Chương 15:

Tôi và Chuuya ăn sáng với nhau tại cửa hàng hoa của Fujiwara-san. Còn trợ lí của tôi? Ông ấy đang bận với bài kiểm tra, có lẽ muộn nhất đến chiều ông ấy mới về được. Ầy, giờ này cái gì cũng đến tay, ước gì có cấp dưới đắc lực để giúp đỡ chia sẻ bớt gánh nặng thì tốt. Thôi thì khó khăn thời gian đầu, sau này tôi có thể ngồi máy lạnh, gọi một cuộc điện thoại là có ngay người làm hộ rồi.

Quay lại bữa sáng mì gói đơn giản, đúng vậy, chúng tôi ăn mì gói. Chẳng trông mong gì ở tôi về khoản nấu ăn được cả, tôi thà chết đói còn hơn nấu một bữa tử tế đãi khách. Chuuya thật sự hết nói nổi rồi và cũng may cậu ta có vẻ không để ý lắm nữa, thế nên tôi ốp thêm hai quả trứng ăn với mì.

Trong lúc ăn, chúng tôi im lặng và tôi thích bầu không khí im lặng đó. Đợi đến khi qua bữa ăn đơn giản, cậu ta nán lại một lúc nói chuyện với tôi.

Chúng tôi ngồi ở trên ghế, tôi khoanh tay ngả về phía lưng ghế. Chọn một tư thế thoải mái để nói chuyện.

Chuuya bắt đầu nói trước.

- Cậu đang làm gì vậy? Cậu đang làm cái gì mà cần tập thể lực vậy?

Tôi ậm ừ trả lời qua loa.

- Một số việc sẽ gây nguy hiểm đến tính mạng của tôi, dù sao ở Yokohama biết vài ngón đòn bảo mệnh cũng không thừa mà.

Chuuya im lặng như một sự tán đồng với suy nghĩ đó. Cậu ta không hỏi kĩ, vì cậu ta biết một số người có những bí mật của riêng mình và không thích bị soi mói, đào sâu vào nó. Tôi đoán cậu ta đang nghĩ về bản thân và bí mật Arahabaki.

- À đúng rồi, gần đây tôi nghe nói có một tay lái buôn tình báo lượn lờ ở gần đây, nếu nhìn thấy thì đừng giao du với hắn, mà đi đường vòng ra, nhớ chưa? Hắn không phải hạng người gì đàng hoàng đâu.

Cậu ấy đang quan tâm tôi đấy à? Đúng là người tốt Chuuya-kun! - by Jinja Yatagarasu tình báo lái buôn Hyuga.

- Tên đó đáng sợ tới mức Chuuya sợ hắn à?

- Hả?

Cậu ta lại cất cao giọng, như một thói quen khi kích động và như nghe thấy điều gì đó không tưởng. Giọng cậu ta hay nhưng mà mỗi lúc như thế tôi lại bị đau tai.

- Ai mà sợ hắn chứ! Nếu gặp hắn thì tôi sẽ bẻ gãy cánh tay, cánh chân của hắn. Cái con chuột nhắt trốn chui trốn lủi đó có gì mà phải sợ?

Từ quạ giáng cấp xuống thành chuột rồi. Tôi thở dài ngao ngán.

- Những kẻ trong bóng tối như thế lại đáng sợ hơn nhiều những kẻ địch cầm súng ống, bom thậm chí là có năng lực đặc biệt đấy.

Chuuya nhìn tôi, cậu ta nhướn mày nói đầy tự tin.

- Mọi sự toan tính đều chẳng là gì trước vũ lực tuyệt đối cả! Tôi rất mạnh!

Tôi biết điều đó mà, nên cuộc chơi này chưa bao giờ chơi bằng lợi thế của cậu. Với lại định luật mạnh nhất luôn bị ban, Gojo Satoru hay cậu cũng vậy à. Quý ngài luôn đi công tác ở tận đẩu tận đâu ạ.

- Tuy nói thế, tôi thấy cậu cũng lo ngại đôi chút về một kẻ giấu đầu giấu đuôi như vậy. Hay cậu thử nói ra vài manh mối để tôi đưa ra gợi ý, tôi cũng là trợ thủ của một thám tử tài ba đấy.

Nói thế cũng không sai, tôi làm trợ thủ cho Ranpo-san trong vụ án quán Unagi-Don. Nên cũng tính là trợ thủ? Vậy tức là Fujiwara-san là trợ thủ của trợ thủ à?

Bỏ cái ý nghĩ đó đi.

Tôi sẽ dụ Chuuya nói ra tin tức về tôi mà "Cừu" đang có để còn biết sắp xếp kế hoạch. Dù sao thì nói về Yatagarasu thì không ai hiểu hơn tôi mà.

Tôi cười mỉm nhìn cậu ta - Nakahara Chuuya hiện đang có vẻ hứng thú với lời nói của tôi. Kiểu như, cậu ta nghĩ đó là một thứ có vẻ hay ho và giải trí hơn là nghiêm túc tin tưởng tôi vậy.

Như thế cũng không sao cả, vì tôi chỉ cần cậu ta nói ra thôi.

- Đầu tiên là GSS, lúc đầu chúng tấn công tôi bằng súng, bom rồi thử cố bắt cóc thành viên của "Cừu" làm con tin. Sau một đoạn thời gian, mà tôi có thể xác định là Yatagarasu, à đó là danh hiệu của hắn, bán tin tức cho chúng thì chuyển qua dùng thuốc độc. Tất nhiên chúng đều thất bại rồi, lũ tép riu đó làm sao đụng vào được một sợi lông của tôi. Tuy nhiên tay lái buôn đó rải rác thông tin của tôi khắp Suribachi nên tôi mới phải để ý hắn.

Ra vậy, bọn họ chỉ biết đến đó thôi à. Không ảnh hưởng kế hoạch lắm nhưng mà phải nói thật thì tin tức của "Cừu" lạc hậu thật, mới chỉ có từng đó.

- Trước đó cậu có nghe được tiếng gió ở đâu không?

- Không, nghe bảo hắn mới xuất hiện tầm 1-2 tuần gần đây.

- Cậu biết gì về nhận dạng của hắn?

- Chùm áo choàng đen, không rõ giới tính, chiều cao trung bình, tuổi không rõ.

- Hắn ta có giao du với tổ chức nào khác không?

- Không, thực ra thì nghe nói sau khi kết thúc giao dịch với GSS thì ngay lập tức bị truy nã. Tuy nhiên hôm đó lại có tin là Takasekai ám sát thủ lĩnh GSS.

- Cảm ơn, như vậy là đủ rồi.

Chuuya lại "Hả?" Một cái.

- Như vậy là xong rồi? Thế kết luận của cậu là gì hả? Thám tử ba xu?

Tôi ra vẻ khó chịu, xong là về vụ tôi đã biết "Cừu" hiểu tôi đến đâu để tiện dẫn đường sau này. Vì từ việc đưa ma cả ba tổ chức thì còn cần một Chuuya trung thành.

- Tôi chỉ là một trợ thủ thôi, trước hết thì hắn ta xuất hiện không bao lâu nhưng hắn ta có vẻ có mục đích rõ ràng.

Chuuya hỏi lại.

- Có ý gì?

Tôi rất tự tin kể về những suy đoán của tôi về Yatagarasu. Tôi - Jinja Hyuga thì liên quan gì đến Yatagarasu? Không quen, không biết, không thân.

- Tức là hắn ta có một mục đích cụ thể. Có thể là tiền tài, tình báo, hay một tổ chức vỏ rỗng? Hay thậm chí là trả thù hoặc tìm kiếm gì đó? Tôi không rõ, nhưng có thể chắc một điều hắn ta muốn gì đó ở cậu.

Chuuya lâm vào trầm tư. Cậu ta đang thử nhớ xem có kẻ thù nào còn sống như vậy không.

- Tiếp đó, hắn bán thông tin của cậu cho GSS, vậy sao hắn lại có thông tin của cậu? Không phải tôi châm ngòi li gián nhưng mà Chuuya, một kẻ ngoại lai như vậy liệu có phải đã mua lại thông tin về cậu từ "Cừu" không? Hay là hắn lấy thông tin đó từ đâu? Chỉ riêng việc đó thôi, đã có thể thấy hắn ta để ý đến cậu từ trước khi xuất hiện ở Yokohama. Cậu có thể để ý những thành viên hoặc kẻ nào đó tiếp cận cậu trong thời gian gần đây.

Tạm thời Chuuya sẽ không nghi ngờ tôi, lợi dụng điểm mù tư duy đó chính là người nhắc nhở cậu ta khó có thể là kẻ đầu sỏ. Tất nhiên cậu ta cũng chưa tin tưởng tôi đến đâu, nhưng mà chỉ sau khi Takasekai thất bại và truy nã tôi thì lúc đó lực tập trung của cậu ấy sẽ chuyển theo hướng đó.

Nhưng để dẫn dụ Chuuya vào vị trí thích hợp, cần nhiều hơn thế. Tôi tiếp tục thuyết phục cậu ta.

- Tôi đang nghĩ đến một khả năng, liệu có phải hắn ta đang xúi giục để các tổ chức đấu đá lẫn nhau không?

Mắt Chuuya trừng trừng mở to ra, đôi mắt xanh ngọc bích nhìn tôi với vẻ không tin tưởng.

- Xúi giục? Ba tổ chức từ trước đến nay đã luôn đấu đá lẫn nhau. Hắn chỉ xúi giục được GSS, thì làm sao có thể giết được tôi?

Tôi vuốt cằm suy nghĩ, tạo ra một dáng vẻ đăm chiêu, suy tưởng.

- Vậy Takasekai? Tôi tin chắc rằng không ai có thể đánh bại Chuuya nhưng mà hai tổ chức đều là những tổ chức với thành viên võ trang đầy đủ, những người trưởng thành nhiều kinh nghiệm chiến đấu. Trong khi đó thành viên của "Cừu" hầu hết là trẻ vị thành niên, theo tôi được biết là vậy. Nếu như đánh nhau, chiến thắng chỉ thuộc về một mình cậu thôi, Chuuya.

Mà không phải thuộc về "Cừu". Tôi phải đảm bảo kết quả của canh bạc mà tôi dồn tâm sức này, tôi phải là người chiến thắng.

Chuuya nhìn tôi, vuốt tóc rồi ngửa đầu ra sau cười sảng khoái. Tôi híp mắt lại để nhìn rõ hơn những cảm xúc cậu ta đang thể hiện ra.

- Tôi phải công nhận cậu không phải người có đầu óc đơn giản, nhưng mà giả thuyết cậu đưa ra là không tưởng. Nếu như bọn họ muốn thế, thì đã làm thế từ lâu rồi.

Tôi thở dài, nhìn vào khoảng không với cái nhìn ngao ngán.

- Phải rồi, đúng là vậy. Đó chỉ là giả thuyết của tôi thôi, hoạ chăng "Cừu" có một thứ gì đó mà họ muốn có, thì mới đáng để những tổ chức đó bỏ công bỏ sức ra.

Mà tôi đã chuẩn bị cái "mồi" để họ phải bỏ công bỏ sức ra rồi.

Tôi nhìn Chuuya, cậu ta không có thói quen khi đang suy nghĩ về cái gì đó. Nó chỉ thể hiện ra trên nét mặt nghiêm túc của cậu ta. Nó thể hiện rằng cậu ta đang thử suy nghĩ đến những khả năng đó liệu có thể xảy ra không.

Xong, có vẻ cậu ta vẫn từ bỏ việc suy nghĩ về sự liên quan của những vụ việc liên hoàn mà quay ra hỏi tôi.

- Mà này, sao cậu lại nghĩ như vậy?

Tôi chờ câu hỏi này lâu lắm rồi.

- Tôi chỉ nghĩ là, nếu như cả ba tổ chức đều bị hắn nhằm vào, thế thì hẳn phải có người khác được lợi. Nhìn hắn có vẻ là một người làm việc có mục đích, biết đâu hắn chỉ nhận lệnh để làm thế? Và nếu khiến ba tổ chức tự tiêu hao nhân lực lẫn nhau thì ai sẽ có lợi.

Chuuya nghĩ đến điều gì đó, lẩm bẩm một cái tên, mà tôi đã rất vui khi đó là điều tôi cần.

- Port Mafia...

Có lẽ cảm thấy sự việc không đơn giản, Chuuya nhanh chóng chào tạm biệt tôi và hẹn tôi tập thể lực vào ngày mai. Cậu ta đang bắt tay vào việc điều tra vụ việc này kỹ hơn thì phải.

Người cậu ta bắt đầu phát sáng, tôi thấy một vòng ánh sáng đỏ bao trùm cả người cậu ta. Nền đất dưới chân Chuuya cũng lún xuống thành một cái hố nhỏ do tác động của trọng lực. Mài tóc cam ngắn của cậu ta lúc này mang theo hơi ấm của ánh nắng mặt trời và cái mặn của biển còn thấm trên áo. Khuôn mặt thiếu niên còn chưa hoàn toàn trưởng thành nhưng đã nhìn ra được những nét góc cạnh anh tuấn. Đất cục và đá vụn bay lên vờn quanh người cậu ta như tiểu hành tinh.

Làm cho tôi không khỏi nghĩ nhiều.

Thần, có tồn tại trên đời? Không, đứng trước mặt tôi là con người bằng xương bằng thịt, là Nakahara Chuuya.

- Cậu nhìn cái gì đấy?

- Tôi thấy Chuuya đẹp trai quá nên nhìn nhiều hơn ấy mà. Cậu không cảm thấy thế sao? Cậu thật sự rất đẹp đấy... tôi thích tóc, thích màu mắt cậu, thích cái cách cậu nói chuyện, thích cả cái tính cách hào sảng của cậu. So cậu với đá quý thì quá thô kệch, so cậu với mặt trời thì quá xa vời, nên Chuuya đối với tôi đẹp một cách bình dị và sang trọng. Giống như một chai rượu vang đỏ dưới ánh nến buổi tối vậy. Rực rỡ, thơm mà nùng, cay, cuốn hút vô cùng.

Mặt Chuuya đỏ tía tai, đỏ từ cổ lên tới tận đỉnh đầu, mang tai của cậu ta cũng đỏ như có thể trích ra máu.

- Nói gì kì cục vậy! Tôi đi đây!

Tôi mỉm cười, vẫy tay trêu chọc.

- Tạm biệt, quý ông đẹp trai!

Vệt sáng màu đỏ bay ngang trời xanh, nhanh chóng mất hút trong tầm mắt của tôi. Phải nói thật, tôi rất thích những con người như họ. Ranpo-san cũng vậy, Chuuya cũng thế, Dazai hay cả Mori Ougai tôi đều thích giao du cũng những người như họ.

Họ đều là những người tài giỏi có nhân cách sáng ngời như những viên đá quý tự nhiên và đã qua thời gian mài giũa mà càng thêm sáng bóng.

Đối với những người như thì tôi lại là cái thá gì chứ?

Tôi đứng ở cửa bồi hồi rồi lại vào phòng, ngồi trên ghế dài.

Tôi chỉ là người đã biết những truyện sẽ xảy ra trong tương lai. Tuy nhiên ở đây không chỉ có nguyên thế giới Bungou Stray Dogs mà còn có cả Katekyo Hitman Reborn nữa. Có vô hạn khả năng có thể xảy ra. Bản thân tôi phải tự trau dồi kĩ năng và kinh nghiệm để ứng phó trước bất kì rủi ro nào có thể xảy đến.

Thôi, tôi thở dài, ít nhất thì đi một bước tính một bước vậy.

Sự mệt mỏi lan tràn khắp cả người tôi nhưng trong thời điểm này, tôi không được phép nghỉ ngơi. Tạm thời thì làm Chuuya suy nghĩ về vấn đề có khả năng Yatagarasu muốn xúi giục ba tổ chức tiêu hao nhau để Port Mafia thừa cơ ngư ông đắc lợi đã. Như thế thì khi cậu ta phát hiện ra tôi là Yatagarasu cũng sẽ không để tôi rơi vào tay Port Mafia. Cũng như đi một nước cờ bảo mệnh, không để Mori Ougai giết người diệt khẩu.

Tiếp theo...

Tôi nhìn về hướng ra biển nhưng chỉ nhìn thấy một mảnh rừng cây.

Phải chờ đến "mồi" của tôi lên sân khấu - Điệp viên của Pháp, siêu năng lực gia Arthur Rimbaud Jean Nicolas.

Mọi thứ đang đâu vào đấy rồi. Chỉ cần chờ một mồi lửa tự động sẽ cháy thôi.

_Đôi lời của tác giả_
Cảm thấy mấy chương này rất chán :^ nhưng mà thôi, cố xong nốt 20 chương đầu rồi từ chương 21 trở đi chạy tuyến tình cảm.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro