cảm ơn vì đã chờ đợi."
Vì cái gì hắn dịu dàng đến vậy. 】
Đã tê rần một mảnh.
Mọi người: Ta có thể hay không bị diệt khẩu?
Nhất là thành viên của Cảng Mafia, không dám hó hé điều gì, một đám im như hến, sợ nói ra cái gì liền bị thủ lĩnh giận cá chém thớt.
Mori Ougai cùng Fukuzawa Yukichi đều đã bị điện đến hết chỗ nói, bên cạnh là Ozaki Kouyou trêu chọc cùng Edogawa Ranpo đang nháo, hai người ở hai nơi nhưng tâm tình chính là thực kỳ dị đồng điệu.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro