Băng vải tinh.
Băng vải x Dazai Osamu.
***
Nó trói chặt toàn thân hắn, cọ xát, mơn trớn. Những dải băng gồ ghề bó chặt vào làn da trắng tái.
Dazai nằm úp sấp, mông bị bắt nâng lên. Sợi vải bện vào nhau tạo thành một chuỗi các nút thắt cứng rắn ra vào lỗ hậu.
- Ưm ưm...
Miệng bị buột lại không thể phát ra âm tiết rõ ràng. Dazai Osamu đã bị nó trói lại đùa bỡn như thế hơn hai giờ đồng hồ. Dương vật cứng rắn bị trói chặt không thể bắn ra. Hai chân hắn cọ xát ý đồ tìm kiếm một chút thoải mái trong vô vọng.
- Ứmm... ưmm... ưm...
Nó đâm vào sâu, những băng vải xung quanh cũng siết lại theo nhịp ra vào phía dưới. Lỗ nhỏ chảy nước lầy lội, băng vải đâm vào rút ra thật nhanh tạo thành tiếng nước lép nhép.
Gương mặt hắn đỏ bừng, mồ hôi hòa cùng nước mắt chảy xuống cằm nhỏ giọt xuống mảnh tatami.
Một mảnh vải xoa xoa cặp mông đang run rẩy nuốt nhả dị vật, sau đó quật mạnh để lại một vết đỏ bên trên.
'Chát! Chát! Chát! Chát!'
Hai mảnh mông run giật theo từng cú đánh, Dazai khóc nức nở bởi cơn đau lẫn khoái cảm từ nửa người dưới.
Đầu óc nhanh nhạy thường ngày bị dục vọng quấy đặc, hắn không thể suy nghĩ được gì ngoài ý muốn được giải phóng cả.
'Phụt... phụt... phụt...'
Chuỗi nút thắt không tha một giây phút nào, nó thúc vào, rút ra, xoay tròn, nghiền nát mọi ngóc ngách bên trong đường ruột.
Dazai cong eo, lỗ nhỏ xoắn chặt lấy băng vải, lại thêm một lần cao trào mà không thể bắn ra. Không đợi hắn qua cơn cực khoái, thêm một chuỗi các nút thắt khác đâm vào bên trong. Chúng nó banh lỗ hậu sang hai phía, tạo ra một cái động sâu hoẵm, bên trong vẫn còn trào ra dịch ruột.
Dazai khép chặt hai chân, hai mắt nhắm nghiền, khuôn mặt xinh đẹp nhăn lại. Dường như biết nó sắp làm gì, Dazai dùng đầu gối bò đi nhưng vẫn bị kéo lại nhận lấy trừng phạt.
Chuỗi nút thắt thứ ba chen vào, nó thô, to và dài hơn hai cái còn lại. Dazai yếu ớt nằm sấp như không thể nhận thêm bất kỳ sự chà đạp nào nữa. Nhưng nó sẽ không vì vậy mà tha cho hắn.
Sau khi chui vào thật sâu bên trong, những mảnh băng vải tiếp tục di chuyển. Cả ba đâm vào rút ra sau đó xoay tròn liên tục, biến thành từng loại cọ xát hành hạ thành ruột mềm mại. Dazai có cảm giác lỗ nhỏ đã bị giã nát bấy rồi.
"K-Không được... sẽ chết mất... aaa..."
Bên trong bị căng ra, băng vải quấn thành từ vòng quanh bụng dưới sau đó siết chặt theo từng nhịp ra vào của vật bên trong, làm Dazai cảm nhận rõ ràng thứ đang chà đạp hắn.
Đống băng vải lại di chuyển, trói lấy chân, hông hắn, bắt hắn lại bày ra tư thế nâng mông chịu đựng những cú thúc mạnh bạo.
Không biết bị chơi đùa thêm bao lâu, bên trong cũng đã ngậm lấy chuỗi nút thứ năm rồi, Dazai đã từ bỏ chống cự mặt nó muốn đâm thọc thế nào cũng được. Nhưng đống băng vải này luôn có cách để cơ thể đã chết lặng vì khoái cảm này trải qua một lần lại một lần cao trào.
- Ư ư... hư..hức... hức... ư... hức...
Mảnh vải buột ở miệng đã bị thay bằng một chuỗi nút hệt như cái đang không ngừng khoấy đảo lỗ hậu hắn. Nó bắt chước động tác khẩu giao, hợp lực với phía dưới làm nhục hắn.
Cứ như vậy, Dazai bị đám băng vải đùa bỡn cả đêm. Nó biến đổi đủ loại tư thế đâm thọc, xoa nắn khiến hắn muốn phát điên.
***
Dazai gõ một dòng tin nhắn xin nghỉ, sau đó tắt máy.
Những tưởng chuyện đêm qua chỉ là một giấc mơ hoang đường, nhưng khi nhận rõ có thứ gì đang không ngừng đâm thọc bên trong cơ thể, Dazai biết mình đã lầm.
- Ah.... aaa.. đ-đừng mà... đừng đâm chỗ đó...
Hắn đứng khuỵ gối, hai tay bám lấy bồn rửa tay. Băng vải không ngừng thọc vào rút ra. Lỗ nhỏ bị chà đạp suốt đêm đã sưng lên, mỗi lần bị cọ qua vừa xót lại vừa sướng.
-N-ngừng lại... a..aa... phía dưới xót quá...
Nó vẫn cứ tích cực lao động mặc cho hắn có xuống nước van xin. Tiếng nước lép nhép vang khắp nhà tắm. Hai chân hắn run rẩy không chịu được lực ngã ngồi xuống làm nó đâm vào càng thêm sâu.
- Aa...a... aaa...
Dazai bị đâm cho thắt lưng mềm nhũn, lỗ nhỏ sưng nhưng vẫn rất phối hợp cắn nuốt dị vật. Từng cơn từng cơn cực khoái ập đến, hắn kẹp chặt hai chân bắn ra thật mạnh. Tinh dịch tồn trữ từ đêm hôm qua toàn bộ một lần bắn ra bằng sạch.
- Haa.. ha... aaa... bắn rồi... đ-đừng đâm nữa... a..aa...
Băng vải tiếp tục treo hắn lên làm một buổi sáng. Cho mãi đến giữa trưa, hắn thoát lực ngã xuống sàn phòng thở hổn hển. Hai cánh mông co giật, lỗ nhỏ trào ra dòng chất lỏng trong suốt. Hắn bị thọc đến mức dùng mặc sau cao trào.
***
- N-ngươi... rốt cuộc là thứ gì?
Dazai nửa nằm, bên dưới vẫn ngậm chặt băng vải. Từ lúc thứ này nửa đêm đột ngột xông ra từ trong tủ đồ, nó đã không rời khỏi lỗ nhỏ của hắn một giây nào.
"Tui là băng vải thành tinh"
Đống băng vặn vẹo thành một dòng chữ.
- Ưm... v-vậy... đừng thọc nữa! Nói chuyện tử tế coi nào-- Áa... aaa!!!
Dazai tét vào đoạn vải nửa lộ phía dưới mình khiến nó giật mình thọc càng thêm sâu. Dazai ngoài ý muốn cao trào thêm một lần.
Quá xấu hổ, hắn lấy hai bàn tay che mặt.
Cơ mà thứ trong mông hắn càng không biết xấu hổ hơn. Nó nghĩ Dazai thích như vậy nên đè hắn ra chịch thêm hai giờ đồng hồ, sướng đến toàn bộ quá trình hắn không nói thêm được lời nào, quả thật là bi kịch.
- Được rồi, chúng ta nói chuyện được chứ? Không động tay động chân, okay?
Dazai chịu đựng cảm giác trong mông bị nhét băng vải mà nỗ lực trao đổi với thứ tự nhận mình là "băng vải thành tinh" này.
- Mục đích của ngươi là gì?
"Tôi sinh ra từ tình yêu của mọi người dành cho Dazai Osamu. Muốn ở bên cạnh yêu thương ngài mỗi phút mỗi giây. Cứ mỗi một lần tự tử tôi sẽ làm ngài một lần như là trừng phạt, cho đến khi ngài không còn tự tử nữa thì thôi"
- Cái quỷ gì? Vậy làm sao để ngươi không bám theo ta nữa?
"Ngài hỏi như thế là không lịch sự rồi Dazai-san. Nếu muốn tôi biến mất thì ít nhất ngài phải chịu đủ trừng phạt đúng với số lần ngài đã tự sát đã"
Dazai Osamu nhìn xuống cơ thể chồng chéo những vết sẹo do tự tử. Thế đến bao giờ hắn mới trả xong đây???
Nếu ông trời muốn trừng phạt thì xin để hắn chết đi cớ sao lại tạo ra sinh linh này đến giày vò cuộc đời hắn?!
"Như vậy đâu tính là trừng phạt với Dazai-san, nào đến đây, tiếp tục trả nợ tình đi nào~"
- Ta từ chối được chứ?
"Tất nhiên là không rồi (〜 ̄▽ ̄)〜"
- Bớ người ta cứu mạng!!!
- Hết -
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro