Chương 4.1
【Dazai suốt đêm bò lên trên Không Động sơn】
Chương 4.1
Tác giả: Miêu Đả Cổn
Edit: Moriarty4869
[ Cái dây màu đỏ kia lại là thứ gì?! ]
Dazai Osamu bỗng nhiên ngửa ra sau tránh thoát tơ hồng “Tập kích”, cả người đều không tốt.
Anh thậm chí cả biểu tình cũng không giữ được, vẻ mặt hoảng sợ mà nhảy dựng lên lui về phía sau ba bước dán dựa vào trên tường, hai mắt trợn to cảnh giác mà nhìn bên kia.
Sợi chỉ đỏ thô cứng kia là toát ra từ trên tay Nakajima Atsushi, quấn quanh một vòng ở trên cổ tay thiếu niên, sau đó xông tới muốn cuốn lấy cổ tay của anh.
Sau khi bị Dazai Osamu hoảng sợ né tránh, chỉ đỏ sửng sốt một chút, tựa hồ là ngây dại, thoạt nhìn đã chịu đả kích thật lớn.
[ Chỉ đỏ chính là chỉ đỏ, có lẽ anh cũng có thể gọi là dây nhân duyên, anh hiểu chưa? Khụ khụ, tuy nhiên này cũng…… Thật là đáng sợ thế nhưng thực sự còn có chỉ đỏ toát ra tới ha ha ha ha ——] Hệ thống thật sự không nhịn xuống bắt đầu cười ầm lên, nếu không phải là tồn tại đặc thù, chỉ sợ nó hiện tại đã cười đến không thở nổi.
[ Nếu tôi bị thành công quấn lên sẽ thế nào? ] Dazai Osamu ánh mắt cổ quái.
[ Sẽ yêu đương đi, kia đại khái liền đại biểu quan hệ yêu đương thành lập, dây nhân duyên thành công nối liền, cốt truyện phát triển lúc sau khẳng định đều là căn cứ vào cảm tình của hai người mà thiết kế. ] Hệ thống cực kỳ thuần thục mà giải thích.
Nói chung chính là, dựa theo tình huống trước mắt xem ra, nếu thật sự thành công nối sợi chỉ thứ nhất, như vậy kế tiếp khẳng định còn có những sợi chỉ đỏ khác vây lại đây. Không tốt, đã bắt đầu ảo giác cảnh tượng Dazai Osamu bị vô số sợi chỉ đỏ cuốn thành một con nhộng phụt ha ha ha ——
[ Tôi tuyệt đối muốn chém đứt nó!!! ] Dazai Osamu lập tức kiên định mà làm ra tuyên ngôn.
“Dazai tiên sinh……?”
Dazai Osamu phản ứng thật sự quá lớn, làm Nakajima Atsushi cũng ngây ngẩn cả người.
Xem thiếu niên biểu tình, không hề nghi ngờ cậu bị hung hăng thương tới rồi.
Dazai Osamu: “……”
Dazai Osamu bất tri bất giác chính mình hình như làm ra phản ứng quá mức cực kỳ thương tổn thiếu niên ngây thơ thật vất vả lấy hết can đảm lần đầu tiên tỏ tình, tuy rằng anh vốn dĩ liền tính toán cự tuyệt Nakajima Atsushi, nhưng tuyệt đối không phải lấy phương thức này.
Tuy nhiên không đợi anh nói chuyện, sợi chỉ đỏ kia lại lần nữa chưa từ bỏ ý định mà đến gần anh.
Lần này động tác của sợi chỉ đỏ không có dũng mãnh như phía trước, nó có vẻ cực kỳ cẩn thận, chậm rãi thử quay vài vòng ở xung quanh Dazai Osamu, mới run run rẩy rẩy mà tới gần cổ tay của anh muốn quấn lên.
Dazai Osamu yên lặng vươn tay, làm bộ phủi tro bụi thuận thế đem chỉ đỏ phủi bay.
Lực đạo không lớn, thương tổn cực mạnh.
Sợi chỉ đỏ kia nháy mắt mất đi sức sống, yếu ớt mà lui về bên người Nakajima Atsushi, không hề kích động mà xông tới muốn cuốn lấy anh.
Dị năng của anh đối với sợi chỉ đỏ cổ quái khủng bố này vô dụng, hơn nữa Astushi cũng không nhìn thấy sợi chỉ đỏ này, Dazai Osamu xác định hai điểm này, sau đó đem lực chú ý chuyển dời đến trên người chủ nhân sợi chỉ đỏ bị chịu đả kích ủ rũ cụp đuôi.
Thiếu niên Bạch Hổ đối diện giờ phút này giống như là một con mèo toàn thân ướt đẫm, thế nhưng làm Dazai Osamu cũng dâng lên một tia không đành lòng, nhưng càng nhiều quả nhiên vẫn là phiền muộn cùng vô thố.
Nếu Nakajima Atsushi không có thiệt tình thực lòng như vậy, nếu tất cả hành vi ý tưởng của Nakajima Atsushi đơn thuần đều là bị kịch bản khống chế, kia anh còn không đau đầu đến mức như vậy, nhưng trước mắt thoạt nhìn cũng không phải……
Dazai Osamu đối đãi những việc khác đều khá là tùy ý, duy nhất đối với người khác tràn ngập ôn nhu thiện ý thiệt tình, anh vĩnh viễn đều chân tay luống cuống, thậm chí là hoảng sợ tránh né.
Mà tình huống giống như bây giờ, càng là anh chưa bao giờ gặp được quá…… Không không không, đây rõ ràng là chuyện khủng bố tất cả Dazai Osamu thế giới song song cũng chưa gặp được!
Anh dám cam đoan! Sẽ không có bất kì một cái Dazai Osamu nào đột nhiên không kịp phòng ngừa đối mặt Nakajima Atsushi tỏ tình cũng bị chỉ đỏ tập kích còn có thể bảo trì bình tĩnh như cũ! Tuyệt đối không có một cái Dazai Osamu có thể an ổn mà từ thế giới này rời đi!!!
【 Phải bị từ chối.
Trong nháy mắt Nakajima Atsushi nhìn đến Dazai Osamu biểu tình, cậu đã biết kết quả thổ lộ của mình.
Nói như thế nào nhỉ, kỳ thật một chút cũng không ngoài ý muốn.
Nhưng phản ứng hoảng sợ của nam nhân vẫn là hung hăng đâm thương cậu, trái tim nháy mắt hoàn toàn không khống chế được mà đau đến run rẩy, hô hấp cũng khó khăn đến hít thở không thông.
Cậu thiếu chút nữa cho rằng chính mình muốn chết.
Nakajima Atsushi phía trước kỳ thật chưa bao giờ nghĩ tới phải đối Dazai tiên sinh tôn kính bày ra phân cảm tình không thành thục này của chính mình, nhưng không biết là bị đám người đột nhiên toát ra tới ngày hôm qua kích thích tới rồi, vẫn là bởi vì ánh trăng đêm nay quá mức xinh đẹp, mà Dazai tiên sinh liền ngồi ở vị trí cậu giơ tay có thể với tới……
Giữa ánh nến ấm áp lay động, cậu cứ như vậy mà xúc động.
Cảm tình người thiếu niên chính là như vậy, càng đừng nói thời điểm Nakajima Atsushi đối mặt Dazai Osamu vĩnh viễn đều là không đủ khách quan bình tĩnh.
Rốt cuộc kia chính là Dazai tiên sinh mà, cậu nghĩ.
Sau đó, tỉnh táo lại Nakajima Atsushi đột nhiên liền lâm vào bên trong khủng hoảng thật lớn.
So với tình yêu cậu vốn là không có ôm bao lớn hy vọng, cậu đột nhiên phát hiện cậu càng sợ hãi Dazai tiên sinh bởi vậy mà xa cách cậu, thậm chí là chán ghét cậu.
Tuy rằng ở những mặt khác trưởng thành rất nhiều, cũng kiên định tự tin rất nhiều, nhưng Nakajima Atsushi ở phương diện cảm tình lại mới vừa bắt đầu mà thôi, lại về tới tự ti mê mang cùng với hoảng loạn sợ hãi lúc ban đầu.
Nếu ánh mắt Dazai tiên sinh nhìn về phía cậu biến thành chán ghét cùng xa cách……】
Dazai Osamu đỡ trán.
Vì cái gì thiếu niên này năng lực tự mình não bổ mạnh như vậy a?!
Lại còn có đều là một đường hướng phương hướng phát triển không tốt chạy như điên, giống như hận không thể lập tức đem chính mình bức chết.
“Astu……” Dazai Osamu hướng cậu bán ra một bước.
“A a a a thực xin lỗi Dazai tiên sinh thực xin lỗi!!!” Thiếu niên đầu bạc nháy mắt giống như bị kinh đến kêu to bắt đầu xin lỗi, tinh thần rõ ràng không thích hợp mà nhanh chóng nói: “Thật xin lỗi em chính là nhất thời xúc động! Bởi vì em uống say cho nên ăn nói linh tinh! Dazai tiên sinh xin hãy coi như không nghe được vừa mới nói đi! Thật sự phi thường xin lỗi! Không cần chán ghét em không cần chán ghét em không cần chán ghét em ——”
Cặp mắt kim sắc kia chỉ lộ ra trong nháy mắt, hốc mắt mở rất lớn, đồng tử co chặt cũng chuyển hóa hướng phương hướng dã thú, theo sau bởi vì thiếu niên bỗng nhiên ôm lấy đầu súc ở góc mà giấu đi.
Dazai Osamu nhíu mày, tầm mắt chuyển dời đến bầu trời đêm ngoài cửa sổ sau lưng cậu, nhìn mặt trăng bạc lớn tròn trịa kia, lâm vào trầm mặc.
Không thể nào……
【 Nakajima Atsushi thật sự là quá mức khủng hoảng, cậu ở dưới cảm xúc với ánh trăng cùng nhau kích thích, dị năng “Mãnh Thú Dưới Trăng” thế nhưng bắt đầu mất khống chế.
Hai tay của cậu biến thành tay hổ thật lớn, lý trí dần dần biến mất, trong miệng thở dốc mọc ra răng nanh sắc bén, chân sau thô to dùng sức bắn ra liền nhào tới trên người Dazai Osamu.
Thiếu niên biến thành nửa hổ lúc này chỉ có một ý tưởng, đó chính là tuyệt đối không thể làm Dazai tiên sinh chán ghét cậu, rời xa cậu, cho nên phải bắt được anh ấy.
Đến nỗi sau khi bắt lấy muốn làm cái gì……
Cậu muốn đem Dazai tiên sinh che kín mít ở phía dưới bụng da lông rắn chắc, dùng cái đuôi thật lớn đem eo Dazai tiên sinh cuốn lấy không cho anh chạy trốn, sau đó cậu lại dùng đầu lông xù xù của mình không ngừng cọ đối phương chậm rãi giải thích làm anh tha thứ mình mạo phạm……】
Dazai Osamu thần sắc nguyên bản nghiêm túc nháy mắt tan vỡ, thiếu chút nữa liền không thể né tránh một cái nhào đến hung ác kia.
[ ĐM thật biết chơi a ha ha ha ha! ] Hệ thống vô tâm vô phổi mà điên cuồng vỗ bàn cười to.
Dazai Osamu lau mặt thần sắc vặn vẹo, thế nhưng bắt đầu thói quen, trấn định mà ở trong không gian nhỏ hẹp tránh né thiếu niên biến hổ càng ngày càng nghiêm trọng.
Anh nhìn đến chỉ đỏ trên cổ tay Nakajima Atsushi thế nhưng có chút biến đen, hơn nữa trở nên khá là cuồng bạo, tư thế hướng trên người anh thoạt nhìn như muốn vọt vào trong huyết nhục dây dưa xương cốt.
Hệ thống tấm tắc khen lạ: [ Ngay cả chỉ đỏ cũng sẽ cùng nhau hắc hóa bạo tẩu sao? Lúc sau chẳng lẽ ta có thể nhìn đến cốt truyện cưỡng chế? Không thể nào? Cái này có thể đăng sao? ]
Dazai Osamu không lại tiếp tục kéo đi xuống, trực tiếp vươn ngón trỏ chỉ vào cái trán thiếu niên Bạch Hổ lao lại đây.
Dị năng lực: Nhân Gian Thất Cách
Anh làm sao có thể để cốt truyện phát triển hướng phương diện không thể miêu tả.
【 Nakajima Atsushi mất khống chế dị năng sau khi được ngón tay Dazai Osamu đụng vào cái trán nháy mắt đã bị vô hiệu hóa, hình hài hổ dần thối lui, ánh mắt cũng dần dần khôi phục thanh minh.
Ký ức thu hồi, mặt thiếu niên đầu bạc nháy mắt trở nên trắng bệch hơn cả màu tóc, mặt đầy tuyệt vọng.
Cậu nghĩ: Mình lại phá hỏng tất cả, toang rồi, hoàn toàn toang rồi……】
----------------
Moriarty: *liêm sỉ* = =┌(;・ω・)┘
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro